Teya Salat
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Liên Thành quyết - Kim Dung - Chương 48 - Hợp Tán Đinh, Lăng Hoàn Ước Nguyện

↓↓

Người kia liền nói:

bạn đang xem “Liên Thành quyết - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


– Con mẹ nó! Chủ quán bảo:" Chẳng dấu gì lão nhân gia, mấy bữa này các vị huynh đài mình đeo đao kiếm phưỡn ngực vào tiệm sách, mười vị đến thì mười một vị hỏi mua cuốn sách này, cứ năm lạng bạc một cuốn, đại gia bảo có đáng không?" Mấy người kia đồng thanh thóa mạ:


– Tổ bà nó! Làm gì mà bán sách đắt thế?


Người kia hỏi:


– Các vị biết giá sách ư? Đã vị nào mua sách chưa?


Một người cười hô hố đáp:


– Ha ha! Lão gia chưa từng tới cửa tiệm sách nào, sách ư? Sách ư? Cái đó lão gia không thích đâu, lão gia chỉ muốn đánh bạc thôi, đánh bạc được mới thú, mua sách về làm gì? ha hạ..


Địch Vân bụng bảo dạ:


– Điều bí mật trong Liên Thành Kiếm Phổ đã đồn đại ra ngoài rồi, nhưng ai đồn ra vậy?


Rồi chàng tự trả lời:


– Phải rồi! Khi cha con họ Vạn đọc bí quyết trong Liên Thành Kiếm Phổ bị bọn Lỗ Khôn nghe lỏm được, ngay lúc đó có mấy tên lặp lại bốn chữ "Giang Lăng Thành Nam". Cha con Vạn Chấn Sơn toan rượt theo bắt lại để điều tra thì mấy tên đồ đệ kia đã chạy trốn rồi. Cứ như vậy đồn đại ra ngoài nên số người biết tới mỗi ngày một nhiều.


Chàng nhớ lại ngày trước khi còn ở trong ngục với Đinh Điển.


Cũng có nhiều hào sĩ giang hồ nghe phong thanh tìm đến, nhưng đều bị Đinh Điển đánh chết hết.


Chàng sực nghĩ tới điều gì bất giác la lên:


– Trời ơi! Đinh đại ca ủy thác cho ta một việc mà ta chưa làm xong, bây giờ ta phải lo vụ này trước đi tức là đem gói cốt hôi của Đinh đại ca mai tang với thi thể của Lăng cô nương cho hai người ở dưới suối vàng được mãn nguyện.


Địch Vân tìm kiếm không đầy nửa ngày đã điều tra ra phần mộ của Lăng tiểu thư.


Nguyên phụ thân Lăng tiểu thư làm tri phủ Giang Lăng, chàng chỉ cần đến tiệm bán quan tài lớn nhất trong thành và vào tiệm làm bia mộ để dò hỏi là biết liền. Phần mộ Lăng tiểu thư táng trên trái núi nhỏ ở ngoài cánh cửa đông cách thành Giang Lăng chừng hai chục dặm.


Địch Vân mua một thanh sắt và một cái cuốc ra cửa đông, chàng tìm đến phần mộ kia được ngay, trên tấm mộ bia đề bảy chữ:


"Ái nữ Lăng Sương Hoa chi mộ".


Phía trước mộ không trồng hoa hay cây cối gì hết.


Địch Vân tự hỏi:


– Lăng cô nương hồi còn sinh tiền rất thích hoa tươi, sao phụ thân cô không trồng ở đây cho cô một cây gì. Vậy mà cũng kêu bằng ái nữ, ái nữ, ái nữ! Ha ha!


Lão có yêu con gái thật không?


Chàng cười lạt mấy tiếng lại nhớ tới Đinh Điển và Thích Phương rồi không nhịn được hai hàng nước mắt tầm tã như mưa.


Vạt áo chàng lúc khóc Thích Phương vào buổi sáng sớm đã ướt rồi, bây giờ ở trước mộ Lăng Sương Hoa lại tưới thêm hai hàng tân lệ.


Khu phụ cận trái núi này không có nhà ở, lại cách đường lớn khá xa, chẳng có một người nào qua lại, nhưng Địch Vân nhận thấy ban ngày đào mộ không tiện, chàng đành chờ đến đêm mới động thủ.


Địch Vân đào ba lớp đất đến lớp đá lớn, chàng khuân hết ra mới ngó thấy cỗ quan tài gỗ.


Trải mấy năm khốn khổ gian nan, Địch Vân không phải là người dễ nẩy mối thương tâm hay dễ sa lệ, nhưng ánh trăng thảm đảm chiếu vào cỗ quan tài khiến chàng nhớ tới Đinh đại ca chết vì cỗ quan tài này thì chàng không khỏi thương tâm sao được? Bất giác chàng lại đổ lệ chan hòa.


Địch Vân đã biết Lăng Thoái Tư đổ chất kịch độc Phật Tỏa Kim Liên vào quan tài, tuy cách khoảng thời gian khá lâu ngày, và lúc khiêng quan tài tới đây mai tang, chắc họ đã lau chùi độc dược rồi, nhưng chàng vẫn không dám mạo hiểm đụng tay vào nắp quan tài, chàng rút thanh huyết đao lùa vào khe những tấm gỗ lia đi một lượt.


Thanh huyết đao này chém vàng chặt sắt còn đứt thì đối với chất gỗ chẳng khác gì đậu hũ, Địch Vân không cần dùng sức cũng cắt hết được ngàm đố. Chàng đẩy tay lên một chút, tấm thiên quan tài liền mở tung bay ra.


Đột nhiên Địch Vân ngó thấy trong quan tài hai cánh tay đã thành xương khô giơ lên.


Nắp quan tài bay ra, hai xương cánh tay liền rớt xuống tựa hồ biết cử động.


Địch Vân giật mình kinh hãi tự hỏi:


– Khi liệm di thể Lăng tiểu thư bỏ vào quan tài, sao hai cánh tay lại giơ cao lên như vậy? Vụ này thật là kỳ quái!


Chàng lại thấy trong quan tài chẳng có thọ y cùng chăn đệm và những đồ khâm liệm chi hết, người chết mặc một manh áo bọc lấy nắm xương trắng.


Địch Vân quì xuống lâm âm khấn khứa:


– Đinh đại ca! Lăng tiểu thư! Hồi sinh tiền hai vị không thể thành chồng vợ thì su khi chết đi mai tang cùng một chỗ là tâm nguyện được thảo mãn rồi, hai vị có khôn thương cũng được ngậm cười nơi chín suối.


Chàng cởi bọc trên lưng xuống lấy gói cốt hôi của Đinh Điển rải lên mặt hài cốt của Lăng cô nương.


Địch Vân lại kính cẩn lạy bốn lạy rồi đứng dậy, chàng dùng tấm giấy bọc cốt hôi để lót tay bưng tấm nắp quan tài đậy vào.


Dưới ánh trăng chàng chớt ngó thấy mặt trong nắp quan tài phảng phất có nét chữ...


Chàng nhìn gần vào quả thấy mấy chữ lệch lạc và đọc được:


– "Đinh lang! Đinh lang! Kiếp sau sẽ làm phu thê".


Địch Vân trong lòng giá lạnh, ngồi phệt xuống đất.


Chàng nhận ra mấy chữ này hiển nhiên khắc bằng móng tay, chàng ngưng thần ngẫm nghĩ một chút rồi hiểu ngay, bất giác chàng buông tiếng thở dài, nhỏ lệ than thầm:


– Té ra Lăng cô nương đã bị phụ thân chôn sống, lúc nhập quan nàng chưa chết, nàng nằm trong quan tài giơ tay lên khắc chữ vào mặt trong nắp quan tài, vì thế mà lúc nàng chết đi hai tay vẫn còn giơ lên. Trong thiên hạ sao lại có người cha tàn nhẫn đến thế? Đinh đại ca thủy chung không chịu khuất phục, Lăng cô nương thủy chung không phụ tình Đinh đại ca, phụ thân nàng càng căm hận mà hạ độc thủ như vậy.


Rồi chàng lẩm bẩm:


– Lăng tri phủ phát giác ra Đinh đại ca vượt ngục, đoán chắc y sẽ tìm lão để đòi nợ nên đổ chất độc Phật Tỏa Kim Liên vào quan tài để đánh bẫy y, thế thì lòng dạ lão còn tàn độc hơn cả Phật Tỏa Kim Liên.


Lúc chàng đem tấm nắp quan tài gần lại, còn ngó thấy một bên có hai hàng chữ viết ở phía dưới.


Những chữ này toàn là số mục như "Bốn mươi ba", "Năm mươi hai", "Mười một" vân vân...


Địch Vân hít một hơi khí lạnh, bụng bảo dạ:


– Phải rồi! Lăng cô nương đến lúc lâm tử còn nhớ lời tự nguyện là ai đem di thể Đinh đại ca hợp táng với di thể của nàng sẽ được biết điều bí mật về Liên Thành Kiếm Phổ, Đinh đại ca lúc ở trong vườn hoang đã đọc cho ta nghe một phần, nhưng chưa đọc xong đã bị chất độc phát tác rồi chết mất. Chỗ bí mật trong kiếm phổ của sư phụ bị nước mắt của sư muội nhỏ vào để lộ ra, sau cha con họ Vạn dằng nhau cuốn sách thành tan nát. Ta đã tưởng vụ bí mật này từ mai một, ngờ đâu Lăng cô nương còn ghi ở chỗ này.


Chàng lẩm nhẩm cầu chúc:


– Lăng cô nương! Cô thật là người thủ tín... Tiểu đệ đa tạ hảo tâm của cô nương, có điều lòng dạ tiểu đệ đã nguội lạnh, chán nản mọi sự Ở đời. Tiểu đệ hận mình chẳng thể đào huyệt tự chôn mình bên cạnh Đinh đại ca và cô nương, vì còn mối đại thù chưa trả, tiểu đệ phải giết xong cha con họ Vạn mới tính đến hậu sự của mình được. Tiểu đệ coi vàng bạc châu báu cũng như đất bùn, chẳng quý báu gì.


Chàng khấn rồi nhắc tấm thiên lên toan đậy vào quan tài, bỗng chàng chợt động tâm cơ, la lên:


– Trời ơi! Phải lắm! Hiện giờ ta chưa biết cha con họ Vạn ẩn nấp ở đâu, e rằng kiếp này khó lòng tìm thấy chúng, nếu ta viết những điều bí mật về kiếm quyết bày ra trước mắt mọi người, cha con họ Vạn hay tin tất nhiên lần đến. Phải rồi! Phải rồi! Điều bí mật này là miếng mồi thơm để nhử chúng vào bẫy, dù cha con họ Vạn có sinh lòng ngờ vực và thận trọng đến đâu cũng phải mò tới để coi cho biết.


Địch Vân nghĩ vậy liền ngửa tấm thiên nhìn cho rõ những chữ số mục, chàng dùng mũi thanh huyết đao vạch vào mặt sau cây thiết sạn.


Chỉ trong khoảnh khắc chàng khắc xong đọc kỹ lại, không có chỗ nào lầm lẫn mới đậy nắp quan tài và đặt những phiến đá nguyên như cũ rồi lấp đất cho thành ngôi mộ mới nguyên.


Địch Vân thở phào một cái tự nói để mình nghe:


– Thế là mối tâm nguyện của Đinh đại ca và Lăng cô nương đã được hoàn thành, sau khi trả xong mấy món huyết cừu, ta trở lại đây trồng mấy trăm thứ hoa cúc. Đinh đại ca và Lăng cô nương rất thích hoa cúc đặc biệt là thứ Xuân Thủy Bích Ba, một loại lục cúc nổi danh.


Sáng sớm hôm sau trên tường thành ở cửa nam thành Giang Lăng xuất hiện ba hàng chữ toàn là số mục viết bằng vôi trắng xóa, chữ nào cũng lớn một thước vuông, đứng xa đã nhìn thấy rõ ràng là số bốn, số năm mươi mốt, số ba mươi ba, số hai mươi lăm...


Lạ Ở chỗ những hàng chữ này cách mặt đất gần hai chục trượng, trong thành Giang Lăng chẳng có cái thang nào dài đến thế để người ta trèo lên mà viết chữ.


Ai cũng cho là ngoài cách làm quăng giây từ trên mặt thành thả xuống đất cho người ngồi vào rồi rút lên lưng chừng để người ta viết chữ, không còn cách nào khác.


Dưới chân tường cách những dòng chữ chừng mười mấy trượng, một khiếu hóa tử đang ngồi sưởi ấm dưới ánh mặt trời, cởi áo ra bắt rận, người này chính là Địch Vân.


Những chữ số trên tường không cần nói cũng biết là do tay chàng đã viết ra.


Người kéo đến cửa nam rất đông, dù là hương dân quê mùa chẳng hiểu gì về ý tứ những số mục này, nhưng thấy chuyện kỳ lạ cũng tới dòm ngó.


Chỉ sau mấy giờ khắp thành Giang Lăng từ ngoài chợ cho đến trong quán trà, quán cơm, ai cũng nghị luận ồn ào về vụ này.


Những kẻ hiếu kỳ ùn ùn đến cửa nam coi nhiệt náo, nhưng những chữ số mục ngoài cái đặc biệt viết trên cao quá tầm tay mọi người chẳng có chi kỳ lạ, hay ho, nên số người nhàn rỗi chỉ coi qua rồi bỏ đi còn một số hào khách giang hồ lưu lại.


Những nhân vật giang hồ trong tay đều cầm một cuốn Đường Thi tuyển tập, sao lại những chữ số mục trên tường chau mày suy nghĩ rất cực nhọc.


Địch Vân ngó thấy Tôn Quân tới nơi rồi, sau đó Thẩm Thành cũng đến ngay, lát nữa Lỗ Khôn lại mò tới.


Nhưng bọn này không hiểu thứ tự những chiêu thứ trong Liên Thành Kiếm Phổ nên tuy trong tay chúng đều cầm cuốn Đường Thi tuyển tập mà không điều tra được bí mật giữa những số mục viết trên tường và kiếm chiêu trong kiếm phổ.


Chúng chỉ nghe lỏm ở nơi sư phụ nói ra là cách tham tường điều bí mật cần phải nhớ thứ tự những bài thơ trong Đường Thi, mỗi chữ số thuộc về bài thơ nào mới lần ra được.


Trên đời hiện nay chỉ có ba nhân vật nhờ số mục mà điều tra được những bí mật trong Liên Thành Kiếm Phổ là Vạn Chấn Sơn, Ngôn Đạt Bình và Thích Trường Phát.


Bọn Lỗ Khôn ba người thì thào nghị luận, nhưng chúng đứng cách xa nên Địch Vân không nghe rõ chúng nói gì.


Chàng thấy ba tên bàn tán một lúc rồi đi vào thành.


Chẳng mấy chốc ba tên lại hóa trang rồi trở ra, một tên giả làm người bán trái cây gánh một gánh hàng, một tên trá hình người bán rau, còn một tên hóa trang làm hương dân đi cuốc đất.


Ba tên này ngồi ở chân thành, chú ý dòm ngó những người qua lại.


Địch Vân đã đoán ra bọn chúng định bụng thế nào rồi, đây là chúng đang chờ Vạn Chấn Sơn tới.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
128 Căn (e980)

128 Căn (e980)

Thật ra có thích thì mới có ghét được chứ, đâu phải tự dưng mà ghét

28-06-2016
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Bán chữ

Bán chữ

- Tôi yêu cầu các em phải đi học thêm! – Quắc mắt nhìn lũ học trò chẳng hiểu mô

29-06-2016
Gấu Em Có Võ

Gấu Em Có Võ

Tên truyện: Gấu Em Có VõTác giả: thanhhpvn1Thể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 36 chương
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016
Lối thoát

Lối thoát

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc,

30-06-2016
Điều em muốn...

Điều em muốn...

14.00 Anh biết không, hạnh phúc với em đơn giản là thế.... *** Anh, khi

24-06-2016
Chút hương tình đầu

Chút hương tình đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Muốn khắc

27-06-2016