Polaroid
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Liên Thành quyết - Kim Dung - Chương 44 - Dùng Phép Cũ Thủ Tiêu Ngô Khảm

↓↓
Thích Phương chờ đợi đến lúc Vạn Khuê ngáy pho pho mới rón rén ngồi dậy, nhẹ bước xuống lầu ra nhà ngoài định đến chỗ Vạn Chấn Sơn.


Trong nhà đèn lửa tắt hết, lại có thanh âm khằng khặc rất quái dị vọng ra, dường như một người đang làm việc gì cực nhọc thở hút khó khăn.


Thích Phương lấy làm kỳ, nàng toan cất tiếng gọi:


– Công công!

bạn đang xem “Liên Thành quyết - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng nàng kịp dừng lại, thò đầu dòm qua khe cửa sổ vào trong.


Lúc này bóng trăng chênh chếch qua làn giấy dán cửa sổ nàng nhìn thấp thoáng thấy Vạn Chấn Sơn nằm ngửa trên giường, hai tay lão từ từ đẩy lên không mà hai mắt vẫn nhắm nghiền.


Thích Phương nín thở nghĩ thầm:


– Công công đang luyện môn nội công cao thâm, ta nghe nói lúc luyện nội công kỵ nhất là đừng để ngoại giới quấy nhiễu, nếu không sẽ bị tẩu hỏa nhập ma một cách dễ dàng, bây giờ ta không thể hô hoán được, đành chờ công công luyện nội công xong sẽ tính.


Nàng thấy Vạn Chấn Sơn hai tay đẩy lên không một hồi rồi từ từ ngồi dậy, lão bước xuống giường đi về phía trước mấy bước, cúi mình xuống lão lại đưa tay lên không tựa hồ chụp lấy vật gì.


Thích Phương Lẩm Bẩm:


– Công công đang luyện Cầm Nã Thủ Pháp.


Nàng coi một lúc nữa thấy đông tác của Vạn Chấn Sơn càng về sau càng quái dị, hai tay lão không ngớt chụp vật gì trên không rồi làm như xếp ngay ngắn lại, tựa hồ xếp những phiến gạch cao lên. Nhưng dưới ánh trăng nàng nhìn khá rõ thì trên mặt ván gác chẳng có vật gì.


Thích Phương thấy lão chụp trên không một lúc rồi hai tay sờ soạng tựa hồ nhận thấy là đủ lớn rồi.


Hai tay lão lại thủ thế như ôm một vật gì lớn nhét vào phía trong.


Thích Phương mê man coi tình trạng này, lại thấy Vạn Chấn Sơn vẫn nhắm mắt, cử động của lão không giống người luyện công, mà tựa hồ kép hát trên sân khấu đang đóng vai tuồng câm.


Đột nhiên nàng nhớ tới câu Đào Hồng nói ở trong tòa nhà từ đường hoang phế:


"Lão gia nữa đêm trở dậy xây tường".


Nhưng cử động này của Vạn Chấn Sơn không phải là xây tường, dù có liên quan gì đến tường thì cũng chỉ là đắp cái lỗ hổng ở bờ tường.


Thích Phương đâm ra hoảng sợ lẩm bẩm:


– Phải rồi! Công công mắc phải Ly Hồn Chứng, nghe nói người mắc bệnh này trong lúc ngủ mơ nhỏm dậy hành động, có người cởi hết quần áo đi lại trên nóc nhà, thậm chí có người sát nhân phóng hỏa. Làm những việc cực kỳ quái dị, khi tỉnh táo lại hoàn toàn không nhớ gì nữa.


Vạn Chấn Sơn tiếp tục theo tư thế chụp lấy vật gì để lấp vào chỗ tường hổng rồi lại vọt lên không dùng sức đẩy mấy cái, tiếp theo lão hành động như người lấy gạch xây tường.


Thích Phương lẩm bẩm:


– Quả đúng là hành động xây tường.


Ban đầu mới trông thấy Vạn Chấn Sơn hành động điên khùng nàng không khỏi ớn da gà, sau nàng nhận ra cử động của người xây tường thì trong đầu óc đã có điều tiên nhập của Đào Hồng nên không sợ nữa.


Nàng nghĩ thầm:


– Đào Hồng đã nói công công mắc phải Ly Hồn Chứng từ lâu rồi, đa số những người mắc phải bệnh này không muốn để ai hay, Đào Hồng thường ngủ cùng phòng với công công nên biết rõ ngọn ngành, dĩ nhiên công công khó chịu về điều đó.


Bây giờ nàng lại cởi mở được cả nghi vấn vì sao mà Đào Hồng bị Vạn Chấn Sơn đuổi đi.


Nàng sực nhớ ra điều gì tự hỏi:


– Không hiểu công công còn xây tường bao lâu nữa mới tỉnh táo lại? Nếu để quá canh ba, gã Ngô Khảm đổ thuốc giải đi rồi bỏ trốn thì hỏng bét.


Nàng thấy Vạn Chấn Sơn cử động xây tường lúc nữa rồi dừng lại ngắm nghía, miệng mỉm cười ra chiều thỏa mãn.


Đoạn lão lên giường nằm nghĩ.


Thích Phương bụng bảo dạ:


– Công công vất vả hồi lâu chắc là thần trí chưa ổn định, hãy để lão nghĩ một lát rồi ta sẽ kêu.


Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài cửa phòng có người đến gõ nhẹ mấy tiếng, tiếp theo thanh âm cất lên gọi:


– Gia gia! Gia gia!


Đúng là thanh âm của Vạn Khuê.


Thích Phương kinh ngạc tự hỏi:


– Sao bây giờ tam ca còn tới đây? Y đến làm gì?


Vạn Chấn Sơn lập tức ngồi nhỏm dậy, lão định thần lại hỏi:


– Có phải Khuê nhi đó không?


Lão đã luyện võ lâu ngày, thính lực linh mẫn hơn người thường nhiều, dù lão đang ngủ say nhưng có tiếng động, dù là tiếng hô hoán nhỏ nhẹ cũng đủ khiến lão hồi tỉnh, chỉ khi nào Ly Hồn Chứng đang phát tác, tinh thần bị cầm giữ vào việc gì thì mới khó tỉnh táo trở lại.


Vạn Khuê đáp:


– Hài nhi đây.


Vạn Chấn Sơn nhảy xuống khỏi giường nằm mà không phát ra tiếng động, tuy lão tuổi gì nhưng thân pháp còn mau lẹ khác thường.


Vạn Chấn Sơn lập tức rút then mở cửa cho Vạn Khuê vào.


Lão vừa ngó thấy con đã hỏi ngay:


– Có tìm ra manh mối gì về kiếm phổ không?


Trong lòng lão lúc nào cũng băn khoăn về pho kiếm phổ.


Vạn Khuê hô một tiếng:


– Gia gia!


Rồi đưa tay trái vịn vào thành ghế.


Ánh trăng lọt qua làn giấy dán cửa sổ rọi vào trong phòng, Thích Phương nhìn thấy lờ mờ người gã lảo đảo, nàng sợ bóng mình in vào tờ giấy có thể làm cho bại lộ hành tung. Nàng liền co người lại đứng thấp xuống dưới cửa sổ, nghiêng mình chú ý lắng nghe, chứ không dám đứng thẳng người để dòm động tĩnh của cha con họ Vạn.


Vạn Khuê hô một tiếng gia gia, dừng lại một chút rồi ngập ngừng nói tiếp:


– Con dâu của gia giạ.. không phải là người tốt.


Thích Phương giật mình kinh hãi tự hỏi:


– Tại sao y lại nói thế?


Lại nghe thanh âm Vạn Chấn Sơn cất lên hỏi:


– Chuyện gì vậy? Chắc đôi vợ chồng trẻ lại gây lộn rồi phải không?


Vạn Khuê đáp:


– Kiếm phổ tìm thấy rồi, chính con dâu của gia gia đem dấu đi chứ chẳng phải ai xa lạ.


Vạn Chấn Sơn vừa kinh ngạc vừa mừng thầm, cất giọng run run hỏi:


– Tìm thấy được là hay! Tìm thấy được là hay! Hiện giờ ở đâu?


Thích Phương cực kỳ kinh hãi, tự hỏi:


– Sao y lại biết thế? Ồ! Chắc là Không Tâm Thái không nhịn được kể cho tam ca nghe rồi.


Nhưng Vạn Khuê tiếp tục nói nữa khiến nàng hiểu ngay là mình đoán trật.


Vạn Khuê tố cáo với phụ thân là gã ngó thấy Thích Phương cùng con gái đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt khác lạ. Gã đoán có điều gì ngoắt ngoéo, liền giả vờ ngủ say mà vẫn hé mắt nhìn động tĩnh của nàng.


Gã còn nói là thấy nàng bưng cái chậu đồng ra vườn sau liền rón rén theo hút mới biết nàng đem kiếm phổ dấu vào trong xa quạt lúa ở mái tây hiên vườn sau.


Thích Phương thở dài lẩm bẩm:


– Khổ cho gia gia rồi! Cuốn sách này lại lần nữa lọt vào tay công công cùng tam ca, bây giờ muốn đoạt lại thật khó hơn cả lên trời, thôi ta đành chịu thua. Tâm cơ của tam ca so với ta còn lợi hại hơn nhiều.


Lại nghe Vạn Chấn Sơn nói:


– Nếu thế thì hay lắm rồi! Chúng ta ra đó lấy về coi, Khuê nhi cứ giả vờ như chẳng biết gì xem thị làm sao? Nếu thị không nhắc tới Khuê nhi cũng đừng nói huỵch toẹt ra, ta vẫn còn nghi tại sao cuốn sách tự nhiên lại mọc ra ở đây. E rằng...


e rằng... e rằng...


Lão nói luân ba chữ "E rằng" rồi dừng lại không nói thêm nữa.


Vạn Khuê la lên:


– Gia gia!


Thanh âm gã tỏ ra rất đau khổ.


Vạn Chấn Sơn hỏi:


– Làm sao?


– Con dâu của gia giạ.. lấy cắp cuốn kiếm phổ đó nguyên là vì...


Gã nói tới đây thanh âm phát run.


Vạn Chấn Sơn hỏi:


– Vì ai? Vì lẽ gì?


Vạn Khêu đáp:


– Vì... vì tên cẩu tặc Ngô Khảm.


Thích Phương chấn động tâm thần, cơ hồ không tin ơ tai mình nàng tự hỏi:


– Sao y không bảo vì gia gia ta mà lại vì Ngô Khảm? Thậm chí y còn bảo tên cẩu tặc Ngô Khảm nghĩa làm sao?


Vạn Chấn Sơn hỏi lại:


– Vì Ngô Khảm ư? Sao lại kỳ vậy?


Giọng nói của lão đầy vẻ kinh nghi.


Vạn Khuê đáp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ

Mỗi một câu chuyện ra đời thường là sau khi có biến cố hay sự kiện nào đó. Tôi

27-06-2016
Biến mất ở Thư Viên

Biến mất ở Thư Viên

Tôi day qua úp mặt vào vào bụng Hảo, nghe ruột chị cồn lên trong đó, để giấu mấy

24-06-2016
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Thỏ xám thoát hiểm

Thỏ xám thoát hiểm

Thỏ xám thoát hiểm Thỏ xám đang đi chơi trên sườn núi thì thấy Gấu, Sói và Cáo

24-06-2016