XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 67 đánh giá )

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long - Hồi 5 - Gặp người sói lần đầu tiên 2

↓↓
Bà già lại nói :


- Không những y là ông vua trên núi, chỉ cần y cao hứng lên, tùy tiện đi đến đâu cũng có thể xưng vương. Giang hồ hiện nay, cao thủ hầu như không có ai võ công bằng y.


Giọng nói của bà ta nghe ra không có vẻ gì là phẫn nộ và oán hận, ngược lại còn ra chiều ngưỡng mộ vô cùng.


Bà ta lại bắt đầu uống rượu tiếp, một hơi đã uống cạn sạch bình rượu, ánh mắt rốt cuộc cũng sáng lên được chút xíu.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bình rượu của Thường Vô Ý cũng cạn sạch.


Bà già nhìn y, bỗng nói :


- Tại sao ngươi không hỏi, ta và Châu Ngũ có liên hệ ra sao?


Thường Vô Ý nói :


- Bởi vì tôi không muốn biết.


Bà già hỏi :


- Thật tình không muốn biết?


Thường Vô Ý nói :


- Bí mật của người khác, tôi biết để làm gì?


Bà già lại nhìn y lom lom một hồi, thở ra nhè nhẹ một hơi nói :


- Ngươi quả là đứa bé rất ngoan, ta thích ngươi.


Bà ta bỗng móc trong người ra thứ gì đó nhét vào tay Thường Vô Ý nói :


- Cho ngươi cái này, nhất định ngươi có chỗ xài.


Cái vật gì đó bà ta móc ra, chính là một đồng tiền đã bị mài nhẵn, trên mặt có một nhát chém.


Thường Vô Ý nhịn không nổi hỏi :


- Cái này xài ra sao?


Bà già nói :


- Nó cứu được mạng người.


Thường Vô Ý hỏi :


- Cứu mạng ai?


Bà già nói :


- Cứu mạng các ngươi.


Bà ta lại giải thích :


- Nếu các ngươi gặp phải một người bàn tay trái có bảy ngón, đưa đồng tiền này cho y, tùy tiện ngươi muốn y làm gì, y đều sẽ đáp ứng.


Thường Vô Ý hỏi :


- Người này thiếu bà một món nợ ân tình?


Bà già gật gật đầu, nói :


- Chỉ tiếc là chưa chắc ngươi đã gặp được y, bởi vì y là loại sói đêm, trời sáng không bao giờ xuất hiện.


Thường Vô Ý nói :


- Tôi có thể chờ trời tối đi tìm y.


Bà già nói :


- Ngươi nhất định không được đi tìm y, phải để y đi tìm ngươi.


Biểu tình của bà ta rất nghiêm trọng :


- Trước mặt những người sói khác, nhất định không được đề cập đến y.


Thường Vô Ý còn muốn hỏi tới, bà già đã ngủ mất. Bỗng ngủ ngay ra đó.


Thường Vô Ý đành phải rón rén đi ra, đợi y ra khỏi phòng, người của bà già lại co rúc lại thành một đống, xê vào trong một góc, bà ta lại biến thành mệt mỏi, già yếu, kinh hãi, hoảng sợ không thể tả.


Thường Vô Ý ngồi xuống, ngồi đối diện với Lam Lan. Cặp mắt sắc bén như lưỡi đao, đầy những tia máu đỏ.


Y đã quá say.


Trước giờ y rất ít uống rượu, tửu lượng của y không tới đâu cả.


Lam Lan nói :


- Các người nói gì trong đó, bên ngoài này bọn tôi đều nghe cả.


Thường Vô Đạo biết.


Y vốn hy vọng bọn họ đều nghe được hết, đở mất công y phải lập lại.


Lam Lan nói :


- Cái vị bà bà này rốt cuộc là ai vậy?


Thường Vô Ý nói :


- Là một bà bà.


Lam Lan chớp mắt, nói :


- Tôi nghĩ bà ta phải là một nhân vật tiền bối trong võ lâm, không những vậy võ công còn rất cao cường.


Thường Vô Ý bỗng quay người lại nhìn đăm đăm vào Tiểu Mã hỏi :


- Cô ta là người của ngươi?


Tiểu Mã không thể phủ nhận.


Nhưng dĩ nhiên y cũng không thể thừa nhận.


Thường Vô Ý nói :


- Nếu cô ta là người của ngươi, ngươi phải bảo cô ta câm miệng lại.


Lam Lan giành hỏi :


- Nếu tôi không câm miệng lại thì sao?


Thường Vô Ý nói :


- Ta sẽ cho cô câm miệng lại.


Lam Lan câm miệng.


Thường Vô Ý nói :


- Lần này chúng ta lên núi, không phải là đi du sơn ngoạn thủy, chúng ta đi đùa giỡn với tính mạng, vì vậy...


Tiểu Mã nói :


- Vì vậy ngươi có điều kiện.


Thường Vô Ý nói :


- Không phải là điều kiện, là quy tắc, quy tắc mà mọi người đều phải tuân theo.


Mọi người đang lắng tai nghe.


Thường Vô Ý nói :


- Từ bây giờ trở đi, đàn ông không được đụng tới đàn bà, cũng không được uống rượu.


Ánh mắt của y sắc lạnh như đao :


- Nếu có người nào phạm phải quy luật, bất kể là ai, ta sẽ lột da người đó ra.


Lang Sơn hình thế không hung hiểm gì cả, hung hiểm chính là người trên núi.


Có điều trên núi hình như không có cả một bóng người, ít nhất cho đến bây giờ, bọn họ còn chưa thấy người nào.


Bây giờ đã gần tới hoàng hôn.


Ánh tịch dương chiếu đầy núi non, diễm lệ như một bức họa.


Thường Vô Ý ngừng lại trên một tảng đá bằng phẳng nói :


- Chúng ta nghỉ tạm nơi đây.


Lập tức có người mở miệng hỏi :


- Hiện tại nghỉ ngơi có hơi sớm chăng?


Người hỏi chính là Hương Hương.


Cho đến bây giờ, sơn thế vẫn còn rất bằng phẳng, vì vậy các cô còn đang cưỡi lừa.


Phong tư của cô ưu tú cao quý, ánh mắt của Trương Lung Tử ít khi rời khỏi người cô.


Nhưng Thường Vô Ý chẳng thèm nhìn cô đến nửa con mắt, y cũng chẳng trả lời cô.


Trương Lung Tử nói :


- Hiện tại cũng không coi là quá sớm nữa.


Hương Hương nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cơ hội

Cơ hội

Nếu vô tình đánh mất một cơ hội nào đó, ắt hẳn bạn sẽ tiếc ngẩn ngơ và tự

24-06-2016
Hoàng hôn tím

Hoàng hôn tím

Mùa Đông! Có một kẻ khen mùa Đông không lạnh vì đã có ai trong vòng tay bao bọc, còn

25-06-2016
Ông nội

Ông nội

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Mẹ bảo:

27-06-2016
Những con gián

Những con gián

Và sau cùng tuổi trẻ chúng tôi đã làm những gì để chống chọi lại những nỗi cô

24-06-2016
Con lừa và con la

Con lừa và con la

Lừa và La cùng đi đường. Hai con cùng chở hàng bằng nhau. Lừa càu nhàu là La cũng mang

24-06-2016
Con gái nhỏ của bố

Con gái nhỏ của bố

- Mẹ nói với bố hộ con nhé! Thật là tồi tệ khi tôi biết mình mang thai ở tuổi

01-07-2016
Con bù nhìn

Con bù nhìn

Thường vào những đêm hè. Trời quá nóng nực, khiến tôi chẳng tài nào ngủ được

24-06-2016