Disneyland 1972 Love the old s
Hoa tình đẫm máu - Tào Đình

Hoa tình đẫm máu - Tào Đình


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Hoa tình đẫm máu - Tào Đình - Chương 10

↓↓
Mới ở phòng tắm ra ông Đức thấy vợ vịn bàn muốn xỉu thì hỏi:


- Kìa, bà làm sao thế?


Bà Đức thều thào như kẻ muốn tắt hơi:


- Ông mới đi đâu về, ông phải nói thật với tôi đi?

bạn đang xem “Hoa tình đẫm máu - Tào Đình” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ông Đức ngạc nhiên chạy đỡ vợ, bà hất tay ông ra hét lên:


- Ông hãy trả lời câu nói của tôi đã, đừng đụng vào tôi.


Ông Đức vội bảo:


- Tôi đến chơi nhà Tường Linh nó mời tôi ở lại dùng cơm ở đó chớ đi đâu?


Bà Đức tròn mắt nhìn chồng:


- Tường Linh mời ông lúc nào sao ông không cho tôi hay?


Ông Đức nói xuôi:


- Tôi đi chơi loanh quanh cho khuây khỏa, rồi ghé nhà nó chơi gặp bữa nó mời ăn luôn có thế thôi.. Nó không mời trước làm sao cho bà hay được.


Bà Đức đã qua cơn cảm xúc nhìn ông bằng cặp mặt soi mói hỏi:


- Sao, ông không có điều gì dấu tôi đấy chứ? Tôi cứ tưởng là ông đi gặp con trai riêng? Ông Đức xanh mặt đờ người nhìn bà, cứ một thái độ đó đủ cho bà nghi thêm, bà hỏi tiếp:


- Hừ, ông nhìn nhận đó. Thái độ của ông không còn chối cãi được sao ông không cho tôi một nhát dao cho tôi chết phức cho xong.


Ông Đức vội chống chế:


- Bà nói gì lạ quá làm cho tôi sững sờ.. kỳ quá, bà nghe ai nói gì ở đâu vậy? Không tin bà cứ hỏi Tường Linh xem tôi mới ở nhà nó về nè, khi không bà nghe ai nói mà làm loạn lên vậy?


Ông Đức không đủ can đảm thú thật với vợ ngay từ phút đầu bà hỏi, thành ra đã tự đưa mình vào thế kẹt khó khăn.. Đã lỡ nói dối thì phải dối luôn.


Bà Đức nghe chồng nói vậy nhưng thái độ của ông sững sờ nhìn bà khi nãy đã tự tố cáo ông nên bà mím môi:


- Ông hỏi tôi nghe ai à? Người ta mới kêu điện thoại cho tôi hay nè, họ bảo ông mới đi gặp con riêng của ông, nó giống ông như tạc.


Ông Đức kêu lên:


- Trời ơi.. không biết ai phá rối, bịa chuyện ra hại tôi vậy nè.


Bà Đức cũng nói lớn:


- Ông đừng qua mắt tôi. Tôi có bao giờ ngờ ông phụ bạc tôi như thế này đâu trời...


Nói rồi bà khóc hu hu, ông Đức toát mồ hôi rối cả ruột gan ông than thở:


- Khổ quá đi mất... hết nạn này đến nạn khác. Có lẽ năm nay tôi bị sao quả tạ chiếu đây mà. Bà nín đi. Nín đi đừng làm tôi điên lên.


Bà Đức nín bặt nhìn chồng hỏi mắc mỏ:


- Ông điên hay tôi điên? Trời ơi, ông còn chút lương tâm nào đâu mà ông điên được? Con tôi chết rồi đời tôi sầu khổ nay lại mất ông nữa chăng?


Ông Đức chau mày chặn lời vợ:


- Mất đâu mà mất, đừng có loạn lên. Tôi luôn luôn ở bên bà có làm gì cho bà buồn đâu? Sao bà không nghĩ mấy chục năm nay tôi ở khít bên bà.. Tôi có bao giờ chơi bời nọ kia đâu nhỉ?


Ông Đức nói đúng, ông chưa làm gì cho bà buồn bực ghen tuông bao giờ, lúc nào hai ông bà sống tha thiết bên nhau như đũa có đôi, sẵn giàu có dư tiền bạc và phương tiện vợ chồng bà đẻ một trai một gái như chim liền cánh như cây liền cành, ông có làm cho bà phật lòng hay ghen bao giờ?


Thấy vợ có vẻ suy nghĩ ông nhắc lại:


- Đấy bà cứ nghĩ xem thì biết. Đừng nghe gì cả. Họ ganh ghét nên phá hạnh phúc mình đó.


Bà Đức được chồng an ủi lau nước mắt:


- Đời tôi còn ông và con Ngọc Lan đó. Con Ngọc Lan đã mất trí rồi mà ông như vầy nữa thì tôi đập đầu chết cho xong chớ sống làm chi.


Biết vợ đã dịu lòng ông thở phào:


- Thôi đi ngủ, khuya rồi, khi không mà bà cũng làm ầm lên.


Bà Đức còn buồn vì nhớ đến Tuấn Hùng, chàng chết đi như đem theo một nửa người bà, hồn xác bà đều đau đớn khổ sở.


Ông Đức dìu vợ vô phòng, năm nay bà năm mươi mà nhan sắc vẫn đẹp mặn mà, đúng là cái đẹp của một bà nhà giàu đang tuổi hồi xuân, ông Đức thương yêu bà hết mực.


Từ ngày Tuấn Hùng chết, ông Đức lại thấy mình cần phải lo và thương vợ nhiều hơn. Vì thế nên việc đầu tiên ông phải làm là chuốc tất cả sự buồn phiền cho bà. Giờ này ông cũng đi ngủ luôn. Khi lên giường rồi ông còn suy nghĩ tìm hiểu xem ai phá ông. Ông muốn hỏi lại vợ xem kẻ nói trong ống điện thoại là đàn ông hay đàn bà nhưng ông còn ngại làm bà buồn, thì ngay lúc đó bà quay qua phía ông nói:


- Lạ nhỉ, có cô nào ghét ông mà kêu cho tôi như thế?


Ông Đức ngạc nhiên chau mày:


- Cô nào?


Bà gật:


- Tiếng con gái rõ ràng mà. Tôi chưa kịp hỏi thêm thì nó đã buông ống điện thoại. Hay là ông đang léng phéng với con nào nên nó muốn chọc ghẹo để tôi mau chết cho nó về ở với ông?


Ông Đức cười:


- Nữa.. bà lại nghi tôi bậy bạ nữa. Tôi bằng này tuổi đầu đi phải chống gậy còn cô nào ham nữa. Và tôi có ham gì mà bà lại nghi tôi?


Bà Đức bảo:


- Biết đâu đấy. Ông già gần chết thì nó lại càng ham. Này nhé mình hết còn con trai, có đứa con gái thì khùng điên. Tôi tức chết sớm, nó lấy ông, chừng một năm ông chết nó nghiễm nhiên làm chủ tài sản này sao lại không lấy? Ông Đức nghe mà thương vợ, ông vẫn giữ nụ cười cho bà yên tâm:


- Tôi không ngờ bà lại có ý nghĩ kỳ cục ấy, bà nghĩ vậy chỉ khổ tâm, mau già mau chết thì có. Thôi nhé mai tôi đưa bà đi bác sĩ lấy toa thuốc bổ. Bà cần tỉnh dưỡng nhiều lắm, óc bà loạn rồi hay sao mà cứ nghĩ khổ tâm vậy? Thôi ngủ, và sau giấc ngủ dậy bỏ qua hết ưu tư đi.


Thấy chồng tận tình an ủi, bà Đức vui vui, bà khép mắt cố dỗ giấc ngủ, bà còn bán tín bán nghi, thái độ của ông cũng làm cho bà tin lại.


Bà Đức đã ngủ yên, ông Đức mới nằm nghĩ ngợi trong đêm, ông nằm êm ru nhìn lên trần nhà với bao kỷ niệm dĩ vãng.


Nhớ lại câu chuyện Tường Linh đã kể cho nghe, ông thấy Phi Diệp bây giờ đã trở nên một thanh niên tài ba, ông lại càng cảm phục bà Lệ Hằng và thấy rằng ông tội lỗi với bà nhiều quá.


Hồi nhớ đến đó ông Đức chợt tự hỏi:


- Ai biết chuyện riêng tư thầm kín của ta mà phá vậy kìa?


Ai ở đâu mà biết ta đến nhà Tường Linh gặp Phi Diệp và báo ngay cho vợ ta biết để làm xáo trộn gia đình tả Họ có lợi gì khi họ làm như thế. Và họ là ai?


Bao nhiêu nỗi bức rức làm cho ông Đức không thể yên tâm, ông làm sao ngủ được khi lòng dạ trăm mối ngổn ngang? Ông muốn kêu điện thoại nói chuyện với Tường Linh nhưng hiềm vì đang đêm nên ông chỉ biết buông những tíêng thở dài khe khẽ. Ông Đức ráng dẹp ưu tư để ngủ, bởi vì đang đêm ông chẳng đi đâu được, dù có buồn bực lo nghĩ cách mấy ông cũng đành nằm im bên vợ mà thôi.


Đêm dài rồi cũng qua đi, ông Đức thức giấc vì tiếng động của bà rời khỏi giường, ông tính đến nhà Tường Linh tiện hơn là nói chuyện bằng điện thoại nên dậy ôm đầu làm bộ choáng váng, bà Đức trở vô thấy vậy thì hỏi:


- Ông làm sao vậy? Ông Đức nhìn vợ:


- Tôi nặng đầu khó chịu quá. Bà lo âu đến bên chồng;


- Ông mới bị đây hay từ đêm vậy?


Ông Đức nhăn mặt:


- Bị hồi đêm, thấy bà ngủ tôi để im cho bà ngủ. Bây giờ tôi đi bác sĩ mới được, bà kêu tài xế dùm tôi đi.


Bà Đức không dè bằng này tuổi đầu mà ông bày đặt nói láo với mình, bà vội vã kêu tài xế sửa soạn xe để đưa ông đi coi bệnh.


Sửa soạn xong xe đi ông Đức bảo tài xế:


- Cho tôi đến nhà cô Tường Linh nhưng về nhà bà có hỏi thì chú bảo tôi đi bác sĩ nghe chưa, cấm không được nói tôi đến nhà Tường Linh nhé. Người tài xế gật đầu lái xe đi.


Tường Linh thấy xe của ông Đức đến sớm thì vội chạy ra đón vào, với vẻ mặt trịnh trọng lo âu của ông càng làm cho nàng nghi hoặc nên nàng vội hỏi:


- Có chuyện chi bác lo ra vậy?


Ông Đức bảo nàng:


- Có một sự lạ và phiền phức quá, hôm qua bác ở đây về có người kêu điện thoại cho bà ở nhà nói bác mới đi gặp con riêng làm bả gây với bác suốt đêm. Thiệt là khổ.


Tường Linh hết sức kinh ngạc:


- Lạ quá vậy? Bác gái có nói nhận được tiếng ai không?


Ông Đức nói:


- Bả nói nghe tiếng một cô gái.


Tường Linh chau mày:


- Lạ quá nhỉ... một cô gái?


Nàng thoáng nghĩ đến em nhưng nàng lại xua đuổi ngay ý nghĩ ấy, lúc đó ông Đức nói:


- Bác ghé cho cháu hay như vậy để cháu có ý tứ mà chịu khó tìm hiểu xem ai đang muốn phá bác.


Tường Linh lộ vẻ suy tư:


- Dạ được... bác cứ yên tâm về nhà nghỉ đi, cháu sẽ tìm hiểu xem ai có ác ý như thế và xem có lợi gì cho họ.


Ông Đức gật đầu:


- Bác cũng đang hoài nghi không hiểu ai thù hằn chi với bác và tại sao việc riêng của bác, chính bác mới hay đây mà họ đã biết rồi.


Tường Linh đồng ý với ông Đức:


- Bác không có kẻ thù riêng thì thật là khó đoán. Hay là bác còn một người bạn cũ nào nữa biết việc của bác và bà Lệ Hằng? Ông Đức lắc đầu:


- Hồi xưa bác chỉ có mối tình của bà Lệ Hằng đó thôi, bởi vì thật ra bác chí tâm ăn ở trọn đời với bà ấy nhưng chỉ tại nhu nhược nên.. bị áp lực của gia đình mà cưới vợ khác. Nhưng cháu cũng thể tình dùm cho cha mẹ bác, ông bà là điền chủ giàu có lớn lại có chức tước nên giao thiệp toàn nơi giàu sang danh giá.. Nếu bác bắt ông bà làm xui với một ông xích lô máy thì khổ tâm cho ông bà biết bao?


Tường Linh có vẻ không bằng lòng vì lời giải thích chạy tội ấy, nàng mỉm cười nhẹ nhàng:


- Vậy thì bác nên đắn đo trước khi yêu một người con gái ở vào gia đình đó mới phải.


Ông Đức có vẻ thẹn:


- Cháu nói đúng, nhưng cháu không hiểu tình yêu sao? Vả lại ngày đó bà Lệ Hằng là một nữ sinh đẹp và học giỏi. Bà ấy thông minh và quyến rũ lắm. Kẻ nào được bà ấy yêu thì hãnh diện và chắc chắn là sẽ có một người vợ đảm đang, lúc đầu bác đã nghĩ thế nên yêu say mê, yêu không suy tính chi hết.


Tường Linh trầm ngâm xúc động:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Giới thiệu: - Sống lại trong một gia đình giàu có, có chồng cực kì đẹp trai. Nhưng

14-07-2016 253 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Sẽ không để em xa anh

Sẽ không để em xa anh

Sa biết, người con trai này có thể sẽ không thuộc về mình. Ngoài trời đang mưa, nó

01-07-2016
Cánh cò trở về

Cánh cò trở về

Ở bến Lường, có vợ chồng lão Nguyên làm nghề chở đò ngang, cả hai tuổi đã ngoài

27-06-2016
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Ế, vì là game thủ

Ế, vì là game thủ

Cô đơn ở giữa đám đông Bởi đông người quá nhưng không có người... *** Duyên

26-06-2016
Đơn giản mà

Đơn giản mà

Mọi việc đơn giản mà. Có phải không? *** 1 giờ đêm. Hai anh em ngồi fix lỗi tại

24-06-2016
Ngọc núi

Ngọc núi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Nhỏ ôm chầm

27-06-2016