The Soda Pop
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 52 đánh giá )

Cưới Cô Vợ Non Nớt - Chương 07

↓↓
“Trước kia anh đảm bảo với tôi những gì! Bây giờ khác biệt không phải quá lớn rồi sao?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng chất vấn lạnh lùng.

Cầm ống nghe lạnh lẽo, Long Tuyền không nói gì.

“Anh đảm bảo sẽ cho chị tôi hạnh phúc, tôi mới chịu đồng ý với điều kiện của anh, để chị tôi gả vào Long Môn, bằng không, lấy thực lực của tôi cùng với tài lực hùng hậu của Lôi thị sẽ không bị trò đùa quái ác của Tứ thiếu gia và Ngũ tiểu thư ảnh hưởng.” Lôi Thiên tiếp tục chất vấn.

Có ai có thể nhìn chị gái mình vì một người đàn ông mà từ từ tiều tụy mà không quan tâm đến? Huống chi, cuộc hôn nhân này là anh chủ động đồng ý thay chị gái.

bạn đang xem “Cưới Cô Vợ Non Nớt ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ban đầu vì để cho Lôi Kỳ Nhi đồng ý gả cho Long Tuyền, anh giả bộ làm một người vô dụng, để nội bộ truyền ra tin đồn tài chính công ty gặp nguy cơ, cũng vì muốn gả cô ra ngoài mà ba mẹ Lôi cũng giả bộ đáng thương. Trước mặt Lôi Kỳ Nhi giả vờ bộ dáng không có gì để cô không cần lo lắng nhưng thường để lộ ra dáng vẻ thở dài, cuối cùng lừa cô đồng ý gả đi.

Long Tuyền vốn đã đồng ý với anh hạ giá bốn phần trăm công trình giao cho Lôi thị, vì ba Lôi kiên trì không bán con gái, chỉ cầu anh đối xử với con gái thật tốt, không cần phụ cô, cho nên Lôi Thiên đành phải nén đau thoái thác công trình này.

Vốn tưởng rằng chị gái sẽ làm một Long thiếu phu nhân thật vui vẻ, ai biết tên khốn kiếp Long Tuyền này lại trong thời gian ngắn như vậy bức chị gái phải bỏ về nhà, sau khi biết chuyện về sau của Long Tuyền, anh chỉ có thể thở dài. Người đàn ông này thật sự ngu xuẩn.

"Đối mặt với chị gái tôi, thế mà anh lại hèn nhát như vậy, thực sự làm cho tôi không dám tin.”

Đối phương vẫn như cũ không nói một câu, dù cho anh có cao giọng trào phúng.

"Được rồi, quên đi, tôi cũng không so đo với anh. Dù sao đối mặt với chị gái tôi anh tỏ ra hèn nhát, trước đó tôi cũng đã chứng kiến qua.”

Giọng điệu Lôi Thiên mang theo ý nói móc.

Nếu như chị gái biết anh chính là “nội gián” mang sự việc trong mười năm nay của cô, từ quen biết bạn bè nào, cho đến học môn học nào cũng đều nói cho Long Tuyền. Anh có thể khẳng định, bản thân nhất định sẽ bị chị gái bóp chết tươi.

“Gần đây cô ấy thế nào?” Long Tuyền hỏi. Anh chỉ muốn biết tình huống gần đây của cô.

Cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi sao? Anh còn tưởng Long Tuyền sẽ ngậm miệng luôn chứ. Ngoan ngoãn giống như đứa con trai nghe mẹ tiếp tục mắng.

“Chị tôi………” Mang theo chút tâm tình đùa cợt, Lôi Thiên dưới tình huống anh không thấy, nở một nụ cười đáng giận “Chị tôi ăn ngon, mặc ấm, ngủ đủ, trong khoảng thời gian ở nhà này được mẹ tôi cẩn thận che chở, trái phải tẩm bổ, cuộc sống trôi qua quả thật vô cùng tốt.”

Vậy sao! Cô vui vẻ thì tốt rồi.

“Chẳng qua nếu đó là sự thật mà không phải tôi tưởng tượng thì tôi nghĩ mình sẽ bớt giận một chút.” Long Tuyền cho rằng anh thật sự rảnh rỗi, có thời gian gọi điện thoại tán gẫu cùng anh sao?

"Có ý gì?"

“Vì anh, chị tôi một chút cũng không tốt. Dù cho mỗi ngày mẹ tôi dùng đồ tốt, nấu canh hầm, chị vẫn ngày càng gầy đi. Nhưng bộ dạng liều mạng làm việc như không muốn sống, giống như muốn làm cho bản thân bận rộn. Tôi nghĩ một thời gian nữa tôi phải mang chị ấy đến bệnh viện truyền nước biển rồi.”

“Các người không chăm sóc cô ấy sao?” Lần này đổi thành Long Tuyền chất vấn, trong giọng nói không khống chế được tức giận.

"Xin hỏi Long tiên sinh, anh có tư cách gì mà chất vấn tôi?” Lôi Thiên hỏi ngược lại. Vì có thể đánh động đến cảm xúc của anh mà mừng rỡ vô cùng.

Biết người đàn ông này mười năm, cảm xúc luôn được Long Tuyền che đậy trong lòng làm cho anh khâm phục không thôi, không ngờ quả thật là một vật khắc một vật, nhược điểm của người đàn ông này thế mà lại là chị của anh.

Mỗi khi chỉ cần liên quan đến chị gái, cảm xúc của Long Tuyền sẽ dao động trên diện rộng. Hơn nữa mỗi lần anh đều đập bàn tán dương.

"Cho anh tối hậu thư, nội trong một tuần phải dỗ chị gái tôi trở về, nếu không, Lôi Thiên tôi xin thề, sau này anh đừng mơ tưởng tôi cho chị gái tôi bước nửa bước vào Long Môn. Tôi tuyệt đối không làm cho chị ấy đau lòng một lần nữa.” Anh không sợ lấy trứng chọi đá. Anh sẽ làm cho Long Tuyệt đẹp mắt.

Lặng lẽ cúp điện thoại. Long Tuyền dựa lưng vào ghế dựa, trong lòng bàn tay là ảnh chụp của hai người trong đêm cuối cùng ở Hawaii.

Cô không mang theo tấm hình này. Không, phải nói là tất cả mọi thứ có liên quan đến anh, toàn bộ cô đều không mang đi, giống như phảng phất nói cho anh biết, cô không cần anh nữa.

Nơi trái tim truyền đến từng cơn đau đớn. Cô là người yêu anh mong đợi nhiều năm, anh làm sao có thể để cho cô đau khổ.

Chỉ là…… “Về sau đừng gặp nhau nữa.” Sáu chữ này giống như lưỡi dao vô tình đâm vào trái tim anh lần nữa, mang đến sự đau đớn khôn nguôi. Cô không muốn gặp anh, anh biết làm thế nào bây giờ?

Nắm chặt tấm ảnh chụp chung của hai người, lại một đêm không ngủ đến sáng.

Ánh mặt trời chói mắt rọi vào cửa sổ.

Thất thần nhìn tia sáng ngoài kia, Lôi Kỳ Nhi lập tức thu hồi lực chú ý của bản thân, cầm sản phẩm đã hoàn thành xong trong tay.

“Tạo hình như thế này có được không?” Thu hồi đường kéo, cô nở nụ cười nghề nghiệp yếu ớt, hỏi khách hàng về tạo hình cô vừa làm. Nhìn bộ dáng của người khách hàng này hẳn là rất vừa lòng.

"Rất tốt rất tốt, tay nghề của Lôi tiểu thư càng ngày càng tốt. Thời gian trước tôi nghe Jenny nói cô lập gia đình cho nên phải thay người tạo hình, tôi còn lo lắng không biết đi nơi nào tìm nhà tạo hình có tay nghề tốt giống như cô đây. Không thể ngờ ông xã cô lại tốt như vậy, còn để cho cô tiếp tục làm việc.”

“Làm gì có, là do cô không ghét bỏ thôi.” Không có nhiều lời giải thích, Lôi Kỳ Nhi phân phó trợ lý tiếp tục công việc còn lại. “Phu nhân, xin lỗi không tiếp được.” Bởi vì cô còn hai người khách chờ phục vụ.

"Không sao, Lôi tiểu thư có việc cứ đi trước.” Quan phu nhân mặt mày hớn hở gật gật đầu, tiếp tục thưởng thức tạo hình mới của bản thân.

"Chờ một chút. Kỳ Nhi.” Thoáng nhìn thấy cô rốt cuộc ngừng tay, Jenny đứng lặng ở một góc đợi cô hồi lâu lập tức nhảy ra, chặn lại bước chân của cô.

"Chuyện gì? Có khách mới hẹn trước sao? Có thể, chờ tôi xử lý tốt hai người khách còn lại là có thể, chắc khoảng bảy giờ tối…..”

“Dừng! Dừng một chút! Lôi Kỳ Nhi, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?” Jenny nổi giận đùng đùng cắt ngang lời của Lôi Kỳ Nhi “Cậu lấy công việc làm mê muội bản thân như thế thật sự không cần, như vậy sẽ chỉ làm suy sụp chính bản thân cậu, sẽ không thể quên người đàn ông kia.”

"Jenny?"

“Cậu nhìn bộ dáng hiện tại của cậu một cái mà xem!” Nhìn khuôn mặt mù mờ ngỡ ngàng của cô, Jenny không để ý ánh mắt của khách hàng trong tiệm, lôi cô đến trước một tấm gương gần đó, để cho bạn tốt nhìn một chút bộ dáng của cô có bao nhiêu tiều tụy.

Lôi Kỳ Nhi khẽ cắn môi, nhìn gương mặt không có chút máu của cô gái trong gương.

"Có trông thấy không? Đây chính là bộ dáng tình cảm chưa dứt với đàn ông, biểu cảm nhớ nhưng muốn chết của phụ nữ tương tư.” Jenny chỉ vào cô gái trong gương, tức giận nói.

Nhìn đi chỗ khác, không hề nhìn vào ảnh ngược trong gương nữa, Lôi Kỳ Nhi nâng lên một chút tươi cười, “Jenny, đừng đùa giỡn nữa, cậu quên mình còn có hai người khách hẹn sao? Khách hàng đã đến, cậu cũng không muốn mất mấy vạn thu vào chứ?” Lấy thứ bạn tốt yêu nhất đến hấp dẫn cậu ấy, cô không tin không có cách chạy thoát ma chưởng của bạn tốt.

Chỉ là không ngờ lần này dụ dỗ thất bại.

“Cậu cho rằng bản tiểu thư sẽ để ý mấy vạn tiền mà coi thường bạn tốt sao?” Jenny tức giận trừng mắt đến sắp rớt ra “Lôi Kỳ Nhi, thời điểm đó cậu đồng ý gì với chúng mình? Cậu đã nói bản thân sẽ hạnh phúc, vì sao hiện tại lại biến bản thân thành cái bộ dáng này? Có phải cậu muốn mình bị đám phụ nữ kia giết chết mới cam lòng?”

“Mình nào có không hạnh phúc? Rời khỏi anh ta về sau mình đều rất tốt nha. Ăn ngon ngủ ngon, còn béo thêm mấy kg này.”

“Cậu nào có ăn ngon ngủ ngon, nào có béo lên vài kg. Mình thấy cậu không những ăn không ngon ngủ không tốt, còn sụt ít nhất năm kg.” Nhìn Lôi Kỳ Nhi lúc trước còn có một chút thịt, bây giờ cả gò má đều hóp vào, làm cô đau lòng muốn chết.

"Không quên được phải đi tìm hắn. Cậu ở đây nửa chết nửa sống, mình nhìn không vừa mắt.”

"Là anh ta ra tay quấy nhiễu công ty ba mình, chút nữa thì hủy đi tâm huyết cả đời của ba mình. Mình sẽ không yêu một người đàn ông như vậy.” Giống như đụng đến chỗ đau nhất trong lòng, nụ cười yếu ớt của Lôi Kỳ Nhi phút chốc biến mất.

"Lôi Kỳ Nhi, Chính cậu nghe một chút, cậu đang nói cái gì đó?” Jenny như là bị túm đến đuôi tóc, hét lớn: “Cậu nói cậu yêu hắn.”

“Mình….Mình không có nói yêu anh ta, mình mới sẽ không yêu…..” Càng nói càng không có sức thuyết phục, thậm chí đến bản thân còn thuyết phục không xong, cô liền ngậm miệng, không nói.

Cô yêu anh, cô yêu Long Tuyền.

Thiếu chút nữa anh đã hủy đi công ty của ba, cô mới sẽ không yêu anh. Nhưng mà, từ lúc rời xa anh, một tháng này, dịu dàng của anh, bá đạo của anh, tất cả của anh, luôn không mời mà đến. Làm cho cô cảm thấy rất nhớ, rất nhớ anh, mà không phải là hận anh.

Nhưng mà, cô càng nghĩ đến anh, càng cảm thấy thật xin lỗi ba và em trai. Cho nên cô rất mâu thuẫn, đành phải lấy công việc đến mê hoặc bản thân. Chẳng qua Jenny nói rất đúng, công việc hoàn toàn không có cách nào giúp cô quên Long Tuyền.

Lúc đêm khuya, cô kéo thân thể mệt mỏi về nhà, trong đầu nghĩ đến tất cả là nhiệt độ cơ thể của anh, hơi thở của anh.

“Nhưng đến cuối cùng anh ta cũng không thật sự hủy đi tâm huyết của ba cậu, mà lại giúp nó đi vào quỹ đạo. Làm cho em trai cậu quản lý càng thêm thoải mái, dễ dàng.”

“Mình không muốn nói đến anh ta nữa, Jenny, mình muốn đi làm việc, để khách hàng chờ là không tốt.” Lôi Kỳ Nhi đà điểu muốn né tránh tất cả mọi chuyện liên quan đến Long Tuyền, lại lấy lý do công việc.

"Lôi Kỳ Nhi, người phụ nữ này sao có thể ngốc như vậy!” Jenny không chịu nổi thét chói tai ra tiếng, làm hù sợ một đám người đang xem kịch.

"Lôi Kỳ Nhi, cậu nghe rõ cho mình. Mình lấy thân phận là chủ tiệm, hủy lịch hẹn kế tiếp của cậu, cho đến khi nào cậu giải quyết vấn đề tình cảm của cậu thì hãy quay trở lại!”

"Jenny?" Cậu ấy không cần tiền nữa sao?

"Lily, Eva, tiễn khách!” Jenny không thèm để ý đến cô, trực tiếp kêu nhóm trợ lý đuổi cô ra khỏi cửa tiệm.

Lời của bà chủ Jenny không ai dám không nghe theo. Cho nên ngay sau đó, Lôi Kỳ Nhi cầm theo túi xách bị đưa ra khỏi tiệm tạo hình.

Cái gì cùng với cái gì vậy? Cô bị đuổi khi nào vậy?

Thấy Jenny một chút ý định hồi tâm chuyển ý cũng không có, Lôi Kỳ Nhi căm giận bất bình mang theo túi xách, xoay người rời đi.

Chỉ là cô không ngờ, cô sẽ gặp một người không nên xuất hiện lúc này…..Long Tĩnh.

“Chị dâu” Giọng điệu chậm rãi lạnh lẽo giống như anh trai của anh phun ra từ môi mỏng.

Thu lại dáng vẻ thất thần, Lôi Kỳ Nhi tức giận bản thân vậy mà lại nhìn xuyên qua Long Tĩnh nhớ đến Long Tuyền.

“Tôi đã không phải là chị dâu của chú, cho nên chú nên gọi tôi là Lôi tiểu thư có vẻ hợp lý hơn.” Tuy rằng không phải do Long Tĩnh, nhưng Lôi Kỳ Nhi không tự chủ để ý nhiều như vậy, trực tiếp giận chó đánh mèo.

"Có thể xin chị bớt chút thời gian được không? Tôi có một số việc muốn chị rõ.” Đối với hành động giận chó đánh mèo của Lôi Kỳ Nhi Long Tĩnh không có phản ứng, anh chỉ tự mình mở miệng.

"Nếu là có quan đến Long Tuyền, mời chú trở về.” Một chút cô cũng không muốn nghe về chuyện của Long Tuyền. Vì nghe được càng nhiều, cô lại càng nhớ đến người đàn ông kia.

“Lần trước anh cả thất hẹn là vì chuyện của tôi.” Không để ý đến việc cô có muốn nghe hay không, Long Tĩnh tiếp tục dùng giọng điệu lạnh lẽo của mình nói.

"Cái gì?" Lôi Kỳ Nhi ngẩn ra.

“Anh cả là một người luôn giữ lời hứa. Nếu không phải tôi bị trúng mai phục, bị thương, anh ấy không thể không tạm thời thay thế chức vụ của tôi, cùng với việc tìm ra gián điệp trong Long Môn. Anh ấy sẽ không thất hẹn với chị, lại càng không chờ đợi ở Long Môn cả một tuần.

“Chú bị đạn bắn bị thương?” Lôi Kỳ Nhi cả kinh “Vậy anh ấy có bị thương hay không?” Kìm lòng không đậu cô bật thốt.

“Anh cả không có bị thương, chẳng qua là trong thời gian đó anh ấy không ngủ không nghỉ, thể lực gần như đến cực hạn. Chính vì muốn mau chóng bắt được nội gián, có thể nhanh chóng về bên cạnh chị.”

Không phải anh cố tình thất hẹn. Không phải cố tình vắng vẻ cô. Chỉ là anh muốn nhanh chóng trở về bên cạnh cô mà thôi……Tim cô đập nhanh vài nhịp.

Không không không, cô không thể vì vậy mà dao động. Dù cho anh không phải cố ý vắng vẻ cô, cũng không có cách nào khiến cô tha thứ cho việc anh có ý định làm hại đến công ty của ba cô.

"Về phần người ra tay quấy nhiễu công ty của bác Lôi, không phải là anh cả.”

Cái gì? Lôi Kỳ Nhi không dám tin phản bác lại Lôi Tĩnh “Không thể nào, là chính miệng anh ấy đã thừa nhận.” Cô nghe được rõ ràng, cho nên mới đau lòng như thế.

"Không phải là anh cả làm, mà là Long Uyên và Long Hồ làm. Bọn họ gây họa, anh cả chỉ là thu thập cục diện rối rắm này thay bọn họ mà thôi.”

Không phải Long Tuyền! Vui sướng giống như từng mạch suối dũng mãnh ùa vào lòng cô, làm cho cô mừng như điên. Chẳng qua….. “Vì sao Long Uyên và Long Hồ phải làm như vậy?”

"Chỉ là bọn họ muốn giúp anh cả mà thôi.” Chẳng qua bọn họ tuyệt đối không dự đoán được sẽ biến khéo thành vụng, hại anh cả.

"Còn nữa, anh cả không có ý lừa chị. Anh cả là đương nhiệm môn chủ Long Môn, có rất nhiều chuyện anh ấy thân bất do kỷ. Từ nhỏ anh ấy vì kế thừa Long Môn mà phải chấp nhận rất nhiều huấn luyện không thuộc về mình, loại huấn luyện này không phải người thường nào cũng có thể chịu đựng. Tôi không ngại nói với chị, anh cả đã từng giết người.”

“Anh ấy . . . . ."

“Nhưng anh cả giết người chỉ vì tự vệ. Khi đó nếu anh ấy không nổ súng thì người chết chính là anh ấy. Mà người tạo ra tất cả, là tôi.” Đôi mày đen của Long Tĩnh buồn bã. Đó là ký ức thật lâu trước kia, cũng là nguyên nhân anh chủ động tiếp nhận một nửa Long Môn. “Anh cả không nói với chị chuyện của Long Môn vì anh ấy sợ ánh mắt e ngại của chị khi nhìn anh ấy.”

Long Tuyền sẽ vì cô mà e sợ? Điều này nghĩa là anh để ý cô?

Rất nhiều chuyện bất ngờ trong nháy mắt đổ ụp xuống cô, trong phốc chốc Lôi Kỳ Nhi không có cách nào tiếp nhận được.

Chỉ là cô có thể xác định, bản thân không có vì chuyện Long Tuyền đã từng giết người mà e sợ anh. Chính là giống như lời Long Tĩnh nói, anh giết người là vì tự vệ, cũng không phải là ác ma lấy mạng người.

“Tôi sẽ không ép chị trở về, nhưng tôi cho rằng phải nói chân tướng sự việc cho chị biết, bằng không là không công bằng với anh cả. Còn có một việc, tôi muốn chị biết.”

“Là chuyện……chuyện gì?” Cô đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, có thể tiếp nhận giọng điệu kinh người của Long Tĩnh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Thôi đợi

Thôi đợi

Hạ đợi gì ư? Hạ giật mình. Cô đợi gì giữa những khoảng trống vắng? Là đợi

24-06-2016
Xem xiếc cùng cha

Xem xiếc cùng cha

Những đứa trẻ nói huyên thuyên một cách đầy phấn khích về những chú hề, những con

30-06-2016
Cái đuôi

Cái đuôi

Cậu ấy vẫn hỏi cái câu cũ rích năm xưa "mẫu con trai cậu thích là gì?" và tôi cũng

24-06-2016
Falling slowly

Falling slowly

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Vị tình yêu

Vị tình yêu

Anh – người làm tôi tin vào tình yêu. Trước đây tôi luôn nói không tin vào tình yêu.

24-06-2016