XtGem Forum catalog
Bách biến tiểu mỹ nhân - Chanh Tinh

Bách biến tiểu mỹ nhân - Chanh Tinh


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 88 đánh giá )

Bách biến tiểu mỹ nhân - Chanh Tinh - Chương 9

↓↓
Không ngờ ngày võ quán thi đấu thật náo nhiệt, Long Nghiên Nghiên như được mở rộng tầm mắt, nào là lẵng hoa nào là quà cáp, người tiếp nhận nhanh nhẹn uyển chuyển đón lấy hết lượt này đến lượt kia.


Long Nghiên Nghiên lơ đãng nhìn thấy tên trên một lãng hoa thật lớn, vô cùng ngạc nhiên.


Đây không phải là XXX rất nổi tiếng trong giới tư pháp à? Còn có vị cảnh sát kia nữa, Long Nghiên Nghiên đã thấy tin tức về anh vài lần trên tivi.


Là lạ, phóng mắt nhìn lại, một đống danh hiệu đủ để dọa chết người, chưa cần nói những người nổi tiếng trên thương trường, không kể đến vài người trong chính phủ, ngay cả thủ lĩnh các bang phái cũng góp mặt đủ.

bạn đang xem “Bách biến tiểu mỹ nhân - Chanh Tinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"An bang chủ, ngài cũng đến xem thi đấu à?" Cửa đạo quán, vang lên tiếng hoan nghênh của Bà Lệnh. 


Nghe thấy cách xưng hô này, Long Nghiên Nghiên nhìn người đàn ông cao to lực lưỡng, mặc áo tay ngắn đứng đó.


Nếu không phải trên cánh tay lộ ra hình xăm Long Hổ, rất khó đoán ra người Bà Lệnh cúi đầu làm lễ là đại ca của hắc đạo.


"Sư mẫu, xin người đừng chào hỏi con, lễ vật nhỏ thể hiện tấm lòng, xin sư mẫu nhận lấy."


"Đây là......" Bà Lệnh khó hiểu nhìn cái vòng vàng có hai chữ ăn năn trên tay.


"Vì con quản lý không tốt, vài ngày trước, đứa... con gái nuôi của con, đã chọc Lệnh sư huynh và Nhâm sư tỷ không vui, lần này con đến, ngoài việc xem thi đấu, cũng muốn tự mình xin lỗi sư huynh và sư tỷ."


Oa oa, đại ca hắc đạo hô phong hoán vũ, lại cung kính xin lỗi hậu bối còn trẻ tuổi!


Cái miệng nhỏ xinh của Long Nghiên Nghiên há ra kinh ngạc, người đàn ông cô yêu thật không đơn giản, không, là người nhà anh không đơn giản, đệ tử Giang Hồ trải khắp thiên hạ, tùy tùy tiện tiện cũng có thể triệu tập quần hùng, gọi người sai khiến.


Trận đấu ngày đầu tiên, ngoài Nhâm Vũ Tiệp lấy một tanhg bốn, Bạch Tường đạo quán tanhg một vòng, Giang Hồ lại có một đệ tử không chịu thua kém tanhg một vòng nữa.


Tuy nhiên mệt nhất, không phải người dự thi, mà chính là nữ quyến hỗ trợ phía sau, sáng sớm phải thu xếp đồ ăn cho mấy chục cái tàu há mồm, lúc sau còn phải vật vả thu dọn một bàn chén bát bừa bộn.


Cho đến khi xong việc, Long Nghiên Nghiên mệt mỏi đến Nhậm Bảo Đường ngủ thiếp đi, hôm sau lại phải dậy sớm chạy đến đó, tiếp tục chuẩn bị nghiệp lớn làm ba bữa cho ba mươi mấy cái tàu há mồm. 


"Kỳ lạ, mình đã chuẩn bị quà cho A Dương rồi, sao lại không thấy?" Long Nghiên Nghiên sờ túi tiền của mình, chẳng lẽ quên mang ra ngoài?


Đội quân tóc dài hôm qua đã bận bịu đến tối mịt, Long Nghiên Nghiên không muốn làm phiền người khác, liền ngồi xe đạp về lại Nhâm Bảo Đường, cũng không mất bao nhiêu thời gian.


Không nói cho một ai, Long Nghiên Nghiên lén chuồn ra ngoài, lại đụng phải Âu Dương Phong ở sân nhà, gật đầu chào hỏi, cô không quay đầu hướng thẳng đến đạo quán.


Trận đấu buổi sáng tiến hành sôi động, Bạch Tường Đạo Quán trội hơn trong lượt này, tổng số vòng tanhg của Giang Hồ vs Bạch Tường, đang hòa nhau hai – hai.


Tiếp theo chuẩn bị màn long tranh hổ đấu, hai phe đều muốn đoạt chức vô địch.


Tiếng cố lên, tiếng huyên náo, ầm ầm, không ai để ý đến Long Nghiên Nghiên đã biến mất cả một buổi sáng.


Khi các chị em phụ nữ trong gia đình cho thí sinh dự thi ăn uống xong, Nhâm Vũ Tiệp mới phát hiện thiếu mất một người: "Chị Nghiên Nghiên đâu? Mọi người có nhìn thấy chị Nghiên Nghiên không?"


Ngươi xem ta, ta xem ngươi, đều lắc đầu nguầy nguậy.


Sắp đến lượt Lệnh Quá Dương lên sàn đấu, tại thời điểm quan trọng này, Long Nghiên Nghiên lại không có ở đây.


"Nói đến Nghiên Nghiên......" Dì Phượng Hoàng bỗng nhớ tới chuyện này, cô chạy vào nhà bếp, lấy một tờ giấy nhỏ được gấp lại ném bừa trong đó: "Doanh Doanh, Tiểu Lục Tử giao cho tôi phong thư này, nói có người muốn đưa cho Quá nhi, vừa rồi bận quá, tôi quên mất."


Một loại bất an dâng lên, Bà Lệnh quyết định mở thay Lệnh Quá Dương.


Lập tức, lòng đóng băng một nửa.


Sao lại xảy ra chuyện này!


Trong huyết mạch đàn ông Lệnh gia đều máu liều lĩnh điên cuồng tăng theo lũy số, cầu xin Nghiên Nghiên đừng xảy ra chuyện gì!


(___)


Một phút nữa, lượt đấu cuối cùng sẽ bắt đầu.


Đạo quán huy động không ít người, không ngừng chạy quanh, ngoài tìm kiếm, vẫn là kiếm tìm.


Nhâm Vũ Tiệp đi cùng Bà Lệnh, đến gần trạm xe gặp người là lại hỏi tung tích của Long Nghiên Nghiên


Hai giờ đúng, bắt đầu lượt đấu.


Hai giờ rưỡi, ba giờ, mọi người chạy loạn lên.


"Làm sao bây giờ? Còn chưa tìm được Nghiên Nghiên, tôi rất lo cho Quá nhi." Nghĩ đến nội dung trên tờ giấy kia, Bà Lệnh không thể bình tĩnh lại.


"Bác à, chúng ta phân công nhiều người đi tìm như thế, nói không chừng đã có người tìm được chị Nghiên Nghiên rồi." Tuy rằng miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng Nhâm Vũ Tiệp không hề chắc chắn tí nào.


Họ đã vào thế kẹt rồi, sao có thể dễ dàng tìm được người chứ.


Lúc này, một chiếc xe từ từ đến gần hai người.


"Xin hỏi......" Cửa kính xe hạ xuống, truyền đến một giọng nam chất phác.


Bà Lệnh nghe tiếng quay đầu, trông thấy một khuôn mặt bàng hoàng đang cầu xin các cô.


"Có chuyện gì sao?" Bà Lệnh mở miệng.


"Ngại quá, tôi là người vùng khác đến, muốn tìm địa chỉ này, nhưng tìm cả buổi sáng cũng không thấy, muốn phiền các cô... A! Là cô." Người đàn ông thấy Nhâm Vũ Tiệp, ánh mắt mệt mỏi lóe lên vui mừng.


Nhâm Vũ Tiệp tiếp lời trước: "Xin lỗi, chúng tôi đang tìm người, không thể dẫn đường cho anh, anh có thể xin bác trai kia, ông ấy sẽ giúp anh."


"Tôi muốn tìm em!" Người đàn ông nhã nhặn cười vui vẻ.


Tìm cô?


Nhâm Vũ Tiệp cẩn thận nhớ lại, cô nhận ra người đàn ông này, trên mặt nổi lên lớp đỏ ửng nhàn nhạt. 


Cô chỉ gặp anh có một lần, tìm cô làm gì? Muốn cô đền cho anh một miếng bánh bơ khác sao?


Bây giờ, tìm chị Nghiên Nghiên mới là chuyện quan trọng, Nhâm Vũ Tiệp cũng không muốn quan tâm đến người đàn ông này.


Người đàn ông điều khiển chiếc xe, từ từ đi theo phía sau các cô. "Nhâm tiểu thư, em không nhớ tôi à? Tôi là cha Thi Đình, ngày đó tôi đưa bánh Thi Đình muốn tặng em, tôi mang cái mới cho em, lại không tìm thấy nhà em, vốn tôi nhìn thấy tiểu thư lần trước đi cùng em định lại gần hỏi, đáng tiếc cô ấy lại ngồi xe đi rồi, tôi không kịp hỏi nhà em...... A!"


Người đàn ông bị dọa đến nhảy dựng lên, anh hoàn toàn không nhớ rõ mình đã nói cái gì, chỉ biết người phụ nữ vốn không thèm nhìn anh, một bước xông về phía anh, mở cửa xe ra.


"Vũ Tiệp?" Bà Lệnh cũng không hiểu ý cô.


"Anh vừa mới nói anh nhìn thấy tiểu thư kia, cô ấy đi hướng nào, anh có nhớ không? Mau nói cho tôi biết, không đúng, mau lái xe đuổi theo!" Chỉ cần biết hướng, là có hi vọng tìm được chị Nghiên Nghiên.


"Là Nghiên Nghiên!" Bà Lệnh cuối cùng cũng hiểu được, mày cũng giãn ra.


Nhìn đường đi, hai người phụ nữ liếc nhau, trong lòng nghĩ ra đáp án.


Có thể là căn nhà bỏ hoang ở cánh đồng kia.


Cùng hợp tác với ông bố kia, Nhâm Vũ Tiệp nhìn cửa phòng, xoay một cái đá văng cánh cửa nhôm, tìm thấy Long Nghiên Nghiên ở bên trong.


Nhâm Vũ Tiệp bỏ miếng vải trên miệng Long Nghiên Nghiên ra, lại cởi dây trói cho cô.


"Vũ Tiệp, rốt cuộc là ai đùa dai vậy, dám giam chị lại như thế?" Long Nghiên Nghiên bị đẩy vào trong xe, kinh ngạc phát hiện Bà Lệnh đã ở đây.


"Từ từ rồi giải thích cho chị sau, làm ơn, mau quay đầu xe lại." Nhâm Vũ Tiệp ngồi vào ghế trước, chỉ huy người đàn ông.


"Nghiên Nghiên, chúng ta cuối cùng cũng tìm được con, hi vọng còn kịp, phải để Quá nhi nhìn thấy con bình an vô sự." Bà Lệnh cao hứng ôm lấy Long Nghiên Nghiên, cũng không cẩn thận đè lên vết bầm trên cánh tay Long Nghiên Nghiên.


Long Nghiên Nghiên đau đớn rút tay về.


Chuyện xảy ra thật kỳ diệu, khi cô tìm được quà, trên đường về giang hồ đạo quán, nhìn thấy một chiếc xe đụng vào người ta rồi muốn chạy, bản tính nhiều chuyện phát tác, cô ngăn chiếc xe kia lại, nâng người đàn ông đau đớn ôm chân ngã trên mặt đất dậy, muốn để người điều khiển gây tai nạn đưa anh đến viện.


Không ngờ, khi cô đưa người đàn ông bị thương lên xe xong, anh lại kéo luôn cả cô vào, cửa xe đóng "rầm" một tiếng, xe rời đi như vũ bão.


Cô vùng vẫy bên trong muốn nhảy khỏi xe, đại khái chúng bị dáng vẻ bên ngoài của cô lừa, nghĩ cô là cô bé yếu đuối không biết đánh lại.


Vết bầm trên cổ tay là do đánh người bên trong xe rồi bị thương, cuối cùng Long Nghiên Nghiên cũng bị bọn họ chế ngự, nhốt vào căn phòng làm bằng tôn này.


"Có thể con về Nhâm Bảo Đường thay áo dài tay rồi đi xem thi đấu được không?" Long Nghiên Nghiên không muốn để tên kia thấy vết thương trên người mình, chỉ sợ anh sẽ hô to gọi nhỏ buồn bã cả ngày.


"Không được!"


Hai cái miệng lập tức mở rộng.


Bà Lệnh nghiêm mặt nói: "Nghiên Nghiên, con bị trúng quỷ kế của Âu Dương Phong, anh muốn tanhg Quá nhi, nói con ở trong tay anh, muốn con trở về bình anh thì phải phối hợp, Quá nhi phải thua anh."


Nhâm Vũ Tiệp nói tiếp: "Âu Dương Phong không chỉ muốn anh họ thua anh, còn muốn anh họ mặc anh đánh, đánh đến khi anh chán chê, lúc đó anh họ mới được nhận thua."


Long Nghiên Nghiên nghe vậy thì xanh mặt.


Âu Dương Phong đánh, đánh đến chán chê, vậy, muốn đánh đến mức nào mới gọi là chán?


"Chúng em đã tìm thấy chị, chỉ cần chị bình an, anh họ cũng sẽ không bị đánh nữa." Nhâm Vũ Tiệp lo lắng, "Tính Âu Dương Phong âm hiểm, nhất định sẽ ra tay rất nặng với anh họ, tên kia đã sớm hận không thể khiến anh họ đứt tay đứt chân rồi, anh họ như thế càng không phải là đối thủ của anh, không biết anh họ có chống đỡ được đến giờ không?"


Bên trong xe trở nên yên lặng, ba người phụ nữ đều tưởng tượng đến hình ảnh khủng bố kia mà lo lắng. 


Đến Giang hồ đạo quán, các cô gái vọt vào rất nhanh, bỏ quên người tài xế đang thở dài.


Anh vẫn phụ lời hứa với con gái, không thể đưa bánh ngọt cho Nhâm tiểu thư.


(****)


Trận đấu cuối cùng, đám người vây quanh xem đông hơn trước gấp mấy lần, nhưng, tiếng cổ vũ thì ít, sắc mặt mỗi người đều tối sầm, sân đấu im lặng dị thường.


Tiêu điểm của mọi người đều đặt trên người đàn ông ngã xuống đất không biết bao nhiêu lần, lại bấy nhiêu lần đứng lên, nhưng vẫn cắn chặt răng không nói đầu hàng.


"Xin lỗi, xin nhường lối, để tôi đi vào." Long Nghiên Nghiên cố gắng chen thân hình thanh mảnh về phía trước.


"A!"


Giữa sân truyền đến tiếng hét lớn.


Thật vất vả mới chen được đến phía trước, Long Nghiên Nghiên vừa ngẩng đầu, chỉ thấy Lệnh Quá bị người ta quật ngã thật mạnh, hô hấp của cô tại một khắc này hoàn toàn dừng lại.


Âu Dương Phong dường như cảm thấy đánh ngã anh chưa đủ, bèn quỳ xuống lên gối vào hõm vai Lệnh Quá Dương, nhìn giống như muốn áp chế hoạt động của đối thủ, trên thực tế chỉ có đương sự biết, Âu Dương Phong dùng lực chẳng khác nào muốn bẻ gãy vai anh cả.


Sắc mặt Lệnh Quá Dương tái nhợt, nhịn đau trán đổ đầy mồ hôi lạnh, chân và đầu gối bị thương đau âm ỉ, lại càng không nói đến đau đớn kịch liệt trên vai.


Đáng chết, anh cũng không muốn trở thành Dương Quá cụt tay, Lệnh Quá Dương nhắm mắt lại, chỉ sợ giây tiếp theo mình sẽ đau đến bất tỉnh.


Như đã tra tấn đủ, môi Âu Dương Phong nhếch lên nụ cười lạnh. "Đứng lên! Nếu ngươi không đứng dậy tiếp tục, có nghĩa là người sẽ thua, mau đứng lên!"


Anh ta không muốn Lệnh Quá Dương nhận thua nhanh như vậy, mấy năm qua thảm bại dưới tay anh, giờ nhất định phải sẽ trả lại gấp nhiều lần.


Lệnh Quá Dương theo lời gượng dậy, dáng vẻ lung lay sắp đổ nhịn không ít đau đớn, khiến Long Nghiên Nghiên nhìn từ xa mà tim như thắt lại.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Hạnh phúc vô hình

Hạnh phúc vô hình

Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ

30-06-2016
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Chuyện bức tranh

Chuyện bức tranh

Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì

24-06-2016
Sau mưa

Sau mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Lần đầu

27-06-2016