Polaroid
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 63 đánh giá )

Đại Sói Hoang Ôn Nhu - Chương 07

↓↓
- Hu hu... – Nguyên Sơ Chân nhào vào lồng ngực của Hạng Duật, nước mắt rơi lã chã nói – Xin lỗi, là ta không đúng...

Hạng Duật đau lòng kéo nàng vào ngực:

- Có còn đau chỗ nào không? Ta dẫn nàng đi bôi thuốc có được không?

Ở trà lâu nàng bị trêu ghẹo, mặc dù mọi chuyện đã được giải quyết, cũng đã trở về Kim Bảo trang, nhưng lòng nàng vẫn còn sợ hãi.

bạn đang xem “Đại Sói Hoang Ôn Nhu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

không phải nàng sợ mình bị trêu ghẹo, mà hình ảnh Hạng Duật đánh nhau ở trà lâu... hắn quá hung hữ, dáng vẻ đó nàng chưa từng thấy.

hắn cứ như một con sói hoang khát máu, tung những nắm đấm tràn đầy phẫn nộ tới tấp lên mặt của gã kia. hắn đánh người ta đến mặt mũi sưng vù, suýt chút thì cái mũi cũng bay ra khỏi mặt.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều choáng váng!

Cả nàng cũng vậy! Nàng không ngờ khi Hạng Duật nổi điên lên lại như con thú khát máu đến như vậy, hắn tức giận thụi vào bụng gã kia vài cái. Lúc đó nàng còn nghe từ trong bụng gã côn đồ kia vang lên tiếng gì đó.

Chỉ e cả xương cốt đều gãy hết.

Nàng liền xông lên phía trước, không quản đến chuyện cú đấm sắt của hắn có rơi trúng người nàng hay không, trong chớp mắt lao ra ngăn căn sự bạo lực của hắn.

Nhưng quả đấm đã vung ra không kịp thu hồi. Mặc dù hắn vừa nhìn thấy gương mặt nhỏ của nàng, tay đã cố gắng kìm lại lực độ, nhưng vẫn đấm trúng gò má của nàng.

Gương mặt nhỏ của nàng bị sức đấm của hắn tạo nên một vết bầm, làm cho mắt nàng nổ đom đóm.

- Đau quá! Đau quá! – Nước mắt của nàng không ngừng rơi, dù đã trở về Kim Bảo trang nàng vẫn cứ khóc không thể kiềm được – Chàng đánh ta, chàng vậy mà lại đánh ta...

Tay chân hắn luống cuống, nâng gương mặt nhỏ của nàng lên, nhìn vết bầm kia lòng không ngừng tự trách:

- không phải ta cố ý...

hắn vạn lần không nghĩ tới nàng sẽ vọt tới ngay trước mặt hắn, hắn nhất thời không kịp thu tay lại...

- Hu hu... Đau chết mất...

Nàng kêu lên thảm thương. thật ra thì cũng không đau đến mức đó, nhưng thấy ánh mắt hắn lo lắng nhìn nàng, nàng không nhịn được muốn trêu chọc hắn một lát.

Mà nàng giả bộ như vậy... khiến hắn thật sự rất lo lắng.

Thời khắc đánh trúng gương mặt của nàng, hắn lập tức ném Vu Đại Phát ra sau, vội vàng chạy đến ôm nàng, đi nhanh đến y quán gần nhất trong thành, thúc giục đại phu bôi thuốc cho nàng, lòng lo sợ lưu lại khuyết điểm trên gương mặt nàng.

Sau đó trở về Kim Bảo trang, hắn lại không tin lời đại phu nói vết thương này chỉ là vết thương nhỏ, lao đến chỗ Kim Đan Đan gào thét đòi Kim Đan Đan lấy thuốc tốt nhất cho hắn, tất cả chỉ vì vết bầm nho nhỏ trên mặt nàng.

hắn chật vật cả buổi, cuối cùng cũng yên ắng ngồi cạnh nàng chườm cao lạnh lên gò má nàng. Động tác vô cùng nhẹ nhàng, làm cho nàng cảm động đến rơi lệ.

hắn đối với nàng rất tốt. thật làm cho tim nàng cảm thấy ấm áp.

Vì thế, khóe mắt nàng ngấn nước. Nước mắt không cầm được cứ thế lăn dài xuống má như dòng suối nhỏ.

Chỉ là nàng không muốn thừa nhận, nên không có cách nào khác là ôm lấy gương mặt nhỏ gào khóc làm nũng với hắn.

- Ta... ta... – hắn quả thật luống cuống, tay muốn chạm vào mặt nàng, nhưng lại sợ rụt trở về - Còn đau lắm hả? Ta thổi một chút...

hắn thổi thổi trên mặt nàng, muốn xoa dịu đi đau đớn của nàng. một đại nam nhân mà làm ra hành động mờ ám này khiến nàng vừa khóc vừa cười, suýt chút thì bị sặc khí.

- Ta giúp nàng rót chén nước.

hắn rót nước cho nàng xong, quay sang giúp nàng uống, thấy nước mắt nàng tràn ra nhiều hơn nhưng lại không nhận ra nàng khóc vì cảm động. hắn căn bản không phát hiện sự khác thường của nàng, một lòng chỉ lo lắng xem nàng có đau hay không, lại sợ tay chân mình vụng về làm nàng bị thương.

Nàng hắng giọng, viền mắt đỏ như mắt thỏ, con ngươi nàng phản chiếu gương mặt lo lắng mà dịu dàng như nước của hắn. Nàng không nhịn được lấy bàn tay nhỏ vỗ vỗ mặt hắn. hắn bị sự chủ động của nàng làm cho giật mình.

Đây là lần đầu tiên nàng chủ động đụng chạm hắn, cũng là lần đầu tiên chăm chú nhìn vào mắt hắn.

- Sao chàng lại đối xử tốt với ta như thế?! – Nguyên Sơ Chân nghẹn ngào hỏi.

Trước giờ thái độ của nàng đối với hắn rõ ràng là không thèm đếm xỉa, thậm chí còn muốn trốn khỏi hắn. Nhưng hắn vẫn cứ đối tốt với nàng như vậy, nàng phải làm sao đây?

hắn trả lời không cần nghĩ:

- Vì nàng là thê tử của ta. Ta không thương nàng, thì thương ai?

Nàng hít hít mũi, nhớ lại thái độ không tốt của mình đối với hắn:

- Nhưng mà... ta rõ ràng không hề đối xử tốt với chàng...

- Nàng đối với ta rất tốt! – Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve gò má bị thương của nàng – Là ta không tốt nên khiến nàng bị thương, hơn nữa còn là ta đánh nàng...

Thấy nàng bị thương, hắn còn đau hơn cả nàng... giống như có ai đó ở trong lòng hắn hung hăng lấy một mảng thịt lớn.

- rõ ràng là ta đối với chàng không tốt! Hu hu...

Nàng tranh luận với hắn. Trong lòng nàng, hắn ngày càng quan trọng.

đã quen với sự hiện hữu của hắn, nàng không thể tưởng tượng nổi nếu như sau này không có hắn bên cạnh, nàng sẽ thế nào. Nàng lắc đầu thật mạnh. không muốn suy nghĩ đến vấn đề này. Thế là để xóa bỏ suy nghĩ sẽ mất đi hắn, nàng vì chính mình làm một việc mà trước giờ chưa từng làm: chủ động đưa đôi môi đầy đặn của mình, phủ lên môi mỏng của hắn. Nàng tìm kiếm trên người hắn sự dịu dàng mà nàng đã quen thuộc lâu nay.

Hôm nay là lần thứ hai hắn bị hành động của nàng làm cho ngạc nhiên. sự chủ động của nàng khiến hai lỗ tai hắn không tự chủ đỏ lên.

không bao lâu, hắn không chịu nổi sự mê hoặc của nàng, liền bắt đầu đáp lại nụ hôn của nàng.

Môi nàng mềm mại, hơn nữa còn có một mùi hương trái cây thanh thanh, vừa nếm thử... cảm thấy khó có thể diễn tả hết hương vị này.

Bàn tay hắn phủ lên hông nàng, trói chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, tùy ý đoạt lấy dịch ngọt trong miệng nàng....

- Ưm … a…

Nàng ngồi chồm hổm trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn bị màu đỏ ửng quét qua.

Nụ hôn khiêu khích chủ động của nàng khiến hắn vô cùng khiếp sợ.

Đây là lần thứ hai sau khi thành thân, hắn lại hoàn toàn có được nàng.

Vì hắn không muốn ép buộc nàng làm chuyện phu thê thân mật, chỉ vì không muốn làm nàng sợ mà mỗi đêm hắn đều đè nén dục vọng đối với nàng.

Mà nay, bé cưng ngọt ngào này lại chủ động quyến rũ hắn…

- Cho ta…

Giọng nàng nhỏ như muỗi kêu, nàng nghiêm mặt nói:

- Ta hy vọng chàng có thể giống như đêm chúng ta bái đường thành thân, đối với ta… như vậy… - Nàng từ trên cúi xuống, nhìn sâu vào con ngươi đen bóng của hắn.

hắn hít mạnh một hơi, sự to gan dụ dỗ trắng trợn thế này khiến toàn bộ lý trí của hắn sụp đổ, bên dưới lớp mặt nạ dịu dàng cất giấu thú tính và lòng tham không đáy như sói hoang…

hắn muốn để nàng quen dần với mọi thứ hắn sẽ làm sau đó. Bàn tay nhỏ bé của nàng phủ lên đầu vai hắn. Còn hắn? hắn dùng hổ khẩu* nâng bầu ngực của nàng lên, bắt đầu xoa nắn ngoài quần áo của nàng.

*Hổ khẩu: Phần lõm giữa ngón cái và ngón trỏ của bàn tay

Con ngươi đen láy của hắn càng thêm sâu hút. Nàng có thể cảm nhận được hơi thở của hắn đang gấp gáp dần, sức lực dồn lên hai bầu vú nàng cũng ngày càng nhiều hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng, đôi môi xinh đẹp nhẹ nhàng cọ xát trên chóp mũi hắn, không khí giữa hai người vô cùng thân mật. Sau đó, hắn rút đi quần áo trên người nàng, đến khi chỉ còn lại đồ lót, cái yếm bao vây lấy một đôi thỏ ngọc căng tròn xinh đẹp.

không chần chờ thêm, hắn trực tiếp kéo nút thắt trên gáy nàng, hai bầu vú khéo léo mềm mại cùng nhũ tiêm tinh tế ngay lập tức đập thẳng vào mắt hắn.

Mở miệng ra, hắn mút lấy một bên, lưỡi đảo quanh nhũ tiêm hồng hào non mềm của nàng, còn dùng đầu lưỡi bao trọn đỉnh nhũ.

Nàng khẽ cắn môi, nhũ tiêm bị hắn giày vò truyền đến cảm xúc ướt át trơn trượt, tấn công thẳng vào mỗi dây thần kinh của nàng.

Lúc này, động tác của hắn hơi vội vàng xao động, hơn nữa nàng còn chủ động ưỡn ngực lên như đang cổ vũ hắn. Bàn tay to mò vào trong váy nàng, kéo tiết khố của nàng ra.

Cảm giác mát lạnh xộc tới, nàng không ngờ động tác của hắn lại nhanh chóng đến thế.

- Tiểu Chân nhi…

hắn khẽ hôn lên nụ hoa nhỏ xinh đẹp, bàn tay to phủ lên hai cánh môi hoa, để ngón tay thô dài trực tiếp thâm nhập vào cửa hoa huyệt của nàng.

- Ưm… - Thân thể nàng cứng đờ, khẽ kêu lên - Chàng, chàng thật thiếu kiên nhẫn… váy của ta còn chưa cởi ra mà…”

Ánh mắt hắn âm u, giọng nói cũng khàn đi:

- Nàng muốn tự cởi ra sao?

Nàng xấu hổ gật gật đầu. Vì thế hắn liền buông tay, không kiềm chế vòng eo nhỏ xinh của nàng nữa mà để nàng trượt xuống, đứng cạnh giường quay lưng về phía hắn mà cởi váy áo ra. hắn ngồi ở mép giường, nhìn tấm lưng trơn bóng miên man như bạch ngọc của nàng.

- Tiểu Chân nhi, ta không chờ được…

Tiếng nói của hắn càng khàn đặc, thứ to lớn dưới khố không hề che giấu mà chọc chọc vào cặp mông tuyết trắng của nàng.

Nàng cảm nhận được thứ nóng bỏng dưới khố của hắn, lòng nhũn ra, không kiềm được mà muốn dán sát vào nó, nhưng lại không chịu sự tấn công của hắn, chân hắn bước nhanh tới đè nàng xuống bàn tròn, hai tay nàng đặt trên bàn, hai bầu vú no tròn bị ép xuống mặt bàn.

- Ưm… ta cũng muốn chàng…

Nàng vứt bỏ sự rụt rè của tiểu thư khuê các, dùng giọng nói tràn ngập quyến rũ nói với hắn.

Nghe được câu trả lời của nàng, hắn không nhịn được mà tách đùi nàng ra, bàn tay to tìm đến trước cửa hoa huyệt, ngón tay lập tức xâm nhập vào huyệt động của nàng, ngón tay chạy dọc theo lối mòn thẳng tiến tới cửa tử cung nhỏ hẹp.

Cửa huyệt non mềm vừa bị ngón tay hắn đè ép liền tiết ra mật dịch trơn trượt, hắn mới chỉ là một lát mà hoa huyệt của nàng đã bắt đầu tiết ra hoa dịch trắng mịn.

- Hôm nay nàng thật nhiệt tình – hắn nằm đè lên lưng nàng, nhẹ giọng thì thầm bên tai nàng.

- Ưm ư… - Nàng cau mày, cong lưng đón nhận sức nặng của hắn.

Ngay sau đó, hắn rút ngón tay dài của mình ra, cởi bỏ tiết khố để côn thịt đã cứng rắn nảy ra, chĩa thẳng lên trời. Côn thịt thô to đã chuyển sang màu đỏ tía, nổi đầy gân xanh chằng chịt, gậy sắt tràn ngập sức mạnh cố ý cọ xát trêu đùa cặp mông trắng của nàng.

Nàng cắn môi, quay đầu nhìn hắn đầy sợ hãi, tưởng hắn định xâm nhập vào trong cúc hoa chưa từng được khai phá kia.

Nhưng hắn không nỡ tổn thương nàng. Nâng cặp mông nàng lên, đè xuống tấm lưng trần trụi của nàng, để quy đầu cứng rắn đi qua cửa hoa e ấp, cuối cùng hướng về tử cung thần bí mà tấn công. Bàn tay to nâng đỡ gậy sắt đã cứng rắn hết cỡ, hông nẩy mạnh một cái, hai cánh hoa lập tức bị tách mở, gậy sắt xâm nhập vào trong hoa huyệt ẩm ướt nóng bỏng. Vách thịt trong hoa huyệt đang dùng sức mút chặt côn thịt của hắn.

Dường như có hàng trăm hàng ngàn cái miệng nhỏ nhắn từ bốn phương tám hướng dồn đến mát xa côn thịt nóng bỏng, suýt nữa làm hắn mất khống chế mà dùng sức chạy nước rút trong thân thể nàng.

- Ưm ưm…

Nàng khẽ nhíu mày, hắn tiến vào gây cho nàng cảm giác đau đớn vô cùng khó chịu, vì thế dưới tác động của bản năng, thân thể nàng liền không ngừng vặn vẹo…

Chính những động tác uốn éo này lại càng khiến côn thịt vào sâu hơn, khiến nàng càng không nhịn được mà ép sát về phía trước. Côn thịt dần dần bị huyệt động chặt chẽ nuốt trọn, cho đến khi háng hắn va chạm với cặp mông bóng mượt của nàng.

- Tiểu Chân nhi, nàng thật đẹp…

Hai tay hắn nắm chặt mông nàng, đè chặt tấm lưng trần trụi của nàng, bắt đầu ra vào một cách thong thả.

Nàng có thể cảm nhận được sau khi côn thịt thô to của hắn vào trong cơ thể nàng vẫn không ngừng phình to ra, hơn nữa càng ngày càng nóng, càng ngày càng cứng rắn nhồi đầy hoa huyệt của nàng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Em tự hào em không xinh

Em tự hào em không xinh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không?") Gửi anh

25-06-2016
Quyền được khóc

Quyền được khóc

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ

30-06-2016
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016
Ebola, rồi sẽ qua?

Ebola, rồi sẽ qua?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có thể bạn sẽ

25-06-2016