XtGem Forum catalog
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 49 - Hạnh phúc huyền ảo

↓↓

Hoàn Tư Dạ đã từng dạy tôi rất nhiều thứ, nhưng đó là thứ duy nhất hắn không dạy tôi, bởi vì hắn cũng không hiểu tình yêu là gì......

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tình yêu, đó là một loại tình cảm hay là một loại dục vọng? Là một loại cố gắng hay là một loại chiếm hữu?


Tôi đã từng không hề nghĩ ngợi mà tin tưởng hắn, đó là tình yêu sao?


Hắn đã từng vô cùng cẩn thận mà che chở bao bọc tôi, đó là tình yêu sao?


Nếu như thực sự đó là tình yêu, vậy vì sao chúng tôi không cảm thấy vui vẻ?


Nếu như đó không phải là tình yêu vậy vì sao chúng tôi không thể hoàn toàn đẩy đối phương vào chỗ chết?


Thắm thoắt đã mười năm trôi qua, chúng ta từ lâu đã khắc tên đối phương lên linh hồn tứ tán của mình


Không sai, là linh hồn, không phải là thân thể......


Cho nên có phải trong một giây phút lơ đãng, chưa tỉnh ngộ, suy nghĩ chưa ngừng lại...... thì sẽ nhớ tới?


Một đôi tay ấm áp từ phía sau đặt lên vai tôi, cắt đứt sự tự do của tôi......


Quay sang ngẩng mặt lên nhìn chăm chú vào người đàn ông đang ôm tôi trước mặt, trong đôi mắt ảm đạm đó, ta độc ra thương tâm lộ ra một chút đau lòng


Truyền Chi, đau lòng của anh rốt cuộc là vì ai, vì tôi? Hay là vì chính anh?


Haiz, loại ánh mắt ngay cả tôi cũng cho rằng chứa đầy yêu thương này thực sự rất đầu độc trái tim của người khác


Chậm rãi giơ tay lên, dưới ánh trăng, ngón tay tôi sáng rực gần như trong suốt nhẹ nhàng xoa lên đôi mắt tràn đầy đau thương của người đàn ông......


Hắn hơi khép đôi mắt lại, phảng phất như có một thứ gì đó chợt lóe lên ở nơi sâu nhất trong đôi mắt hắn......


" Ngưng Tịch, nói cho anh biết, em muốn gì?" Hắn bất ngờ hỏi


"Gì cơ?" Tôi không hiểu


"Anh có thể cho em những thứ mà Hoàn Tư Dạ không thể cho em......"


"......"


"Địa bàn của châu Á, em thích không?"


Tôi mở to đôi mắt nhìn hắn, mặt không biểu cảm nào hỏi "Điều kiện?" Tôi biết, hắn chắc chắn không phải là một người không cần báo đáp


"Bên anh...cả đời"


Tôi cười nhạt, "Cả đời? Anh không sợ em......" Móng tay sắc nhọn nhẹ nhàng xẹt qua cổ hắn, hàm nghĩa của hành động đó không cần nói cũng biết......


Hắn ngừng lại nhìn tôi một lúc "Người bào chế thuốc của anh gần đây đã nghiên cứuu được một loại thuốc mới, sau khi uống vào sẽ khiến cơ thể trở nên yếu ớt vô lực, tuy nhiên không gây nên tổn hại quá lớn cho sức khỏe, chỉ là sẽ sinh ra bản tính ỷ lại......"


"Ma túy......" Hơi cong khóe môi, nụ cười của tôi có phần gượng ép" Không ngờ anh lại thẳng thắn như vậy, không sợ em chạy mất sao......"


Hắn khẽ lắc đầu "Không đâu, như anh vừa nói ấy, tình thân khiến em sinh ra một loại chấp nhất như con thiêu thân lao đầu vào lửa......"


Khóe miệng tôi chậm rãi tạo thnahf một nụ cười, rất rất nhạt "Truyền Chi, anh đúng là người giả dối, và cực kì tàn nhẫn......"


Hắn vùi đầu vào ngực tôi, nói thầm "Anh biết......"


Tôi mệt mỏi thở dài một hơi, "Truyền Chi, nói em biết, tình yêu là gì?"


Một lát sau đôi môi mỏng khêu gợi khẽ nhếch, chậm rãi phun ra hai chữ


"Vô vọng......"


Tôi cười khẽ một tiếng "Đúng vậy, vô vọng......"


Cánh tay cường tráng ôm chặt lấy tôi, người đàn ông lại đặt tôi xuống dưới liều chết triền miên......


Khẽ thở dài một tiếng, tôi khép hai mắt lại, cảm nhận được thân dưới nóng rực


Cơ thể bị hắn lấp đầy, nhưng vẫn có cảm giác trống rỗng......


Một giọt chất lỏng hơi lạnh nhẹ nhàng rơi xuống lông mi tôi, chỉ có một giọt nhưng khiến tôi lạnh đến mức toàn thân run rẩy......


Mồ hôi sẽ lạnh như thế sao?


Mở đôi mắt mê man ra, thấy hai mắt hắn đang rực sáng, tôi đang nghi hoặc điều gì trong lòng? Tim lại bị đập mạnh hơn một chút


Thứ lấp lánh đó che đi tầm mắt hắn, từng giọt từng giọt rơi trên mắt tôi, sau đó tràn ra, từ khóe mắt dọc theo hai má chảy xuống, thấm gần hết vào đệm mềm...


Hai mắt mờ mịt, một màn sương mù, tôi đã không thể thấy rõ bộ dáng của người đàn ông phía trên,


Lại nhắm hai mắt, thầm thì than nhẹ


"Mồ hôi của anh, lạnh quá. . . . . ."


". . . . . ."


"Ngưng Tịch, nói cho anh biết làm thế nào mới có thể có được em?"


Tôi mỉm cười chua xót "Em không biết, em còn không thể tìm thấy bản thân mình . . . . . ."


Hương hoa trong mát mà thanh lạnh phiêu tán trong không khí, đó là hoa Đinh Hương đang nhẹ bay.


Non mềm, nhỏ xinh, từng cánh từng cánh hoa bay loạn theo gió đêm như đang tự vẫn, mãnh liệt mà dịu dàng tùy ý ban lượn.


Hoa Thiên Quốc, mùi thơm ngào ngạt cao quý, tình yêu, lại nhất định là vô vọng....


. . . . . .


Ngày hôm sau. . . . . .


Tất cả đều đang diễn ra một cách ầm ĩ. . . . . .


Tôi vẫn ngẩn ngơ ở biệt thự ven biển này, tình hình bên ngoài đã diễn biến như thế nào rồi?


Không ai nói cho tôi biết, tôi cũng chẳng muốn biết. . . . . .


Nhưng tôi vẫn biết, tình hình càng ngày càng ác liệt, bởi vì thời gian Truyền Chi ở bên tôi ngày càng ít . . . . .


Điều làm người khác không tưởng tượng được chính là, Thiên Nhất Minh lại tuyên chuyến với Gambino trước, đương nhiên, đối với Truyền Chi đây tuyệt đối là chuyện tốt


Chỉ là tôi không ngờ Hoàn Tư Dạ lại làm như vậy. . . . . .


Đây không phải là một quyết định sáng suốt. Bởi vì, nói tới năng lực, hai người họ chẳng phân biệt được ai cao ai thấp. . . . . .


Nhưng, xét về thực lực, Gambino dù sao cũng đứng đầu tứ đại gia tộc, so với Thiên Nhất Minh nhất định có lợi thế lợi.


Hai đại gia tộc vốn có giao hảo nhiều đời, giờ lại như nước với lửa, tình thế biến hóa thật kịch tính.....


Nguyên nhân gây chiến là gì? Tùy tiện lấy một cái cớ, là để có thể trở thành lý do khiến đối phương biến mất.....


Nhưng nguyên nhân thật sự, chỉ có ba người chúng tôi biết. . . . . .


Lý do kia, giống như hai cậu bé cùng tranh giành món đồ chơi yêu thích, giản đơn và ấu trĩ.....


Nhưng, nó lại khiến cho người trong hai gia tộc máu chảy thành sông . . . . .


Không biết những oan hồn uổng mạng vô tội này có trốn đằng sau những đám mây kia theo dõi chúng tôi, nguyền rủa chúng tôi không?


Haiz, nếu như trên đời này tồn tại địa ngục như mọi người vẫn nói vậy ba người chúng tôi, hẳn là đều rơi xuống đó rồi!


Kết quả cuộc chiến này như thế nào? Là một thắng một thua? Hay là lưỡng bại câu thương? (lưỡng bại câu thương: hai bên đều chịu thiệt hại)


Tôi đã không còn quan tâm nữa. . . . . .


Mục đích đã đạt được, bất kể ai thắng ai thua, đối với Xích Vũ mà nói, đều có lợi mà không có hại. . . . . .


Bới đi một người uy hiếp, và người còn lại sinh lực nhất định cũng đã bị tổn thất. . . . . .


Trận chiến này, Xích Vũ mới là kẻ thắng lớn nhất. . . . . .


Đúng vậy, ngay từ đầu tôi đã lợi dụng họ và chưa từng dừng lại.


Lợi dụng thân thể và tình cảm làm vũ khí, hành vi của tôi đúng là ích kỷ và ti tiện . . . . .


Nhưng còn bọn họ thì sao?


Lợi dụng quyền thế để bức hiếp kẻ yếu, họ có phải còn xấu xa hơn tôi không?


Tất cả, tất cả đều diễn biến theo đúng ước nguyện của tôi.


Nhưng tại sao, tôi lại không hề vui mừng, tại sao lại như vậy?


Góc nào trong tim cũng trống rỗng, còn hoang vu hơn cả thảo nguyên trên Tây Tạng kia.....


Tây Tạng. . . . . . Phi Yên. . . . . .


Ánh mắt của tôi nhìn ra bầu trời phía xa, khóe miệng lơ đãng cong lên tạo thành một nụ cười yếu ớt . . . . .


Không biết cô ấy giờ sao rồi ? Cô ấy chọn Tĩnh Ảnh hay Lôi Trạm?


Dù là ai, chắc đều đem đến hạnh phúc cho côấy,


Cô ấy nhất định giống như cánh chim bay cao trên trời, cùng người mình yêu thỏa thích sải cánh bay lượn ngao du, cùng đến cùng đi.....


Phi Yên, rất ngưỡng mộ cô, đáng tiếc, tôi không phải là cô. . . . . .


"Đang nhìn cái gì?" Giọng nói quen thuộc bên tai cắt ngang luồng suy nghĩ, một đôi cánh tay ấm áp đem tôi ôm vào lòng.


"Chim bay. . . . . ." Tôi yếu ớt nói


"Chim bay? Chim ở đâu? Anh không nhìn thấy. . . . . ."


"Không ở trên trời, mà là ở trong lòng em. . . . . ."


Hắn trầm mặc , cánh tay ôm tôi càng thêm siết chặt. . . . . .


Thầm than trong lòng một tiếng, tôi quay sang nhếch môi cười "Sao hôm nay lại về sớm như vậy?"


Tôi biết, vì chuyện Thiên Nhất Minh hắn đã phải chịu một áp lực rất lớn từ gia tộc, cho nên, gần đây hắn vẫn bề bộn nhiều việc, có khi tôi thậm chí vài ngày không gặp hắn. . . . . .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Thương nhớ tháng ba

Thương nhớ tháng ba

Đã là giữa xuân, tháng ba lặng lẽ về đem theo sắc màu hoa gạo rực đỏ góc phố quê

23-06-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Vệt phấn trôi

Vệt phấn trôi

Anh ngoài 30, giám đốc chi nhánh nột nhãn hàng lớn tại Hà nội. Một vợ và 2 đứa con.

24-06-2016
Nhan sắc

Nhan sắc

Người đàn bà đứng tuổi hỏi đàn bà trẻ: – Em đã ngủ với chồng chị chưa? Đàn

30-06-2016
Gửi người yêu con tôi

Gửi người yêu con tôi

Tôi sẽ yêu thương người yêu thương con tôi. Tôi mong anh thương yêu con tôi và thay tôi

30-06-2016
Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Cô đáp không do dự. Cả người lảo đảo bước qua, giọng nói cũng đã ngà ngà say. Gió

30-06-2016