XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long - Hồi 7 - Đánh nhau ban đêm

↓↓
Sói đêm đã đến.


Chỉ ở trong bóng tối mới chịu xuất hiện, dù là người hay dã thú, đều có vẻ thần bí và đáng sợ.


Người chỉ ở trong bóng tối mới xuất hiện, ít nhiều gì cũng có chỗ muốn giấu diếm người khác.


Bọn họ mặc đồ đen, đi giày đen, che mặt bằng vải đen, mỗi người có một cặp mắt như sói, người nào cũng cử động rất nhanh nhẹn kiêu hãn.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng người đi cuối cùng lại là một người bị thọt chân.


Y cử động rất vụng về, đi đứng rất chậm chạp, nhưng y vừa bước ra, giống y như một cây đao vừa tuốt vỏ, tự nhiên mà đem theo một luồng sát khí.


Tiểu Mã dẫn đầu, Thường Vô Ý đoạn hậu, vòng vây đã bắt đầu nhỏ lại.


Chị em Tăng Trân, Tăng Châu đã nắm lấy chui kiếm.


Cặp mắt của lão Bì loạn chuyển, làm như muốn mở đường thoát thân.


Gã thọt chân từ từ bước lại, ho khẻ hai tiếng, mọi người ngỡ là y đang tính nói gì.


Nào ngờ y ho lên hai tiếng, bao nhiêu các thức các dạng vũ khí ám khí, bay ào ào như mưa lại chỗ bọn Tiểu Mã. Có đao, có kiếm, có thương, có luyện tử thương, có liên châu tiễn, thậm chí còn có mê hồn hương.


Các thứ vũ khí hạ tam lam trong giang hồ, trong một khoảnh khắc nhỏ bé đó đều đã xuất hiện cả ra.


Mỗi thứ vũ khí hay ám khí đều nhắm vào chỗ yếu hại, nếu trúng phải, không chết cũng bị tàn phế.


May mà trong bọn, không có cao thủ nhiều lắm.


Chị em họ Tăng vung kiếm lên tấn công, bàn tay trắng nuốc như ngọc của Hương Hương cũng rút từ eo lưng ra một thanh nhuyễn đao dài một trượng bảy tám thước.


Hai người dùng mê hồ hương đã bị Tiểu Mã nhảy lại trước, hai nắm tay đấm bể mũi cả hai.


Thường Lục Bì thân hình phiêu hốt như quỷ mị, người nào đụng phải y lập tức bị ngã gục xuống.


Có điều các thức các dạng vũ khí ám khí cứ tiếp tục như nước triều đập vào, đợt này tới đợt khác.


Lưỡi kiếm đầy những máu tươi, dưới ánh trăng, lấp loáng sáng rực.


Bọn họ rốt cuộc chỉ là những cô bé, bàn tay đã từ từ mềm nhũn, đã bắt đầu thở hổn hển.


Lão Bì thì đang la ó không ngừng, không biết là đã bị thương gì hay chưa.


Tiểu Mã và Trương Lung Tử đã xông lại đứng trước chiếc kiệu của bệnh nhân và Lam Lan.


Mấy gã đại hán khiêng kiệu tay vung thiết bổng, tuy đánh vỡ đầu hết mấy người, rốt cuộc chính mình cũng bị đánh ngã.


Trương Lung Tử nói :


- Cầm tặc phải cầm đầu xỏ trước!


Cây đao hình dạng quái lạ của y, quả thật rất giống đồ nghề làm da thuộc.


Y đánh nhát đao tà tà qua, một cánh tay đã bị rụng xuống đất.


Tiểu Mã nói :


- Ngươi muốn ta đối phó với gã thọt chân trước?


Trương Lung Tử gật gật đầu.


Gã thọt chân nãy giờ đang đứng ngoài thỏng tay nhìn, bỗng ho lên hai tiếng :


- Lui.


Y vừa nói lui xong, những người áo đen còn chưa ngã lập tức thoái vào trong bóng đêm.


Gã áo đen thọt chân đã đi mất từ lâu.


Chiến trường nãy giờ còn đang đầy những máu me xương thịt tan nát, bỗng biến thành yên lặng như tờ.


Nếu không có những người chết hay bị thương nằm dưới đất, chẳng ai tin có chuyện gì vừa mới xảy ra.


Hương Hương và chị em họ Tăng ngồi phệt ra, ngồi ngay trên vũng máu, thở hổn hển không ngớt.


Lão Bì hình như cả người đã mềm ra như sợi bún, lão nằm ỳ ra luôn chẳng thèm ngồi dậy.


Chỉ nghe Lam Lan trong kiệu nói ra :


- Bọn họ đã đi hết?


Tiểu Mã nói :


- Ừ.


Lam Lan hỏi :


- Chúng ta bị thương mấy người?


Thường Vô Ý nói :


- Ba người.


Người bị thương là hai gã khiêng kiệu và Tăng Trân, lão Bì tuy la lớn nhất, nhưng chẳng có tý thương tích gì trên người.


Lam Lan nói :


- Chỗ tôi có thuốc chữa thương, đưa giùm cho bọn họ.


Cô thò bàn tay từ trong màn cửa ra, trên tay có một cái bình bằng ngọc.


Bàn tay cô còn trắng hơn cả ngọc.


Tiểu Mã đưa tay đón lấy, bàn tay cô bỗng nắm tay y bóp nhẹ. Dù có ngàn lời vạn lời cũng không sánh được cái nắm tay nhẹ nhàng đó.


Trong lòng y bỗng dâng lên một thứ cảm tình thật vi diệu, bao nhiêu gian khổ và nguy hiểm, hình như cũng đã được đền bù.


Hình như cô cũng hiểu được y đang nghĩ gì.


Cô chỉ dịu dàng nói :


- Anh cám ơn bạn bè anh dùm em.


Cô không cám ơn y.


Cô chỉ bất quá nhờ y cám ơn bạn bè của y dùm.


Bởi vì không cần phải nói tiếng cám ơn với y, hai người đã coi như là một. Tiểu Mã tiếp lấy bình ngọc, trong lòng bỗng tràn đầy yêu thương.


... Một kẻ lãng tử không nơi nương tựa, chỉ cần được một chút xíu chân tình, là vĩnh viễn không bao giờ quên.


Nhưng trời đất đang đượm đầy vẻ bi thương và thê thảm.


Một vầng trăng tròn mà chưa hẳn tròn lắm treo lơ lửng trên trời cao, ánh trăng chiếu vàng vọt trên bãi chiến trường đầy những máu me.


Hương Hương thở phào ra nói :


- Bất kể ra sao, chúng ta cũng đã đuổi bọn họ đi hết rồi.


Trương Lung Tử nói :


- E rằng chưa chắc đâu.


Hương Hương biến sắc hỏi :


- Chưa chắc? Không lẽ bọn họ còn trở lại nữa?


Trương Lung Tử không trả lời.


Y hy vọng bọn họ quả thật đã thoái lui, rất tiếc y biết sói đêm không phải là thứ dễ dàng bị đuổi đi như thế.


Thường Vô Ý thần tình cũng rất nặng nề, y nói :


- Băng bó thương tích xong, lập tức xông về phía trước.


Tăng Trân nói :


- Chúng ta cũng nên nghỉ ngơi một lát rồi đi.


Thường Vô Ý nói :


- Cô muốn chết, cứ việc một mình chết.


Tăng Trân câm miệng.


Hai gã khiêng kiệu đang giúp nhau băng bó thương tích, một người trong bọn nói :


- Lão Ngưu thương tích nặng lắm, dù có đi được, cũng không cách nào khiêng kiệu được.


Thường Vô Ý lạnh lùng nói :


- Người không có bệnh không nhất định phải cần ngồi kiệu.


Lam Lan nói :


- Nhất định phải ngồi.


Thường Vô Ý hỏi :


- Cô không có chân?


Lam Lan nói :


- Có.


Thường Vô Ý hỏi :


- Vậy sao cô không đi bộ?


Lam Lan nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Xin lỗi thầy!

Xin lỗi thầy!

Cuối thu, tiết trời lạnh dần. Những chiếc lá cuối cùng cũng trôi theo gió. Bầu trời

29-06-2016
Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi là thế đấy! Thèm lắm được một lần quay trở lại tuổi

29-06-2016
Người bạn

Người bạn

Dũng có một chú chó tên là Phốc. Hai năm trước, ngày Dũng lên lớp 3, ba mẹ Dũng mua cho

24-06-2016
Trò chơi tình yêu

Trò chơi tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương