Polaroid
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 131
5 sao 5 / 5 ( 53 đánh giá )

Lãnh Cung Thái Tử Phi - Chương 86

↓↓
Long Y Hoàng nhìn nàng đã đi xa, đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng như mất đi một cái gì đó, nàng ấn ngực, năm ngón tay hung hăng khép lại, rồi từ từ mở ra....

bạn đang xem “Lãnh Cung Thái Tử Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nhưng, làm như vậy thì có thể giữ được cái gì...

Hiện tại đã không còn cứu vãn được nữa rồi.

Nếu như ngay từ đầu, mình không ích kỷ, thế thì... Bây giờ, có lẽ mọi chuyện đã không thành thế này.

Long Y Hoàng âm thầm thương cảm, kiềm nén đau đớn trong lòng, cơ hồ là không thể hô hấp.

Mãi đến khi không còn thấy bóng dáng Vân Phượng Loan, Long Y Hoàng mới quyết định cắt đứt mọi lưu luyến, kéo từng bước nặng nề về tẩm cung của mình.

Mới vừa trở lại tẩm cung, nàng lập tức phát hiện vẻ mặt các cung nữ không đúng lắm, bọn họ hình như đang bàn tán điều gì đó, thấy Long Y Hoàng tới thì cuống quít hành lễ, vội vàng che dấu luống cuống vừa rồi.

" Đang nói cái gì ? " Tầm mắt Long Y Hoàng như châm dán chặt lên người họ, nghiêm khắc hỏi.

"Dạ… Thái tử phi, Thái tử đã trở về..." Cung nữ nơm nớp lo sợ trả lời, hoàn toàn không dám nhìn vào mắt nàng.

Phượng Trữ Lan đã trở về?

Long Y Hoàng không dám chậm chễ, lập tức về tẩm thất, cửa đang đóng, nàng đẩy cửa bước vào.

Không đợi nàng nhìn rõ cảnh tượng bên trong, từ bên cạnh truyền đến một thanh âm vô cùng mệt nhọc và biếng nhác quen thộc : " Đóng cửa lại, ta không muốn nhìn thấy ánh sáng.”

Long Y Hoàng nhìn về phía đó một cái, rồi đưa tay đóng cửa lại, kéo rèm sang hai bên, nàng tới gần, cuối cùng cũng nhìn rõ hơn.

Phượng Trữ Lan đang nằm trên giường, cả người phong trần mệt mỏi, tay gác lên trán, mơ hồ có thể nhìn thấy hắn đang nhăn mày.

Hẳn là hắn đã gặp chuyện gì phiền não.

" Sao bây giờ mới về? " Long Y Hoàng hỏi.

"Nàng không không hiếu kỳ ta đã đi đâu sao? " Phượng Trữ Lan bắt tay trở mình, lấy tay che mắt lại, mơ hồ hỏi ngược lại.

" Nếu như ta đoán không sai, có phải là chuyện của Khuynh Nhan, ngươi đến Võ lâm minh ? »Long Y Hoàng nói.

" Đúng....Đúng, thật sự đoán không sai ! " Phượng Trữ Lan vạn phần thống khổ.

" Ta thật sự không đoán ra ngươi vội vã xuất cung, trừ chuyện của Khuynh Nhan, còn có chuyện gì ngươi muốn làm? " Long Y Hoàng ngồi xuống cạnh hắn, trong bóng đêm nhìn đường nét gương mặt Phượng Trữ Lan như ẩn như hiện, nói : " Lần sau đừng như vậy, bất kể có vội vàng bao nhiêu, dù sao cũng nên nói với ta trước một tiếng, mấy ngày nay, ngươi đã để Phụ hoàng và Mẫu hậu lo lắng. "

"Ha, bọn họ sẽ lo lắng cho ta sao ? Chẳng lẽ ta còn không biết ? " Phượng Trữ Lan mỉa mai nói : " Từ khi Phượng Ly Uyên trở về, Phụ hoàng có mấy lần thực sự quan tâm đến? Còn mẫu hậu, người bất quá chỉ coi ta như con cờ củng cố địa vị của mình mà thôi. "

"Khụ, có lẽ ý mẫu hậu đúng là như thế, nhưng phụ hoàng thực sự quan tâm ngươi, người liên tục hỏi ta tin tức của ngươi, còn nữa, nhất định vì người đã nợ Phượng Ly Uyên quá nhiều nên mới xem nhẹ ngươi. »Long Y Hoàng ho nhẹ một tiếng.

" Hừ, bây giờ hắn chỉ mong sao ra xảy ra chuyện bất trắc, sau đó để hắn danh chính ngôn thuận phế bỏ ta, để Phượng Ly Uyên làm Thái tử… Chỉ là e ngại thế lực của mẫu hậu trong triều, nên không có làm vậy, ta thấy, nhất định hắn vô cùng mong muốn ra sẽ chết ở bên ngoài.” Phượng Trữ Lan càng nói, lời càng mơ hồ không hiểu, hắn bĩu môi, ngón tay thanh mảnh mở ra, từ từ xoa nhẹ mi tâm.

"Dù có nói thế nào, ngươi vẫn là con của người, người làm sao lại có thể không quan tâm ngươi ?.... Phượng Trữ Lan chỉ là tâm tình của ngươi đang không tốt. " Long Y Hoàng nói đúng vào điểm yếu.

"Con của hắn nhiều không kể hết, thiếu ta cũng không ảnh hưởng gì, Y Hoàng, nàng không cần nói hộ cho phụ hoàng, từ lâu ta đã nhìn thấu bọn họ, hắn toàn tâm toàn ý muốn bù đắp cho Phượng Ly Uyên, tìm mọi cách lật đổ ta cùng mẫu hậu, sẽ lập lại hoàng trừ....Bất quá, tin rằng với tình cảm của nàng và Phượng Ly Uyên, nàng nhất định sẽ không bị liên lụy, có lẽ, nàng có thể vẫn là Thái tử phi. " Phượng Trữ Lan nặng nề thở dài.

"... Không, ta và hắn, hiện tại đã không còn gì. »Bị đâm trúng vết thương, Long Y Hoàng theo bản năng thốt ra : " Vân Phượng Loan đang mang thai... Ta và hắn có quá nhiều ngăn cách. "

" Khó trách, thoạt nhìn tâm tình của nàng cũng không tốt. "

"Không khác ngươi, nói đi, ngươi đã điều tra được gì ? Đi lâu như vậy, tinh thần lại sa sút đến mức này, còn không muốn thấy ánh sáng ? " Long Y Hoàng đưa tay đẩy bàn tay hắn đang đặt trên mắt.

Bất đắc dĩ phải nhìn thẳng Long Y Hoàng, Phượng Trữ Lan bắt đầu giãy dụa , sau đó ngồi hẳn dậy, thật lâu, vươn tay tới chỗ Long Y Hoàng : " Y Hoàng, ta muốn ôm nàng một chút. "

Khẩu khí của hắn thật không bình thường, vốn dĩ Long Y Hoàng muốn cự tuyệt, nhưng nàng nghe thấy trong giọng điệu của Phượng Trữ Lan giống như đang thỉnh cầu, bất lực làm nàng nảy sinh lòng thương, nàng để tay mình lên tay hắn, sau đó tựa vào : " Sao vậy ? "

Phượng Trữ Lan vươn tay, ôm lấy nàng, sau đó gác cằm lên vai nàng, mãn nguyện đáp : " Y Hoàng, nàng thực sự khiến cho ta cảm thấy an tâm, nhưng, nếu sự an tâm này lại dựa vào sự hi sinh của nàng mới có được, ta thà rằng không cần... "

Long Y Hoàng nhíu mi : " Có chuyện gì nói thẳng, không cần nói bóng nói gió. "

" ...Lần này ta tới Võ lâm minh, không gặp Mộ Dung Xá Nguyệt, lại nghe được một chuyện... " Phượng Trữ Lan chậm rãi nắm chặt tay mình, lại nắm chặt, trong lời nói là toàn bộ kiềm nén phẫn nộ cùng xúc động: " Cái chết của Nhan nhi, có ẩn tình khác...... Ban đầu hắn phản bội ta, thật sự là hoàn toàn phản bội... "

" Ta đã sớm nghĩ ra cái chết của hắn không đơn giản, nhưng không có thời gian tìm hiểu, ngươi đã nghe được điều gì ? Này? Phượng Trữ Lan? " Long Y Hoàng thở dài nói, sau đó phát hiện Phượng Trữ Lan không có đáp lại, nàng vươn tay vỗ vỗ lưng an ủi hắn, muốn nhắc nhở hắn, nhưng, mới vừa chạm vào lưng hắn, nàng lập tức bị dọa giật mình, phía sau y phục của Phượng Trữ Lan đã bị ướt một mảng lớn!

Mượn chút ánh sáng lờ mờ, tay Long Y Hoàng run run mở ra, rõ ràng trên da tay trắng nõn có dính vết máu.

Phượng Trữ Lan bị thương !

"Ngươi bị thương! Sao không nói sớm ! " Long Y Hoàng cuống lên, nhanh chóng thoát khỏi cánh tay hắn tìm thuốc trị thương, nhưng tay Phượng Trữ Lan kiên cố dị thường, vững như thành đồng, khiến nàng không thể động đậy.

" Đừng nhúc nhích....Y Hoàng…ta mệt mỏi quá, nàng để ta nghỉ ngơi một chút...một chút thôi.. .đừng làm phiền ta. " Phượng Trữ Lan hạ thấp thanh âm thì thào, muốn nói liền mạch cũng bắt đầu mệt mỏi.

Hắn chỉ đáp lại một nửa, mắt phượng nửa hé mở, mí mắt không còn sức, khí lực theo vết thương từ từ mất đi, cuối cùng, cả người hắn toàn bộ dựa vào Long Y Hoàng, bản thân đã không còn chút ý thức nào.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Ấm đỏ

Ấm đỏ

- Tụi mình chơi trò giả vờ đi! - Như hai còn đười ươi? – Một bên mắt cô nhướn

27-06-2016
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016
Tình yêu và tình bạn

Tình yêu và tình bạn

(khotruyenhay.gq) Cô không thể tin rằng Thiên Bảo, người yêu cô lại đang lên giường

30-06-2016
Chị tôi. Mẹ tôi

Chị tôi. Mẹ tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Mẹ

25-06-2016
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Có bồ không?

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy? Hùng nói: - Không hề có! My nói: - Một người đàn ông như

30-06-2016
Nhật ký xuân sang

Nhật ký xuân sang

Thành phố ngày cuối đông vẫn đầy những nắng. *** Trời đã về chiều rồi, cái

23-06-2016
Nhớ thầy

Nhớ thầy

Tôi còn nhớ như in hình hài thầy tôi nằm đó, trên chiếc giường trắng, vẫn còn mặc

24-06-2016