XtGem Forum catalog
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 54 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 52 - Bầu trời màu xám

↓↓

Hắn ôm lấy tôi thật chặt "Anh tưởng em sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa..."

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Sao thế được?"


"Làm được vài lần thì hơn nửa số lần em đều ngất đi, mỗi lần lại một lâu hơn, trước kia chưa bao giờ như vậy, rốt cuộc em bị sao thế?"


Tôi dùng mu bàn tay lau hết mồ hôi lạnh trên trán "Là anh quá khỏe đấy, lần nào cũng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy, lần sau nhẹ nhàng hơn một chút, cũng nhanh chóng hơn một chút, chắc sẽ không sao đâu..."


Hắn có vẻ đau lòng vỗ nhẹ lên mặt tôi "Đúng là như thế chứ? Em chắc chắn mình không sao hả?"


Tôi lắc lắc đầu,


Thực sự là không sao, chỉ là trái tim bắt đầu suy kiệt, so với thời gian Bắc Nguyệt dự đoán còn sớm hơn tận tám năm


"Bây giờ là lúc nào rồi?" Tôi hỏi


"Hoàng hôn, mặt trời sắp lặn rồi, em muốn xem không?"


"Được..."


Dùng ga trải giường bao lấy cơ thể tôi, bế bổng tôi lên...


Hoàng hôn ngày hôm nay nổi lên ánh sáng màu xám đậm, rất u tối, màu sắc đó phủ lên toàn bộ thế giới càng khiến thế giới này cô đơn hơn...


"Ban nãy nằm mơ sao?" Hắn hỏi


"Đúng vậy..."


"Mơ thấy Truyền Chi à?"


Tôi nhìn hắn, "Vì sao lại hỏi như vậy?"


Hắn khẽ nâng lên cằm tôi lên "Biết không? Ban nãy em luôn miệng nói, mang em đi đi..." (thực ra từ em và con trong tiếng trung đều là 我 vì thế khi nghe người khác nói thì không thể phân biệt được)


"Thật à?" Tôi cười khẽ, "Em nói như vậy thật à?"


Hắn ôm lấy tôi từ phía sau


"Ngưng Tịch, có phải anh đã làm sai rồi không?"


"Gì cơ?" Tôi hỏi


"Nếu biết thế này, nếu biết em muốn đi theo hắn ta như vậy, có phải anh nên thành toàn cho em rồi không?" Đầu hắn vùi lên vai tôi, tôi không nhìn thấy vẻ mặt hắn


Tôi cười cười, "Có lẽ vậy..."


"Ngưng Tịch, em muốn theo hắn sao? Nói cho anh biết, em muốn sao?" Hắn vuốt ve khuôn mặt tôi


"Không biết nữa, khi ở bên anh ấy, nơi này sẽ không đau..." Tôi cầm tay hắn đưa lên vị trí trái tim mình


Hắn run lên một chút, bàn tay đột nhiên siết chặt "Không, em không thể đi, anh không cho phép em đi..."


"Em biết..."


Anh sẽ không để em đi, bất kể em ở thiên đường hay địa ngục, anh đều sẽ bắt được em, sự cố chấp của anh khiến người ta tuyệt vọng...


"Ngưng Tịch, có phải anh đã mất em rồi hay không?"


"Vì sao lại nói vậy?"


"Mấy hôm nay, ôm em cứ cảm thấy như ôm một khối không khí vậy... Không có cảm giác tồn tại. "


Tôi cười khẽ, "Làm kịch liệt như thế cònnói em như không khí, giết chết em anh mới cam tâm sao?"


"Xin lỗi..." Hắn nói


"Gì cơ?"


"Anh biết, anh thường làm em đau, anh không muốn như vậy, chỉ là có lúc không khống chế được..."


"Không sao..." Tôi nhàn nhạt đáp lời


Hắn thở dài một hơi, hơi thở lướt qua mặt tôi


"Em đang đóng kín trái tim em với anh, vì sao chứ? Anh làm sai điều gì? Anh chỉ đơn thuần là muốn có em thôi, anh sai sao?"


Đúng vậy, anh sai sao? Anh chỉ làm theo những gì mình muốn, sai sao?


Nhưng, anh lại khiến em ngạt thở...


Tư Dạ, dục vọng chiếm hữu của anh khiến em cảm thấy ngạt thở...


Đến lúc nào anh mới học được cách làm thỏa mãn bản thân mà không làm khó cho người khác đây?


Anh luôn dùng cách đó cướp đoạt tất cả ý thức của em


Anh muốn em không được nghĩ ngợi điều gì, không được xem xét cái gì, không được nghe ngóng điều gì, không được trân trọng cái gì.


Anh nói, thế giới của em chỉ cần có anh là đủ rồi


Nhưng mà...


Thế giới của em không thể chỉ có anh...


Đầu rất đau, tôi không muốn nghĩ nữa, không muốn nghĩ tới bất cứ điều gì nữa...


"Ngưng Tịch, nói anh biết, anh thực sự sai rồi à?"


"Không biết, đừng hỏi em nữa, đầu em đau lắm..." Tôi day day Thái Dương, đau đớn rên rỉ


"Vì sao? Ở trong lòng anh, em luôn đau đớn vậy sao?" Tay hắn để lên lồng ngực tôi


"Kể cả anh thực sự đã sai, thì anh vẫn sẽ tiếp tục sai..." tay hắn đột ngột dùng sức, giống như muốn lấy trái tim của tôi ra


Tôi bị vây quanh, trong phút chốc bị hắn cướp đi hơi thở...


"Em là của anh, mãi mãi là của anh, bất luận sống hay chết, em đều là của anh..."


Cơ thể bị hắn chèn ép, tay vô lực buông thõng xuống hai bên, tôi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng muốn cử động, ầm ĩ quá, bên tai tôi toàn là giọng nói của hắn...


Hắn cầu xin "Đừng rời khỏi anh, Ngưng Tịch..."


Hắn uy hiếp "Đừng ép anh phá hủy em..."


Hắn nghẹn ngào "Ngưng Tịch, thế giới của anh chỉ có em..."


Hắn gọi "Ngưng Tịch, Ngưng Tịch..."


Truyền Chi tuyệt vọng, cho nên anh ấy buông tay,


Anh tuyệt vọng, cho nên càng chiếm hữu mạnh hơn


Tôi tuyệt vọng, cho nên muốn được giải thoát


Kỳ thật, chúng tôi đều đã tuyệt vọng...


Bầu trời màu xám, nếu có thể hãy để tôi cùng bầu trời đó ngủ thật say, không bao giờ tỉnh lại nữa...


Trở lại tòa thành, gặp Nguyên Húc, trên tay anh cầm một cái hộp...


"Đây là..."


" Tro cốt của Nhược Băng, anh muốn đưa cậu ấy về quê an táng..." Nguyên Húc mệt mỏi nói, trong mắt chẳng có ánh sáng


"Vũ, anh ấy đồng ý không?"


Anh khẽ gật đầu,


"Nhược Băng lúc còn sống từng nói, sinh mệnh của cậu ta bắt đầu ở đâu thì kết thúc ở đó, có thủy có chung..."


"Thế à? Anh ấy từng nói à, sao em không biết..." Tôi có chút thất thần


Nguyên Húc nhìn thoáng qua tôi "Sắc mặt em rất xấu, hai ngày nay em đi đâu thế?"


Tôi rũ mắt xuống "Em đi tìm Hoàn Tư Dạ..."


Anh nhíu mày "Em đang "dùng hổ đấu lại sói"...""Nguyên Húc, đừng khuyên em nữa, anh biết đấy, em không thể dừng tay được..."


Anh thở dài một hơi, "Anh biết, việc em đã quyết định thì không ai có thể thay đổi. Hắn ta là một người hỉ nộ vô thường, em phải cẩn thận..."


"Em biết..."


"Còn nữa, lần này chôn cất cho Nhược Băng xong, anh muốn ở lại đó, không về nữa..."


"Nguyên Húc, anh muốn rời khỏi Xích Vũ..." Tôi cảm thấy trong lòng mình như mất đi một thứ gì đó


"Ừ, anh đã không thể làm gì cho Xích Vũ được nữa, hơn nữa, anh đã chán ghét lắm rồi..."


Tôi cười khổ, "Đầu tiên là Nguyễn Linh, sau đó là Joey, tiếp theo là Nhược Băng, bây giờ anh lại muốn đi. Các người, từng người từng người một muốn rời xa em..."


Anh vỗ nhẹ lên vai tôi, "Ngưng Tịch, chính em cũng từng nói mà trong thiên hạ không có bữa tiệc nào là không tàn, mấy người chúng ta, dù có huy hoàng đến thế nào, dù có sáng tạo nên bao nhiêu truyền thuyết đi nữa, dù có sống chết vì nhau đến đâu, sinh tử không rời đến mức nào, sau cùng vẫn không thể tránh được việc phải chia xa, không có thứ gì là mãi mãi không đổi..."


Đúng vậy, cuộc đời vốn là vô thường (luôn thay đổi), người trong cuộc đời cũng chính vì sự vô thường ấy mà bi thương, những cũng chính vì sự vô thường ấy mà vui vẻ...


Hôm nay không biết trước được việc ngày mai, cuộc đời mới có hy vọng...


Tôi ôm lấy anh, "Em biết, chỉ là em không muốn rời xa anh..."


Nguyên Húc, với em mà nói, anh giống như một người anh trai, anh đi rồi, sau này ai sẽ cùng em uống rượu nói chuyện, ai sẽ nghe em kể khổ và ai mới có thể chịu đựng sự tùy hứng của em như anh?


Anh vỗ nhẹ lên lưng tôi, "Ngưng Tịch, chăm sóc cho bản thân thật tốt, học cách đối tốt với bản thân mình nhé..."


"Anh cũng vậy, Nguyên Húc, còn có thể gặp mặt chứ?"


Anh cười, "Đương nhiên, chỉ cần em còn sống, anh còn sống, thế nào cũng có một ngày sẽ gặp được nhau..."


Nhìn theo bóng lưng cô độc rời đi của Nguyên Húc, tôi nghĩ đến rạng sáng của bốn năm trước...


Ngày hôm đó, ánh sáng mặt trời chói sáng rực rỡ, gió biển cũng rất êm ả và thanh thản

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý

29-06-2016
Một lời khen

Một lời khen

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò

30-06-2016
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016
Có còn hơn không

Có còn hơn không

Người đánh cá quăng chài, kéo lên được chú cá con. Cá van xin được thả ra vì nó

24-06-2016
My best boy friend

My best boy friend

From: Con bạn trời đánhTo: Thằng bạn thánh đâm *** Ai trong chúng ta cũng có một đứa

27-06-2016