XtGem Forum catalog
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 135 đánh giá )

Liên Thành quyết - Kim Dung - Chương 42 - Mụ Khất Cái Trong Tòa Nhà Đổ Nát

↓↓
Ngô Khảm thở dài đáp:


– Tam sư ca hưởng diễm phúc nhiều quá rồi, nên chết sớm đi thôi.


Thích Phương biến sắc, nghiến răng không nói gì.


Ngô Khảm lại nói tiếp:

bạn đang xem “Liên Thành quyết - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


– Năm trước sư tẩu ở Kinh Châu tới đây, cả tám anh em có ai trông thấy sư tẩu mà khỏi điên đảo thần hồn? Bọn tiểu đệ không để tên tiểu tử ngu ngốc Địch Vân suốt ngày lẩn quẩn bên mình sư tẩu, nên cùng nhau tính kế hãy đánh bể đẩu hắn trước...


Thích Phương ngắt lời:


– Té ra các vị chỉ vì ta mà đánh đập Địch sư ca?


Ngô Khảm cười đáp:


– Anh em ngoài miệng nói ra dĩ nhiên vì ly do khác, tỷ như ai mượn gã ra mặt đấu với tên đại đạo Lữ Thông để làm mất thể diện của bọn đệ tử ở Vạn gia, nhưng thực ra thì trong thâm tâm người nào cũng chỉ vì sư tẩu mà thôi. Sư tẩu ngồi vá áo cho gã vai kể gối tựa rất thân thiết càng khiến cho anh em ngứa mắt, trong lòng vừa phẫn nộ vừa ăn phải dấm chua đến rụng cả răng.


Thích Phương nghe nói ngấm ngầm kinh hãi tự hỏi:


– Chẳng lẽ chúng vì ta mà gây nên tai họa cho Địch sư ca, tam ca! Tam ca!


Sao từ bấy đến nay tam ca không nói cho ta biết!


Tuy trong lòng xúc động, ngoài mặt nàng vẫn giữ vẻ tự nhiên, nàng lại tươi cười nói:


– Ngô sư đệ! Sư đệ khéo nói giỡn, khi đó ta là cô gái quê mùa, đã ngu nga ngu ngớ, ăn mặc lại đáng tức cười, có gì đáng coi đâu?


Ngô Khảm cãi:


– Không phải! Không phải! Chân mỹ nhân cần gì phải tô son điểm phấn?


Nếu sư tẩu không làm cho mọi người mê mẫn tâm thần thì cái đó...


Gã nói tới đây đột nhiên dừng lại.


Thích Phương hỏi:


– Làm sao?


Ngô Khảm đáp:


– Bọn tiểu đệ lưu sư tẩu ở lại Vạn gia, Ngô mỗ là người tốn nhiều khí lực hơn ai hết, thế mà lúc bình thời sư tẩu ngó thấy tiểu đệ không một nụ cười, như vậy há chẳng khiến cho người ta ôm mối bất bình?


Thích Phương hắng đặng một tiếng rồi hỏi:


– Ta ở lại Vạn gia kết duyên với Vạn sư ca đó là tâm nguyện của ta, việc gì đến Ngô sư đệ phải xuất lực? Khi ấy sư đệ cũng chẳng khuyên ta nửa lời, Ngô sư đệ nói nhăng rồi.


Ngô Khảm đáp:


– Tiểu đê..... hao tốn hơi sức thế nào, sư tẩu không biết thì thôi.


Thích Phương trong lòng kinh hãi giục:


– Ngô sư đệ! Sư đệ nói cho ta nghe đi! Sư đệ mất công thế nào? Ta sẽ không quên tấm lòng tử tế của sư đệ.


Ngô Khảm lắc đầu đáp:


– Việc đã qua rồi còn nhắc lại làm gì? Sư tẩu có biết cũng vô ích, cúng ta chỉ nên nói chuyện mới thôi.


Thích Phương nói:


– Được rồi! Ngô sư đệ chẳng nói thì thôi, sư đệ đưa thuốc giải đây, kẻo có người ngó thấy hai chúng ta là không ổn đâu.


Ngô Khảm cười đáp:


– Ban ngày hoặc giả có người ngó thấy, nhưng ban đêm chỗ này vắng lắm.


Thích Phương lùi lại một bước, mặt lạnh như băng lơn tiếng:


– Sư đệ bảo sao?


Ngô Khảm cười đáp:


– Sư tẩu muốn chữa lành vết thương cho Vạn sư ca cũng chẳng khó gì, canh ba đêm nay tiểu đệ chờ sư tẩu trong phòng củi bên kia, nếu sư tẩu chiều theo ý tiểu đệ, thì tiểu đệ đưa thuốc giải cho đủ trị một lần.


Thích Phương nghiến răng thóa mạ:


– Quân chó má kia! Ngươi dám nói thế thì quả là lớn mật!


Ngô Khảm đáp:


– Tiểu đệ đã gác tính mạng ra một bên rồi, cái đó kêu bằng hy sinh thân mình để lôi hoàng đế xuống ngựa, thằng lõi Vạn Khuê có chỗ nào hơn được Ngô mỗ? Bất quá hắn là con ruột của gia sư, hắn được cái may mắn trong việc đầu thai mà thôi. Mấy anh em gom góp hơi sức để cho mình thằng lõi thối tha hưởng diễm phúc.


Thích Phương nghe gã mấy lần nhắc tới chuyện gom góp hơi sức, càng sinh lòng ngờ vực, nhưng nàng không thể nghe những câu sờm sỡ chớt nhã, liền nói:


– Ta chờ công công trở về sẽ bẩm rõ thực tình để coi lão nhân gia có lột xác ngươi ra không?


Ngô Khảm nói:


– Tiểu đệ cứ ở đây không đi đâu, nếu sư phụ hô hoán, tiểu đệ hãy đổ thuốc giải xuống ao để nuôi cá vàng, tiểu đệ đã hỏi vị lang trung đó thì y nói chỉ còn một bình thuốc giải này mà thôi, nếu muốn phối chế nữa thì phải mất hàng năm hay ít ra sáu tháng mới thành.


Gã vừa nói vừa lấy bình thuốc giải trong bọc ra rồi mở nút sẵn, gã đưa tay gần tới mặt ao, chỉ hơi nghiêng bình một chút là thuốc giải đổ xuống nước, và cái mạng Vạn Khuê coi như không còn nữa.


Thích Phương vội nói:


– Này này! Hãy thu thuốc giải lại để chúng ta thủng thẳng thương lượng cũng không muộn.


Ngô Khảm cười hỏi:


– Còn thương lượng gì nữa? Sư tẩu muốn cứu mạng cho trượng phu thì hãy nghe lời tiểu đệ.


Thích Phương đáp:


– Giả tỷ ngươi quả đã hữu tâm với ta từ trước mà hao tổn hơi sức thì... nếu không ta chẳng tin ngươi.


Ngô Khảm đậy nắp bình thuốc lịa vui mừng hỏi:


– Sư tẩu! Tiểu đệ nói thực thì đêm nay sư tẩu thuận tình tương hội với tiểu đệ phải không?


Thích Phương đáp:


– Cái đó ta còn phải coi xem ngươi nói thật hay nói dối, ngươi mà lừa gạt ta thì đừng hòng.


Ngô Khảm nói:


– Nhất định cả trăm phần trăm, chẳng có chút gì giải dối, đó là Thẩm sư đệ đã nghĩ kế hoạch, Chư sư ca cùng Bốc sư ca giải làm Thái hoa tặc, dẫn dụ thằng lõi Địch Vân vào phòng Đào Hồng để cứu mụ, vàng bạc châu báu để dưới gầm giường gã tiểu tử ngốc dại cũng do tay Ngô Khảm này đặt vào đó. Sư tẩu! Nếu bọn tiểu đệ mà không nghĩ ra diệu kế thì làm sao lưu sư tẩu ở lại Vạn gia được?


Thích Phương tưởng chừng muốn ngất xỉu, mặt nàng tối sầm lại, những câu nói của Ngô Khảm khác nào đao nhọn đâm vào trái tim nàng, bất giác nàng khẽ la:


– Trời ơi! Tiểu muội... đã trách lầm sư cạ.. Oan uổng sư ca rồi.


Người nàng lảo đảo muốn té phải vịn vào lan can.


Ngô Khảm vô cùng đắc ý nói tiếp:


– Cái đó không phải là giả đâu, sư tẩu chớ hở môi với ai, anh em tiểu đệ đã thề nguyện bất luận trường hợp nào cũng không tiết lộ những điều bí mật này.


Thích Phương rú lên một tiếng rồi vọt đi, nàng đẩy cổng sau vườn hoa chạy ra ngoài.


Ngô Khảm la gọi:


– Này này! Sư tẩu đi đâu thế? Đừng quên canh ba đêm naỵ..


Thích Phương ruột rối như mớ bòng bong, nàng ra cổng sau rồi chạy loạn về phìa không người, xuyên qua mấy khu vườn rau, bỗng ngó thấy căn nhà từ đường nhỏ bé đổ nát ở góc tây bắc, cửa nhà này chỉ khép hờ, nàng đẩy cửa chạy vào trong.


Nàng muốn kiếm một nơi hiu quạnh để trấn tĩnh tâm thần, nàng tự hỏi:


– Địch Vân bị người hãm hại là chuyện chân hay giả? Cuốn đường thi kia từ đâu đưa tới? Ngô Khảm lấy bình thuốc giải để uy hiếp ta, ta biết đối phó bằng cách nào? Còn tam ca, tư cách y làm sao?


Thích Phương đứng tựa gốc cây ngô đồng trong sân nhà từ đường, bao nhiêu luồng tư tưởng nổi lên dồn dập như sóng cồn ở trong đầu óc.


Hồi lâu, lâu lắm, nàng vẫn không tìm ra được quyết định.


Đột nhiên nàng nghe tiếng bước chân lạo xạo từ nội đường đi rạ..


Đó là một mụ khất cái đứng tuổi, lưng còng, đầu bà tóc rối, y phục rách mướp và dơ dáy.


Mụ khất cái thấy có người dường như giật mình kinh hãi, lập tức xoay mình trở vào.


Khi mụ vào gần tới nội đường còn quay đầu lại ngó một lần.


Lần này mụ nhìn rõ diện mạo Thích Phương, bất giác bật tiếng la hoảng:


– Úi chao!


Rồi lùi lại một bước.


Đột nhiên mụ co hai đầu gối quì xuống năn nỉ:


– Thiếu nhưng nhưng!.... Thiếu nhưng nhưng... đừng nói tiểu phụ Ở đây...


Thích Phương rất lấy làm kỳ hỏi:


– Mụ là ai? Đến đây làm gì?


Mụ khất cái ấp úng đáp:


– Không... không làm gì cả! Tiểu phu..... tiểu phụ chỉ là một tên khiếu hóa tử.


Mụ nói rồi đứng dậy rảo bước tiến vào nội đường.


Thích Phương động tâm, lẩm bẩm:


– Người này tất có chuyện gì ngoắt ngoéo.


Nhưng rồi nàng tự nhủ:


– Chính ta cũng lắm điều phiền não, thì còn hỏi đến chuyện người ngoài làm gì?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Dòng sông quê hương

Dòng sông quê hương

Hồi tôi còn nhỏ cũng thế, nếu không sợ mẹ đau lòng thì tôi đã không đem đổ cả

29-06-2016
Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ ai chả nói tiếng Anh thành thạo... *** Tình cờ trên chuyến bay từ

24-06-2016
Hoa cúc dại

Hoa cúc dại

(khotruyenhay.gq) Cô giật mình, người lăng nhăng thì không nên yêu vội. Uh, nếu được

29-06-2016
Hai mặt của thời gian

Hai mặt của thời gian

(khotruyenhay.gq) "Hãy tin vào điều kỳ diệu của thời gian, còn nếu không, hãy tin vào sự

30-06-2016
Cái ngõ bê tông

Cái ngõ bê tông

Ông cúi mặt, cái ngõ đất bẩn thỉu đã khoác lên mình một tấm áo mới, khang trang

24-06-2016