XtGem Forum catalog
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 59 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 65 - Bụi gai

↓↓

Tôi đứng lên từ trên mặt đất, nghi ngờ ngẩng đầu, một họng súng đen ngòm nằm ngay ngắn trên ấn đường tôi.

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhìn thấy nòng súng lạnh băng ấy, tôi có một giây thất thần.


Trái nghĩa với yêu là gì? Không phải là hận, hận chỉ là cực đại của yêu mà thôi.


Mà là lạnh nhạt, là lạnh nhạt không thèm để ý tới.


Nếu như anh có thể lạnh nhạt, tự tay kết thúc cuộc đời tôi, không thể nghi ngờ, đó chính là kết thúc đẹp nhất.


Tiếng súng vang lên, viên đạn lóe lên trong mắt tôi, máu dọc theo mặt tôi chảy xuống, ngay cả mắt tôi cũng chưa kịp chớp


Anh ném súng xuống, đè tôi xuống mặt đất, môi dán vào tai tôi


"Ngay cả trốn tránh cũng không làm, thực sự muốn chết như vậy à? Nhưng tôi sẽ không để cô chết đâu, chết đi cũng là một loại hạnh phúc, tôi sẽ không để người tôi hận được hạnh phúc."


Tránh né nguy hiểm là bản năng sinh tồn của con người, kể cả tôi thực lòng muốn chết cũng không thể nào tránh khỏi phản ứng của bản năng.


Nhưng thực sự là tôi không trốn tránh, bởi vì khoảnh khắc khi anh nổ súng... Căn bản là tôi không nhìn thấy gì cả


Thế giới trước mắt tôi là một màu đen ngòm, tiếp theo, giọng nói nhát ngừng của anh truyền tới, sau cùng ngay cả điều đó cũng biến mất luôn.


Tôi mở căng đôi mắt trống rỗng, nhìn về một nơi tôi không biết tên


Người bên trên thô bạo xé nát quần áo tôi, giày vò cơ thể tôi, điên cuồng muốn tôi, hết lần này đến lần khác.


Những thứ này, tôi có thể cảm nhận được.


Tuy nhiên, tôi không nhìn được gì cả cũng không nghe thấy gì hết.


Toàn bộ thế giới trừ sự chiếm hữu lạnh lùng của anh, cái gì cũng không tồn tại.


Không có ánh mặt trời, không có âm thanh, thế giới lẻ loi cô độc, một màu tối đen, im lặng như chết.


Tôi dùng tay dụi dụi mắt, mở to, lại dụi, lại mở to...


Lặp lại rất nhiều lần như vậy. Mãi đến khi tôi phải chấp nhận, mình đã mù.


Vì sao lại như thế?


Tôi nghĩ đến dòng máu loãng chảy ra từ mắt mình đêm hôm qua


Thương tận đã tàn phá chán trong nội tạng tôi, bây giờ lại thay đổi nơi khác, tàn phá đôi mắt mà tôi trân quý nhất.


Người bên trên đột nhiên dừng lại, hơi nóng thổi bên tai tôi, tiếng nói làm chấn động màng nhĩ tôi


Hình như anh đang nói với tôi cái gì đó, nhưng tôi lại không thể đáp lại anh, tôi mãi mãi cũng không thể đáp lại anh nữa


Vai đau như sắp rụng rời, hàm răng sắc nhọn của anh đâm vào da thịt tôi, anh đang phát tiết nỗi phẫn nộ của mình.


Tôi run run giơ tay lên, duỗi ra trong không khí hư vô, vẫn còn chưa tìm được thứ mà tôi muốn, đã bị anh ấn xuống nền đất lạnh giá, mạnh đến mức như muốn đập vỡ khớp xương tôi


Anh tưởng rằng tôi lại muốn thôi miên anh ư?


Tôi giãy dụa, đau khổ lắc đầu, Tư Dạ, em chỉ muốn sờ được gương mặt anh mà thôi, có lẽ sau này em không thể nhìn thấy anh nữa rồi...


Anh lại nắm chặt lấy tay tôi, chuyển động eo đem dục vọng mạnh mẽ đâm vào người tôi không chút kiêng dè.


Tôi không giãy dụa được, kháng cự cũng không được, bị anh bức đến mức phát khóc


Anh hôn lên nước mắt tôi, nhưng lực đạo đâm vào rút ra của thân dưới vẫn không mảy may giảm bớt.


Tôi cực kì tuyệt vọng, cũng cực kỳ sợ hãi, như một đứa bé không ngừng khóc dưới thân anh, cơ thể cuồng loạn vặn vẹo, nhưng chỉ là vô ích.


Có lẽ là vặn vẹo nhiều quá, rất không bình thường. Anh nâng cơ thể ròng ròng mồ hôi của tôi, ôm vào lòng, bàn tay đỡ lấy lưng tôi, nụ hôn nóng chảy cứ rơi xuống trước ngực, đầu ngực bị ngậm chặt và tham lam mút vào.


Đối xử không quá dịu dàng nhưng đã tốt hơn nhiều so với cố tình trừng phạt.


Kích tình mãnh liệt cho tôi một loại cảm giác an toàn không thể hiểu được, cũng chẳng muốn hiểu.


Tôi vùi mặt trong ngực anh, vẫn đang rấm rứt khóc, mặc kệ nước mắt chảy vào lồng ngực anh


Trong lòng nghĩ, Tư Dạ, em khốn quẫn quá, cuối cùng em lại không nhìn thấy anh, em không nhìn được anh nữa rồi!


Anh nâng mặt tôi lên, vẫn dịu dàng như vậy, tinh tế hôn lên khóe mắt đẫm nước của tôi


Tôi dùng hai tay đã được tự do đấm lên lưng anh như trút phẫn nộ, đem nỗi sợ hãi, đau đớn và ấm ức của tôi phát tiết ra ngoài. Lại nghe thấy anh nói


"Đừng khóc, em quấy rối đến mức trái tim anh cũng tan nát rồi."


Tôi không dám tin rằng đây là giọng nói của anh, tôi nghe được, tôi nghe được rồi,


Đây không phải là ảo giác, tôi đã nghe thật thứ âm thanh đẹp tuyệt đó.


Tôi nên hình dung cảm giác của mình ra sao nhỉ, vui mừng trong tim đã sớm vượt qua nỗi đau đớn của cơ thể, loại khoái lạc không ngừng đó khiến tôi như đang xuyên qua làn gió trên thiên đường, vui mừng khó tả.


Tôi ngẩng mặt lên, cảm nhận được tia nắng ấm áp đang chiếu trên người, chậm rãi mở mắt, ánh mặt trời vàng rực rỡ đã tiến thẳng vào mắt tôi.


Quả thực tôi mừng như điên, ông trời đã bắt đầu trò chơi nho nhỏ này với tôi, tuy vậy tôi vẫn cảm ơn ông ta đã ban ân cho tôi.


Tuy rằng bị mù là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, nhưng, chỉ có lẽ cho tôi sống thêm một ngày nữa, tôi cũng thỏa mãn.


Tôi cúi đầu, miên man nhìn anh, ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua mấy sợi tóc ở trên trán anh, cười hạnh phúc.


Anh ngờ vực ngẩng mặt lên, thấy tôi cười bèn chớp chớp mắt, xác nhận thực sự là tôi đang cười mới ôm chầm lấy tôi. Ôm lấy cơ thể tôi, đem dục vọng đẩy vào chỗ sâu nhất, triệt để tuyên bố sự chiếm hữu.


Đây là thống khổ, nhưng cũng là hạnh phúc.


Trái tim như đang nhảy múa trên thiên đường nhưng cơ thể lại như đang bị giày vò trong địa ngục


Xung quanh hết thảy đều trở nên hỗn loạn và mơ hồ chỉ có cảm giác anh ở trong người tôi là chân thực.


Đem chính mình chôn vùi trong lồng ngực nóng bỏng của anh, kề sát vào anh, hai chân gầy yếu mở ra hết cỡ, để anh càng tiến vào sâu hơn nữa


Mời mọc nhiệt tình của tôi khiến anh thất điên bát đảo, chuyển động điên cuồng, nặng nề thở dốc, trên cơ thể cường tráng mồ hôi chảy ra như mưa.


Tôi cắn răng hài lòng thỏa dạ mỉm cười, nội tạng suy yếu, đau như ruột gan đứt đoạn, nhưng cho dù sự sống lập tức mất đi trong khoảnh khắc này, tôi cũng không hối hận


Tôi nghĩ như vậy, trong toàn bộ quá trình, tôi vẫn nghĩ như vậy


Sau khi thỏa mãn, Tư Dạ ôm tôi đặt lên giường, xương cốt khắp người vô cùng nhức nhối, mặt đất lạnh lẽo đúng là nơi không thích hợp làm chuyện này.


Anh nằm ngay cạnh tôi, ôm tôi vào trong ngực. Trên giường này có nhiệt độ cơ thể anh, ấm áp hơn nhiều.


Tôi đem mặt mình dán lên ngực anh, nghe thấy trái tim anh mạnh mẽ đập trong lồng ngực, hạnh phúc muốn khóc.


Tay anh không chút kiêng nể dò xét trên lưng tôi, rồi di chuyển tới phía trước xoa nắn hai đỉnh nhọn đã đứng thẳng của tôi.


Hình như tâm trạng anh không tệ, tôi nghĩ ngợi thật kĩ rồi mới dè dặt mở miệng, "Tư Dạ, Bắc Nguyệt không ở chỗ anh à?"


Nếu như Bắc Nguyệt ở đây, anh cần gì phải bỏ gần tìm xa, gọi tên kia từ tận Florida về?


Tuy nhiên, hết thảy chỉ là phán đoán mà thôi.


Anh bất ngờ nắm láy tóc tôi, giật mạnh và hung dữ nói, "Bên ngoài có hơn một trăm người đàn ông, cô còn nhắc đến anh ta nữa tôi lập tức ném cô ra ngoài!"


Nói xong, lập tức xoay người đè lên tôi, cắn xương quai xanh tôi.


"Tư Dạ, đau..." Tôi xơ xác nhìn sự lạnh lẽo của anh,


"Chịu đựng đi!" Buồn bực lướt qua đầu tôi, nụ hôn lại rơi xuống cổ


Anh lạnh lùng như thế, còn tôi chỉ biết mỉm cười.


Cười đến chảy cả nước mắt...


"Sao lại vừa khóc vừa cười, thật không thể hiểu nổi cô nữa."


Anh cúi đầu khẽ hôn môi tôi, trong ngữ điệu không nhẫn nại mang theo chút thương xót nhẹ nhàng


"Ông trời sinh ra anh chính là để hành hạ em."


Tôi sùng tay sờ sờ bờ lưng rộng rãi của anh, cơ thể này rất mạnh mẽ, giống như một con dao sắc nhọn, tuy lạnh thấu xương như lại tràn đầy dục vọng. mang đến cho tôi một thứ đau đớn điên cuồng như thiên đường nhưng đôi khi lại như địa ngục


Cảm nhận hoàn toàn trái ngược và mâu thuẫn như thế mà lại kỳ diệu hợp lại chỉ trên người của một người duy nhất.


Tôi khẽ mỉm cười, ôm anh chặt hơn, "Tư Dạ, nhưng anh không chỉ đang hành hạ em mà anh còn là cái cây đẹp nhất trong bụi gai của em..."


***


Ngày hôm sau, Tư Dạ muốn tôi để bác sĩ khám bệnh, anh nói, trước khi tôi trả hết những gì còn nợ anh tôi không thể chết.


Tôi nhìn anh, gật đầu đồng ý


Lúc người đó đến khám bệnh cho tôi Tư Dạ không có ở đây.


Đó chính là hy vọng của tôi.


"Cô bị trúng độc, vô phương cứu chữa, cùng lắm chỉ có thể sống thêm một tháng nữa..." Người này thẳng thắn đến tàn nhẫn.


"Tôi biết, còn cách gì không?" Tôi nhìn anh ta, không có chút hy vọng nào.


Khi tiếng bước chân của tử thần thực sự vang lên bên tai, tất cả mơ tưởng huyễn hoặc đều chỉ là những điều bất khả thi.


"Có cách giúp cô kéo dài thời gian, nhưng chắc không chống đỡ được đến hai tháng..." Trả lời thẳng thắn và ngắn gọn, sau đó hắn thu dọn dụng cụ khám bệnh của mình


"Có thể đồng ý với tôi, đừng nói với anh ấy được không?"


Tình cảm của hắn và Tư Dạ rất sâu đậm, cho nên tôi có thể tin tưởng ở phương diện này chúng tôi có thể có chung quan điểm.


Nhãn cầu màu xám bạc liếc nhìn tôi, đôi tay cũng ngừng hoạt động, "Tôi không muốn phá hủy anh ta lúc này..."


"Cám ơn."


"Không cần. Mấy ngày nữa tôi phải đi rồi, lúc đó sẽ đem thuốc đến cho cô, uống thuốc đúng giờ là được rồi. Có điều, dược tính khá mạnh, có chịu được không?"


"Không thành vấn đề. Anh...không hỏi tôi trúng độc thế nào sao?"


"Có hỏi rõ thì cũng chẳng thể thay đổi kết cục của cô. Nhưng, cô đã từng nghĩ đến chưa, sau hai tháng đó sẽ như thế nào?"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016