Buổi Hẹn Đầu Tiên
Sáng sớm cô bé đã dậy làm bánh theo như mẹ dạy. Chưa biết có ăn nổi không nhưng cô bé phải tới đúng giờ. Đến nơi cô bé đã thấy Vyl đứng đợi từ bao giờ rồi. Thể nào cũng bị anh nói móc gì đó. Cô bé lò rò đi tới. Nhưng anh chỉ cười với cô bé không trách móc như mọi hôm. Lạ thật.
Tới công viên. Cô bé nhớ ra là mình dặn Hoa Phương tới đây. Cô bé lén lút gọi cho Hoa Phương tới. Vyl đang ngồi ăn bánh của cô bé có vẻ tâm trạng anh vui lắm. Giờ mà cô bé trốn đi anh có buồn không nhỉ?
Tôi đi có chút việc 1 lát nhé !!!
bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Cô đi đâu?
Tôi đi . . . có việc mà
Cô định trốn về ?
K-K-Không phải đâu – Ngoài miệng Puny nói vậy còn trong lòng cô bé cũng định đi về để anh và Hoa Phương đi với nhau
Không biết thế nào mà đám nhí nhố kia lại chạy tới. Sao họ tới không đúng lúc gì vậy!! Thế này làm sao mà trốn được đây
Tới rủ hai người đi công viên mà đã bí mật hẹn nhau trước rồi – Lin trêu Vyl và Puny
Tụi này thật là. Cứ kéo anh tới đây nhìn chúng nó hẹn hò à ?– Hội Trưởng Tan ca thán khi bị lũ nhóc kéo tới
Anh là trưởng nhóm phải tới chứ – Zita lên tiếng
Gum thấy bánh để trên bàn lao tới ăn thử:
Bánh ngon vậy
Tớ làm đấy – Puny hãnh diện đáp
Lin hơi ngạc nhiên vì trước giờ chưa bao giờ thấy bạn mình đụng tay vào mấy cái khuôn làm bánh nhưng chợt nghĩ vì tình yêu con người thay đổi là chuyện bình thường mà !!!
Oa ! Puny dễ thương của tớ làm cơ à! Ngon thật đấy. Cho tớ ăn hết nhé?
Gum đang định cầm cả đĩa bánh lên thì :
Của tôi – Vyl giằng lại
Cái tên này. Của tôi mà – Gum kéo qua bên mình
Của tôi – Vyl nhấn mạnh
Puny cho tôi rồi !!! – Gum cũng khẳng định
Hai người giằng co nhau kịch liệt cả đám chỉ biết nhìn nhau cười :
Puny của chúng ta được yêu quý thật đấy
Nhìn hai người tranh nhau thật trẻ con nhưng cũng dễ thương thật. Puny tự nhiên cũng cảm thấy vui. . . Lần đầu tiên cô có cảm giác Vyl thật dễ thương. Cả lũ đang vui vẻ thì sao chổi hắc ám tới
A ! Mọi người tới hết cả sao???
Sao cậu lại tới đây? – Lin ngạc nhiên khi thấy Hoa Phương ở đây
Bảo Uyên rủ tớ tới đây, phải không?
À ừ. Là tớ rủ cậu ấy !!!
Lin nhìn Puny với ánh mắt khó hiểu. Chẳng phải cả 2 đều không ưa cô ta từ lâu rồi sao? Giờ lại rủ cô ta tới. Chắc là có chuyện gì rồi
Sau khi tranh nhau đĩa bánh Gum và Vyl cuối cùng lại phải chia đôi. Cả 2 cứ đi cạnh Puny suốt làm cô bé bị sao chổi hắc ám nhìn với vẻ không ưa nhìn cho lắm.
Cô bé hứa giúp mà giờ lại đi cạnh Vyl thì thật là tệ. Cô bé cố tách Vyl ra nhưng anh không đồng ý. Cô bé đành kéo Gum đi chỗ khác:
Gum tụi mình ra kia chơi đi
Gum thích chí đi theo Puny trước khi đi còn nhìn Vyl với ánh mắt châm chọc cộng với cái lè lưỡi trêu ngươi. Cô ta thấy vậy liền chạy tới chỗ Vyl:
Anh Vyl. Mình ra kia chơi đi được không?
Không
Ai cũng đi hết rồi mà
Tôi không thích
Mặc cho cô ta nài nỉ nhưng anh vẫn không chịu đi. . . Làm sao mà anh đi được khi không có cô gái ấy ở bên cạnh chứ!!!
Puny ! Sao cậu lại dẫn cậu ta tới vậy? – Lin lên tiếng
Puny đành thú nhận với Lin :
Cậu ta thích Vyl nên bảo tớ giúp làm quen. Ai dè hôm qua anh ta lại bắt tớ đi cùng. Đành phải làm thế này!!!
Lin tức tối :
Cậu với anh Vyl là hợp nhất rồi. Nhìn cái mặt cô ta phấn son kìa còn mặc váy ngắn nữa chứ. Đúng là khó ưa
Anh ta có thể thích 1 người như cậu ta chứ. Có thể lắm – Puny cúi đầu đáp
Prince khoác vai nhau đi tới chỗ Puny đồng thanh :
Vyl không thích những người như vậy đâu
( Eo ôi! 3 anh dễ thương quá! :3333~)
Ở cùng với cái tên lạnh lùng đó mấy năm rồi làm sao mà không biết sở thích của anh chứ! Những cô tiểu thư như thế kia không bao giờ anh quan tâm tới! Thực sự là chưa bao giờ !
Đó thấy chưa! Puny à ! Anh Vyl thích cậu đấy! – Lin vỗ vai Puny khẳng định
Huan lên tiếng sau những chứng kiến về sự thay đổi tính cách của Vyl dạo gần đây đúng hơn là từ khi Puny xuất hiện :
Nếu em thấy khó chịu khi Vyl đi cùng con bé kia thì em cũng thích Vyl đấy
Không . Em còn giúp họ đến với nhau mà
Em muốn giúp nhưng trong lòng lại thấy khó chịu đúng không? – Huan rất tâm lí
Không đâu. Em thấy rất bình thường
Nói xong chính bản thân cô bé có cảm giác gì đó tựa như là dối lòng mình vậy. Rồi từ bao giờ lại đứng ngơ ngẩn ngắm dáng vẻ đẹp tuyệt của ai đó, mắt không rời dù chỉ là nửa giây
Gum chạy tới khi thấy đám kia tụ tập :
Huan ! Anh đứng xa Puny của tôi ra nhá !!! – Nói xong còn đẩy Huan ra chỗ khác
Puny của tôi cơ à?Theo tôi thấy thì Puny không bị les
Im đi. Sao anh dám nói vậy hả?
Sao lại không nhỉ?
A-Anh chết với tôi
Cả 2 đuổi nhau mệt nghỉ rồi ra ngoài. Không ngày nào là không có cãi vã và đuổi nhau vòng quanh vài vòng. Dù lớn rồi nhưng cái đám nhí nhố này lại rất trẻ con. Hay cãi nhau vì những điều cỏn con và đôi khi cũng rất sâu sắc . . .
Puny cứ nghĩ mãi về câu nói của Huan. Cô bé có thấy khó chịu không nhỉ? Rốt cuộc có phải khó chịu không đây ???
Sao lâu thế ? – Anh đi tới chỗ Puny giọng nói có vẻ trách móc
Anh đợi tôi làm gì!!
Cô nghĩ gì mà đẩy tôi đi cùng cô ta !!
Anh . . . anh biết rồi sao??
Thì ra hôm qua cô buồn ngủ quá nên nhắn nhầm vào số của Vyl. Trời ơi là trời. Tự nhiên đúng lúc cô lưu số anh ta vào máy thì Hoa Phương nhắn tin thế là cô mắt nhắm mắt mở nhắn nhầm mà không biết !!! Cô lại trở thành kẻ xấu xa trong mắt anh rồi
Tôi . . . xin lỗi đã không hỏi ý kiến của anh mà làm vậy nhưng mà. . . chúng ta đâu có than thiết tới mức cùng đi chơi thế này!! Hay là anh. . .
Đừng có làm những chuyện tôi không thích
Tôi chỉ là . . . không muốn cậu ấy bị anh phũ phàng thôi mà. . .
Lời người khác yêu cậu cô đều tùy tiện nhận lời?
Tôi muốn tốt cho họ mà. . .
Cô đang để người khác bắt nạt thì có
Đó không phải bắt nạt. . . Đó là mong muốn. . .Và tôi cũng chỉ là muốn giúp cậu ấy thôi! Có gì là sai? Cậu ấy muốn được đi chơi với anh thì có là sai???
Một phần kí ức của Vyl lại chợt ùa về. . . Chưa bao giờ lại rõ nét và chân thực đến thế. . . Anh nhớ cô bé Hạt Tiêu của anh !!!
- Hức hức . . .
- Hạt Tiêu!! Sao thế??
Cô bé nhỏ nhắn vừa nấc vừa giàn giụa nước mắt kể lể:
- Em . . .em bị ngã !!!
- Đã nói em cẩn thận cơ mà! Ngày nào cũng chỉ biết ngã thôi !!
- Nhưng mà. . .em chỉ muốn giúp mấy bạn đi muộn không bị cô phạt thôi. Em đã giúp các bạn ấy trực nhật. Nhưng mà . . . cuối cùng tất cả các bạn ấy lại bị cô phạt nặng hơn !! Rồi . . .
- Ngốc, lần thứ mấy chúng nó nhờ em giúp rồi còn không sáng mắt ra! Sao cứ để người ta bắt nạt vậy hả?
- Anh Hạt Dẻ ! Em . . . không phải là đứa ngốc. . . Em làm vậy là vì muốn giúp đỡ người khác. . . Và các bạn ấy không phải bắt nạt mà là mong em giúp. . .Chỉ là em không biết cách nên làm các bạn ấy bị phạt nặng
- Hạt Tiêu ngốc, sau này không có anh ở bên cạnh phải mạnh mẽ lên biết chưa!
- Anh nói gì thế? Anh lúc nào cũng ở cạnh em mà. Em rất vui vì mỗi khi buồn gặp anh là lại hết ngay. Anh hứa phải luôn ở cạnh Hạt Tiêu nhé!
- . . .
- Anh hứa đi !! Hứa đi mà. Anh định bỏ rơi Hạt Tiêu à!! Em ứ chịu đâu
- Được rồi. . . Anh hứa!
Chương trước | Chương sau