XtGem Forum catalog
Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 161
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân - Chương 148

↓↓
Âm thanh của bé mềm mại, cực kỳ dễ nghe, mỗi lần Tô Cẩm Niên nghe thấy cũng sẽ nhức đầu nói một câu, "Em nói xem, nếu con là một tiểu công chúa thì thật tốt." Anh ngày ngày đặt Tiểu Đoàn Tử trong lòng bàn tay cưng chiều, nhưng con cố tình là một bé trai, haizz. . . . . .

bạn đang xem “Quân Hôn Chọc Lửa Thiêu Thân ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nếu như bởi vì kế hoạch hoá gia đình, Tô Cẩm Niên cảm giác anh muốn cùng Tô Khả sinh con liên tục, cho đến khi sinh ra một tiểu công chúa mới thôi.

Dĩ nhiên, tư tưởng này tuyệt đối không thể để cho cấp trên của anh biết, nếu không anh đừng nghĩ toàn thân khỏe mạnh mà đi ra khỏi bộ đội.

Ngày lại một ngày một ngày trôi qua, Tiểu Đoàn Tử vốn béo ụt ịt càng phát ra dáng người tinh xảo đáng mừng, cho nên mỗi lần Thẩm Phỉ Phỉ nhìn thấy Tiểu Đoàn Tử thì cũng không nhịn được hét lên một tiếng, "Khả Khả, chị vẫn cho là dung mạo Cẩm Niên nhà em lớn lên đã đẹp trai có một không hai, không ai sánh bằng, nhưng mới phát hiện, con trai nhà em, tương lai hoàn toàn sẽ vượt qua của bố nó."

Chỉ là nói ra thì quả thật như thế, Tiểu Đoàn Tử càng lớn lại càng xinh đẹp tinh tế, dáng ngoài của bé, tổng thể di truyền từ Tô Cẩm Niên tương đối nhiều, duy chỉ có đôi mắt. Không phải nói mắt Tô Cẩm Niên không đẹp, mắt Tô Cẩm Niên cũng tương đối đẹp, nhưng đôi mắt Tiểu Đoàn Tử xinh đẹp hơn, thật to, lông mi dài cong lên hơn Tô Cẩm Niên, chớp xuống thì giống như là đang nói chuyện. Mà ở khóe mắt có một nốt ruồi Chu Sa (ed: nốt ruồi màu đỏ), càng làm cho này nét đẹp trở nên yêu dã mê hoặc.

Hai vợ chồng họ đều có da trắng tươi, còn Tiểu Đoàn Tử lại phát huy sự trắng tới cực hạn, như bạch ngọc cực phẩm, xoa nhẹ, chạm vào là trắng mịn.

Sau khi trở về biệt thự một tuần lễ, khách tới nhà nhiệt tình như chủ nhân, không phải người khác mà chính là Mạc Dương biến mất thật lâu.

Anh vừa gặp Tiểu Bao Tử thì kéo qua hôn một cái, vẻ mặt Tiểu Bao Tử ủy khuất nhìn Tô Khả và Tô Cẩm Niên. Mạc Dương cầm lấy một cái hộp, nói là quà gặp mặt lần trước không có chuẩn bị tốt, đây mới thật sự là quà gặp mặt, sau đó lại lấy ra một phần, nói là cho con mới ra đời.

Khi Mạc Dương nhìn thấy Tiểu Đoàn Tử, ánh mắt của anh cũng tỏa sáng lấp lánh, không nhịn được nói, "Ui da, thật là một cô bé xinh đẹp nha, sau này nhất định là nghiêng nước nghiêng thành, đại mỹ nhân điên đảo chúng sinh đấy."

Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen: "Đây là con trai mình."

Kết quả là Mạc Dương hóa đá, vì vậy Mạc Dương kiên quyết phải tìm một cô gái sinh một đứa con. Hơn nữa quyết tâm phải sinh hai đứa con gái, bởi vì anh muốn hai thằng nhóc nhà Tô Cẩm Niên, toàn bộ lừa gạt đến tay. (ed: anh Dương giống chị Hàm rồi)

*

Bởi vì thành phố B xảy ra sự cố súng bắn, người bị hại là một người có tính tình dịu dàng, cách đối nhân xử thế đều vô cùng tốt, chuyện tình cảm đơn thuần, thậm chí có thể nói là một y tá không có bất kỳ kẻ thù nào, cho nên đến nay nghi phạm cũng còn chưa sa lưới. Lòng của nhân dân thì hoảng sợ, bởi vì bọn họ không biết lúc nào người bị chết vì đạn cắn nuốt sẽ biến thành mình.

Tin tức cùng truyền thông đưa tin mỗi ngày ở đây đều là tiến triển tình hình truy tung tích, nhưng nghi phạm cũng giống kẻ phạm tội truy nã Lữ Lương lúc trước, một chút cũng không có tiến triển.

Cùng lúc đó, nhất là vụ án đã từng xử oan bị lộ ra, cục cảnh sát sắp xếp nói xin lỗi, kết quả vốn bất mãn với cục cảnh sát xử lý tốn thời gian nên dân chúng trên mạng oán than phải nói là dậy trời đất, rối rít chỉ trích chính phủ quá vô năng, liên tiếp mấy vụ giết người không phá được, mà mấy năm trước vụ án lại bị lỗi phán sai ba la ba la.

Ở dưới Hoàng thành có dân lành bị giết, nhưng suy nghĩ hung thủ là người nào cũng không có, đây quả thực là quá thất bại, thật sự là quá mất mặt. Cho nên trung ương bên kia đẩy áp lực xuống Cục cảnh sát thành phố B, cùng lúc đó, dân chúng trên mạng cũng rối rít lên tiếng chỉ trích Cục cảnh sát làm việc dài dòng không dứt khoát, không có năng lực phá an, áp lực ở Cục cảnh sát thành phố B chưa từng lớn như núi vậy, so với Jayson Hough mất tích lúc trước còn muốn lớn hơn có được hay không!

Trong lúc Tô Khả rãnh rỗi, mỗi ngày chính là xem tin tức trên mạng, lúc vừa thấy trước mắt nói hung thủ vẫn không có cách nào xác định được là người nào, Tô Khả thở dài, chỉ hy vọng Cục cảnh sát mau tìm ra dấu vết, bắt hung thủ, khiến người chết có thể an tâm an nghỉ dưới mặt đất.

*

Sinh mệnh mới đến, nhìn chúng mà nói thì nhà Tô Khả vô cùng vui vẻ.

Ngày nào, Tô Khả đi tới phòng trẻ, vách tường tràn đầy màu hồng, trang trí ren, còn có một tủ treo quần áo bé gái cũng còn chưa có gỡ hiệu xuống, Tô Khả không khỏi quay đầu lại nhìn Tiểu Đoàn Tử Minh Nguyệt đơn độc nằm ở trên giường quơ tay múa chân.

Kết quả là tâm tính của người mẹ nào đó đùa dai cười mờ ám hai tiếng, trong lòng lẩm nhẩm: sẽ không để lãng phí, để cho con mặc hết những quần áo này là được.

Kết quả là, dường như mỗi ngày Tô Khả đều mong đợi Tiểu Đoàn Tử lớn lên, mỗi một ngày, cuối cùng đến tiệc đầy tháng.

Tiểu Đoàn Tử Minh Nguyệt được mặc quần áo lộng lẫy rồi lúc ẳm đi ra, toàn bộ những bạn bè thân thích kêu lên, "Ôi chao ôi, thật là một con bé xinh đẹp mà."

Kết quả là, toàn bộ quần áo của tiểu bảo bảo Minh Nguyệt chất đầy bao tiền lì xì yêu thương của những người lớn.

Mắt Tiểu Bao Tử đỏ hồng nhìn những bao tiền lì xì, "Mẹ, lúc con còn nhỏ không có làm tiệc đầy tháng cùng thôi nôi đúng không?"

Tô Khả gật đầu một cái, lúc Tô Cẩm Niên nghe Tiểu Bao Tử nói như vậy thì trong lòng đầy áy náy, không nhịn được vươn tay sờ sờ đầu Tiểu Bao Tử.

Cặp mắt Tiểu Bao Tử sáng long lánh , "Vậy con có thể xin bổ sung không?"

Được rồi, ý Tiểu Bao Tử bọn họ hiểu, sau khi hiểu thì nước mắt như hoa rơi ngổn ngang trong gió.

Tô Khả: Tô Tô, con thiếu tiền sao?

Tô Cẩm Niên yên lặng ngưu bức: con trai, dung mạo con giống như bố, sao lại theo đuổi mấy cái vụ vàng bạc này chứ, cũng không giống như bố tí nào?

Hôm sau tiệc đầy tháng, Tô Cẩm Niên nhận được một cuộc điện thoại, là Tô Sĩ Minh gọi tới, ý chính là sáng sớm lúc Tần Phi rời giường, té xỉu ở trong phòng rửa tay, bây giờ đã được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Tô Sĩ Minh gọi Tô Cẩm Niên chạy nhanh qua.

Tô Cẩm Niên giật cả mình, sắc mặt chợt tái nhợt.

Tô Khả hỏi tại sao, Tô Cẩm Niên liền nói nguyên do, Tô Khả nhíu mày, Tần Phi, sợ là phát bệnh rồi?

Tô Cẩm Niên phải đến bệnh viện, Tô Khả muốn đi theo qua đó, bất đắc dĩ, Tiểu Đoàn Tử mới một tháng, mặc dù có thể ra cửa nhưng dù sao gió bên ngoài vẫn có chút lớn. Tô Cẩm Niên liền không để cho Tô Khả đi theo, chỉ nói là có tình hình gì sẽ liền thông báo cho Tô Khả. Tô Khả gật đầu một cái, ở nhà trông con, còn Tô Cẩm Niên lại cùng Tiểu Bao Tử đến bệnh viện.

Trời bên ngoài rất xanh, những đám mây giống như kẹo đường, một áng rồi một áng, chỉ là vì sao thời tiết thì sáng sủa như thế mà lòng của cô lại đè nén như vậy?

*

Mãi cho đến chừng ba giờ chiều thì Tô Khả mới nhận được điện thoại Tô Cẩm Niên gọi tới, nói là thoát khỏi nguy hiểm, nhưng tình huống đến tiếp sau còn không thể biết.

Đối với Tần Phi, Tô Khả có cảm giác rất phức tạp.

Mới đầu, Tần Phi hại cô như vậy, sau đó Tần Phi lại ra sức đối tốt với cô. Tô Khả lại thuộc về người thù rất dai, nếu như người đối không tốt với cô một lần, sau đó dù người đối tốt với cô một trăm lần thì cô cũng sẽ phân người vào loại "đã từng tổn thương người của cô".

Cho nên đối với Tần Phi, cô thủy chung không có cách nào quên được. Bất kể Tần Phi làm cái gì, thì từ đầu tới cuối cô đều khách sáo, một chút cảm giác người thân cũng không có. Nhưng bây giờ chợt nghe tin Tần Phi phát bệnh, cô lại rất buồn bực.

Vô cùng mâu thuẫn.

Kết quả là Tô Khả gọi một cuộc điện thoại cho Doãn Lạc Hàm, bên kia là âm thanh "tút tút", Tô Khả biết rõ là chắc chắn Doãn Lạc Hàm chạy đi một chỗ nào đó vui chơi sung sướng rồi

Gọi cho Thẩm Phỉ Phỉ, bên kia vang lên một tiếng “ưm”, sau đó, Tô Khả vô cùng gian tà hiểu được rốt cuộc người bên kia đang làm gì, rất muốn nghe một chút nhạc khúc ngày xuân dập dờn thì lại truyền đến giọng nói nóng nảy của Thẩm Đường: "Tô Khả, em cũng sẽ không chọn chính xác thời gian gọi điện thoại như thế chứ."

Sau đó, cúp, gọi lại, đã là quan hệ thì hiển nhiên Thẩm Đường hấp tấp tháo pin ra luôn.

Được rồi, Tô Khả im lặng, trong lòng yên lặng châm chọc: Thẩm Đường, anh xác định em gọi điện thoại ban ngày là không phải thời gian chính xác. Nghĩ như vậy, trong đầu Tô Khả lại hiện lên một suy nghĩ xấu xa, tìm trong điện thoại số điện thoại của Thẩm Đường, gửi qua một tin nhắn vô cùng phóng đãng hỏi: có phải từ hôm qua trở về đã giày vò chị Phỉ Phỉ cho tới bây giờ, thế nên bây giờ cả ngày đêm cũng chẳng phân biệt được rồi hay không.

Kết quả là hai tiếng sau, Thẩm Đường gửi tin lại : Tô Khả, em không đi làm biên kịch phim con heo thì thật sự là đáng tiếc cho đầu của em.

Dĩ nhiên đó là nói sau, Tô Khả đang bị Thẩm Đường cúp điện thoại nên buồn bực gọi điện thoại cho mấy bạn bè khác, kết quả cuối cùng chỉ có Vương Mộng Mộng nói có rãnh rỗi, có thể qua gặp cô, chỉ là phải ngày mai mới tới được, nói thế nào thì bây giờ cũng đã ba bốn giờ chiều rồi.

Trong nháy mắt, Tô Khả có dũng khí đập vỡ tảng đá lớn trên ngực dắt lừa thuê, một ít đàm nghẹn trong cổ họng, nuốt cũng không được, nhả cũng không xong. Cũng may, trong nhà còn có một Tiểu Đoàn Tử cùng với cô, không đến nỗi để cho trong lòng của cô trống vắng .

Chiều tối, Tiểu Bao Tử được tài xế đưa trở về, còn Tô Cẩm Niên ở lại bệnh viện.

Tô Khả hỏi Tiểu Bao Tử, "Bà nội của con như thế nào?"

Ánh mắt của Tiểu Bao Tử hồng hồng, giống như là đã khóc, "Bác sĩ nói bà nội rất nguy hiểm, cần lập tứcphẫu thuật. Bác sĩ nói muốn cắt bỏ toàn bộ bộ ngực của bà nội, mẹ, cắt bỏ toàn bộ mà nói thì có phải có vết sẹo còn lớn hơn phẫu thuật của Tô Tô hay không."

Tô Khả "ừ" một tiếng.

Tiểu Bao Tử nói: "Đau nhiều lắm đấy. Lần trước con làm phẫu thuật xong thì đau thật lâu thật lâu rồi, bà nội lại phải có hai sẹo lớn như vậy. . . . . ." Nói xong, ánh mắt Tiểu Bao Tử lại đỏ rồi.

Tô Khả ôm lấy Tiểu Bao Tử, "Tô Tô, mặc dù bà nội của con có hai sẹo, nhưng đại biểu cho việc thân thể của bà sẽ tốt nhất, như vậy có thể nhìn Tô Tô trưởng thành."

Tiểu Bao Tử gật đầu một cái, sau đó nói với Tô Khả: "Mẹ, con đi nhìn em trai." Nói xong, chân nhỏ bẹp bẹp chạy tới phòng trẻ.

Trong phòng trẻ, thím Nguyệt đang dọn dẹp đồ, nhìn thấy Tiểu Bao Tử tới thì khẽ mỉm cười với Tiểu Bao Tử, "Đại Thiếu Gia tới nhìn Tiểu thiếu gia à."

Tiểu Bao Tử gật đầu một cái.

"Tiểu thiếu gia mới vừa ngủ, Đại thiếu gia đừng đánh thức Tiểu thiếu gia nhé."

Tiểu Bao Tử vẫn gật đầu một cái, sau đó nhìn Tiểu Đoàn Tử nằm ở trên giường trẻ, "Em trai, anh rất buồn." Nói xong, Tiểu Bao Tử cúi đầu, ngẩn người ra không nhúc nhích, cho đến khi Tô Khả gọi bé đi xuống ăn cơm, Tiểu Bao Tử mới uể oải đứng dậy.

Lúc đó, Tiểu Đoàn Tử ngủ đủ nên tinh thần sáng láng, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm nóc trần nhà màu hồng, miệng nhỏ hồng hào hạ xuống.

Thím Nguyệt ẳm Tiểu Đoàn Tử lên, thay tã rồi lại đi tìm Tô Khả. Lúc thím Nguyệt ẳm Tiểu Đoàn Tử xuống lầu, Tô Khả cùng Tiểu Bao Tử đang ngồi ăn cơm ở trên bàn, chỉ là Tiểu Bao Tử rõ ràng không có ý định ăn cái gì, đôi đũa một chiếc trên chiếc dưới nghiền nát cơm, đoán là hạt cơm phía dưới cũng thành cháo rồi.

"Tụt tụt ——" Điện thoại di động Tô Khả reo vang lên, vừa nhìn, là Tô Cẩm Niên.

Phía bên kia, giọng nói Tô Cẩm Niên vô cùng khó chịu truyền tới, "Khả Khả, mẹ bà ấy. . . . . ."

"Cẩm Niên, bà ấy thế nào?" Tô Khả nghe giọng Tô Cẩm Niên đau lòng như vậy thì lập tức căng thảng.

"Khả Khả, em qua đây đi, em qua đây có được hay không. . . . . ." Giọng của Tô Cẩm Niên rất đau lòng.

Tô Cẩm Niên yếu đuối như thế, Tô Khả đau lòng lắm, vội nói, "Cẩm Niên, anh chờ em." Nói xong, Tô Khả giống như là nhớ tới gì đó nên vội để bảo mẫu chuẩn bị ba hộp giữ ấm, cô phải đưa cơm đến, về Tiểu Đoàn Tử, suy nghĩ một chút, Tô Khả quyết định vẫn mang theo bên cạnh, sau đó căn dặn thím Nguyệt cầm lấy tấm thảm lông mềm mại, gọi điện thoại kêu tài xế đến biệt thự bên này.

Rất nhanh, Tô Khả ôm một tã bọc, phía trên dùng chăn đắp kín, chừa lại một khe hở, Tiểu Bao Tử kiên trì muốn tới cùng, Tô Khả không còn cách nào nên để Tiểu Bao Tử cầm ba hộp giữ ấm, hai mẹ con cùng nhau ngồi lên xe.

Bây giờ đã hơn sáu giờ chiều, trời đã tối, qua hơn mười phút nữa thì nhất định là tối thui.

Tài xế nhìn thấy Tô Khả cùng Tiểu Bao Tử đã ngồi xong, chân đạp lên bộ ly hợp một cái thì lái theo hướng bệnh viện quân khu, xe chạy trên đường không qua mấy phút thì ngày liền tối đen.

Hai bên đường, từng chiếc từng chiếc đèn đường màu vàng sáng lên, nối liền thành một chuỗi ánh sáng đèn rực rỡ như dãy Ngân Hà, những cái cây dưới ánh đèn rơi xuống bóng đen so le loang lở, lúc này được nhìn xuyên thấu qua cửa sổ xe, lại phát hiện những bóng đen này gào thét chạy về phía sau.

Một lúc sau, Tô Khả lại đi tới bệnh viện này.

Bởi vì Tiểu Bao Tử đã tới bệnh viện, cho nên bé đi ở trước mặt của Tô Khả, dẫn Tô Khả đi tới phòng bệnh của Tần Phi, dĩ nhiên, coi như Tiểu Bao Tử không dẫn đường thì Tô Khả cũng biết là Tần Phi phải ở tòa khu nội trú khoa phụ sản, dù sao bà chính là ung thư tuyến vú.

Tiến về con đường nhỏ về phía khu nội trú, hoa hải đường hai bên đã rụng, sau đó thấy phía dưới bị người ta giẫm đạp thành cánh hoa đất sét, nhưng cây hải đường bên cạnh cây bách, lúc này vẫn xanh um tươi tốt đứng thẳng như cũ.

Bóng đêm lạnh như nước, chẳng biết từ lúc nào mà phía chân trời đã xuất hiện một ngôi hai ngôi sao sáng, ở nơi thành thị phồn hoa như khói, có vẻ như vậy rất đáng quý.

Tô Khả cùng Tiểu Bao Tử vẫn đi về phía trước, rất nhanh liền tới cửa kiếng trước khu nội trú. Bên cửa lớn khu nội trú vẫn có hai chiến sĩ đứng nghiêm cầm súng dài trong tay, lúc nhìn thấy Tô Khả đến, một người nói, "Là vợ của Thượng tá Tô đấy ạ."

Tô Khả gật đầu.

Người kia cười nói "Chào Thượng tá phu nhân."

Tô Khả đổ đầy mồ hôi.

Binh lính kia chưa để cho Tô Khả lên ngôi thì Tô Khả liền dẫn Tiểu Bao Tử đi vào trong khu nội trú. Đến trước thang máy, Tô Khả cảm nhận được số mệnh của mình không tệ, bởi vì phía trước có một cái thang máy đang chậm rãi đi xuống, qua ba bốn giây thì chỉ nghe "king kong" một tiếng, thang máy liền mở ra, một người đàn ông trung niên mặc quàn áo chỉnh tề màu xám tro đi ra.

Lúc người nọ nhìn thấy Tô Khả thì vẻ mặt hơi sững sờ, nhưng rất nhanh liền thản nhiên, ra khỏi cửa thang máy, dường như không chuyện gì mà đi ra bên ngoài.

Mà người Tô Khả này thật lòng có năng lực quan sát rất mạnh, biểu cảm vừa rồi của người đàn ông nọ hiển nhiên là bộ dạng "Nhìn thấy cô rất hoảng hồn", nói cách khác, người nọ biết cô, nhưng nếu biết cô thì vì sao cuối cùng lại cố làm không biết? Chỉ là quả thật trong đầu Tô Khả không có một người như vậy tồn tại.

Không khỏi lắc đầu một cái, Tô Khả cho rằng cô sinh ra ảo giác. Nhưng nghĩ lại thì không đúng, vì vậy, Tô Khả xoay người, nhìn bóng lưng người nọ từ từ đi ra, Tô Khả không khỏi nheo mắt lại, cảm thấy bóng lưng này rất quen thuộc, vô cùng quen thuộc.

"Mẹ ——" Tiểu Bao Tử đã ở trong thang máy chờ Tô Khả.

Tô Khả lấy lại tinh thần, đi vào, nhìn số tầng phía trên thang máy chưa nhấn xuống nên hỏi Tiểu Bao Tử, "Bà nội ở tầng mấy?"

"Tầng mười hai ạ." Tiểu Bao Tử nói.

Tô Khả gật đầu, nhấn "12" , cửa thang máy khép lại, từ từ đi lên.

Tô Khả cùng Tiểu Bao Tử mới tới lầu mười hai thì liền nhìn thấy Tô Cẩm Niên ngồi xổm trước cửa một phòng bệnh, cả khuôn mặt chôn giữa đùi, từ xa nhìn lại, vô cùng làm cho người ta đau lòng.

Tô Khả nhanh chóng đi tới bên cạnh Tô Cẩm Niên, "Cẩm Niên. . . . . ."

Tô Cẩm Niên ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt Tô Khả long đong mệt mỏi, trong tay còn ẳm con trai mới vừa đầy tháng của mình thì trong lòng càng khó chịu nhiều hơn.

Anh ôm Tô Khả, "Khả Khả, anh rất khó chịu."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Luôn ở bên cạnh

Luôn ở bên cạnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Giọt mưa thôi rơi

Giọt mưa thôi rơi

Tôi nhắm mắt, nghe gió lùa qua tóc, nghe tiếng chim kêu từ những bụi cây, nghe tiếng dế

01-07-2016
Inconsolable

Inconsolable

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Forget me not

Forget me not

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016