Polly po-cket
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 40 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 28 - Phiên ngoại 3 - Tái sinh 3

↓↓

Sau đó chậm rãi cúi đầu, trìu mến hôn nhẹ lên trán tôi, trong mắt là sự thương yêu rất rõ ràng, trong đó còn có cả vẻ ôn nhu mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy, tất cả những thứ đó khiến tôi giống như bị mê hoặc thật sâu......

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đúng lúc này, tôi mò được con dao bị hắn làm rơi xuống bên cạnh, không ngờ hắn lại chuyên tâm đến mức không hề phát hiện ra.


Tôi cầm lấy con dao, dùng hết sức lực toàn thân quay mũi dao vào hắn, đâm mạnh......


"A......" cơ thể hắn ngừng lại, vạn phần kinh ngạc nhìn tôi, vẻ mặt là không thể tin nổi.


Tôi cả kinh, thuận thế rút con dao ra, lập tức nghe được tiếng da thịt tan vỡ. Máu hắn chảy ròng từ trên lưng xuống "Xin lỗi, em biết......thầy muốn giúp em nhưng..... em không muốn như vậy!"


Tôi không thích loại cảm giác vô lực bị người ta điều khiển như thế này, kể cả là cho thì cũng phải do tôi can tâm tình nguyện mới được......


Nghe vậy, hắn khẽ thở dài một hơi, không quan tâm đến con dao phía sau, ôm tôi đứng lên, đi về phía bờ biển......


Chúng tôi cùng ngâm mình trong làn nước biển lạnh giá, máu hắn chảy từ trên lưng xuống khiến nước biển bị nhuộm một màu đỏ tươi.


Ý thức của tôi từ từ hồi phục lại, suy nghĩ cũng tỉnh táo hơn nhiều, ánh mắt hắn cũng trở nên trong sáng hơn.


Nước biển lạnh lẽo cuối cùng cũng xua tan cuồng nhiệt ban đầu của hai chúng tôi......


Chúng tôi dựa lưng vào nhau, cùng nhau ngồi xuống bờ cát hoang vắng, mây đen bay đi, ánh trăng cuối cùng cũng lộ mặt, sao trên bầu trời nháy mắt một cái, tối hôm nay...... vẫn xinh đẹp như trước... "Thầy, vết thương của thầy..." "Không sao...... may mà lúc đó em không dùng sức nhiều lắm, nếu không tôi đã đi đời nhà ma rồi!" Hắn nói đùa.


Sau đó nặng nề thở dài một hơi, vừa trải qua một cuộc giày vò, hai người chúng tôi đều mất hết sức lực , chật vật kinh khủng......


"Sao? Vẫn khó chịu à?" Hắn thấp giọng dò hỏi


"Em không sao...... cảm ơn"


Nghe vậy, hắn cười khẽ vài tiếng, chậm rãi xoay người, ánh mắt đen láy nhìn thẳng vào tôi "Không cần cảm ơn, suýt nữa em cũng bị tôi ăn tươi nuốt sống rồi."


Tôi khẽ cười "Mặc kệ là thế nào, cuối cùng thầy vẫn tha cho em mà, cũng không phải lợi dụng lúc người ta khó khăn mà làm càn...... ở nơi này, đức tính như thế chẳng mấy ai có được..."


Nhìn vào mắt tôi hắn thoáng ngẩn người, nhẹ giọng nói " ngưng tịch, em nên cười nhiều hơn...... Biết không? Lúc em vui vẻ, trong con mắt sẽ có một luồng sáng chuyển động...... màu xanh đậm còn có cả màu tím mơ màng,tới bây giờ tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy ai có đôi đồng tử màu sắc này..."


Tay hắn khẽ xoa lên đôi mắt tôi, tôi hơi bất ngờ nhưng không hề giận dữ......


"Màu mắt và máu tóc của em từ nhỏ đã không giống người bình thường......"


"Đúng vậy, tóc em dưới ánh mặt trời cũng sẽ tỏa ra một ánh sáng màu xanh tím, vì sao có thể như vậy?" Vuốt nhẹ mấy sợi tóc vương trên trán tôi, hắn rất hứng thú hỏi.


"Bởi vì dòng máu chảy trong người em là dòng máu tội lỗi, những cái đó chính là...... dấu vết của tội ác khắc trên người em..."


Vào một đêm trời quang mây tạnh, trên bờ biển gió thổi vù vù, nghe từng cơn sóng biển tôi đã nói với hắn rất nhiều chuyện, có cả chuyện khi tôi ở cùng với Vũ, có cả chuyện khi tôi sống ở Hoàng gia,tôi không biết tại sao lại nói với hắn những chuyện ấy nữa ...?


Có lẽ là do ánh trăng quyến rũ, vô cùng xinh đẹp khiến tôi buông lỏng sự cảnh giác và đề phòng......


"em nói em phải sống tốt chính là để về gặp Vũ, anh trai của em?" Lời nói bình tĩnh không nghe ra bất cứ tình cảm gì, giống như đó chỉ là một câu hỏi rất bình thường.


"vâng......" tôi dựa lên vai hắn có chút ủ rũ "Vũ, anh ấy chắc chắn vẫn đang đứng ở bờ biển bên kia đợi em trở về......"


"Được rồi, thầy, thầy định nói với em điều gì?" Tôi suýt nữa đã quên mất mục đích của cuộc hẹn này.


"Không có gì, chỉ là muốn tặng cái này cho em" Hắn lấy ra một con dao.


"Đây là......" Tôi nhìn có vẻ rất quen thuộc.


"Lần trước trong lồng thú em đã dùng nó để giết chết con sư tử kia. Nhớ không?"


"Vâng, có chút ấn tượng, em nhớ thân dao phát ra một ánh sáng màu lam......"


Nghe vậy, hắn khẽ cười một tiếng "Đó chính là do điểm đặc biệt của chuôi dao, em xem......"


Nói xong hắn đưa lưỡi dao lên cánh tay, máu đỏ tươi dọc theo lưỡi dao chảy xuống...


"Thầy......" việc hắn làm khiến tôi rất kinh ngạc


"Em xem......"


Dưới ánh trăng sáng tỏ tôi nhìn thấy lưỡi dao dính đầy máu tươi phảng phất giống như một sinh mệnh, màu lam tỏe ra ánh sáng lạnh lẽo, màu xanh lam ấy bị nhuộm thêm màu đỏ tươi của máu xinh đẹp đến kì lạ "Đây là......" Tôi líu lưỡi kêu lên sợ hãi chưa từng thấy qua con dao như vậy.


Hắn cúi đầu xuống tai tôi, thần bí nói nhỏ "Lưu quang này của anh, chuôi giao cũng giống như bàn tay con người, mỗi khi nó phát ra ánh sáng màu lam thì chính là lúc nó nói với em, nó đang khát máu muốn uống máu người......"


Nghe vậy tôi hoảng sợ nhìn hắn, nụ cười của hắn quỷ dị mà tà ác, ánh mắt đen láy phảng phất giống như bùa mê, khát vọng máu tanh trong đêm tối.


Người đàn ông trước mắt đột nhiên khiến tôi cảm thấy xa lạ......"Đừng sợ, nào, để nó uống máu của em, em chính là chủ nhân của nó......" hắn nhẹ giọng dụ dỗ


Dưới động tác đầy ma mị của hắn, tôi mờ mịt đích vươn cánh tay ra...... lưỡi dao lướt qua hơi đau một chút, máu của tôi lại càng khiến lưu quang sáng lên một cách kì dị......"Em xem, nó thật đẹp!" hắn nhẹ giọng khen ngợi, chóp mũi dường như vô ý xẹt qua môi tôi, thở dài nói "Giống như em vậy......" "Thầy......" tôi mơ hồ gọi hắn, tôi chưa từng thấy hắn như vậy bao giờ......


Tôi muốn chăm chú nhìn hắn nhưng cơ thể mệt mỏi đến cực điểm đã không còn nghe theo lí trí nữa, ý thức từng chút từng chút trở nên mơ hồ, mi mắt càng lúc càng nặng nhọc......"Mệt quá......" đem tôi ôm vào ngực, nhẹ giọng hỏi "Sao cơ?......" tôi mơ màng gật đầu "Vậy ngủ đi......" hắn dịu dàng nói, "Thầy, thực ra, em rất sợ bóng tối......" "Đừng sợ, có anh bên cạnh em, anh vẫn sẽ dõi theo em trong bóng tối...... không rời không bỏ......"


Giọng nói dịu dàng, ánh mắt đầy yêu thương......


Ham muốn vừa nãy biến mất hoàn toàn, là ảo giác của tôi sao?


Lần sau, nhất định phải nhìn hắn kĩ hơn một chút...... tôi nghĩ như vậy.


Dựa sát vào lòng hắn, nặng nề ngủ mất......


Chương trước | Chương sau

↑↑
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Chỉ mới bắt đầu

Chỉ mới bắt đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi đồng ý

27-06-2016
Me hài ola ngày 28-06-2016

Me hài ola ngày 28-06-2016

Có lẽ những status hài hước mà me ola đả cập nhật chúng ta sẽ không bao giờ quên

28-06-2016
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Đưa em về nhà

Đưa em về nhà

Mọi lần, khi Thư giận bỏ đi tôi đều chạy theo níu lại, nhưng hôm nay tôi ngồi yên

30-06-2016
I miss you

I miss you

(khotruyenhay.gq) Những ngày cuối tháng Tư...Trời đổ nắng nồng nồng, cái nóng chớm

27-06-2016