The Soda Pop
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 36 đánh giá )

Ưng Vương Đoạt Ái - Chương 08

↓↓
Hắn im lặng ngắm nhìn thân thể yêu kiều ở trong bóng tối của nàng, hàn phong thổi nhẹ lay động ống tay áo khiến cho nàng giống như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất ngay trước mắt hắn.

"Không thể nào." Hắn lại lắc lắc đầu nói: "Không thể nào!"

Sắc mặt nàng tái nhợt tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu, nhìn hắn nghiêm nghị lãnh khốc. Nam nhân trước mắt này tựa như người xa lạ khiến nàng không thể nhận ra, nàng không hiểu hắn, nàng chỉ có thể xác định hắn đối với nàng tàn khốc, vô tình.

Nàng căn bản không đấu lại hắn!

bạn đang xem “Ưng Vương Đoạt Ái ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nàng không có nói chuyện, hắn lại không bỏ qua nàng, đưa tay bắt được tay của nàng, "Nàng quên ta đã nói gì? Nếu như nàng muốn đầu ôm tay ấp với Du phu, vậy thì nàng sai lầm lớn rồi!"

"Ta muốn hướng hắn cầu cứu thì như thế nào? Hắn yêu ta, hắn sẽ giúp ta, hắn sẽ bảo vệ ta!" Nàng cũng không chịu được nữa, đối diện nam nhân đáng giận trước mắt này la to nói lớn.

Mặt của hắn sắc trầm xuống, đem nàng kéo lại gần hơn, hơi thở nóng ấm phảng phất trên mặt nàng.

"Bởi vì hắn yêu nàng, cho nên hắn mới phải cùng chôn theo với nàng, nàng cũng không có để ý?"

Trong mắt nàng hiện lên ánh sáng đau đớn vô cùng, trừng mắt hắn không tha, bị hắn hiểu lầm cảm giác thật không dễ chịu, nhưng nàng vẫn miễn cưỡng duy trì tự ái.

"Ta sẽ không, vì ta đã không còn bất kỳ hy vọng gì nữa rồi." Nàng tuyệt vọng rồi.

"Đừng cho là nàng dùng ánh mắt oán đỗi như vậy nhìn ta sẽ bỏ qua, đừng quên Du phu là bởi vì nàng mà bị hủy, nếu như nàng không hi vọng sự việc xấu đi, nàng nên biết điều một chút, tin tưởng ta, ta nói là làm được!" Lời nói của hắn tràn đầy lòng đố kị. Lúc thấy nàng ở trong lòng nam nhân khác, hắn cảm thấy mình sắp nổi điên rồi! Nàng là của hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể đụng nàng, chỉ có hắn có thể ôm nàng, hôn nàng!

Nàng đột nhiên vùng vẫy nói: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"

"Ta muốn trong lòng nàng chỉ có một người là ta!" Hắn rống giận một tiếng làm nàng vùng vẫy dừng lại. "Này đời nàng có thể đầu ôm tay ấp nam nhân cũng chỉ có ta nàng có biết hay không?"

"Ta không biết! Cũng không muốn biết!" Nước mắt của nàng cũng nhịn không được nữa mà rơi xuống. "Có phải hay không chỉ cần nam nhân cùng ta có quan hệ, ngươi sẽ không tiếc tất cả phá hủy hắn?"

"Đúng vậy!" Hắn lớn giọng khẳng định.

"Ngươi quá đáng sợ!" Nàng không tin trong tim của hắn lại chấp nhất đối với nàng như vậy.

"Ta đã nói, ta sẽ đuổi theo nàng không phải sao!"

"Rời khỏi ta!"

"Không thả!"

"Ngươi. . . . . ."

Nàng cũng không chịu được nữa khóc rống lên, hắn chỉ là im lặng nhìn nàng một hồi, sau đó hung hăng đem nàng kéo vào ôm trong lòng, để nàng có thể khóc lớn trong lòng hắn.

"Ta không muốn cãi nhau với ngươi. . . . . ."

"Ta cũng không muốn vậy, nhưng nàng là của ta, ta sẽ không thả nàng đi."

"Ngươi không thể chuyên chế, bá đạo như vậy!" Nàng dùng hết hơi sức toàn thân cũng không cách nào tránh thoát cánh tay y hệt như thép của hắn, cuối cùng không có cách khác bị hắn ôm ở trong lòng.

"Ta liền muốn! Ta rất muốn! Ta đối với nàng luôn luôn chính là như vậy, này gọi là chấp nhất!"

Hắn chặt chẽ ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, ngửi thấy hương thơm mê người lại quen thuộc, trong lòng thề đời này sẽ không để nàng rời khỏi hắn lần nữa.

Không biết qua bao lâu, nàng mới nghẹn ngào lên tiếng, "Thả Du phu đi! Thả hắn, ta liền đồng ý đi theo bên cạnh ngươi."

Hắn không có lên tiếng, chỉ là im lặng nhìn nàng.

"Bỏ qua cho hắn đi! Ta đầu hàng, ngươi có thể muốn ta, muốn thế nào cũng được, ta sẽ không phản kháng nữa." Nàng bất lực cúi đầu nói. Lòng của nàng đã chết rồi, nên cũng không quan tâm thân thể này nữa.

Hắn đáng vui mừng, hắn có thể lấy được nàng, đời này nàng đều là của hắn! Nhưng trong lòng hắn lại không rõ tư vị gì, bởi vì nàng là vì một cái khác nam nhân mà nguyện ý hi sinh lớn như thế

Lửa giận trong lòng Ưng kiệt lần nữa dấy lên.

"Đi theo ta!" Ưng Kiệt mãnh mẽ đem Bạch Nhị kéo đi về hướng căn phòng.

"Ngươi muốn làm gì?" Nàng muốn tránh thoát bàn tay có lực của hắn, lại chỉ làm tay của mình đau hơn.

Hắn hung ác đá văng cửa phòng, khiến tiểu nha hoàn đang dọn dẹp trong phòng phải sợ hãi giật mình.



"Đi ra ngoài! Không có mệnh lệnh của ta không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào!"

"Dạ!" Tiểu nha hoàn sắc mặt tái nhợt chạy ra bên ngoài.

Bạch Nhị còn không hiểu rõ chuyện gì, liền bị đẩy ngã ở trên giường.

"A!" Nếu như không phải bị ngã ở tấm đệm trên giường, nhất định toàn thân sẽ đầy vết bầm.

Hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, đem nàng đè ở trên giường, cúi đầu xuống hung hăng hôn môi của nàng.

Mặc dù giữa hai người có nhiều tức giận, nhưng lúc hắn vừa đụng đến môi nàng lại mềm mại ngọt ngào, khát vọng muốn nàng lại lần nữa bị khơi lên.

"Chứng minh cho ta xem! Chứng minh nàng cam tâm tình nguyện . . . . . ." Hắn ở bên tai nàng nhỏ tiếng lẩm bẩm, hơi thở lửa nóng làm nàng cảm thấy một trận run rẩy.

Tay của hắn cũng thong thả rơi vào trước ngực của nàng, dùng sức sờ mó nụ hoa mềm mại của nàng.

Bạch Nhị chỉ có thể chặt cắn môi dưới, để mình không vì hắn vuốt ve truyền đến trận trận khoái cảm mà phát ra những tiếng rên rỉ mắc cỡ.

"Thích bộ dáng này của ta sao? Nếu vui vẻ liền kêu ra, ta không thích nữ nhân hoan ái ở trên giường giống như một khúc gỗ!"

"Ta không phải nữ nhân của ngươi!" Nàng cắn răng cắn lợi nói.

Hắn cười lạnh, giống như lời nàng nói là một chuyện cười. "Một hồi nói muốn trở thành nữ nhân của ta, một hồi lại nói không phải nữ nhân của ta, lòng của nữ nhân thật là khó dò."

"Ai cần ngươi lo!"

"Ta mạn phép muốn xen vào!"

Hắn cúi đầu xuống che lại miệng của nàng, nàng lại vươn tay đánh không ngừng vào bộ ngực của hắn, nhưng một điểm cũng không có tác dụng, lưỡi của hắn cứng rắn xâm nhập ở bên trong môi của nàng, xâm lược lấy mỗi một góc mê người của nàng, hút lấy mật dịch trong miệng nàng, cuốn lấy đầu lưỡi của nàng theo hắn chặt chẽ dây dưa.

Nàng cảm thấy đầu mình bắt đầu hỗn loạn, lại miễn cưỡng lưu lại tia lý trí duy nhất, nàng muốn né tránh nụ hôn mãnh liệt của hắn, lại càng thêm kích thích khát vọng cùng tình dục trong lòng hắn đối với nàng.

Tay của hắn dùng sức kéo ra vạt áo của nàng, duỗi tay vào bên trong cái yếm của nàng, ngón tay xoa nhẹ nụ hoa đã sớm cứng rắn của nàng, sử dụng ngón giữa cùng ngón tay cái tùy ý xoa bóp, một cảm giác vô lực nhưng khoái cảm dần dần dấy lên trong thân thể của nàng.

Tay của hắn nhanh chóng đem áo nàng cởi ra, lập tức bầu ngực trắng như tuyết phơi bày ra trước mặt của hắn.

Hắn ngừng thở nhìn, chỉ thấy nàng nhắm nghiền mắt trên mặt phấn tràn đầy sắc anh đào xuân ý, cái miệng hồng phấn nhỏ nhắn bởi vì nụ hôn mãnh liệt của hắn mà sưng đỏ, làn da như tuyết ngọc, một đôi vú đầy đặn lại rất cứng, nụ hoa nho nhỏ màu hồng phấn như hạt sen đứng thẳng trên bầu vú màu hồng, dáng vẻ thật quyến rũ hấp dẫn.

"Nàng thật là đẹp!"

Hắn bị sắc đẹp trước mắt của nàng khiến cho lửa tình bùng cháy, hắn lập tức cúi đầu xuống bú, liếm láp lấy nụ hoa nho nhỏ của nàng, khiến toàn thân trận trận tê dại, không tự chủ được phát ra tiếng rền rỉ tiêu hồn.

"A. . . . . . Ừ. . . . . . Không. . . . . ." Tay của nàng khoác lên trên vai của hắn muốn đẩy hắn ra, lại vô lực.

Môi của hắn đi về giữa bầu ngực của nàng liếm láp, khiến thân thể của nàng không nhịn được trận trận run rẩy.

Thừa dịp trong lúc nàng phân thần, tay của hắn đem quần của nàng cởi ra, lộ ra quần lót màu trắng cùng nàng đôi chân thon dài như ngọc điêu, tóc đen mềm mại rơi tán lạc trên giường đệm màu trắng, ngũ quan xinh đẹp mềm mại đáng yêu, thân thể trần truồng phát tán ra hương thơm nữ nhân.

Trên người nàng có mùi hương đốt cháy lửa tình ái dục trong lòng hắn đối với nàng, hắn cảm thấy hô hấp mình trở nên dồn dập, cơ hồ sắp không thể thở.

Hắn mạnh mẽ đem bắp đùi của nàng mở rộng, cúi đầu hướng chỗ thần bí của nữ nhân được ngăn cách bởi vải vóc thật mỏng đói khát mà liếm láp lấy.

"Ngươi ở đây làm cái gì?" Nàng cả người như bị điện giật, một trận dòng điện cường đại nhanh chóng lan chảy toàn thân, trong cơ thể chảy ra mật dịch lửa nóng thấm ướt quần lót khiến nàng không nhịn được mà rên rỉ, muốn bóp chặt hai chân của mình. . . . . .

"Không cần! Quá mắc cỡ. . . . . ."

"Đừng cho biết ta hắn khônglàm như vậy đối với nàng!"

"Ai?" Nàng còn trong hoảng hốt.

"Du phu!"

Hắn ngẩng đầu lên nhìn nàng, mà lửa tình của nàng cũng bị lời nói của hắn đánh tan.

"Ngươi. . . . . ."

"Kỹ xảo của ta so với hắn tốt đúng hay không?" Hắn cũng không muốn cùng nam nhân khác so sánh, nhưng hắn lại rất để ý trong lòng nàng hắn rốt cuộc có ý nghĩa gì.

"Rời khỏi ta!"

Nàng chợt giống như con dã miêu đanh đá tránh né. Trong lòng của nàng thật hận, hận hắn thế nào đối với nàng như vậy, lòng của nàng, thân thể của nàng đều chỉ thuộc về hắn, hắn lại muốn nàng ở trên giường cùng nam nhân khác, quá đáng!

"Bạch Nhị!" Hắn dùng lực muốn bắt được hai bàn tay của nàng ở giữa không trung.

"Ngươi muốn biết, ta có thể trung thực cho ngươi biết, ngươi so ra kém Du phu, ta chính là bởi vì công phu trên giường của hắn hơn ngươi, cho nên chọn hắn mà không muốn ngươi!"

Nàng đau lòng tuyệt vọng, chỉ muốn thương hại hắn, đành phải nói ra lời nói có thể khiến cho lửa giận của hắn bộc phát.

"Ngươi nói cái gì?"

"Ta nói ngươi so ra kém với hắn. . . . . . A!"

Hắn dùng lực đẩy nàng về trên giường, trong mắt tức tối, giờ phút này hắn giống như mãnh hổ nhìn chăm chú vào con cừu nhỏ, làm nàng sợ hãi.

"Ta so ra kém với hắn? Có lẽ nàng thật sự không hiểu ta, ta tất nhiên phải sữa chửa quan niệm của nàng!" Hắn vừa nói vừa cởi ra y phục của mình, lộ ra thân thể cường tráng.

Ánh mắt Bạch Nhị vừa tiếp xúc với cự long cứng rắn của hắn, lập tức ngượng ngùng cố ý trốn tránh.

"Chớ quên trước kia chúng ta như thế nào cuồng hoan làm tình ba ngày ba đêm không có xuống giường, ba năm sau, thể lực ta vẫn giống xưa, có lẽ còn tốt hơn, nàng cũng sẽ không quên ta mạnh mẽ như thế nào chứ?"

"Không!"

Phản kháng của nàng càng làm hắn cảm thấy tức tối cùng ghen tị. "Muốn vì cái nam nhân kia mà thủ thân? Hừ! Không khỏi quá chậm chứ?"

"Rời khỏi ta!"

"Không thả!" Nói xong, hắn đem quần lót nàng cởi ra, nàng lại cực lực trốn tránh tay hắn tiến hành lôi kéo, cuối cùng hắn dùng sức xé vỡ vải vóc nho nhỏ, để giải đất tam giác phái nữ mềm mại mê người phơi bày ra trước mặt hắn.

"Không nên nhìn. . . . . ."

Nàng muốn dùng tay che giấu, hắn lại dùng hai bàn tay kéo ra, như một con sói hưởng dụng thân thể mềm mại của nàng .

Môi của hắn kịch liệt liếm mút lấy nàng nụ hoa nho nhỏ rung động, tay của hắn cũng đưa đến giữa hai chân nàng, tùy ý thăm dò vào trong khe huyệt nàng, thân thể của nàng theo bản năng phản ứng không ngừng chảy ra chất mật ẩm ướt .

"Cũng ẩm ướt, nàng không thể phủ nhận ta cũng là có thể làm nàng muốn!"

"Không! Ta không muốn ngươi! Rời khỏi ta!"

Nàng không giúp được gì chỉ có thể lắc đầu, lại không ngăn cản được tay của hắn ở trong thân nàng đùa bỡn kéo ra đưa vào nhanh chóng lại mãnh liệt, khiến nàng thở hổn hển co quắp ở trên giường, động tác hắn cũng làm nàng đạt tới cao triều vài lần, để nàng vong tình reo hò. . . . . .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Ebola, rồi sẽ qua?

Ebola, rồi sẽ qua?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có thể bạn sẽ

25-06-2016
Cupcake yêu thương

Cupcake yêu thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Ta đi qua đời nhau

Ta đi qua đời nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Sáng nay

25-06-2016
Khi người ta yêu

Khi người ta yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương