Snack's 1967
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 0 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 33 - Vi Quân Hiệp quyết định rửa hờn

↓↓

Đường Uyển Ngọc lại khóc rống lên.

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vợ chồng Cốc Thiên Phạm càng nóng nảy lớn tiếng hỏi:


- Uyển Ngọc! Ta cùng phụ thân người là chỗ bạn thân lâu ngày. Người cũng như điệt nữ ta. Có chuyện gì nói hết với ta đi! Kẻ thù là ai?


Đường Uyển Ngọc khóc không ra tiếng. Nàng nghèn nghào nói không nên lời, hồi lâu mới ấp úng.


- Điệt nữ... cũng không biết nữa... Làm sao bây giờ?


Cốc phu nhân lớn tiếng hỏi:


- Y chết trong trường hợp nào?


Đường Uyển Ngọc thôi không khóc nữa, thanh âm nàng đã bình tĩnh lại đôi chút. Nàng đáp:


- Cốc bá bá! Điệt nữ cũng không biết kẻ thù của y là ai? Đặc biệt nữ có câu chuyện riêng muốn thưa lại cho Cốc bá mẫu hay.


Cốc phu nhân giơ tay nói:


- Thiên Phạm ! Lang quân có nghe rõ không?


Cốc Thiên Phạm trợn mắt lên một cái rối từ từ bước đi ra xa ngoài năm sáu trượng mới dừng lại. Nếu là người khác đứng cách xa bấy nhiêu thì hai người thầm với nhau tất không nghe tiếng, nhưng Cốc Thiên Phạm nhĩ lực đời y nghe rõ hết.


Y thấy Đường Uyển Ngọc khẽ nói vào tai Cốc phu nhân:


- Cốc bá mẫu ơi! Điệt nữ.... đã có... thai rồi!


Cốc Thiên Phạm đứng xa bất giác buông một tiếng thở dài. Ông khẽ lắc đầu luôn máy cái không muốn nghe thêm nữa, từ từ cất bước đi ra ngoài hang núi.


Mặt trăng từ từ mọc lên cao, Cốc phu nhân đưa Đường Uyển Ngọc ra khỏi động.


Đường Uyển Ngọc hai hàng nước mắt lã chã khôn cầm. Còn Cốc phu nhân vẻ mặt cực kỳ trầm trọng.


Tới cửa hàng núi, Đường Uyển Ngọc cáo từ vợ chồng Cốc Thiên Phạm rồi thất thểu ra đi.


Chờ cho Đường Uyển Ngọc đi xa rồi. Cốc Thiên Phạm mới hỏi phu nhân:


- Uyển Ngọc là một vị cô nương rất đoan trang, sao lại xảy ra chuyện đó được?


Cốc phu nhân thở dài đáp:


- Còn lạ gì những kẻ chung tình, đoan trang cũng biến thành chẳng đoan trang. Gã Cần nhật Tuý tuổi trẻ mà lãng mạn. Có điều không hiểu tại sao Uyển Ngọc lại chung tình với gã được? Tôi đã khuyên nàng bây giờ phải lấy chồng ngay đi, đừng lại đề xẩy ra mang tai mang tiếng.


Cốc Thiên Phạm giật mình hỏi:


- Sao lại làm thế được?


Cốc phu nhân đáp:


- Không những nàng lo cho thân mình mà còn phải tính cho đứa nhỏ trong bụng nữa chứ? Tôi khuyên nàng lấy chồng tưởng đó là kế an toàn nhất, chứ còn cách nào hơn được?


Cốc Thiên Phạm có vẻ không vừa ý lời giải thích của Cốc phu nhân nhưng vẫn lằng lặng không nói gì nữa.


Bầu trời mỗi lúc mỗi tối sầm lại. Từng đám mây đen kéo lên che kín vừng trăng tỏ. Hai người đối diện cũng không nhìn rõ mặt nhau, chỉ thỉnh thoảng nghe vang lên một tiếng thở dài áo não.


Vi Quân Hiệp đứng thộn mặt ra nghe Cốc Thiên Phạm thuật chuyên trên đây.


Khi nghe hết câu chuyện, chàng không biết nói sao? Câu chuyện Cốc Thiên Phạm vừa kể là đứng sự thật. Lời đoán trước đây của Triển Phi Ngọc cũng phù hợp, càng chứng tỏ đây là một sự thực trăm phần không còn chỗ nào đáng haòi nghi nữa. Giờ đây chàng biết mình chính là con Cần Nhật Tuý.


Cốc Thiên Phạm nhìn Vi Quân Hiệp nói tiếp:


- Sau lần đó, không được gặp mẫu thân người lần nào nữa và được tin quả nhiên nà,g đi lấy chồng. Chồng nàng họ Vi và là một thế gia trong giới võ lâm ở Lũng Tây.


Vi Quân Hiệp đau ngẫm đau ngầm. Chàng ngập ngừng nói:


- Gia mẫu đã đi lấy người sát hại phụ thân... chính là hắn kẻ đại thù.


Cốc Thiên Phạm ngần người ra hỏi:


- Có chuyện ấy ư? Thế mà ta không hiểu.


Vi Quân Hiệp nói:


- Vãn bối cũng chẳng chi tiết chi hết. Mãi đến ngày mới đây nhiều sự việc bại lộ làm sáng tỏ những bí ẩn thuở trước.


Cốc Thiên Phạm đi lùi đi tới rồi lại hỏi:


- Vậy bây giờ người tính sao?


Vi Quân Hiệp thở mạnh một hơi. Kể ra không phải đến bây giờ chàng mới nghe thấy Cốc Thiên Phạm là người thứ nhất hỏi chàng về vấn đề này. Nhưng trước kia có ai đề cấp tới, trong lòng chàng vẫn hoang mang chưa biết rõ lắm nên không biết đối xử thế nào cho phải.


Bây giờ chàng đã biết rõ thân thế mình thì câu trả lời chỉ có một chứ không có hai là mình phải báo thù cho phụ thân đã bị thảm tử từ lúc chàng còn là một cái bào thai.


Vi Quân Hiệp nghĩ tới đây, bầu máu nóng sôi lên sùng sục Chàng không lưỡng lự gì nữa, lớn tiếng đáp ngay:


- Vãn bối phải báo thù. Từ giờ phút nẩy vãn bối phải phế bỏ họ Vi đi.


Cốc Thiên Phạm từ từ gật đầu nói:


- Vấn đề đó không hiểu rõ được...


Lúc này Vi Quân Hiệp với Vi Cự Phu đã thành kẻ đại thù giết cha. Dĩ nhiên chàng đem lòng căm hờn lão nên chẳng chút do dự khôi phục lại họ của mình. Từ đây Vi Quân Hiệp biến thành Cần Quân Hiệp.


Cốc Thiên Phạm đăm đăm nhìn chàng nói:


- Thực tình mà nói: Sau khi mẫu thân ngươi gặp chúng ta lần đó. Vợ chồng ta đã tốn bao nhiêu công phu đi điều tra để mong biết rõ về nguyên nhân cái chết của phụ thân người. Tuy những cuộc điều tra không thành kết quả gì, nhưng cũng biết thêm được về từ cách phụ thân người.


Cần Quân Hiệp vội hỏi:


- Tiên phụ là người thế nào?


Cốc Thiên Phạm lắc đầu đáp:


- Theo chỗ chúng ta điều tra thì được những ấn tượng không lấy gì làm tốt đẹp. Y là người phong lưu lãng mạn, chẳng chung tình với một người nào cả.


Ngường một lát Cốc Thiên Phạm lại nói tiếp:


- Chúng ta đã gặp một thiếu nữ đã bị y lừa gạt. Nhưng lúc đề cập đến y thì thiếu nữ đó vẫn hoài bão một tấm lòng tưởng nhớ y, chứ chẳng ân hận chút nào. Thiếu nữ đó nào phải ai đâu xa lạ, sau lấy Triệu Bất Diệt tức Diệu Cô đó.


Cần Quân Hiệp ngắt lời:


- Té ra Triệu phu nhân cũng có tình nghĩa cũ với tiên phụ thảo nào...


Cốc Thiên Phạm lại nói:


- Có thể nói là vợ chồng ta cùng Triệu Bất Diệt xẩy ra cuộc ác chiến cũng nhân vụ này mà ra, vì giữa chúng ta đang hỏi thăm Diệu Cô về cái chết của phụ thân người thì Triển Bất Diệt cũng có mặt tại đó.


Cần Quân Hiệp gượng cười đáp:


- Bất luận gia phụ là người thế nào, nhưng trong vụ án này thì rõ ràng Vi cự Phu và gia phụ đã cùng đem lòng thương yêu một người đàn bà rồi do đó mà Vi Cự Phu hạ sát gia phụ.


Cần Quân Hiệp nghiến răng căm phẫn nói tiếp:


- Gia phụ với Vi Cự Phu lại là chỗ anh em kết nghĩa, thế mà y nỡ tâm hạ sát nghĩa đệ để cướp vợ thì hắn là kẻ hèn hạ bỉ ổi quá tệ hơn gia phụ nhiều.


Cốc Thiên Phạm nói:


- Người nói phải đó! Mối thù sâu độc này nếu người không trả được thì sẽ là cái bia cho muôn người sỉ mạ. Người đứng mở mặt mở mày mà len lỏi vào võ lâm nữa.


Cần Quân Hiệp nắm chặt hai tay nói:


- Vãn bối phải báo thù! Nhất quyết phải báo thù!


Chàng vừa nói dứt câu là quay người rảo bước ra đi. Ra tới cửa chàng sực nhớ đến điều gì quay lại nói:


- Cốc tiền bối! Cốc phu nhân đâu? Vãn bối xỉn cáo từ phu nhân đề ra đi.


Cốc Thiên Phạm đột nhiên thở dài nói:


- Mụ ta đi đầu chẳng lẽ người còn không biết ư?


Cần Quân Hiệp ngạc nhiên hỏi lại:


- Tiền bối bảo sao?


- Người cứ đi đi! Bất tất phải đa lễ.


Cần Quân Hiệp không nói gì nữa. Chàng chuyền động tấm chân chạy ra ngoài hang núi. Chẳng bao lâu chàng đã ra đến sơn lộ. Đường núi nhỏ bé mà gập nghềnh.


Cần Quân Hiệp theo đường nhỏ đó đi chừng được năm bảy dặm, bỗng thấy Triển Phi Ngọc: đứng ở phía trước. Tay nàng vẫn cầm cây Huyết hồn trảo đỏ như máu.


Cần Quân Hiệp đang buồn thảm căm hờn mong được gặp Triển Phi Ngọc đê khuấy khỏi nỗi lòng. Vừa thấy nàng đứng đó, chàng vui mừng không xiết vội lớn tiếng gọi.


- Triển cô nương! Cô nương thử đoán coi, vợ chồng người che mặt đó là ai?


Triển Phi Ngọc gượng cười đáp:


- Dĩ nhiên là ta biết rồi.


Triển Phi Ngọc buột miệng nói thẳng tuột ra như vậy nhưng Cần Quân Hiệp nghe nàng trả lời chợt động tâm, vội hỏi vặn lại:


- Vây cô nương bảo họ là ai. Họ chính làm chi? Nhưng chưa dứt lời, chàng chợt nhớ ra Triển Phi Ngọc đến đây có thể la vi một mục đích ghê gớm lắm, nên chàng run lên đứng thộn mặt ra không nói nữa.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Để quá khứ trôi đi

Để quá khứ trôi đi

"Chờ đợi một tình yêu thực sự như chờ xe bus, có thể sớm, có thể muộn, nhưng

25-06-2016
Học sinh khó ưa

Học sinh khó ưa

Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi.

30-06-2016
Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn vào lớp một

Bé Tơn đã học xong mẫu giáo, chỉ còn ít tháng nữa là vào lớp Một. Tên thật bé là

28-06-2016
Bố...!!!

Bố...!!!

Nhìn trên tay bố còn mấy chục ngàn tiền lẻ, con không lấy trả lại cho bố, bố cũng

29-06-2016
Sâu và Táo

Sâu và Táo

Ngẫm ra cái sự đời bon chen trước kia có lẽ cũng uổng công, tự mình dây vào phiền

29-06-2016
Bài toán tình yêu

Bài toán tình yêu

Nhỏ thấy chưa, anh cũng có trách nhiệm lắm chứ, anh chả thích ăn không ngồi rồi, đi

29-06-2016
Ngọn hải đăng

Ngọn hải đăng

"Đừng bao giờ rời mắt hay buông tay khỏi người mình yêu nhé. Bởi chỉ một tíc tắc

24-06-2016