Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 146 đánh giá )

Cưới Cô Vợ Non Nớt - Chương 07

↓↓
“Sở dĩ Uyên và Hồ tìm Lôi thị gây phiền toái, bức ép chị gả cho anh cả là vì bọn chúng biết anh cả đã yêu chị mười năm.” Long Tĩnh chậm rãi ném ra quả bomb nguyên tử lớn nhất trong ngày hôm nay, oanh tạc đầu óc Lôi Kỳ Nhi đến hôn mê.

bạn đang xem “Cưới Cô Vợ Non Nớt ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Long Tuyền yêu cô mười năm?

“Anh ấy đang ở đâu?” Đầu óc cô trống rỗng, chỉ biết một việc, cô phải tìm được Long Tuyền!

Dựa theo sự chỉ dẫn của Long Tĩnh, Lôi Kỳ Nhi tìm đến ngôi nhà lớn phía sau núi.

Tại sao mọi thứ trước mắt thoạt nhìn có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết, phảng phất ở đâu đó thật lâu trước kia cô đã từng đi qua nơi này. Nhưng mà cô không thể nào nhớ ra được, bản thân lúc nào thì đi qua một nơi như vậy?

Lôi Kỳ Nhi vừa đi vừa nhìn bốn phía xung quanh, tìm kiếm bóng dáng cao lớn của anh.

Bỗng dưng cô phát hiện Long Tuyền đang đứng đưa lưng về phía cô. Anh ngồi trên một mảnh cỏ xanh biếc, yên lặng nhìn cảnh sắc phía xa xa. Bóng lưng cô đơn kia đâm vào thật sâu làm lòng cô đau nhói.

Cô vậy mà lại nói ra lời nói tàn nhẫn với anh như vậy. Cô vậy mà lại nói ra lời vô lại như thế với người đàn ông cô yêu nhất.

Giờ phút này cô có xúc động muốn lăng trì bản thân băm thành vạn đoạn, chính là cảm giác đau lòng, đồng thời cô cảm thấy bóng lưng cô đơn đổ xuống rất giống đỉnh núi kia, cho cô một cảm giác cực kỳ quen thuộc.

Đỉnh núi, Long Môn

Bóng lưng cô đơn, thiếu niên cố nén đau lòng, không muốn để bản thân rơi lệ trước mặt người khác. Thình lình xông vào đầu cô. Thiếu niên không tiếng động đau lòng rơi nước mắt trong lòng cô, chậm rãi hợp thành một cùng với bóng lưng người đàn ông trước mắt này.

Long Tuyền chính là người thiếu niên năm đó! Cô không dám tin dường như ngừng hô hấp, trong lòng truyền đến từng cơn đau đớn.

Cho nên lời Long Tĩnh nói là thật, anh yêu cô mười năm!

Anh yêu cô!

Một trận mừng như điên bắt buộc cô rút chân chạy về phía anh, không nghĩ anh lại cách xa như vậy.

Long Tuyền nghe có tiếng bước chân vội vã tiến về phía mình, người duy nhất, Long Tĩnh biết anh ở ngọn núi này cũng sẽ không có bước chân vội vã lộn xộn như vậy.

Anh đột nhiên quay đầu lại, không dự đoán được đập vào mắt là gương mặt nước mắt như mưa của người anh ngày đêm tưởng nhớ.

Gương mặt đó đã khắc sâu ở trong tim anh thật lâu trước kia. Luôn luôn làm bạn cùng với anh vượt qua mỗi đêm gian nan thống khổ.

Anh yêu cô như thế, chưa hề thay đổi. Anh muốn ôm cô vào lòng, nhưng lời nói của cô hiện lên trong đầu, ngăn trở hành động thiếu suy nghĩ của anh.

Cô hận anh. Hận ý của cô xé rách trái tim anh thành từng mảnh nhỏ, lăng trì anh không chịu nổi.

Ở trước mặt cô, anh không phải là môn chủ Long Môn quyền cao chức trọng. Ở trước mặt cô, anh chẳng qua chỉ là một người đàn ông bình thường vì yêu cô mà cuồng, mà si.

Kỳ Nhi, đừng hận anh. Trong lòng anh mong mỏi nhiều như thế……

Từ từ thu hồi nắm tay, rốt cuộc Lôi Kỳ Nhi không thể khống chế được mà xông về phía trước. Giống như ngày đó của mười năm trước, cô ôm chặt lấy anh.

“Tuyền……Tuyền…….” Cô nức nở ra tiếng, lặp đi lặp lại tên anh.

Cô sai lầm rồi! Hoàn toàn sai lầm rồi! Anh yêu cô như vậy mà cô còn trong tình huống chưa biết rõ sự thật đã làm tổn thương anh.

Hương thơm tươi mát nhẹ nhàng của cô vây quanh anh.

Kỳ Nhi, Kỳ Nhi mà anh yêu nhất. Trở lại bên cạnh anh. Cho nên, đây không phải lả do anh quá nhớ cô mà sinh ra ảo tưởng, đây là Kỳ Nhi chân thật đang trong lòng anh.

Một dòng nước ấm ồ ạt chảy vào tim Long Tuyền, xoa dịu nỗi đau những ngày qua của anh.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, là do em sai rồi. Tha thứ cho em được không? Được không?” Còn chưa kịp cảm động, từng câu xin lỗi từ trong tiếng khóc nức nở phát ra từ miệng Lôi Kỳ Nhi, kèm theo từng nụ hôn khẽ đánh úp lên môi anh.

Tha thứ cho cô? Anh chưa bao giờ trách cứ cô, làm sao có chuyện có tha thứ hay không?

"Tuyền?" Không nghe thấy anh đáp lại, cô ngừng lại những nụ hôn khẽ, đôi mắt bị nước mắt thấm ướt vừa lo sợ vừa hoảng loạn nhìn anh. Cô sợ anh không tha thứ cho cô.

Anh dịu dàng vươn tay, lau đi nước mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

“Vì sao khóc?” Nước mắt đau lòng của cô làm cho lòng anh đau. Chẳng lẽ cô không biết sao?

“Em đã làm rất nhiều chuyện tổn thương anh, nói những lời tệ hại khiến anh đau. Nhưng đó cũng không phải là lời thật lòng của em.” Cô cố gắng giải thích, nước mắt rơi càng nhiều.

"Tha thứ cho em có được hay không? Em sai rồi, không nên không biết rõ mọi chuyện mà đã…..”

“Xuỵt, đừng khóc!” Động tác lau nước mắt không nhanh bằng tốc độ rơi nước mắt của cô, Long Tuyền nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ của cô lên, môi mỏng in lên mi mắt cô, nụ hôn khẽ rơi trên từng giọt lệ.

Cô ôm chặt anh không muốn anh rời đi.

“Anh chưa từng trách em, thật sự, cho nên em đừng khóc nữa. Nước mắt của em làm lòng anh đau, biết không?” Rời khỏi đôi mắt cô, anh vươn tay mơn trớn trên trán cô, lau đi mồ hôi tuôn ra vì lo lắng của cô.

Đây là lần đầu tiên anh nói lời ngon ngọt với cô. Lời nói ngọt đến tận tim, làm cho cô kiềm lòng không đậu hôn lên khóe môi của anh, mang tất cả tình yêu đưa vào nụ hôn này truyền cho anh.

Anh không trách cô, anh không có lừa cô. Bởi vì nụ hôn của anh rất dịu dàng, phảng phất cô giống bảo bối được anh nâng niu trong lòng bàn tay.

“Vì sao muốn gạt em? Rõ ràng không phải là anh sai khiến bọn họ. Vì sao muốn gạt em nói là anh làm? Hại em nói ra lời làm tổn thương anh……”

"Mặc dù không do anh sai khiến, nhưng anh cũng không có ngăn cản bọn họ. Cho nên anh cũng có trách nhiệm.”

"Cái người ngu ngốc này, anh hại em hiểu lầm anh, anh…..” Tự trách lại làm cho hốc mắt cô đỏ lên.

"Đừng khóc. Hiện tại em trở lại bên cạnh anh, vậy là đủ rồi.” Anh không có nói dối, từ đầu đến cuối cái anh muốn duy nhất chỉ là cô gái nhỏ này mà thôi.

Chán ghét! Người đàn ông này làm sao có thể nói ngọt như vậy chứ? Hại trái tim cô đều tan chảy rồi.

"Còn nữa, tại sao không nói với em anh đã từng gặp em rồi?” Hỏi xong một vấn đề lại đến vấn đề thứ hai.

Vui mừng thoáng qua cặp mắt anh “Em nhớ ra rồi?”

“Ừm, em nhớ ra rồi.” Nhớ tới bóng lưng cô đơn vừa rồi của anh, Lôi Kỳ Nhi nhịn không được càng ôm anh chặt hơn, muốn xua đuổi sự cô đơn kia của anh “Vì sao không nói với em, vì sao?”

"Bởi vì em đã quên.” Trong giọng nói không có quá nhiều dao động, nhưng cô vẫn có thể nghe ra trong đó có bao nhiêu chua xót.

"Sẽ không, sẽ không, em sẽ không bao giờ quên anh nữa.” Cô đảm bảo, lại hạ xuống vài cái hôn trên môi anh “Em thề.”

“Anh tin tưởng em.” Nhàn nhạt chua xót nơi đáy lòng vì lời đảm bảo của cô mà tan biến, đong đầy trong tim bây giờ là tình yêu ấm áp của cô.

Nụ cười yếu ớt trên khuôn mặt tuấn tú của anh làm cô xao động, tình yêu tràn ngập rốt cuộc kìm nén không được, môi cô nhẹ nhàng đặt lên môi anh, quyến luyến triền miên vuốt ve lẫn nhau “Tuyền, em yêu anh…..”

Hô hấp Long Tuyền ngừng lại một chút.

"Lặp lại lần nữa!” Một lúc lâu sau, bàn tay to của anh nâng nhẹ gương mặt cô lên, khàn khàn yêu cầu.

Khẩn cầu trong đời của anh, rốt cuộc thành sự thật rồi? Cảm giác này thật sự quá tốt đẹp, đẹp đến mức anh cho rằng đây chỉ cảnh trong mơ, nghĩ là anh nghe lầm.

Khẩn cầu trong mắt anh làm cho cô đau lòng. Cô cho rằng anh là người quan trọng như vậy, thân là môn chủ Long Môn, anh có lực lượng có thể hô mưa gọi gió, muốn bao nhiêu phụ nữ đều có thể, nhưng mà, anh lại chung tình với duy nhất mình cô.

Quan trọng nhất là, mười năm này anh không có bá đạo bức ép cô đáp trả tình yêu của anh, mà chỉ lặng lẽ yêu cô. Đến khi em trai và em gái anh nhìn không được nữa muốn thay anh làm chút việc, làm cho anh có thể cưới được cô.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái

Trời sinh xinh đẹp, khí chất ưu nhã, vóc dáng tốt, cũng đâu phải lỗi của nàng.Hắn

22-07-2016 10 chương
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Em thích làm vợ anh!

Em thích làm vợ anh!

Nhưng chồng tôi cũng có bắt tôi phải cưới anh đâu, chính tôi là người đã cầu hôn

29-06-2016
Tuyệt chiêu

Tuyệt chiêu

(khotruyenhay.gq) Điều gì quá mức diễn tả bằng ngôn ngữ, các bạn thường nói "bá

27-06-2016
Lỡ hẹn với biển

Lỡ hẹn với biển

Phải, ai cũng phải lớn lên, ai cũng phải khác đi... *** 1. Năm tôi 7 tuổi, cha mẹ tôi

24-06-2016
Một câu trả lời

Một câu trả lời

Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi. – Tại sao mỏ

24-06-2016
Nước mắt mẹ

Nước mắt mẹ

Mẹ nó bỏ cha con nó đi theo người đàn ông khác từ khi nó và đứa em út còn đỏ hỏn

23-06-2016

Disneyland 1972 Love the old s