Phản Nghịch

Phản Nghịch


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Phản Nghịch - Chương 06

↓↓
Hướng Nhu lại cười lạnh lùng, mắt trừng trừng.

bạn đang xem “Phản Nghịch ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ngươi như thế nào có thể né?” Nàng chất vấn, trong lòng bàn tay căng thẳng, thiếu chút nữa phát hoả lên quả bóng nước.

“Không có quy định không thể né!” Hắn đắc ý trả lời, thừa cơ lau nước trên mặt. “Chân của ta không nhúc nhích, em ném không đến, chính mình không đủ chính xác.”

“Không có quy định? Được? Không co quy định à? Tốt?” Nàng giận giữ cười lên, rút ra tờ tiền có giá trị lớn, hướng bàn đặt lên. “Cho ta mười quả bóng nước.”

“Cái kia. . . . .” Đội viên nhìn thấy tiểu đội trưởng đang ướt đẫm, tuy rằng sợ hãi ánh mắt sắc bén kia nhưng lại không muốn đắc tội “nhà giàu”, chỉ có thể ấp a ấp úng mở miệng: “A, ở đây dùng phiếu, không thể dùng tiền mặt.” Hắn vừa nói xong thì chờ mong ánh mắt quét về phía mọi người.

Quả nhiên lập tức có người đi ra.

“Đây đây đây, ta có, ta đổi với ngươi!” Một tập tấm phiếu xoè ra như nam quạt, lấy lòng đưa đến trước mặt Hướng Nhu, chờ mong nàng đổi.

“Cám ơn.” Nàng lễ phép đổi phiếu, khiêu khích liếc nhìn “bia ngắm”, liếc mắt một cái rồi xoay người, đối với các tuyển thủ bóng chày vừa thi đấu cong mỉm cười. “Đây, mỗi người đều đến đây, sau khi xong ta mời các ngươi đồ uống.”

Thành Đại Nghiệp đen hết mặt.

“Hướng Nhu!”

Tiếng rống giận giữ bắt đầu oanh tạc.

Vô số quả bóng nước, bộp bộp bộp bị ném vào người hắn, vừa nghe có người mời uống nước thì đám học sinh trung học có mắt như mù, không biết tiếng xấu năm đó của hắn, tất cả đều bị đồ uống dụ dỗ, anh dũng cầm quả bóng hướng hắn ném tới.

Hắn cho dù có mạnh mẽ đến đâu thì bị vô số quả bóng nước ném vào thì không đến hai phút thân hình tô lớn đã bị đánh lùi lại vài bước, chật vật tới cực điểm.

Hướng Nhu cười ngọt ngào, lại lấy ra một tờ tiền có giá trị lớn kêu gọi càng nhiều người gia nhập. “Này, bóng nước đều tính cho ta, muốn thì cứ làm, không cần khách khí.”

Mọi người hoan hô to, ầm ầm xông tới, không bỏ qua xơ hội vui chơi, bàn tay to, bàn tay bé cầm quả bóng nước bắt đầu oanh tạc. Hơn mười quả bóng nước trong nháy mắt đã hết, ngay cả cái bàn cũng bị xê lệch.

Con ngươi u ám lợi hại như trước. Hắn nhìn cô gái nhỏ kia cư nhiên kích động mọi người xung quanh, hai tay nhỏ bé khoanh trước ngực, cười đến rạng rỡ, thưởng thức hắn bị mọi người công kích thảm hại.

Con ngươi đen nheo lại, tiếp theo chỉ trong nháy mắt thân hình to lớn ướt đẫm kia như hổ đói vồ mồi, hướng thẳng nơi Hướng Nhu đang đứng lao tới.

Hân Hân tươi cười khi người khác gặp hoạ, khoé miệng còn lưu lại nét cười, “người bị hại” cũng đã vọt tới trong nháy mắt, đem nàng hạ gục trên mặt đất.

Hướng Nhu không kịp tránh, vừa vặn ngã xuống, tuy rằng phía sau là mặt cỏ nhưng trên người hắn đều là nước, hắn bị nàng hại thật thảm, hắn dùng lực mạnh, nhanh tay chế trụ vai nàng, dễ dàng khoá chặt nàng; thân hình cường tránh đè nặng nàng, làm cho nàng không thể nhúc nhích lại đừng nói đến là xoay người.

“Em muốn chỉnh ác anh à!” hắn rít gào, rốt cuộc hình tượng thành niên gương mẫu đã biến mất.

“Đúng.” Nàng trả lời rất kiên quyêt, tức giận nhìn chằm chằm ác bá ướt đẫm nước đè lên người nàng. “Tránh ra!”

“Anh đắc tội với em sao?” Đối với kháng nghị của nàng hắn giả điếc giả ngơ, tiếp tục tức giận rống lên.

“Ngươi đã làm cái gì thì trong lòng chính mình đều biết.” Nàng oán giận trừng mắt nhìn hắn.

Cho dù hiện tại hắn đã thay đổi, làm việc thiện làm cho toàn bộ người trong trấn đối với hắn khác trước nhưng chán ghét của nàng vẫn thế, không có gì thay đổi.

Hừ, cho dù hắn có cứu vớt cả thế giới này thì nàng cũng sẽ không nhẹ nhàng với hắn!

Thành Đại Nghiệp càng dùng sức khoá chặt nàng. “Anh đã làm chuyện gì? Anh mới vừa trở về trấn không bao lâu, sao có thể làm ra chuyện gì?” Chỉ là việc này cũng đã làm cho hắn mệt chết chứ đừng nói là ra ngoài làm chuyện xằng bậy?

“Ngươi trong lòng đều biết.” Nàng lặp lại, con ngươi sáng càng tức giận, thân hình nhỏ xinh bắt đầu giãy dụa, nhấc chân lên, cố ý muốn thoát khỏi sự áp chế của hắn.

Hắn phản ứng cực nhanh, cặp đùi rắn chắc kẹp chặt nàng, hai tay từ vai mảnh khảnh xuống cổ tay nàng, dễ dàng chế trụ nàng lần thứ hai.

Năm đó thân thủ nàng nhanh nhẹn, làm cho hắn nếm không ít đau khổ, vì đối phó với cô gái nhỏ này mà hắn đặc biệt đi khổ luyện võ thuật, công dụng chính là lúc này, miễn cho không chế trụ được nàng lại làm nàng mệt ─

Con ngươi đen loé sáng, hắn như nhớ tới cái gì, đột nhiên dừng động tác.

Năm đó ─

Hắn đột ngột tỉnh ra.

“Anh đã biết, là chuyện tám năm trước.”

Hướng Nhu trong mắt dừng giãy dụa, không cố ý chuyển tầm mắt, không hề trừng mắt nhìn Thành Đại Nghiệp, thân hình thon dài như tảng đá, giống như chạm đến nơi yếu nhất, phải dựa vào bản năng mới có thể không bị tổn thương.

Phía trên vang lên tiếng thở dài, nàng nghe thấy hắn mở miệng.

“Được rồi, anh nguyện ý giải thích.”

Giải thích?

Hai vai của nàng cứng nắgc, giống như sẽ bị dập nát, mặt nạ lạnh lùng rốt cuộc cũng không mang được.

Cho tới bây giờ giải thích còn có tác dụng gì? Thành Đại Nghiệp lúc trước lừa gạt đã làm nàng tổn thương quá sâu, quá nặng. Nàng không ngừng nói với chính mình chuyện lúc trước đối với nàng không có ảnh hưởng nhưng là ở sâu trong nội tâm chưa bao giờ thoát khỏi hình bóng của nàng, hắn cùng đám bạ xấu kia cấu kết với nhau, tiếng cười trào phúng vẫn còn văng vẳng bên tai của nàng… . . .

Thành Đại Nghiệp lần thứ hai thở dài, đem suy nghĩ hỗn loạn của nàng lại gần một chút.

“Nhưng là, lần đầu tiên chính là đau a!” Hắn bất đắc dĩ nói.

Hô hấp của nàng ngừng lại, hai mắt mở to như không dám tin.

Hắn đang nói cái gì? Người kia đang nói cái gì? Hắn đang giải thích không phải vì lúc trước lừa gạt, mà là bởi vì. . . . .bởi vì. . . . .

Tiếng nói nam tính tràn ngập sự chân thành, tựa đầu vào đỉnh đầu của nàng.

“Nhu, ta cam đoan lần sau sẽ không đau.”

“Ai nói với ngươi về cái đó?” Hướng Nhu hoàn toàn phát điên, đã quên hai người đang ở chỗ công cộng, tức giận mắng lớn ra tiếng. “Ngươi ác ôn vô lại, tên không biết xấu hổ ─ ngươi, ngươi, ngươi là đồ nhà vệ sinh công cộng!” Cách tám năm lần thứ hai nàng lên án.

Thành Đại Nghiệp bị mắng mà trầm xuống, cắn răng nhìn nàng. “Mẹ nó, anh không phải giải thích rồi sao?”

“Ai nghe giải thích của ngươi? Buống!” nàng dùng sức chuyển cổ tay, cố thoát ra khỏi sự kiềm chế, vung tay hướng lên trên đánh vào mắt phải hắn một cái.

“Shit!” Thành Đại Nghiệp bị đánh, mắt cố mở to ra, đau kêu không ra tiếng.

Hướng Nhu đã thoát ra, lập tức đứng dậy.

Mắt thấy nàng chưa nói rõ ràng đã quay đầu rời đi. Thành Đại Nghiệp nhịn đau bò lên, bàn tay lập tức nắm vào bả vai của nnàg, không để ý sự kháng cự của nàng, kiên quyết đem nàng trở lại.

“Buống!” Hướng Nhu phẫn nỗ kêu lên, cố gắng thoát khỏi hắn, chân ngáng hắn, cố ý muốn làm hắn ngã.

Thành Đại Nghiệp nhoáng một cái đã ép thân hình mềm mại của nàng vào thân mình, ép hơn nửa, dễ dàng khoá chặt sự phản công của nàng.

“Anh cũng không nguyện ý làm đau em a!” Hắn nói năng hung hồn đầy lý lẽ, cố gắng vì chuyện đêm đó “biểu hiện không tốt” mà cố ý giải thích, cho. . .ta một chút thời gian là đến nơi, ngươi cố tình không chịu, không nên ta ─” một đôi giày xăng đan bay tới làm cho hắn chỉ có thể câm mồm.

“Câm miệng!” Nàng tức giận đến quên hết tất cả, cởi xăng đan liền hướng hắn mà đánh, băng sơn mỹ nhân cũng bị nóng là phát hoả, xuống tay vừa nặng mà vừa độc, hận không thể đem tên khốn khiếp này đánh cho bất tỉnh.

Dùng sức mà đánh, xăng đan trong tay cứ hoạt động, một bàn tay đột nhiên đưa đến, thành tâm đem giày nàng mang về.

“Đây, cho ngươi.”

Hướng Nhu tiếp nhận xăng đan, trực giác thầm nghĩ cám ơn, tiếp theo trong nháy mắt đột ngột tỉnh lại.

Có người.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch, dùng tốc độ thong thả nhất ngẩng đầu, đi tới phía trước nhìn.

Đâu chỉ có người, bốn phía đều có người a! những người đó như bức tường thành, ba vòng vây quanh. Sau ba vòng mọi người đều tò mò, mỗi người đều nghe được cái hay.

Ông trời, những người này vây quanh được bao lâu rồi?

Hướng Nhu toàn thân rét run, tức giận thở phì phò, tưởng tượng nàng cùng Thành Đại Nghiệp đối thoại tất cả đều lọt vào lỗ tai của mọi người, nàng sợ tới mức hai chân đều mềm nhũn.

“Tiểu Nhu, các ngươi nói là cái gì đầu tiên a?” Bà chủ tiệm văn phòng phẩm hưng phấn đặt câu hỏi.

Trấn trên các bà mối đều cướp lời mở miệng.

“Ai a, còn cái gì là lần đầu tiên, đương nhiên là cái kia lần đầu tiên thôi!”

“Đúng vậy đúng vậy, bằng không còn có cái gì lần đầu tiên nữa?” Nói chuyện chính là Âu Dướng Hân Hân cùng mẹ, vẻ mặt của người từng trải, còn nháy mắt với Hướng Nhu.

Người đên càng nhiều, còn đối với đoạn đối thoại của hai người bàn luận, lập tức đem các đứa nhỏ chưa đầy mười tám tuổi đuổi ra ngoài, còn lo việc nguyên tắc mà cha mẹ “đương sự” vừa vặn ở đó/

“Tiểu Nhu, có phải hay không rất đau?” Hướng mẹ lo lắng hỏi, đi đến cầm tay con gái bảo bôi, đến bây giờ mới hiểu được nguyên nhân con gái độc thân cho tới bây giờ. Không ngờ con gái từ tám năm trước đã thuộc sở hữu của người khác!

Hướng Nhu căn bản nói không nên lời, khuôn mặt nhỏ nhắn càng lúc càng trắng như tuyết.

Mắt thấy nàng không có trả lời, mọi người lại càng gần lại, lại còn thật tâm phát biểu ý kiến, biểu đạt mãnh liệt, vội vã làm chủ đối với cặp nam nữ này, xử lý vấn đề “không có hiệu quả” của bọn họ.

“Có phải là nhà trai kỹ thuật không tốt?”

“Phương diện kỹ thuật có thể bổ túc, luyện tập nhiều là được.”

“Nếu vốn sinh ra đã kém cỏi?”

“A, vậy ─” Tầm mắt mọi người toàn bộ đều nhìn vào cha mẹ của Thành Đại Nghiệp.

Có vấn đề, đúng là có?

“Không có khả năng, con ta tuyệt đối không phải là “không đủ” a!” gen di truyền trọng đại bị nghi ngờ, Thành ba tức giận đến phát run, phải chứng minh chính mình vẫn là “bảo đao chưa già”, có “giống” tốt đẹp này thì đứa con tuyệt đối cũng là thiên phú.

“A, Thành lão, mọi người không phải có ý này!” Có người vội vàng ngăn cản.

“Đó là có ý tứ gì?” Thành ba hai tay vòng sau lưng.

“A, có thể ─ hẳn là ─ a, là người trẻ luyện tập không đủ đi! Chỉ cần luyện tập vài lần hẳn là có thể.”

“Đúng vậy đúng vậy!”

“Nhà của ta có bản “Tây tạng dục kinh” ta sẽ đưa cho bọn họ xem.”

“Ai a, có thể lấy trực tiếp A phiến (H), dùng phim nhựa dạy học, học đứng lên mới có thể mau.”

Ý kiến đều vọt tới, Hướng Nhu bị các người gia vây quanh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, cứng ngắc như tượng, hoàn toàn không thể phản ứng, trong lòng quanh quẩn không ngừng kích động la lên.

Trời ạ, ai tới cứu nàng a! Trời ạ, nàng nhất định là đang gặp ác mộng.

Trời ơi ─

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người thuộc thể loại truyện ngôn tình sủng mời các bạn đọc truyện

20-07-2016 18 chương
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người thuộc thể loại truyện ngôn tình sủng mời các bạn đọc truyện

20-07-2016 18 chương
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Mẹ của bạn tôi

Mẹ của bạn tôi

Mẹ hắn khóc khô cả nước mắt vì hắn, và khuyên hắn đi học lại. Hắn không chịu,

23-06-2016
Làm anh

Làm anh

Thậm chí khi Brian 17, còn tôi 16, tôi vẫn phải để mắt trông nom anh ấy. *** Bạn có

30-06-2016
Matcha, yêu đã tính sau

Matcha, yêu đã tính sau

Cho đến khi gặp Yasu, tôi mới nhận ra trong chuyện tình cảm, mọi thứ đều không thể

24-06-2016
Hối không kịp

Hối không kịp

Một anh chồng mệt mỏi vì phải làm việc quần quật trong khi cô vợ được ở nhà sung

01-07-2016

The Soda Pop