XtGem Forum catalog
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 94 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 56 - Thấy mặt trời

↓↓

Xem ra tôi xuất hiện không đúng lúc rồi, đang định lui ra ngoài,

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hắn lại đi nhanh tới, lập tức bế bổng tôi lên,


Tôi kêu lên một tiếng sợ hãi, cúi đầu nhìn hắn, hắn cười thỏa mãn như một đứa trẻ, trong đôi mắt sáng rực tràn đầy vui vẻ


Tất thảy người trong phòng đều đang nhìn chúng tôi, thế mà hắn chẳng e dè chút nào.


Chỉ là một lần xuất hiện bất ngờ nho nhỏ lại có thể khiến hắn vui vẻ đến như vậy.


"Không phải em nói hôm nay không tới sao?"


Tôi cúi đầu, hôn nhẹ hắn một cái, "Ừm, nhớ anh!"


Bị hắn ôm vào phòng ngủ, ném thẳng lên giường, hắn hôm nay ... rất kích động...


Hắn vội vàng hôn tôi, môi răng triền miên, hắn khẽ gọi


"Ngưng Tịch, Ngưng Tịch..."


Từng tiếng từng tiếng rơi thẳng xuống tận đáy lòng.


Nhìn qua bờ vai hắn thấy nóc nhà cao cao, chợt phát hiện, chúng tôi thật là nhỏ bé so với thế giới này, nhỏ bé đến mức không nhìn rõ chính mình nữa...


Tư Dạ, em yêu anh ư?


Mấy ngày nay, tôi không ngừng hỏi mình


Tôi thực sự không biết nữa


Bởi vì, em chưa từng dạy em, thế nào gọi là tình yêu.


Nhưng, em đã từng hận anh


Không phải vì Trình Chân, mà là vì chính em


Bởi vì, thứ chờ đợi vô danh đó


Chờ đợi thất bại sẽ biến thành thất vọng


Thất vọng quá nặng nề sẽ biến thành đau khổ


Trái tim quá đau khổ sẽ ngưng tụ thành hận thù...


Đúng, em từng hận anh.


Tư Dạ, anh biết không?


Em sẽ đem loại tâm trạng này tặng anh.


"Ngưng Tịch, tập trung đi nào..." Bất mãn với sự không chú ý của tôi, hắn cắn nhẹ lên vai tôi một cái


"Au!" Tôi kêu lên sợ hãi, không phải là rất đau chỉ để lại một hàng dấu răng thẳng tắp.


So với trước đây thì thế này đã là dịu dàng rất nhiều rồi, nhưng phần lớn thời gian, hắn vẫn là một con thú dữ.


"Nè, đừng cắn em, anh ăn thịt người sao?" Tôi kêu lên, hắn như bị nghiện vậy, dọc bờ vai tôi là một chuỗi dấu răng hắn để lại.


"Anh nếm thử thịt người rồi, không ngon lắm." Hắn vừa hôn vừa cắn tôi, vừa nói


Tôi sợ hãi...


"Lúc huấn luyện dã ngoại, không còn sức lực đi đánh thú dữ, đã từng nếm qua thịt người. Rất kinh khủng..."


Trái tim hơi đau, ôm lấy cổ hắn, khẽ vỗ lên lưng hắn, giống như an ủi một đứa trẻ bị sợ hãi


"Qua rồi, tất cả đều đã qua rồi."


"Ừm " Hắn gật đầu, hôn lên vai tôi, từng chút từng chút một, đột nhiên ngừng lại.


Nơi đó, có một vết sẹo, là hắn để lại.


"Xin lỗi..." Hắn nói


Tôi lắc đầu, ngón tay du ngoạn trên lồng ngực hắn, vết sẹo đó rất sâu dường như muốn lấy mạng hắn


Hắn kéo tay tôi xuống, hai cánh tay đè lên nhau, mười ngón tay đan chặt vào nhau


Sau đó, nhìn thẳng vào mắt tôi, nghiêm túc nói "Chúng ta đừng hành hạ nhau nữa, được không?"


"..." Tôi không nói gì


Hắn nóng vội, siết chặt hơn, giữ lấy ngón tay tôi, "Được không?"


Tôi vãn không nói gì như thế, chỉ im lặng nhìn hắn, ánh mắt hắn rất chân thành, rất sốt ruột.


Thực lòng tôi rất muốn đồng ý với hắn, nhưng tôi biết rõ, thế sự biến đổi khôn lường, làm sao tôi có thể làm theo ý mình được, có rất nhiều thứ không thể tránh được, thân bất do kỷ.


Hắn thở dài một hơi, hôn lên chóp mũi tôi, "Anh hiểu rồi..."


Tôi ôm lấy cổ hắn, ôm rất chặt, gần đây lúc sợ hãi tôi thường làm như vậy.


"Ngưng Tịch, nếu như anh đem Thiên Nhất Minh tặng cho Xích Vũ, em có đồng ý đi theo anh không?"


"Anh nói sao?"


Hắn nhìn tôi, lặp lại lần nữa, còn kiên định hơn cả lần trước, "Anh đem Thiên Nhất Minh tặng cho Xích Vũ, em có đồng ý đi theo anh không?"


Lúc này, đột nhiên nghĩ đến một câu trong sách


Lúc tình yêu bắt đầu,


Sẽ bắt đầu bằng rất nhiều cách,


Lúc nó tiến vào tim bạn


Bạn sẽ làm những chuyện mà bạn chẳng thể ngờ được.


"Anh từ bỏ thiên hạ của anh sao?"


"Ừ..."


"Phản bội gia tộc anh?"


"Phải..."


"Bán đứng những người tin tưởng đi theo anh?"


"Đúng vậy!"


"Anh điên rồi!"


Nửa đêm, lúc từ trên giường hắn về đến tòa thành của XÍch Vũ, vẫn cảm thấy rất hoảng sợ.


Vũ thấy tôi, rất kinh ngạc, bước tới ôm lấy tôi, "Sao vậy?"


Tôi nhìn anh "Anh, hắn nói, muốn đem Thiên Nhất Minh tặng cho Xích Vũ..."


Vũ bình thản nhìn tôi "Điều kiện?"


"EM đi theo hắn."


Vũ không nói gì, đỡ tôi ngồi lên sofa, "Ngưng Tịch, em nghĩ sao?"


"Em... Nếu đi theo hắn lập tức có thể thay anh hoàn thành ước nguyện của cha."


Vũ cười vỗ nhẹ lên trán tôi, "Đừng nói sang chuyện khác, anh đang hỏi em là em nghĩ sao?"


Tôi vùi đầu vào lòng Vũ, thì thầm nói, "Anh, em rất sợ..."


Vũ xoa đầu tôi, nhẹ giọng hỏi, "Em sợ cái gì?"


"Tình yêu có phải sẽ khiến người ta yếu đuối hay không?"


"Không! Chỉ khiến em kiên cường hơn thôi "


"Ngưng Tịch, em yêu hắn à?"


Tôi hít vào một hơi thật sâu, rất nhẹ nhưng nghiêm túc nói


"Em có thể khóc vì hắn, cười vì hắn, có thể vui vẻ khi hắn dịu dàng, có thể đau lòng khi bị hắn tổn thương, nếu đó gọi là tình yêu thì em yêu hắn..."


Vũ cười, vỗ vỗ vai tôi "Ngưng Tịch, vậy hãy đi cùng hắn đi. Không phải vì gia tộc, không phải vì lợi ích, chỉ đơn thuần là nghe theo tiếng gọi của trái tim."


"Nhưng, anh..." Tôi không yên tâm Vũ, Nhược Băng đã không còn nữa, nếu như ngay cả tôi cũng đi, anh phải làm sao đây?


"Ngưng Tịch, còn nhớ hoàn cảnh bốn năm trước khi em mới trở về không?"


"Không nhớ rõ lắm..." Không hiểu, Vũ vì sao đột nhiên nhắc tới chuyện này?


Anh vuốt ve mặt tôi, nhẹ giọng nói, "Nhưng anh lại nhớ rất rõ. Ngày hôm đó, cửa lớn bị đẩy ra, em bước vào, mấy người Nhược Băng đi sau em. Các em như vậy rất giống một bầy linh hồn trong đêm tối, bất ngờ xuất hiện trước mặt anh, hình ảnh đó, quá đẹp, quá rung động, anh chẳng thể diễn tả bằng ngôn từ nữa."


Tôi thấy Vũ đang cười nhưng ánh mắt lại phóng về một nơi rất xa xôi...


"Anh vẫn chưa hoàn hồn em đã đi đến trước mặt anh, cười rất tự tin và ung dũng, nói với anh, 'Vũ, em về rồi.' anh quả thực chẳng thể tin nổi đó là em."


Tôi mỉm cười, "Nhớ rồi. Hôm đó anh đang ở trong phòng nghị sự với anh họ, anh ta muốn anh đồng ý buôn bán thuốc phiện, thái độ rất liều lĩnh."


"Đúng rồi, lúc ấy em còn rất lễ phép thi lễ vấn an anh ta, cuối cùng ngày hôm sau, em một dao cắt đứt cổ anh ta ngay trong phòng nghị sự..."


Trong lòng tôi chấn động, "Vũ..."


Anh nhìn tôi, "Ngưng Tịch, biết không? Lúc ấy anh rất mờ mịt, anh thật không ngờ lại..." Anh không nói tiếp


"Từ sau chuyện đó, không có ai dám nghi ngờ chất vấn quyết định của chúng ta nữa, nhưng cũng biến em trở thành mục tiêu công kích..."


"Em thấy được vẻ gượng gạo, yếu đuối và nhẫn nại của anh nên đem tất cả trách nhiệm đặt lên vai mình, em nói ước nguyện của cha cứ để em hoàn thành, anh có thể đi làm bất cứ chuyện gì mà anh muốn. Nhìn thấy em tự tin, cương quyết, thần thái bay cao như vậy, anh thật sự đã nghĩ rằng mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy. Cho nên đã yên lòng yên dạ trải qua những ngày tháng vì chính bản thân mình. Mãi đến khi, Truyền Chi xuất hiện..."


Anh cười khổ,

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Giới thiệu: - Sống lại trong một gia đình giàu có, có chồng cực kì đẹp trai. Nhưng

14-07-2016 253 chương
Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Ký vãng

Ký vãng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016