Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 49
5 sao 5 / 5 ( 140 đánh giá )

Liên Thành quyết - Kim Dung - Chương 14 - Đinh Điển Thất Vọng, Đọc Liên Thành Quyết

↓↓
Đinh Điển kể tiếp:


Phương Đông trời vừa hửng sáng, ta cùng nàng chia tay, trở về nhà giam.


Lúc này tuy ta có thể ra khỏi nhà ngục, nhưng hàng ngày ta thích ngắm hoa trên thành cửa sổ, nên ta định vĩnh viễn không bỏ đi nữa...


Thậm chí có người hành thích Lăng Thoái Tư, ta vẫn giải cứu lão, vì... lão mà bị thích khách giết đi thì một mình Sương Hoa phải lênh đênh trơ trọi, không còn chỗ nào nương tựa.

bạn đang xem “Liên Thành quyết - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y nói tới đây, thanh âm dần dần nhỏ đi.


Địch Vân liền tìm lời an ủi:


– Đại ca cứ yên tâm. Nếu quả đại ca hết đường điều trị, tiểu đệ nhất định đem đại ca hợp táng với Lăng tiểu thư. Tiểu đệ chẳng ham muốn võ kinh, kiếm quyết chi hết. Dù đại ca có đọc, tiểu đệ cũng nhất quyết không để lọt vào tai.


Nét mặt Đinh Điển lộ vẻ vui mừng một cách thành thật đáp:


– Hảo huynh đệ! Ta kết giao cùng huynh đệ thật đã không uổng. Huynh đệ chịu lời hợp táng ta với nàng cùng một chỗ, ta rất vui mừng, chết đi cũng nhắm mắt được...


Thanh âm mỗi lúc một yếu ớt, Đinh Điển nói tiếp:


– Nếu huynh đệ tìm được kho tàng này, bất tất phải giữ làm của riêng mình, nên đem cứu cấp cho bọn người khổ sở trong thiên hạ. Những kẻ cùng khổ ở đời như anh em ta trên đời phỏng có thiếu gì? Nếu huynh đệ không chịu nghe để ghi nhớ Liên Thành Quyết thì sau khi ta chết đi là thất truyền, há chẳng đáng tiếc?


Địch Vân gật đầu vì chàng nhận ra lời Đinh Điển nói rất có lý.


Đinh Điển hít một hơi chân khí rồi nói:


– Huynh đệ hãy nghe cho kỹ. Đây toàn là số mục, sai trật là không được đâu.


Địch Vân ngưng thần lắng tai nghe.


Đinh Điển đọc:


– Chữ đầu là số "", chữ thứ hai là số "", chữ thứ ba là số "", chữ thứ tư là số ""...


Địch Vân nghe mà chẳng hiểu ra làm sao thì đột nhiên ngoài vườn hoa có tiếng bước chân vang lên rồi tiếng người nói:


– Thử vào trong vườn xục tìm coi.


Đinh Điển sợ hãi thất sắc nhảy vọt lên. Địch Vân cũng nhảy theo. Chàng nhìn thấy ba đại hán do cổng sau tường hoa tiến vào.


Đinh Điển ngước mắt ngó thấy ba người kia, ngấm ngầm buông tiếng thở dài, bụng bảo dạ:


– Giả tỷ ta chưa bị trúng độc thì công phu của bọn Ưng trảo tử này cao cường đến đâu ta cũng không sợ. Nhưng hiện giờ thật khó nói quá! Chẳng lẽ Liên Thành Quyết này từ đây đành để thất truyền?


Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, y quyết định chủ ý:


– Chuyến này không mạo hiểm không xong.


Rồi cất tiếng hỏi:


– Huynh đệ! Vừa rồi ta đọc bốn chữ, huynh đệ đã nhớ chưa?


Địch Vân thấy ba đại hán đã gần đến trước mặt, vây thành hình cánh cung.


Trong đám này một người cầm đao, một người cầm kiếm. Còn người nữa tay không nhưng sắc mặt đầy vẻ nham hiểm, thái độ rất khủng khiếp. Chàng để hết tinh thần coi chừng địch nhân, chưa kịp trả lời câu hỏi của Đinh Điển.


Đinh Điển nóng ruột lớn tiếng:


– Huynh đệ đã nhớ chưa?


Địch Vân run lên đáp:


– Chữ đầu là...


Chàng toan nói chữ đầu là số "", nhưng lại tự nghĩ:


– Nếu ta nói lên tiếng há chẳng để bọn địch nhân nghe rõ?


Chàng liền đưa bàn tay ra sau lưng chĩa bốn ngón lên.


Đinh Điển nói:


– Hay lắm!


Hán tử sử đao cười lạt hỏi:


– Họ Đinh kia! Ngươi cũng là một trang hán tử, đã đến bước đường này mà còn lảm nhảm nói những gì như kiểu đàn bà? Ngươi hãy ngoan ngoãn theo anh em ta về đi để khỏi tổn thương hòa khí.


Hán tử sử kiếm nhìn Địch Vân hỏi:


– Địch đại ca! Lâu nay tiểu đệ không được gặp, đại ca mạnh giỏi chứ? Đại ca ở chốn lao tù có được thảnh thơi chăng?


Địch Vân nghe thanh âm rất quen thuộc, không khỏi sửng sốt. Chàng ngưng thần nhìn lại liền nhớ ra ngay. Gã chẳng phải ai xa lạ mà chính là Chu Kỳ, nhị đệ tử của Vạn Chấn Sơn. Cách mặt lâu năm, nay trên môi gã đã để hàng ria nhỏ và phục sức cực kỳ hoa lệ, nên ban đầu chàng không nhận ra.


Địch Vân vừa nhớ tới gã là đệ tử ở Vạn môn, bao nhiêu mối căm hờn vì bị chúng hãm hại, dào dạt nổi lên trong đầu óc. Mặt đỏ bừng, chàng lớn tiếng quát:


– Ta tưởng ai, té ra là Chụ.. Chụ.. Chu nhị ca.


Chàng toan hô thẳng tên Chu Kỳ, song nghĩ lại mình nên nhẫn nại, mới hô là Chu nhị ca.


Đinh Điển đoán được tâm lý chàng cười nói:


– Hay lắm!


Y nhận thấy chỉ trong chớp mắt sẽ xảy ra cuộc chiến đấu sinh tử mà Địch Vân còn kiềm chế được mối phẫn nộ trong lòng, kêu địch nhân bằng "Chu nhị ca" thì chàng không phải là một kẻ dũng phu chỉ biết hung hăng liều mạng.


Đinh Điển hỏi Chu Kỳ:


– Chu nhị gia đây chắc là cao đồ dưới trướng Vạn lão gia? Hay lắm! Hay lắm! Chu nhị gia vào làm đương sai cho Lăng Tri phủ từ hồi nào?


Rồi y quay lại bảo Địch Vân:


– Địch huynh đệ! Ta giới thiệu cho huynh đệ biết:


Vị này là Mã Đại Minh, một cao thủ ở Vạn Thắng Đao, ngoại hiệu là "Hiệp nghĩa khách".


Địch Vân hắng dặng một tiếng, hỏi:


– Ngoại hiệu hay quá nhỉ? Nhưng không hiểu là chân hay giả?


Đinh Điển đáp:


– Cái đó ư? Ha ha! Ta khó mà trả lời được.


Y lại trỏ vào hán tử tay không giới thiệu:


– Vị này là Song Đao Cảnh Thiên Bá, một hảo thủ ngoại gia ở phái Thiếu Lâm. Cảnh đại hiệp lừng danh hai miền nam bắc sông Đại giang về môn Thiết Sa chưởng. Các bạn đồng đạo võ lâm đều nói đôi thiết chưởng của đại hiệp sắc bén như đao, nên dành cho đại hiệp cái ngoại hiệu là "Song Đao". Thực ra, Cảnh huynh trước nay vẫn không sử dụng binh khí.


Địch Vân hỏi:


– Võ công của hai vị đây đáng liệt vào hạng nào?


Đinh Điển đáp:


– Hai vị đáng liệt vào hảo thủ hạng ba, muốn trèo lên hạng nhì nhưng đến hết đời cũng không hy vọng.


Địch Vân hỏi:


– Tại sao vậy?


Địch Vân đáp:


– Vì hai vị không được danh sư truyền thụ võ công mà tư chất trong người lại quá tầm thường.


Đinh Điển và Địch Vân kẻ vấn người đáp như chỗ không người, khiến cho Mã Đại Minh và Cảnh Thiên Bá tức muốn vỡ ngực.


Mã Đại Minh chỉ bật tiếng cười khẩy, chứ không nổi nóng.


Cảnh Thiên Bá không nhịn được, quát mắng:


– Quân giặc thối tha kia! Các ngươi chết đến gáy rồi mà còn nỏ mồm tán láo ư? Hãy nếm một đao của ta đây.


Hắn nói là đao mà thực ra phóng chưởng đánh tới. Có điều chưởng lực của hắn rất hùng hậu, hễ trúng vào người địch nhân thì sắc bén chẳng kém gì lưỡi cương đao.


Tiếng quát chưa dứt, thế chưởng đã phóng tới Đinh Điển sau khi bị trúng độc, vận khí sử kình rất khó khăn, không dám thẳng thắn đón tiếp, nghiêng mình né tránh.


Không ngờ chưởng pháp của Cảnh Thiên Bá quả có chỗ đặc biệt hơn người.


Chưởng đầu đánh vào quãng không, chưởng thứ hai lại tới liền.


Đinh Điển đã biết đây là "Biến thế chưởng", vội xoay tay hóa giải. Nhưng y vừa vung chưởng lên rồi mà luồng kình lực rất yếu ớt không phát huy được.


"Bốp" một tiếng! Y bị chưởng tay mặt của Cảnh Thiên Bá đánh trúng vào cạnh nách.


Môn Thiết Sa chưởng của phái Thiếu Lâm quả nhiên danh bất hư truyền.


Đinh Điển lảo đảo người đi, ọe một tiếng, thổ ra búng máu tươi.


Cảnh Thiên Bá bật cười hỏi móc:


– Sao thế? Ta ở hạng ba, vậy ngươi ở hạng mấy?


Đinh Điển hít một hơi chân khí, đột nhiên cảm thấy nội tức lưu thông khoan khoái.


Nguyên chất kịch độc của Phật Tòa Kim Liên thấu vào huyết quản khiến cho huyết dịch lưu thông mỗi lúc một chậm lại. Đinh Điển vừa thổ máu tươi ra tuy bị thương khá nặng, nhưng độc tính tạm thời tiêu diệt. Y mừng thầm trong dạ, lập tức tiến lên phóng chưởng đánh tới Cảnh Thiên Bá.


Cảnh Thiên Bá giơ ngang chưởng lên đỡ.


Đinh Điển khoa tay trái một vòng. "Bốp" một tiếng! Phát chưởng của y đã đập trúng vào miệng đối phương.


Tiếp theo Đinh Điển lại xoay tay mặt một vòng phóng chưởng đánh xuống đầu địch nhân.


Cảnh Thiên Bá rú lên một tiếng:


– Úi chao!


Hắn vội lùi lại phía sau.


Đinh Điển đột nhiên vung tay mặt lại đánh trúng một chưởng vào trước ngực Cảnh Thiên Bá.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Lá thư gửi bố

Lá thư gửi bố

Cuộc đời quá ngắn mà yêu thương thì quá dài! Lá thư viết sau khi bố mất. Mạnh

29-06-2016
Một kiểu tâm trạng!

Một kiểu tâm trạng!

Ai cũng vì một chuyện không thành mà đau lòng, chuyện tình cảm không thành là điều dễ

24-06-2016
Tự sát

Tự sát

Máu, phun từng dòng đỏ lòm ra từ cổ tay, đau rát, cái cảm giác đau và sợ hãi dâng

23-06-2016
Con cáo và chùm nho

Con cáo và chùm nho

Một ngày nọ, Cáo ta xuống triền núi và phát hiện ra phía trước có một vườn nho.

24-06-2016
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương

XtGem Forum catalog