80s toys - Atari. I still have
128 Căn (e980)

128 Căn (e980)


Tác giả:
Đăng ngày: 28-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 86 đánh giá )

128 Căn (e980)

↓↓
Thật ra có thích thì mới có ghét được chứ, đâu phải tự dưng mà ghét được....


Tặng cho những chàng trai "mọt sách" :))


***


Hiện tại....Tôi ghét hắn!

bạn đang xem “128 Căn (e980)” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi ghét cái tên đeo kính cận cao lêu nghêu lúc nào trong mắt cũng chỉ có một mục đích: "Làm sao để kết quả học tập cao, cao và cao hơn nữa".


Tôi ghét cả cách hắn luôn tỏ ra là học sinh gương mẫu đúng mực và hạn chế một cách tối đa nói chuyện riêng trong lớp.


Cuối cùng, tôi ghét cái thái độ dửng dưng của hắn khi tôi nói thẳng vào mặt hắn rằng: "Tớ thích cậu" Rồi hắn nhíu mày, nhún vai, chẳng cần suy nghĩ: "Để tớ đỗ Đại học rồi xem xét sau."


Ghét!





1 tiếng. 25 phút. 35 giây trước. Tôi còn thích hắn đến phát điên lên được cơ đấy!


Nhỏ Mai Anh sau một hồi kiên nhẫn im lặng nghe tôi kể lể này nọ, nó dang tay vỗ lấy vỗ để vào vai tôi, ra điều an ủi.


- Thôi, mày à.


Tôi đặt phịch cái ba-lô xuống chiếc ghế cạnh Mai Anh, càu nhàu.


- Nhưng tao vẫn điên lắm.


- Điên thì mới yêu người điên.


- Cái gi?


Mai Anh cố cười ngoan, rồi với cái giọng lanh lảnh của mình, nó kể lể.


- Này nhé. Thế này có điên không. Cái tên Ju đó công nhận học hành thì cũng đỉnh thật. Nhưng tin tao đi, tên ấy chẳng biết "yêu đương" là cái gì đâu.


Tôi lườm nó nghi ngờ.


- Sao mày biết?


- Thì đấy mày xem. Mày vừa thất bại trong việc " tỏ tình" với gã Ju đó sáng nay còn gì. Hố hố.


Bây giờ thì tôi ghét cả cái tiếng cười của nhỏ Mai Anh!


***


Tối, ôm một chồng bài tập đặt lên bàn, trong đầu tôi vẫn mơ hồ suy nghĩ về những lời nói chẳng biết là đùa hay thật của Mai Anh.


Có thật là Ju không biết "Yêu đương" là cái gì không? Ầy. Dễ mà. Thì cứ thinh thích nhau là được. Đại loại là thích nhìn thấy nhau, thích nói chuyện với nhau và thích làm những điều mà cả hai cùng thích. Thế thôi!


Nhưng cái gã Ju đó... Hắn chỉ "yêu" sách vở thôi! Kì thực thì chẳng ai hiểu hắn, và cũng chẳng ai có thể hiểu nổi. Hắn kì bí như cái tên của hắn - Ju.


Con gái rất lạ. Những chàng trai tỏ rõ là thích mình, để ý đến mình thì chẳng bao giờ cảm thấy rung rinh hay đại loại là cảm động. Trong khi đó, lại dễ siêu lòng với những tên có vẻ bề ngoài hơi lạnh lùng, hay những tên tỏ ra hoặc cố tỏ ra chẳng quan tâm tới sự xuất hiện của con gái.


Tôi là một ví dụ.


Nhỏ Mai Anh luôn nhìn tôi bằng ánh mắt kì quái như thể tôi là một sinh vật lạ khi tôi thẳng thừng từ chối lá thư của Huy để chốt hạ câu cuối: "Tớ thích người khác rồi." Và cho đến khi gặng hỏi mãi tôi mới chịu nói "người khác" là ai, nhỏ Mai Anh như muốn gào vào mặt tôi 4 chữ kinh thiên động địa: "Tại sao lại là Ju?"


Tôi cũng chẳng biết tại sao. Chỉ biết rằng, tôi thích cái vẻ thờ ơ với mọi chuyện xung quanh của Ju, thích nhìn Ju đọc sách và thích cái cách mà cậu ấy sắp xếp mọi thứ liên quan đến sách vở.


Ban đầu thì tôi cũng nghĩ rằng, có chăng chỉ là cảm giác tôi muốn Ju chú tâm đến mình. Sau lại nghĩ có lẽ mình thích Ju thật. Rồi hiện tại thì thấy có vẻ như mình đang ghét Ju!


...


Ju xuất hiện ở lớp tôi vào học kì 2 lớp 11. Sau đó, một cách nhanh chóng, Ju leo lên vị trí số 1 trong lớp về kết quả học tập. Hồi đấy, tôi ghét Ju lắm. Nhìn thấy Ju là cứ tránh như gặp ma. Vì lẽ, có sự xuất hiện của Ju, tôi từ hạng 1 tụt xuống hạng 2 về kết quả học tập. Cũng ra sức học để lấy lại phong độ một thời, nhưng cũng chẳng có chút hi vọng mong manh nào. Bài tôi 8 điểm thì Ju 9. Tôi 9 thì Ju 9,5. Tôi 9,5 thì Ju 10 tròn!


Lớp 12, tôi cũng tự an ủi bản thân ở vị trí thứ hai cũng được. Nhất lâu rồi giờ cho người mới nhất thì có sao. Sau rồi thấy cũng nể nể Ju. Sau nữa thì thấy Ju cũng khá được. Sau nữa nữa thì ngầm để ý. Sau cuối thì nói thẳng tình cảm ra. Cái kết thì quay lại cảm xúc ban đầu. Ghét Ju!


Kể ra hôm đó thì tôi cũng ngu khi thẳng thừng từ chối Huy để ôm tia hi vọng mong manh ở Ju. Huy là một chàng trai khá vui tính và năng nổ. Tuy nhiên, tôi biết, để nói ra 3 từ " Tớ thích cậu" trong bưu thiếp Huy gửi tôi tuần trước thì cậu ấy đã phải chuẩn bị tinh thần trong một thời gian khá lâu.


Tôi thừa nhận là mình chỉ chăm chăm sao có kết quả học tập tốt, nhưng tôi không phải mẫu chỉ biết sách vở. Tôi học nhưng vẫn chơi. Học nhưng vẫn có đủ thời gian để biết ai đang ngầm quan tâm tới mình. Và tôi thừa biết, Huy có ngầm theo dõi tôi từ năm lớp 10. Chỉ là tôi vờ như không biết điều ấy.


Để rồi hôm đi cùng nhỏ Mai Anh, tôi nhận được tấm bưu thiếp của Huy, tôi không ngỡ ngàng là mấy, chỉ thản nhiên trả lời "Tớ thích Ju."


Huy cười, ngập ngừng nói: "Vậy bao giờ hết thích Ju, có thể thích tớ, được không?"


Tôi không trả lời câu hỏi của Huy khi ấy, vì trong đầu lúc nào cũng nghĩ tới viễn cảnh sẽ mở lời nói tình cảm của mình với Ju như thế nào. Để rồi cũng ba từ " Tớ thích cậu", nhưng lần này, tôi là người "bị" từ chối chứ không phải là người "được" từ chối!


Chí ít ra thì cuối cùng tôi còn nói với Huy rằng," Để tớ suy nghĩ đã". Còn cái tên Ju này, hắn nói trong thời gian "Để tớ thi xong Đại học đã".


Điều duy nhất mà tôi nghĩ lúc ấy với tâm trạng của một đứa con gái tồi tệ vừa bị thất tình: "Thi xong Đại học ư? Lâu thấy bà!"


Đương nhiên, tôi chỉ nghĩ và lườm trộm.





***


Mẫu "Thanh niên nghiêm túc trong học tập" bao giờ cũng thấy xuất hiện cái tên Ju. Thế nhưng, lần này, cả lớp tôi dường như được một phen " sững sờ" khi đích thân bác bảo vệ "hộ tống" một học sinh có dáng người cao cao, đeo kính cận vào lớp học, sau đó giao cho cô giáo chủ nhiệm.


- Đây là học sinh trèo tường giỏi nhất mà tôi từng gặp đấy!


Cô giáo chủ nhiệm lớp tôi cũng ngạc nhiên không kém gì 50 đứa học sinh trong lớp. Cô hỏi lại lần nữa.


- Có đúng là học sinh này không bác?


Và khi nhận được cái gật đầu chắc nịch của bác bảo vệ. Cả cô giáo lẫn học sinh trong lớp, không ai bảo ai, đều làm miệng chữ "Hả" cứng ngắc.


Tôi thì bỗng dưng thấy buồn cười. Sau rồi càng nghĩ càng buồn cười, ra là thiên tài thì cũng có lúc "sa cơ lỡ bước".


Tìm hiểu ra tôi mới biết, xe đạp của Ju sáng nay bị hỏng, thế là hắn gửi xe đạp ở chỗ gửi xe rồi chạy bộ tới trường. Không may cho hắn là quá giờ, bác bảo vệ lại khá nghiêm, nên là hắn nảy ý trèo tường. Nhưng ai đời, người ta trèo tường thì phải quăng cặp với quăng dép vào trước, sau rồi trèo. Hắn thì không như vậy. Hắn lao thân vào trước, sau rồi sực nhớ ra còn cặp và dép ở ngoài, hắn lại trèo ra lần nữa để lấy cặp. Khi đang cố trèo vào lần 3, hắn có cơ may được gặp bác bảo vệ.


Thì ra sau những lời giải nhanh và chính xác trên bài kiểm tra, hắn lại khá ngờ nghệch và ngô ngố như thế!


Và thế là hắn bị phạt. Nhặt lá sau giờ học. 1 tuần. Chính thức là hắn buồn! Cô giáo buồn! Tôi thì vui như vừa trúng sổ xố!


Chẳng là tôi có tham gia câu lạc bộ ghi-ta ở trường, cuối giờ học nào cũng ở lại độ 1 tiếng để luyện ghi-ta, trong khi đó, phạm vi hắn nhặt lá lại đúng trước khu sinh hoạt câu lạc bộ.


Sau rồi tôi cũng ngẩn người. Không biết là vì sao mình lại hân hoan cười hỉ hả khi biết điều ấy. Rõ ràng là tôi ghét hắn cơ mà!!!


Rõ là cái thứ tình cảm chẳng thế gọi tên. Tình cảm chẳng gọi tên ấy dù đúng dù sai, đứa nào nhớ dai rõ là khổ nhất!!!


...


Trống tan giờ, tôi phi ngay xuống câu lạc bộ ghi-ta, bỏ mặc nhỏ Mai Anh vẫn la oai oái trên lớp: "Đúng là cái đứa dại trai!"


Rõ là phong cách của một học sinh gương mẫu, tên Ju ấy, đã và đang chăm chỉ nhặt lá. Tôi ngẩn người, trong lòng cũng dấy lên những cảm xúc kì quái.


Thật ra thì hắn cũng có cái tố chất của những tên con trai mà tôi đánh chữ


" Được". Hắn không mang cái sĩ diện hão mà bao tên con trai khác vẫn thể hiện. Hắn vi phạm, và hắn sẵn sàng chịu kỉ luật, không một lời thanh minh. Hắn nghiêm túc nhặt lá bỏ và thùng rác mà không hề có chút dè dặt hay ngại ngùng.


Ví như bao tên con trai mà tôi thấy, hoặc cố tỏ ra "Công tử" , hoặc cố tỏ ra cái việc nhặt lá sau trường như là một việc gì đó xấu hổ và "mất điểm" lắm. Thật ra, con trai vẫn luôn nhầm tưởng rằng, có chút gì đó hào nhoáng và bóng bẩy là "ghi điểm" trong mắt con gái. Nhưng, họ đâu hay, chính kiểu giản dị mà chân thành, mới là điều mà con gái ngưỡng mộ nhất!


"Bộp" - Một cái vỗ vào vai từ phía sau.


Tôi giật bắn người. Không cần quay lại, cũng đoán ngay ra là Huy. Kiểu xuất hiện bất thính lình thế này bao giờ cũng là cậu ấy.


Chẳng sai. Vừa quay người lại, tôi đã gặp ngay nụ cười của Huy.


- Này Ki. Sao không vào lớp. Đứng ngoài làm gì vậy?


Tôi cũng nở nụ cười tươi rói đáp lại.


- À. Hóng gió tí ấy mà.


- Vào lớp thôi! - Huy giục.


- Huy vào trước đi. - Tôi chối.


- Vào cùng vậy.


- Sao....?


- Hôm nay có bài kiểm tra đàn ngoại khóa đấy.


Chính thức là tôi thấy lời Mai Anh nói đúng. " Đúng là cái đứa dại trai" Rõ là chỉ vì ngây người nhìn cái tên Ju kia, mà giờ, ngay bài kiểm tra đàn ngoại khóa tôi cũng không nhớ!





Bài kiểm tra đàn ngoại khóa là hình thức kiểm tra hàng tháng, nhằm chọn những học sinh tiêu biểu để tham gia các lớp dạy đàn cho học sinh khóa dưới.


Vì chúng tôi là học sinh cuối cấp, nên đây là bài kiểm tra cuối cùng và cũng là đợt dạy đàn cuối cùng cho học sinh lớp 10. Kì 2, chúng tôi nghỉ vì còn nhiều kế hoạch học tập và ôn thi.


Kết quả lần này, tất cả thành viên 12D1 đều qua thành công. Khỏi phải nói, tôi mừng cỡ nào.


Thật ra thì cả lớp tôi, chỉ có tôi và Huy tham gia câu lạc bộ ghi-ta này, từ lớp 10. Và mặc dù trước đó, khi tấm bưu thiếp Huy có gửi cho tôi, tôi đã thẳng thừng từ chối. Nhưng vài ngày sau, chúng tôi vẫn "bình thường" như mọi ngày.


Tôi có để ý thấy vài cô bạn trong lớp, khi nhận được tấm bưu thiếp hay lá thư của một ai đó "không phải là người mà mình để ý" sau khi từ chối thẳng thừng, thường thì có hai biểu hiện thế này. Một là ngầm coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra, nhưng khi cả hai giáp mặt nhau thường thì khá ngượng ngùng và không còn tự nhiên như trước. Hai là, tình cảm quay ngoắt 180 độ. Trước đó còn coi là bạn, sau rồi cảm thấy "ghen ghét" rồi không nói chuyện với "người - đưa thư - ấy" nữa.


Tôi thì không như vậy. Tôi và Huy vẫn giữ cho mình tình bạn như trước. Chẳng coi như mọi chuyện chưa-từng-xảy-ra, cũng chẳng vờ vịt nghĩ rằng mọi chuyện đã-qua. Tôi hiểu, chỉ cần bước qua cái gọi là " nhất thời" sẽ giữ gìn được cái gọi là "mãi mãi". Nhất thời, chúng tôi chỉ vì chuyện tấm bưu thiếp mà đánh mất tình bạn, nhưng bước qua nó rồi, chúng tôi sẽ vẫn là những người bạn, dù Huy có đang thích tôi.


Nhưng cũng có thể tôi là đứa "chai mặt". !!!


Bằng chứng là để chúc mừng cho kì thi ghi-ta vừa nãy, tôi và Huy cùng xuống căn-tin trường ăn mừng. Trong khi nét mặt tôi hồ hởi thì Huy khá là rụt rè. Để kéo không khí lên cao, tôi hứng chí gọi to.


- Cô ơi, có C2 không ạ?


- Có cháu ơi.


- Có lạnh không cô?


- Có. Chaú lấy mấy chai?


- Vậy cô có Trà Xanh không?


- Có. Trà Xanh không độ. Có lạnh.


- Vậy cho cháu 2 lon Bò Húc!

↑↑
Hoa hồng đỏ

Hoa hồng đỏ

"- Chị em thích anh lắm! Em nghe chị ấy nói thế. Chị ấy muốn anh mua hoa hồng tặng

29-06-2016
Bắt gian

Bắt gian

Tình hình là rất tình hình. Cái Lan nháy mắt với Hoa, Hồng, Thảo. Mấy đứa ngồi lại

27-06-2016
Cầu vồng bình yên

Cầu vồng bình yên

Ngày bình thường Tôi hai mươi mốt tuổi, học kiến trúc, thích nghe rock, chơi game online,

27-06-2016
Tìm lại những ngày xưa

Tìm lại những ngày xưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") - Lúc

27-06-2016
Bí mật của Gấu

Bí mật của Gấu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Nó

25-06-2016
Lung linh mắt nắng

Lung linh mắt nắng

Tính em là vậy, khi đã yêu mến ai thì quan tâm hết mình. Con người sống để yêu nhau.

24-06-2016
Đeo chuông miệng mèo

Đeo chuông miệng mèo

Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn

24-06-2016
Cô gái vắt sữa

Cô gái vắt sữa

Ở trang trại nọ có một cô gái vắt sữa nhan sắc bình thường. Công việc hàng ngày

24-06-2016
Legging trên sofa

Legging trên sofa

Anh bảo có sự khác nhau không, giữa việc người ta yêu mình và xây dựng tương lai có

24-06-2016
Tiếng chuông

Tiếng chuông

"Bố mày rất tàn bạo, tao nói thật lòng. Một con quỷ." "Ông ấy rất thích máu, nên

29-06-2016
Có một mùa hoa ở lại

Có một mùa hoa ở lại

Ai rồi cũng sẽ đi qua những tháng ngày vụng dại của tuổi trẻ. Ai rồi cũng có lúc

24-06-2016
Hôn nhân "sorry"

Hôn nhân "sorry"

Cô vợ không nhìn thấy ông chồng hay thanh minh xin lỗi của mình. Cô không thấy chàng trai

01-07-2016