Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 51 đánh giá )

Ưng Vương Đoạt Ái - Chương 10 (hết)

↓↓
Thanh âm nho nhỏ nhấn chìm giữa những tiếng rầm rì, nhưng vì cứu người, hắn rất dùng hết sức hô lên, "Ta có thể cứu phu nhân cùng đứa bé trong bụng nàng!"

bạn đang xem “Ưng Vương Đoạt Ái ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Bên trong phòng lập tức yên tỉnh lại, an tĩnh phải giống như cây kim rơi xuống mặt đất thanh âm cũng có thể nghe, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người trẻ tuổi nhỏ gầy kia.

Ưng Kiệt đi qua một tay níu lấy vạt áo của hắn, "Ngươi xác định?"

"Ta xác định. . . . . ." Ánh mắt thật hung dữ! Không hổ là mặt lạnh Ưng vương. . . . . .

Nghe tiểu đại phu nói như thế, cái đại phu khác lập tức phát biểu ý kiến theo, chỉ bởi vì tất cả mọi người nhận ra y thuật của mình lợi hại cao minh, nào có có thể thua tên tiểu tử kia được.

Ưng Kiệt cũng không tin tưởng, nhưng thấy dáng vẻ hắn hình như rất nắm chắc, có lẽ. . . . . .

"A. . . . . . Ưng, thiếp thật là đau. . . . . ." Bạch Nhị nằm trên giường phát ra những tiếng rên rỉ khổ sở, chỉ một tiếng kêu cũng làm lòng Ưng Kiệt tan nát theo.

Không chịu được nữa, hắn kéo lấy tiểu đại phu, như là xách một con gà đến bên giường, ra lệnh: "Nhanh chóng trị cho ta! Không trị hết ngươi liền cùng nàng chôn theo!"

Tiểu đại phu gật đầu mãnh liệt, đột nhiên nhớ ra chuyện lão bà nhà hắn đã ra lệnh liền lấy can đảm ưỡn ngực nói với Ưng Kệt: "Nếu như ta thật sự cứu được phu nhân cùng đứa bé, vậy ta có thể yêu cầu rất nhiều, rất nhiều kim ngân tài bảo sao?"

Lão bà đại nhân nói, mặc dù chữa người, cứu người là chuyện tốt, trị người nghèo cũng có thể miễn phí, nhưng là gặp phải người phú quý giàu có cơ hội tốt không thể bỏ qua! Mặc dù bản thân của hắn cảm thấy không thích hợp, nhưng lão bà đại nhân nói nếu như hắn không đem tiền về liền bỏ hắn, hắn cũng đành phải mặt dày mà đòi hỏi thôi.

"Chữa được như ngươi nói, cho ngươi ngàn vàng cũng không có gì!" Nhiều tiền hơn nữa đối với Ưng Kiệt mà nói cũng không là gì đối với nữ nhân mà hắn yêu nhất cùng đứa bé của hắn.

"Tốt!"

Thật không thể tưởng tượng ra, tất cả mọi người đều không coi trọng tiểu đại phu kia lại có thể nhẹ nhàng cứu được sinh mạng của Bạch Nhụy, mọi người trợn tròn mắt nhìn hắn vui vẻ đem theo ngân phiếu vàng bạc trở về hiếu kính lão bà đại nhân.

Sau một tháng.

"Đến bắt ta a!"

Tiếng cười như chim hót lan tràn khắp hậu hoa viên Danh Đao sơn trang, chỉ thấy nữ tử áo trắng xinh đẹp yêu kiều đang vui vẻ cùng một nam nhân cao lớn chơi trốn tìm.

"Tiểu Nhụy, cẩn thận bụng của nàng!"

"Yên tâm, thiếp rất khỏe, chàng mau đến bắt ta a!" Khí sắc Bạch Nhị rất tốt, tuyệt không phải sắc mặt của người đã từng trải qua sinh tử.

Sợ nàng không cẩn thận lại phải nằm trên giường kêu đau, làm cho hồn hắn cũng mau bay mất, cho nên Ưng Kiệt len lén ăn gian, dùng chút công phu một tay đem nàng bắt được.

"Bắt được nàng! Lần này nàng ở đâu cũng không được đi!"

Ở thời điểm nàng không kịp nói bất kỳ lời gì khuôn mặt tuấn mỹ đã lấn đến trước mặt, tim nàng đập gia tốc, mãnh liệt cảm thụ sự hiện hữu của hắn.

"Chàng làm –" Nàng muốn lên tiếng, lại bị hắn hung hăng hôn, lập tức toàn thân liền vô lực.

Nụ hôn của hắn nhiệt liệt lại điên cuồng, để môi của nàng có chút đau đớn, nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà hưởng ứng hắn.

Ưng Kiệt im lặng nhìn kỹ dung nhan xinh đẹp như mặt biển dụi êm trước mắt. "Nàng thật đẹp!"

"Chàng là bởi vì vẻ đẹp của thiếp mới yêu thiếp sao? Nếu như có một ngày dung nhan thiếp già đi, chàng còn sẽ yêu thiếp sao?"

"Sẽ không!" Hắn quả quyết đáp.

Vẻ mặt Bạch Nhị sửng sốt, trong mắt hiện lên ánh sáng không vui, bàn tay nhỏ bé đẩy lồng ngực của hắn, không cách nào thoát khỏi sự kiềm chế mạnh mẽ của hắn khiến cho nàng cơ hồ không cách nào hô hấp được.

"Theo thời gian trôi qua, ta rất vui vẻ hạnh phúc, còn sẽ yêu nàng hơn!"

Cảm nhận được thân thể người trong lòng cứng đờ, hắn nâng cằm của nàng lên, phát hiện nước mắt tràn đầy khuôn mặt của nàng, tim của hắn cũng đau theo.

Hắn chặt chẽ ôm lấy nàng, đem má chôn thật sâu vào bên trong mái tóc xinh đẹp của nàng, thâm tình khẩn thiết nói: "Đứa ngốc, khóc làm cái gì đây?"

"Nàng cảm động sao?"

"Ta yêu nàng, cho dù muốn ta tốn cả thời gian cùng tiền vàng, ta cũng vậy muốn để nàng yêu ta như ta yêu nàng sâu đậm." Trong mắt hắn nói ra tình yêu đối với nàng.

"Thiếp không biết làm thế nào yêu chàng mới đủ. . . . . ."

"Chỉ cần nàng yêu ta, ta liền hạnh phúc, chỉ cần yêu ta là được rồi!"

Hắn cúi đầu xuống mơn trớn lấy nàng trán, hai má, nụ hôn này không hề kịch liệt giống lúc trước, ngược lại tựa như mưa phùn nhẹ nhàng theo cổ nàng một đường đi xuống.

Bạch Nhị nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt này, bá đạo của hắn làm nàng hết sức tức giận, có lúc nàng cũng bị dịu dàng của hắn khuấy động, nhưng ở thời điểm nàng nhìn vào ánh mắt thâm tình khẩn thiết kia nàng rất khó mà tức giận.

Nàng yêu hắn! Dựa vào bộ ngực cường tráng của hắn, lắng nghe tiếng trái tim đập nhanh mà mạnh mẽ của hắn thật làm nàng rất hạnh phúc.

Giờ phút này, nàng cảm thấy bất hạnh cùng khổ sở đã rời xa, bây giờ nàng ở trong vòng tay của nam nhân chuyên chế bá đạo trong tình yêu này cảm thấy rất hạnh phúc.

Nàng không hề sợ nữa, cũng quên đi thù hận cùng khổ sở thường ngày, mà tất cả đều bởi vì nam nhân cố chấp lại thâm tình trước mắt này.

Nàng đem má chôn sâu vào ở bên trong khuỷu tay ấm áp của hắn, vòng tay ấm áp nà nàng đã khát vọng từ lâu .

"Tiểu Nhụy, nàng có phải hay không nên cùng ta nói ba chữ này?"

"Ngày mai thiếp muốn trở về gặp cha mẹ thiếp." Nàng chi tiết nói, chính là không nghĩ nói ba chữ kia cho hắn nghe.

"Tốt! Ta cùng nàng đi, nhưng mà, Tiểu Nhụy, cho biết ta, nàng. . . . . ."

"Còn có đi xem Du phu, hắn bị chàng bức viết hưu thư, nhìn dáng vẻ hắn rất đáng thương."

"Ta sẽ cùng nàng đi đến đâu cũng được, nhưng không cho phép nàng đồng tình nam nhân khác, coi như hắn lúc đó giúp nàng, cũng coi như đại ân nhân của ta, nhưng ta vẫn không muốn nàng đông tình hắn!" Hắn giống như một bé trai sợ bị người ta cướp đi món đồ chơi yêu thích.

Khóe miệng Bạch Nhị giơ lên nụ cười thỏa mãn. "Chàng đối với thiếp như vậy, thiếp đã mãn nguyện, không nhất định phải lấy thiếp. . . . . ."

"Nàng không thể đổi ý!" Hắn đột nhiên kéo nàng ra, một đôi mắt to thẳng tắp nhìn lấy nàng nói: "Người duy nhất mà ta muốn cưới chỉ có nàng! Nàng không biết sao? Cuối tháng này nàng nhất định phải gả cho ta!"

"Nhưng thiếp không thể, lấy thân phận cùng địa vị chàng bây giờ, nên cưới cái hoàng hoa đại khuê nữ, mà không phải là thiếp-một nữ nhân bị hưu." Giọng điệu nàng ai oán nói.

"Ta mặc kệ những người khác nghĩ thế nào, ta nhất định muốn kết hôn với nàng, tất cả chỉ cần chúng ta hiểu là tốt rồi, mặc kệ nàng nguyện ý hay không, ta đều không quan tâm, ta chỉ yêu nàng, chỉ cần nàng, ta không chấp nhận nàng cự tuyệt, nàng phải gả cho ta, nếu không ta liền mạnh mẽ. . . . . ."

"Được rồi! Liền gả cho chàng được chưa."

Nàng đột nhiên nói làm hắn lập tức ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn nàng.

Nàng cười đến như hoa xán lạn lại gần dâng cho hắn một nụ hôn thật sâu.

Rất nhanh, Ưng Kiệt ngay lập tức đáp lại nàng, hai người yêu nhau hoàn toàn đắm chìm trong ái tình ngọt ngào.

"Ta yêu nàng!" Hắn chân thành nói.

"Ta cũng vậy yêu chàng!" Nàng dịu dàng nói.

Tay không an phận của hắn ở trên người nàng dao động, "Ta nghĩ muốn."

"Ở nơi này?" Nàng trợn to mắt.

Hắn ngay lập tức ôm lấy nàng hướng bên trong phòng đi tới, thận trọng đặt nàng ở trên giường lớn ấm áp.

Nàng vui vẻ phục tùng, tay của hắn dịu dàng cởi ra quần áo trên người nàng, hai bầu vú nàng mượt mà cứng ngắc xuất hiện trước mặt hắn, hắn chỉ cảm thấy hưng phấn khó chịu, bàn tay của hắn run rẩy ôm ấp đôi bầu vú của nàng khiến nàng không nhịn được mà phát ra âm thanh rên rỉ mất hồn, không kìm hãm được ưỡn người tới sát hắn.

"Ưng. . . . . ." Nàng vô lực rền rỉ.

Tay của hắn đi xuống phía dưới bụng đã hơi nhô lên của nàng, tới chỗ thần bí của phái nữ càng làm nàng không kềm chế được mà nhúc nhích.

Bạch Nhị có thể cảm thấy cự long nóng rực cứng rắn đang nằm giữa hai bên đùi âm ấp của nàng, tay của nàng nhẹ nhàng ôm cổ hắn, trong miệng vong tình mà gọi tên của hắn.

"Chàng phải cẩn thận một chút đó!" Nàng không quên dặn dò.

"Ta nhất định sẽ cẩn thận!"

"Không thể tỏn thương đến đứa bé đó!" Nàng lại giao phó.

"Ta nhất định sẽ không tổn thương đến đứa bé!" Hắn ngoan ngoãn trả lời, cũng sẽ ngoan ngoãn tuân thủ.

"Chàng nói đó! Nếu không đến lúc đó đừng trách đứa bé hận chàng."

Ưng Kiệt ngẩng đầu trợn mắt nhìn nữ nhân cười mỉm một cái. Bây giờ nữ nhân này chỉ biết mẫu tử bằng quý rồi! Tốt, coi như nàng lợi hại.

"Vậy trước hết ta phải đối với hắn thi triển uy phong của người làm phụ thân!"

"Thế nào là thi triển pháp?"

"Dùng cây gậy đánh đòn!" Nói xong, hắn cẩn thận thong thả tiến vào bên trong nàng, rất nhanh thi triển uy phong phụ thân của hắn.

Bạch Nhị thật là không cách nào quản nổi, cũng không thể nghĩ nữa rồi...

Một trận trận hoan ái đi cùng với hạnh phúc không ngừng ập đến, nàng biết đau khổ cùng bất hạnh cũng đã qua, bởi vì đã có nhiều kinh nghiệm như vậy sau những chuyện đã qua, bọn họ là nên có được hạnh phúc này. . . . .

Đọc thêm những truyện hay của tác giả Tứ Nguyệt

Chương trước

↑↑
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Cửu vạn trại hoa

Cửu vạn trại hoa

"- Hoan, bạn luôn tìm cách làm người khác bị tổn thương! Nhưng rồi bạn sẽ là người

27-06-2016
Con cáo và chùm nho

Con cáo và chùm nho

Một ngày nọ, Cáo ta xuống triền núi và phát hiện ra phía trước có một vườn nho.

24-06-2016
Ba ngày yêu hơi hơi

Ba ngày yêu hơi hơi

Tôi tình cờ gặp lại nàng trên đường. Tính ra chúng tôi cũng đã lâu lắm ko gặp nhau

30-06-2016
Giao mùa!

Giao mùa!

(khotruyenhay.gq) Đã cuối tháng bảy rồi, sắp bước sang tháng tám, vậy là như đã hẹn,

28-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Tháng 12

Tháng 12

Tháng 12, nỗi xốn xang những cơn mưa Thu ngọt ngào hóa ra cũ kĩ, anh chẳng cất mình

24-06-2016

Teya Salat