Disneyland 1972 Love the old s
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 54 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 49 - Hạnh phúc huyền ảo

↓↓
"Haiz, lại chảy máu rồi..." Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ nhàng liếm đi vết máu trên kim châm, cầm lấy miếng bông bên cạnh lau đường máu dọc theo đường cong của thắt lưng người đàn ông.


"Đừng bắt em xăm nữa, căn bản là không thể khống chế được lực đâm kim, anh lại không chịu dùng thuốc tê, không đau sao?"


Buông chiếc kim dùng để xăm mình màu trắng bạc xuống, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa hai vai để trần của hắn, khẽ xoa lên nơi vừa bị châm, cố gắng xua đi cơn đau ban nãy...


"Không sao, cứ làm đi..." Người đàn ông nằm úp sấp trên giường không ngại ngần, nhún nhún đôi vai rộng của mình, hơi khép hai mắt lại...

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Khẽ thở dài một hơi, cầm lấy cây kim, chọc đầu kim vào khay màu nhuộm, ngón tay khẽ siết nhẹ làn da mềm dẻo căng cứng của hắn, từ từ đâm vào...


"Ưm..." hắn hừ nhẹ một tiếng nhưng tiếng hừ đó không giống như bị đau mà ngược lại giống như tiếng rên rỉ vui vẻ hơn.


Một giọt máu đỏ tươi tràn ra dưới đầu kim rất nhỏ, theo chiếc lưng cong hoàn mỹ của hắn chảy xuống...


Tôi khẽ rút kim ra, cúi người xuống, dùng đầu lưỡi liếm đi giọt máu trên đầu mũi kim, người đàn ông thở ra một hơi, làn da vốn đã dễ chịu giờ còn thoải mái hơn......


Đầu kim tinh mịn và nụ hôn trêu chọc của người đàn ông lần lượt hạ xuống, tôi có thể cảm nhận được thân dưới có một niềm hưng phấn khó hiểu, người đàn ông dường như rất hưởng thụ loại kích thích vừa đau đớn vừa vui vẻ này......


Lại một lần nữa đâm kim nhầm chỗ, từng tơ máu tinh tế chảy xuống khiến cơ thể phía dưới khẽ run lên......


Tôi khẽ than một tiếng" em thực sự không có thiên phú về lĩnh vực này......" Buông cây kim ra, nằm sấp xuống, phục hạ thân, nụ hôn kỹ càng của hắn vẫn lạc trên da thịt, lướt qua tấm lưng với những đường cong duyên dáng của hắn từng chút từng chút liếm đi vệt máu như giăng lưới trên lưng......


Hắn khó chịu ngâm nga một tiếng, hơi chuyển động nhẹ lưng......


Một bông hoa anh túc màu tím rất lớn tùy ý lộ ra trên lưng người đàn ông, hình xăm trên người từ bờ vai dẻo dai của hắn kéo dài xuống tận thắt lưng


Uốn lượn theo đường cong cơ thể tráng kiện của hắn, loài hoa của tội ác phảng dường như có một sinh mệnh, quyến rũ, hoang dã, không kiêng dè tỏa ra sự mê hoặc hấp dẫn lòng người


Mạnh mẽ và dịu dàng, dũng mãnh và đẹp đẽ cứ như vậy dung hợp trên cơ thể hoàn mỹ của người đàn ông này.


Tôi nhịn không được mà thở dài, sự cao quý toàn vẹn vốn có khiến loài hoa ma quỷ này khi ở trên người hắn lại có thêm một phần ưu nhã, người đàn ông này hoàn mỹ đến mức khiến người ta muốn phạm tội......


Chậm rãi lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, nụ hôn nhẹ nhàng giờ này lại biến thành những cái cắn nhẹ rơi trên đường cong ưu mỹ của hắn......


"Ưm......" Một tiếng ngâm khẽ, hắn mạnh mẽ xoay người đưa tay ôm lấy tôi, tôi đã bị hắn đè xuống bên dưới


Ngón tay hữu lực lướt qua mặt tôi, nụ hôn không kiêng dè rơi xuống gáy tôi......


Dùng hai tay trêu ghẹo khuôn ngực hắn, dịu dàng nhắc nhở "Vẫn chưa xăm xong mà?"


"Ngày mai làm tiếp......" Hắn mơ hồ nói, mở miệng cắn nhụ hoa trên ngực tôi......


Tôi khẽ run rẩy, bất đắc dĩ nói "Đã xăm đến nửa tháng rồi......"


"Không sao, chúng ta có nhiều thời gian mà......" Giọng nói khàn đặc chứng tỏ sự nhẫn nại của hắn đã tới cực hạn rồi


Ngón tay hơi lạnh xoa lên tấm lưng đầy tơ máu của hắn, xúc cảm dinh dính trên đầu ngón tay......


"Nhẹ một chút......" Tôi hơi nhắm mắt lại......


"Biết rồi......"


Những nụ hôn nóng bỏng rơi xuống như mưa, dục vọng của hắn cũng tùy ý xâm nhập, kìm nén quá lâu khiến hắn gần như là bạo phát, cơ thể hắn vì được giải phóng mà run lên nhè nhẹ......


Tôi ngẩng đầu, hơi cong người lên một chút để thích ứng với dục vọng cứng rắn nóng bỏng của hắn, mãi đến khi dịu dàng bao chặt lấy hắn luật động thân dưới của hắn mới dần trở lên mãnh liệt......


Dần dần, cơ thể tôi cũng có cảm giác, những tiếng rên rỉ kéo dài, nếu được nói ra miệng, có thể tôi sẽ nói: tôi yêu cảm giác này......


Tình yêu vốn là một loại hưởng thụ của đời người, mây mưa thất thường, lưu luyến triền miên, dục vọng nóng bỏng đều là một loại hưởng thụ mất hồn khiến tất cả mọi người cam lòng trầm luân, đắm chìm trong nó......


Nhưng tại sao mỗi lần nằm ở phía dưới người kia, tôi đều cảm thấy đau lòng, nỗi đau đớn cứ đặc quánh lại từng chút một đâm sâu vào trái tim khiến tôi ngay cả sức để thở cũng không có, rốt cuộc là thân thể đau hay là trái tim đau......


Đúng vậy, không có vui vẻ, chỉ cảm thấy đau đớn, Tư Dạ, bắt đầu từ năm mười sáu tuổi anh luôn làm em rất đau......


Một nụ cười khổ tràn ra bên môi, tôi dùng tay che đôi mắt đi nhưng không ngăn cản được sự khô héo trong tâm hồn, cho dù người đàn ông phía trên có dịu dàng hàng vạn hàng nghìn thế nào đi chăng nữa thì sự ấm áp trong cơ thể cũng dần đang mất đi, từng tấc từng tấc trở thành băng đá......


Cơ thể đang chuyển động đều đặn bỗng dưng ngừng lại, kéo hai tay tôi đặt lên đỉnh đầu


"Ngưng Tịch, mở mắt ra......"


Người đàn ông thấp giọng ra lệnh......


Tôi thuận theo hắn, mở mắt ra, một giọt chất lỏng hơi lạnh rơi xuống mặt tôi, đó là mồ hôi trên mặt hắn......


Người đàn ông bên trên mồ hôi rơi như mưa, đó không phải vì cảm giác sung sướng khi đang được thỏa mãn dục vọng, mà là vì kìm nén, hắn đang kìm nén dục vọng muốn bạo phát của mình, đơn giản là vì một câu nói của tôi......


Thở dài một hơi, tôi ngẩng mặt lên, tiếc thương hôn lên cằm hắn......


Đôi mắt xanh sáng rực đầy mê muội, dục vọng tràn ngập nồng đậm trong đôi mắt đó còn có cả nỗi đau đớn nhàn nhạt......


Nhưng vì sao lại là đau đớn? Tôi không hiểu......


Thấu hiểu được dục vọng của hắn nhưng lại không thể nào lý giải nỗi đau đớn của hắn......


"Ngưng Tịch......" Hắn cúi đầu gọi tên tôi, tựa trán lên trán tôi, đôi mắt xanh lam sâu thẳm trói tôi rất chặt......


"Nhìn anh, nhìn kỹ vào, em đừng coi anh là hắn......"


Tôi cứng đờ, "Em không có coi anh là hắn......"


"Nói dối khi đang nằm trên giường của anh, đó có phải là thói quen của em không?" Nhíu mày, giọng nói của hắn đầy đau đớn


"...... xin lỗi" Im lặng một lát, tôi cụp mắt xuống, nói ra mấy chữ đó


"ĐỒ lừa đảo, em tàn nhẫn nói ra những lời dối trá như thế, nhưng chết tiệt, tại sao anh lại cứ quan tâm đến em......" Luật động thân dưới nhanh hơn một chút, nhưng không hề thô bạo, hắn vẫn còn quan tâm đến cảm nhận của tôi......


"Vì sao... lần nào cũng bị anh xuyên thấu?" Tôi ngập ngừng nói, thực sự tôi không hiểu


"Nếu như anh không chứng kiến được cảnh đó, anh sẽ tin rằng......"


"Hả, cảnh gì?"


"Các người đứng cùng một chỗ mà ôm chặt lấy nhau, lúc đó anh cho rằng bản thân mình đang thấy được một thế giới, một thế giới chỉ của riêng hai người......"


Ha, tôi lắc đầu cười khẽ, một thế giới chỉ của riêng hai người? Nếu như trên thế giới chỉ còn lại hai người chúng tôi, vậy chắc chắn đơn thuần hơn nhiều...


"...... Em lại khiến anh cảm thấy bất an rồi à?" Bàn tay tôi xoa lên tấm lưng hắn, dịu dàng trấn an


Hắn vùi đầu vào ngực tôi, dùng đầu lưỡi khiêu khích nhưng lại không trả lời......


Tôi rên rỉ một tiếng, "Em chẳng biết làm thế nào cả......"


Sự chua xót bất đắc dĩ của tôi đổi lại được những nụ hôn tinh mịn kéo dài của hắn, ôm chặt lấy tôi, dục vọng tiến thẳng vào nơi sâu nhất......


"Ưm......" Rên khẽ một tiếng, chút ý nghĩ hỗn độn vừa rồi không cách nào tiếp tục được nữa, phóng túng bản thân trong dòng chảy của dục vọng, cùng trầm luân với hắn......


Cơ thể yếu đuối tái nhợt kề sát vào hắn, móng tay sắc nhọn đâm sâu vào trong da thịt hắn......


Hắn bắt được hai tay tôi, cúi xuống thì thầm bên tai tôi "Đừng...kích thích anh nữa, không muốn làm đau em đâu......"


"Anh không thích à?" Tôi nhướn mày cười khẽ


Ánh mắt Truyền Chi tối sầm lại, "Thích chứ, nhưng anh sẽ nhẹ nhàng......"


Tôi ngẩng mặt, hôn lên khóe môi gợi cảm "Cảm ơn......"


......


Kích tình qua đi, người đàn ông mệt mỏi nằm trên người tôi, thở dốc nặng nề, một khi tình ái đã phải kìm nén thì tốn rất nhiều sức lực, và tốn nhiều hơn chính là...... sức chịu đựng,


Vỗ nhẹ lên lưng hắn, vết xăm sau lưng vẫn đang chảy máu, mồ hôi hòa cùng máu, bàn tay tôi có cảm giác vừa ẩm ướt vừa ấm áp......


"Có lẽ để hắn mãi mãi biến mất trên thế gian, anh sẽ an tâm hơn......" Người đàn ông đã bình phục được hơi thở đột ngột nói vậy


Tay tôi cứng lại trên lưng hắn......


Hắn ngẩng mặt lên, ánh mắt chiếu thẳng vào cặp mặt đờ đẫn của tôi, khẽ cười nói "Đừng bày ra cái vẻ mặt đó, từ lúc em bắt đầu rơi lệ, em nên nghĩ rằng trước sau gì cũng có một ngày như thế......"


Ngón tay thon dài lướt qua mái tóc đen của tôi, ôm trọn gương mặt tôi, ngón tay cái nâng cằm tôi lên, cúi đầu hôn rất sâu


"Đây chẳng phải là mong muốn của em sao?"


"Anh biết ư......" Tôi gần như đang tự sự, một con người khôn khéo như thế, tôi biết tôi sẽ lừa gạt được ánh mắt hắn


"Từ ngày em ở lại đây, anh đã biết được điều em muốn là gì...... khơi lên cuộc chiến tranh giữa hai người đàn ông, cái em muốn không phải là như thế sao?"


"Bằng lòng để em lợi dụng?" Đầu ngón tay hơi lạnh xoa lên gương mặt xinh đẹp của hắn, miêu tả những đường nét hoàn hảo đó......


Truyền Chi nắm chặt lấy bàn tay tà ác của tôi "Không sao, cuộc chiến tranh giữa anh và hắn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi...... Thứ mà cả hai người đều coi trọng, từ nhỏ tới bây giờ đều không ai dễ dàng bỏ qua......"


"Thứ mà cả hai luôn coi trọng có bao gồm Xích Vũ không?"


Khẽ cười một tiếng, người đàn ông cắn nhẹ ngón tay tôi, cảm thấy hơi đau


"Nhắc tới Xích Vũ thì em luôn khẩn trương như thế, Ngưng Tịch, theo anh được biết, Hiên Viên chưa từng đối xử tử tế với em......"


"Thế nhưng lão đại của nó lại là anh trai em, với em mà nói, anh ấy rất quan trọng......"


"À, quan trọng đến mức nào?" Mười ngón tay cùng hắn dây dưa, hắn ra vẻ không để tâm hỏi


Tôi không nói gì mà rút tay về, đẩy hắn ra chậm rãi ngồi dậy nghiêm mặt nói


"Quan trọng hơn cả mạng sống của em......"


Truyền Chi không đồng ý lắc đầu, ôm lấy tôi từ phía sau, cúi đầu hôn lên vai tôi


"Ngưng Tịch, có phải là kiếp trước em cô đơn quá cho nên kiếp này mới có loại nhiệt tình vì người thân mà như con thiêu thân lao đầu vào lửa thế này không......"


Tôi mỉm cười "Có thể lắm......"


Quay sang bình tĩnh nhìn người đàn ông phía sau "Truyền Chi, anh có muốn Xích Vũ không?"


Hắn xáo tung mái tóc của tôi lên, hôn nhẹ lên chóp mũi, hờ hững nói "Nếu anh nói muốn, em sẽ thế nào?"


Cong môi tôi cười lạnh một cái, cúi người xuống ghé sát vào tai hắn nói "Em sẽ liều mạng với anh......"


"Haha......" cười khẽ vài tiếng, hắn bướng bỉnh dùng hai ngón tay nâng cằm tôi lên, nheo đôi mát lại" Ngưng Tịch, rất muốn biết em được tạo thành từ cái gì? Trên đời này sao lại có một cô gái như em? Coi tình yêu như một thứ đồ bỏ đi nhưng lại chấp nhất với tình thân đến thế......"


"Tình yêu?" Ánh mắt tôi có chút mê man, không tự giác mà nhìn về một phương trời mênh mông, lẩm bẩm nói "Em mười hai tuổi đã bị đưa đến một nơi rất rất xa, tại nơi địa ngục trần gian đó, không cần đến tình yêu, cũng không tồn tại tình yêu, càng không có ai dạy em...... cái gì gọi là tình yêu."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc

Trích đoạn: “Còn có thể thế nào nữa, là cậu tôi nói.” Trần Giác Phi tùy tiện

21-07-2016 59 chương
Trăng lạnh (Phần 2)

Trăng lạnh (Phần 2)

Cháu sợ bà già đó không còn là người nữa rồi, cháu thường nghe người ta kể về

24-06-2016
Một ngày...

Một ngày...

Làm sao tôi biết trước được rằng mình không đủ khả năng làm mẹ. Bác sĩ bảo rằng

27-06-2016
Bản tình ca tháng 6

Bản tình ca tháng 6

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba năm

25-06-2016
Lục bình ngừng trôi

Lục bình ngừng trôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tiếng

25-06-2016
Chút hương tình đầu

Chút hương tình đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Muốn khắc

27-06-2016
Ngày gió trở về

Ngày gió trở về

Những người đã từng là một phần trong cuộc sống của ta, sẽ mãi mãi giữ những

24-06-2016