Snack's 1967
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 125
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 08

↓↓
Châm Chọc

Bởi vì câu đả thương người kia của Kỷ Vĩ Thần…, Hạ Cảnh Điềm một buổi chiều đều trôi qua không yên, nơm nớp lo sợ, sợ không cẩn thận sẽ gặp phải hắn, mà ngay cả đi toilet nàng cũng nhẫn nhịn đến trưa, cũng may, giờ tan sở cuối cùng cũng đã đến, nàng không thể tưởng được, làm bí thư tổng giám như thế này thật là rảnh rỗi, rảnh rỗi đến cả ngày không cần đi đâu.

Lúc tan tầm, nàng cố ý chờ người khác đi trước, ngồi ở trước bàn, nhàm chán liếc mấy bưu kiện, đều là lịch trinh sắp xếp cuộc họp, còn có một chút công việc bên trong, nàng xem cũng xem không hiểu, hoàn toàn là của các công ty nước ngoài, nàng ở đại học chỉ chuyên về thị trường trong nước, cho nên, đối với cái này không đúng chuyên nghành, nàng có cảm giác mất mát và tiếc nuối .

Liếc nhìn, đột nhiên, một phong thư với chủ đề thông báo tuyển dụng công việc để ở trong hộp thư của văn phòng, nàng chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, liền mở ra, chỉ thấy trong thư dùng lời nói công sự viết, bởi vì Từ Na cùng Lưu mỹ không tuân theo quy định công ty nên kỷ luật cho sa thải, bộ phận nghiệp vụ cùng bộ phận tiêu thụ cấp bách thông báo tuyển dụng nhân viên chuyên nghiệp bổ sung, nếu có quen biết hoặc là bản thân có hứng thú có thể đi đến bộ phận nhân sự nhận lời mời.

bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hạ Cảnh Điềm đại khái nhìn một lần, vừa định suy nghĩ, lại phát hiện thông báo tuyển dụng công việc phần cuối, dùng một loạt chữ nhỏ viết, có kinh nghiêm một năm, nàng chép miệng, hay là an ổn bảo trụ phần công việc này vậy.

Nhìn một văn phòng lớn có biết bao nhiêu đồng sự, nàng thầm cảm than, thu thập xong bàn làm việc đang muốn ra cửa thì điện thoại lại vang lên, nàng mở ra xem thì ra là của Lulu gọi tới, liền ấn nút trả lời, chỉ nghe Lulu dùng âm thanh ngọt ngào truyền tới, “Hạ đại gia bận rộn, đang ở chỗ nào?”

“Vừa tan tầm, còn có thể đi đâu?” Hạ Cảnh Điềm cười nói.

“Hôm nay thứ sáu, ngày mai không cần phải đi làm, buổi tối đi club không?” Lulu thanh âm đã để lộ ra hưng phấn.

Hạ Cảnh Điềm ngược lại đã quên, hôm nay thứ sáu, là được hai ngày nghỉ ngơi, hai ngày này đi làm vừa rồi làm cho nàng buồn bực không thôi, không chút suy nghĩ liền đáp ứng rồi, “Tốt! Địa điểm hai cậu cứ chọn, mình mời.”

Đầu kia truyền đến âm thanh hứng khỏi của Lâm Lâm đang ở kế bên, nàng dành lấy điện thoại rống lớn nói!”Hạ tiểu thư, đây chính là cậu nói nha, chúng ta không có bức a.”

“Ai nói các cậu bức, là mình cam tâm tình nguyện .” Hạ Cảnh Điềm cười cong lên, lần trước tiền chữa trị nàng còn không có động vào, vừa vặn có công việc mới, nên tự thưởng cho mình vậy.

Ba cô gái tràn đầy sức sống gặp nhau, cười vui không ngớt, rồi đùa nhau, không phải ngươi hại ta, thì chính là ta hại ngươi, một hồi khẩu chiến rước lấy sự chú ý của người đi đường bên cạnh, bên cạnh Lâm Lâm cùng Hạ Cảnh Điềm, Lulu là người hay thẹn thùng còn rất bảo thủ, cũng là người có tướng mạo xinh đẹp nhất trong ba người, khéo léo, ngọt ngào động lòng người, nói chuyện ôn nhu yếu ớt, đặc biệt gương mặt trắng nõn không tỳ vết, làn da nhàn nhạt phấn hồng, đôi môi hơi mỏng như hoa hồng kiều nộn ướt át, đối với Lulu, Lâm Lâm tính cách phóng khoáng, nói chuyện lớn tiếng, không hề so đo, mà ngay cả màu da cũng rất khỏe mạnh, chỉ một câu, năng động như con trai.

Mà Hạ Cảnh Điềm! Tính cách rất khó định vị, khi ôn nhu như nước, khi tức giận như lửa, nhát gan như thỏ, lại dị thường kiên cường, bề ngoài nhu nhược nội tâm như lửa, ba cô gái, ba sắc thái khác nhau, cùng nhau đi chung tuyệt đối là một bức tranh đẹp đáng được ngắm nhìn.

Một phen nói chuyện phiếm, mới phát hiện Hạ Cảnh Điềm ăn mặc vẫn là trang phục công sở, vì đêm nay phóng túng, ba người quyết định dung tốc độ nhanh nhất giúp nàng thay hình đổi dạng, hấp tấp nhảy vào một cửa hàng quần áo không quá đắt, nhưng tuyệt đối thời trang, một phen thay ra đổi vào, khi đứng ở trước gương Hạ Cảnh Điềm thay đổi hoàn toàn thành một bộ dáng, làm người ta phải ghen tị, nàng mặc lên một chiếc áo sơmi mới cùng quần sort ngắn, lộ ra đôi chân thon dài trắng noãn, giày cao gót càng tôn thêm đôi eo nhỏ nhắn, một đầu tóc dài tùy ý buộc cao lên, lộ ra vẻ phong tình mê người.

Hạ Cảnh Điềm dáng người không cao lắm, nhưng rất cân đối, hơn nữa, bình thường áo mặt rất cứng nhắc, hôm nay áo sơmi cổ rộng hơn, ẩn ẩn hiện hiện đường cong mê hoặc nhân tâm.

“Oa, Hạ tiểu thư, eo của cậu nhỏ quá a! Mình có thể sờ một chút không?” Một bên Lâm Lâm cười hì hì lên tiếng, tay ám muội ở trên eo Hạ Cảnh Điềm ra bộ giở trò.

Hạ Cảnh Điềm bị nhắm trúng khanh khách cười ra tiếng, xoay người tránh né, một bên Lulu đứng ở một bên cười, nhìn hai người trêu ghẹo.

Đợi một phen làm loạn, trời cũng đã tối hẳn, ánh đèn neon nhiều màu cũng được bật lên, phố thị yên lặng trong năm ngày làm việc rốt cuộc đã được buông lỏng, sôi trào, hấp dẫn những người trẻ cùng tham gia buổi tối nhiều thú vị.

Club Đại Hoàn, là địa điểm của ba người Hạ Cảnh Điềm, đây là thiên đường của người trẻ tuổi, là nơi tiêu tiền của người có thu nhập cao, sau một chút rượu, trong tai là tiếng nhạc ầm ầm oanh tạc, đèn châu quay lắc điên cuồng, đáy lòng rục rịch dục vọng tùy theo nước cuồn cuộn chảy.

Uống xong mấy ly rượu mạnh, ba người chằm chằm nhìn vào sàn nhảy một hồi lâu, Lâm Lâm liền bắt đầu không yên, kéo Hạ Cảnh Điềm muốn tiến lên, Hạ Cảnh Điềm còn đang ở trạng thái nữa mơ nữa tỉnh, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có ý chối từ, Lulu ở một bên cổ động , Hạ Cảnh Điềm ỡm ờ bị kéo vào trong sàn nhảy.

Trên sàn nhảy, mỗi người đều có vẻ mặt say mê, điên cuồng đi theo âm nhạc, uốn éo cơ thể nhiệt tình, đầu óc trống rỗng chỉ có một loại tư tưởng, chính là đi theo âm nhạc không ngừng trầm luân. . . Không ngừng. . .

Một bên giãy dụa, quơ tay quơ chân, Hạ Cảnh Điềm cùng Lâm Lâm rất nhanh hào nhập trong đó, Hạ Cảnh Điềm vung vẩy tóc mất trật tự, che đậy hết thảy phiền não, đi theo tiết tấu âm nhạc.

Cô gái trẻ tuổi luôn là bữa ăn ngon hấp dẫn những đôi mắt xung quanh mình, rất nhanh, những người đàn ông như lang như hổ xúm lại quay quanh hai người, Lâm Lâm rất can đảm cùng với một người thanh niên trông vóc dáng cao gầy dán sát thân thể vào nhau mà nhảy, Hạ Cảnh Điềm chỉ cảm thấy mặt đỏ tim đập, một người đàn ông trung niên muốn gần sát sau lưng Hạ Cảnh Điềm, nàng lập tức nhanh tránh ra, thoát khỏi sân nhảy.

Trở lại chỗ ngồi, vì khát nàng uống cạn ly bia, vuốt lại mái tóc buông xõa, cười nói!”Thực chịu không được những người kia.”

Lulu cười đến rất dịu dàng, giống như không khí ồn ào không ảnh hưởng đến nàng, vừa mút nhẹ đồ uống, vừa đẩy một ly trà sữa qua, “, uống cái này a! Đừng uống nhiều rượu như vậy, tổn hại thân thể.”

Hạ Cảnh Điềm hướng về Lulu cười ấm áp, ánh mắt nhìn thấy điện thoại phát sáng, vội vàng lấy ra, chỉ thấy là một dãy số lạ lẫm, nàng vừa định tiếp, điện thoại lại vừa mới cắt đứt, mở ra ra thấy đã gọi nàng hai lần, nàng tranh thủ thời gian nói!”Mình đi ra ngoài tiếp điện thoại trước.”

Đi ra ngoài cửa, tìm được nơi yên tĩnh, Hạ Cảnh Điềm gọi lại, người nghe chính là giọng đàn ông, hắn vừa hỏi vừa giới thiệu, ” Là Hạ tiểu thư? Tôi là Lưu bí thư của tổng công ty Kỷ thị, xin hỏi cô có thể liên lạc với Kỷ tổng không?”

Vừa nghe đến tổng công ty Kỷ thị, Hạ Cảnh Điềm giọng điệu lập tức cung kính vài phần, “Xin chào, tôi chính là Hạ Cảnh Điềm.”

“Hạ tiểu thư, kỷ tổng còn đang công ty không?” Đối phương tựa hồ rất vội, không sợ người khác phiền liền hỏi.

“Kỷ tổng? Tôi không biết nha!” Hạ Cảnh Điềm trong đầu liền hiện ra gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng khắc nghiệt, đáy lòng thầm quái lạ, kỷ tổng ở đâu tại sao phải hỏi nàng?

“Đêm nay có một hội nghị khẩn cấp, kỷ tổng còn chưa có tới, bởi vì hội nghị thật sự rất quan trọng và khẩn cấp, trong khoảng thời gian này lại không liên lạc được với kỷ tổng, Hạ tiểu thư, có thể phiền cô đi đến công ty tìm xem, nhìn xem có phải kỷ tổng còn đang ở văn phòng.” Người đàn ông này giọng điệu lo lắng nói rất nhanh, loại giọng điệu như sắp tận thế đến nơi rồi.

“Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ.” Hạ Cảnh Điềm cũng cảm thấy tình thế nghiêm trọng, không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, sau đó, nhanh chóng nhảy vào PUB, nói xong một tiếng với hai bạn rồi lấy túi xách liền đi.

Gọi taxi, Hạ Cảnh Điềm một bên lấy ra điện thoại di động gọi đến số của Kỷ Vĩ Thần, nhưng lại tắt máy, gọi đến điện thoại trong văn phòng hắn, tuy nhiên thật lâu không ai nghe, xem ra Kỷ Vĩ Thần không ở công ty, nhưng, nàng hay là cũng nên chạy tới công ty xem sao.

Thình thịch tiếng bước chân vang lên trong đại sảnh vắng, nghe có vẻ vang lớn, dị thường chói tai, Hạ Cảnh Điềm vào thang máy, thẳng đến tầng hai mươi mốt, khẩn trương muốn tìm được kết quả, nhưng là, đến khi chính thức đứng ở ngoài cửa phòng làm việc, trong đầu nàng lại lộn xộn trống rỗng.

Nàng thử đẩy cửa kiếng trước mắt, ngoài ý muốn nó dĩ nhiên mở ra, không có khóa, đáy lòng khẽ giật mình, thử thăm dò vào, nàng vốn định liếc mắt nhìn rồi bước đi, chỉ thấy cả văn phòng chỉ mở một chiếc đèn, yên tĩnh không tiếng động, nàng đang muốn tiến lên tắt đèn sau đó sẽ rời đi, nhưng ánh mắt không chú ý phát hiện một bóng người to lớn màu đen ở cạnh đó, thiếu chút nữa dọa ngất nàng, Hạ Cảnh Điềm há to miệng, không thể tưởng được Kỷ Vĩ Thần thật đúng là còn ở lại văn phòng.

Trong tích tắt, nàng cả người đều như bất động, mục quang ngạc nhiên đảo qua trước bàn làm việc những bình rượu mất trật tự, đáy lòng không khỏi thầm than, hắn lại đang uống rượu, đột nhiên chóp mũi tràn ngập mùi vị cũng làm cho nàng muốn say, Hạ Cảnh Điềm chỉ thấy bóng lưng hắn thon dài, tay đang cầm ly rượu nghiêng người bên khung cửa, hôm nay buổi chiều nhìn hắn thần thái rất bình thường, lúc này, cũng chỉ có chán chường vô tận.

Lẳng lặng đứng ở trong văn phòng, đột nhiên, một hồi chuông điện thoại vang lên, làm Hạ Cảnh Điềm thần kinh nhảy dựng, mục quang liếc nhanh nhìn bóng người đứng đó, chỉ thấy hắn tựa hồ như không có nghe gì, vẫn y nguyên tư thế nhìn qua ngoài cửa sổ, yên lặng như đang suy nghĩ.

Đếm thầm tiếng chuông vang lên, cuối cùng trong nháy mắt, Hạ Cảnh Điềm bước nhanh đến bên cạnh điện thoại, muốn nhấc lên nghe, lại nghe thanh âm khàn khàn đúng lúc vang lên, “Không được nghe.”

Tay vừa mới đưa tới không trung ngừng lại, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt nghi hoặc nhìn Kỷ Vĩ Thần, đáy lòng khó hiểu, vì cái gì không cho nàng nghe? Hơn nữa, nàng đoán đây cũng là tổng công ty gọi tới .

“Kỷ tổng, tổng công ty có người rất vội tìm ngài.” Hạ Cảnh Điềm giọng điệu có vẻ vội vàng nói!

Kỷ Vĩ Thần xoay người qua, đôi mắt đỏ rực nhìn qua Hạ Cảnh Điềm dáng người uyển chuyển, đôi mắt thâm sâu như biển phảng phất trầm tĩnh hư không, nhưng hiện ra sóng ngầm mãnh liệt, Hạ Cảnh Điềm bị hắn nhìn có chút bối rối , gục đầu xuống, trấn định kêu một tiếng, “Kỷ tổng.”

Nhưng mà, trong mắt Kỷ Vĩ Thần, Hạ Cảnh Điềm bối rối lại mang một loại phong tình khác, không biết là bởi vì say rượu hay là vì tâm tình hắn đang buồn bực, hoặc là giấu ở đáy lòng chỗ sâu nhất vì bị phản bội mà tích tụ, muốn bùng phát, muốn tìm một người đến phát tiết trên một thân thể phóng túng.

Mà Hạ Cảnh Điềm vừa hay lại rất phù hợp, áo sơmi bán mở, bởi vì khẩn trương mà có vẻ tim đập dồn dập, làm cho nàng xuân quang đầy đặn càng được miêu tả sinh động, gương mặt thanh tú bị tóc đen rủ xuống nửa che đậy, làn môi đỏ căng mọng ướt át, cặp mắt kia bởi vì bối rối mà nhìn hắn như vô ý khiêu khích, khuôn mặt có chút lộ ra sắc hồng, do được rượu cồn mê hoặc thần chí Kỷ Vĩ Thần híp mắt lại, bước chân thon dài bước đến trước mặt nàng.

Một đứa ngốc như Hạ Cảnh Điềm cũng nhìn ra được đáy mắt chứa dục vọng của Kỷ Vĩ Thần, ánh mắt nóng bỏng như lửa, gương mặt tuấn tú đến làm cho người ta đố kị, tất cả làm cho Hạ Cảnh Điềm cảm thấy mình bị cô lập không nơi nương tựa, cũng vô lực kháng cự, biết rõ người đàn ông đang đi về hướng mình rất nguy hiểm, nhưng nàng lại bình tĩnh đứng ở tại chỗ, không thể động đậy.

“Kỷ tổng. . .” hô nhẹ một câu, Hạ Cảnh Điềm cố gắng lay tỉnh người đàn ông trước mắt đang bị dục vọng quay cuồng, nhưng ngay tại lúc này, cho dù có la lên cũng có thể gọi được hắn thanh tỉnh sao? Có chăng chỉ là nói đùa.

“Kỷ tổng. . .” Hạ Cảnh Điềm lại lên tiếng, nàng chỉ cảm thấy dưới ánh mắt hắn toàn thân như nóng như lửa, nàng thừa nhận người trước mặt rất dụ hoặc, có thể nàng chưa từng có hy vọng xa vời có thể được hắn chú ý, mà nàng cũng không phải là một người tùy tiện hiến thân, huống chi chuyện trinh tiết trong đáy lòng nàng rất coi trọng .

Nhưng mà, ngón tay thon dài nâng lên cằm nàng, Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc ngẩng đầu lên, ánh mắt bối rối chống lại cặp mắt ma mị sâu thẩm kia, một giây sau, từ bạc môi kia tản ra mùi rượu say lòng người, cứ như vậy che lấy môi nàng, Hạ Cảnh Điềm trong lòng giật mình, đầu óc trống rỗng, ba hồn bảy vía đều bay mất, mọi thứ trong tay rơi trên mặt đất, nàng trợn to mắt, trên môi truyền đến sự xâm lướt phách đạo, mà trên lưng cũng chưa phát giác ra đã có nhiều hơn một đôi bàn tay đang vuốt ve. . .

Hạ Cảnh Điềm cảm thấy cả trái tim đều nhanh nhảy ra ngoài ngực rồi, nàng đứng ở tại chỗ động cũng không dám động, chỉ cảm thấy hô hấp của hắn có chút dồn dập, Hạ Cảnh Điềm mở to mắt, nhìn lông mi cong dài của hắn buông xuống, mũi rất thẳng, không vì cái gì khác, không vì tiền tài cùng quyền thế của hắn, chỉ vì gương mặt tuấn mỹ này cũng làm cho nàng bị lạc phương hướng, trầm luân vào đó.

Đúng a! đứng trước một người dụ hoặc như thế, đừng nói là cô gái phàm trần, cho dù là thần tiên cũng cam nguyện rơi vào hồng trần cùng hắn trầm luân!

Trong văn phòng yên lặng, trên chiếc sô pha trắng lớn bắt đầu trình diễn một hồi hoan ái kịch liệt, Hạ Cảnh Điềm sợ hãi bối rối, bị Kỷ Vĩ Thần cường thế giữ lấy, dần dần bị mê loạn dục hỏa thay thế, nàng chưa có trải qua cái gì gọi là tình yêu, thân thể e thẹn đi theo tiết tấu nguyên thủy dục vọng của hắn, cùng nhau lên đến đỉnh dục uyên. . .

Hơi thở chật vật, làm cho Hạ Cảnh Điềm cau chặt lông mày, trên vầng trán trắng nõn mồ hôi lạnh chảy ròng, bàn tay nhỏ bé níu chặt sô pha, hạ thân truyền đến đau nhức làm cho nàng cắn chặt hàm răng, có thể là do rượu làm cho nàng cái gì cũng không muốn suy nghĩ, cái gì hậu quả đều ném cho ngày mai.

Nhưng mà, Hạ Cảnh Điềm không có chú ý tới, cách sô pha năm mét, trên bàn màn hình máy tính hiện ra là một màn trên sô pha đang diễn ra, chỉ là, nam chủ là một người trung niên mập mạp, mà cô gái thì rất xinh đpẹ mị nhân.

Thật là quá châm chọc, cô gái trên màn hình chính là Trình Thủy Tâm – bạn gái hiện tại của Kỷ Vĩ Thần.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Đĩ còn trinh

Đĩ còn trinh

Thì ra là quà bên B tặng lại chính là em thư ký này sao? Hắn chợt trâm ngâm suy nghĩ.

29-06-2016
Ta đi qua đời nhau

Ta đi qua đời nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Sáng nay

25-06-2016
Kí ức hôn

Kí ức hôn

Cả đời này tớ thương cậu. Cả đời này có khi tớ sẽ không tìm được ai yêu tớ,

24-06-2016
Mười năm môi hồng

Mười năm môi hồng

Mười năm môi hồng giờ thành môi đỏ Trát phấn tô son cao gót dưới chân Ngày hôm qua

24-06-2016
Chờ ngày nắng lên

Chờ ngày nắng lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Long truy cập

27-06-2016
Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được mà, có thể chém gió hàng giờ, có thể lắng nghe chuyện của nhau,

24-06-2016