XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 144 đánh giá )

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long - Hồi 7 - Đánh nhau ban đêm

↓↓

- Bởi vì dù tôi xuống đi bộ, chiếc kiệu này cũng không thể bỏ lại.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thường Vô Ý không nói gì nữa.


Y đã hiểu ra, chiếc kiệu này có thứ đồ nhất định phải mang theo.


Tiểu Mã nói :


- Thật ra đây cũng chẳng phải là một vấn đề, chỉ cần là người, nhất định sẽ biết khiêng kiệu.


Lão Bì lập tức giành nói trước :


- Ta không biết.


Tiểu Mã nói :


- Ngươi học được mà.


Lão Bì nói :


- Sau này ta sẽ học.


Tiểu Mã nói :


- Không cần phải chờ sau này, ngay bây giờ ngươi học được rồi, không những vậy ta còn bảo đảm ngươi học là biết ngay.


Lão Bì nhảy cẫng lên, la lớn :


- Không lẽ ngươi bắt ta khiêng kiệu?


Tiểu Mã hỏi :


- Ngươi không khiêng còn ai khiêng?


Lão Bì nhìn y, nhìn Trương Lung Tử, rồi nhìn nhìn Hương Hương và chị em họ Tăng.


Còn Thường Vô Ý thì ngay cả nhìn y cũng không dám nhìn.


Y đã thấy y chẳng chỉ huy được ai trong những người đó, vì vậy người khiêng kiệu chỉ còn là y.


Chuyện gì không sửa đổi được, còn muốn ráng sửa cho được, chỉ có kẻ ngốc mới đi làm.


Lão Bì không phải là kẻ ngốc.


Y lập tức đứng dậy, cười nói :


- Được, ngươi bảo ra khiêng, ta sẽ khiêng, ai bảo mình là bạn bè nhỉ?


Tiểu Mã cũng bật cười nói :


- Có lúc ta thấy con người của ngươi thật là thông minh mà cũng thật là dễ thương.


Lão Bì nói :


- Chỉ tiếc ngươi là đàn ông, nếu không...


Câu nói ấy y không nói được hết.


Y không phải là kẻ ngốc, nhưng hiện tại y sợ quá muốn ngốc cả người ra!


Từ trong bóng tối lại có một đám người mặc đồ đen bước ra, lần này nhân số còn nhiều hơn lần trước.


Gã thọt chân cũng đã xuất hiện, đứng ở gốc cây cổ thụ ở tít đằng xa.


Trương Lung Tử lớn tiếng nói :


- Tại hạ là Trương Loan Đao, tính ra cũng là người cùng một đường, các hạ...


Gã áo đen thọt chân hình như cũng là kẻ điếc, chẳng nghe y nói gì, chỉ ho lên hai tiếng.


Tiếng ho vừa vang lên, bao nhiêu thứ vũ khí ám khí đều bay lại cùng một lượt.


Lần này, vũ khí và ám khí càng nhiều, xuất thủ càng hiểm độc, trong bọn đã có thêm nhiều cao thủ.


Thường Vô Ý cười nhạt một tiếng, bỗng rút từ trong người ra một thanh kiếm.


Một thanh nhuyễn kiếm.


Tuy là nhuyễn kiếm, y đưa lên vẫy một cái, lập tức đứng thẳng ra, tinh quang chói lọi, hàn khí bức lên mi mắt.


Y không có ý định dùng thanh nhuyễn kiếm, y cũng không muốn ai thấy nó.


Nhưng hiện tại, y đã quyết tâm hạ sát thủ!


Trận chiến này dĩ nhiên càng hung hiểm càng thảm liệt.


Chị em nhà họ Tăng kiếm pháp tuy hiểm độc lão luyện, nhưng hai người đều đã bị thương tích đầy mình.


Lão Bì cũng bị ăn một nhát đao, nhát đao chém vào sau lưng y, máu chảy đầm đìa, thương tích thật không nhẹ, không thấy y la hét gì nữa.


Thanh loan đao của Trương Lung Tử chém ngang, lại chém xéo, nhát nào chém ra, lập tức máu đổ.


Có điều thanh kiếm của Thường Vô Ý lại càng dễ sợ.


Những người áo đen gặp phải y, đao kiếm quyền cước dĩ nhiên chẳng có tý công hiệu gì, nhưng có lúc tự nhiên lăn đùng ra.


Lúc lăn ra, trên người không thấy có thương tích gì, chỉ có một điểm màu đỏ ở huyệt mi tâm.


Chẳng ai thấy ám khí bay từ đâu lại.


Cái thứ ám khí Đoạt Mệnh Truy Hồn đó, hình như là từ bóng tối âm u, từ địa ngục bay lại.


Gã thọt chân đứng xa xa nhìn, cho đến lúc hai tên thuộc hạ dũng mãnh nhất của gã cũng bị chết không rõ ràng vì thứ ám khí đó, gã mới vẫy tay hô khẻ :


- Lui.


Sói đêm lập tức lại biến vào màn đêm, ánh trăng càng lạnh lẽo, xác chết trên mặt đất càng nhiều.


Lần này Lam Lan không còn hỏi bên mình bị thương bao nhiêu người.


Chính cô cũng đã xuống kiệu. Lúc nãy cô ngồi trong kiệu nhìn ra, đã biết người của mình không còn ai không bị thương.


Bọn họ sử dụng toàn là những chiêu thức liều mạng, sói đêm cũng có người không dám liều mạng.


Chỉ có Thường Vô Ý còn đang đứng thẳng người ở đó, y phục trên người tuy nhiên đẫm đầy những máu, nhưng không phải là máu của y.


Lúc bọn sói dêm rút lui rồi, thanh kiếm trên tay của y cũng không còn thấy đâu.


Hương Hương tựa người vào chiếc kiệu, ánh mắt đầy vẻ kỳ quái, ngập ngừng hỏi :


- Bọn... bọn họ còn lại nữa không?


Cô nói chưa hết câu, người cô đã ngã xuống.


Trương Lung Tử lập tức xông lại, đưa một tay đở lấy cô, còn tay kia bắt mạch.


Thường Vô Ý nói :


- Cô ta không chết đâu, chỉ bất quá trúng phải mê hồn hương.


Trương Lung Tử thở phào một tiếng nói :


- Lúc nãy rõ ràng thấy Tiểu Mã đánh tên đầu tiên là kẻ dùng mê hồn hương, còn đạp tan nát cái ông thổi, tại sao cô ta còn bị mê đảo vậy?


Thường Vô Ý lạnh lùng nói :


- Sao ngươi không hỏi thử cô ta xem?


Dĩ nhiên Trương Lung Tử chẳng thể nào hỏi được.


Hương Hương không những đã mê man, mà ngay cả gương mặt đã biến thành xám xịt.


Gương mặt của Trương Lung Tử cũng khó coi vô cùng, y nhịn không nổi lại hỏi :


- Có ai biết cô ta trúng phải thứ mê hồn hương gì không?


(Thiếu mất hai trang ở đây) Bọn họ đi được một khoảng xa.


... Đi xa, nhưng lại không thoát nổi bóng tối.


Màn đêm vẫn buông trùm.


Tiểu Mã vác chiếc kiệu đi nhanh như bay, Lam Lan nãy giờ vẫn đi theo bên cạnh y.


Không những đi theo y, còn đang nhìn y, ánh mắt đầy vẻ tôn kính và ái luyến.


Trương Lung Tử chỉ quan tâm có một người, cứ một lát lại đến gần kiệu thăm hỏi Hương Hương ra sao.


Hương Hương vẫn còn chưa ra sao cả.


Bệnh nhân ngồi chiếc kiệu bên kia đã hết ho, hình như y đã ngủ mất.


Lam Lan nói nhỏ :


- Xem kiểu này chắc bọn họ không còn lại nữa đâu.


Tiểu Mã nói :


- Ừ.


Lam Lan nói :


- Nhưng chúng ta cũng phải tìm nơi nào nghỉ ngơi chút xíu, nếu không mọi người chẳng còn ai chịu nổi nữa.


Cô bỗng nhoẻn miệng cười nói :


- Dĩ nhiên là trừ anh ra, nãy giờ anh làm như mình là người bằng sắt thép vậy.


Tiểu Mã đang chùi mồ hôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Con đường có hoa mimosa

Con đường có hoa mimosa

Mấy cành mimosa nở vàng èo ọt, có lẽ nó cũng buồn khi em không tới. Em đang làm gì

25-06-2016
Ác khẩu và quả báo

Ác khẩu và quả báo

Ngày xưa trong thành Xá Vệ có một người nhà rất giàu, tên gọi là Sư Chất, đã hơn 40

28-06-2016
Bệnh viện u ám

Bệnh viện u ám

(Giải Nhất - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) Hay có ai đó đang trốn dưới giường của

28-06-2016
Lòng tốt

Lòng tốt

Ăn rau không chú ơi? Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một

30-06-2016
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016
Thằng bạn thân

Thằng bạn thân

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không ở lại") Tôi mong rằng

27-06-2016
Lấy vợ sát thủ

Lấy vợ sát thủ

Audio - Cả nhà tôi ai cũng ghét nàng, khắp mọi người trong họ hàng ai cũng thất vọng

30-06-2016