Ring ring
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 21 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 15 - Cuộc đấu giành ngôi bang chủ

↓↓
Tới sáng mà quần chúng đã tập trung khá đông đủ. Trên dãy bàn ở giữa giành cho các chưởng môn. Chu Cẩm Sơn thấy toàn là những khuôn mặt lạ, thì ra chưởng môn các phái như Không Động, Thanh Thành, Côn Luân lần trước bị trúng độc không đi dự nên cử các đệ tử đến thay thế. Chỉ có ghế của chưởng môn Thiếu Lâm là còn trống không có người ngồi.


Trần Bá Lưu có vẻ sốt ruột, lão nói với Tôn Minh Đạo, đệ tử của phái Thanh Thành.


- Đã quá giờ Thìn rồi mà sao không thấy con nha đầu tới ? Hay là ả sợ không dám đến.


- Sư bá đừng nóng ruột, hãy còn sớm, ả thế nào cũng tới mà !

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phía dưới quần hùng và đám đệ tử nhốn nháo cả lên. Có tiếng nói:


- Trần bang chủ ! Bọn tại hạ đói lắm rồi ! Nếu ả không tới coi như cuộc đấu này hủy bỏ, chúng ta chỉ việc tìm ả để đòi lại tín vật của bổn bang thôi...


- Đúng thế ! - Trần Bá Lưu tươi cười nói - Xin các vị hãy đợi cho một chút...


Lão vừa dứt lời thì bỗng từ xa có một bóng áo xanh xuất hiện, khinh công thật tuyệt vời. Chỉ trong chớp mắt đã tới nơi.


Đó là một thiếu nữ dáng người mảnh mai, tóc bím trái đào, ngang lưng thắt một sợi dây hồng, khuôn mặt ửng đỏ.


Chu Cẩm Sơn suýt thốt ra khỏi miệng :


Lưu Lệ Quân ! Gã hồi hộp trong lòng. Không ngờ chỉ một thời gian ngắn mà võ công của Lưu tiểu muội đã tiến xa chừng này.


Trần Bá Lưu cũng giật mình, một thiếu nữ mặt non choẹt như thế mà đã có một thân pháp bậc thượng thừa thì quả thật không thể coi thường. Lão nghiêm giọng hỏi :


- Thì ra đây là Lưu cô nương phải không ?


- Đúng vậy ! - Thiếu nữ cất tiếng nói - Hôm nay ta đến hơi trễ một chút....


vì còn phải đợi một người....


Trần Bá Lưu nói giọng châm chọc :


- Lão phu thấy hình như cô nương cần có người viện trợ thì phải... Xem ra cô nương chưa đủ tư cách để mời khách đến đây vì chính cô nương phải trả lời lão phu mấy câu hỏi đã....


- Sao y lại không đủ tư cách ?


Một thanh âm từ rất xa cất lên nghe chói tai. Mọi người kinh ngạc vì người phát ra thanh âm đó chưa thấy mà nghe như tiếng nói cất lên ngay bên cạnh vậy.... Chứng tỏ công phu Thiên Lý Truyền ém của người này luyện đã đến độ tuyệt đỉnh. Chu Cẩm Sơn bổng thấy một bóng người bay vụt vào, lão thi triển công phu Lạc Nhạn Bình Sa thật không sai vào đâu được.


Trần Bá Lưu bật lên tiến kêu :


- Thần Quang Đạo Nhân !


Mọi người đều giật mình, Thần Quang đạo nhân là một bậc tiền bối võ lâm, cùng thời với Xích Mi lão tổ đã ẩn cư mấy chục năm nay không lộ diện trên giang hồ, khiến giới võ lâm tưởng lão đã tuyệt tích. Chỉ có một người biết lão rất rõ là Chu Cẩm Sơn. Gã trong lòng thắc mắc vô cùng, không hiểu tại sao Lưu Lệ Quân đi cùng lão này.


Thần Quang đạo nhân đưa mắt liếc khắp xung quanh rồi cất tiếng nói :


- Sao ! Lão họ Trần, ngươi không cho ta đến đây hay là.... Thần Quang đạo nhân này muốn tới đâu thì tới, ai ngăn cản được ta ?


Trần Bá Lưu so với lão cũng chỉ vào hàng hậu bối nên nghe Thần Quang đạo nhân nói, y cả sợ vội vàng đáp :


- Không phải thế ! Không phải thế ! Xin đừng có hiểu lầm, tại hạ chỉ hơi ngạc nhiên....


- Hà... Hà... Ta gặp vị cô nương này chỉ là tình cờ thôi... Ta muốn ả đưa ta đi tìm gã tiểu tử họ Chu...


Chu Cẩm Sơn giật mình:


- Lão này tìm mình không hiểu để làm gì.... Hay là lão cũng nghe tin mình đã chiếm được bí phổ ?


Gã nghe Trần Bá Lưu nói :


- Có phải tiền bối tìm gã Chu Cẩm Sơn....


- Đúng vậy đấy ! Thực ra không phải là muốn gì ở gã nhưng muốn gã đưa ta đi tìm Xích Mi lão tổ, nhân tiện cô nương đây cũng đang muốn gặp y !


Trần Bá Lưu thở phào nhẹ nhõm, thì ra lão này không phải đến để hổ trợ cho Lưu Lệ Quân. Trần Bá Lưu nói :


- Tại hạ rất hân hạnh được đón tiếp Thần Quang tiền bối. Xin mời tiền bối ngồi vào chỗ này....


Lão chỉ tay vào chiếc ghế còn bỏ trống dành cho chưởng môn phái Thiếu Lâm....


- Ta vốn không chịu được cái thói rườm rà kiểu cách. - Thần Quang đạo nhân đáp - Lão phu cũng không ưa bọn tự xưng là danh môn chánh phái các người.... Ta đến đây cốt để chứng kiến Lưu cô nương giải quyết xong chuyện rồi đi...


Lão nói câu này ám chỉ bọn đệ tử các phải chỉ là mạo danh quân tử khiến bọn chúng tím mặt lại. Song thấy Trần Bá Lưu tỏ vẻ kính nể Thần Quang đạo nhân nên không ai dám nói gì cả.


Trần Bá Lưu làm như không để ý đến câu nói móc của Thần Quang đạo nhân, lão quay sang Lưu Lệ Quân rồi nói :


- Lão phu xin hỏi cô nương, cô nương có phải là đệ tử Cái Bang không mà dám thách đấu với lão phu. Thứ hai, đưa cho mọi người xem Tín Vật của Cái Bang là thật hay giả đã !


- Câu thứ nhất ta không trả lời... - Lưu Lệ Quân nghiêm giọng nói - Ngươi thừa biết người nào có gậy Đả Cẩu Bổng trong tay, biết được Đả Cẩu Bổng Pháp và Giáng Long Thập Bát Chưởng hiển nhiên người đó phải là Bang Chủ Cái Bang rồi....


Câu "Bang Chủ" Lưu Lệ Quân nhấn mạnh khiến Trần Bá Lưu tức bầm ruột, Lão gằn giọng :


- Được lắm ! Nhưng nếu là bang chủ hẳn võ công phải cao hơn các thuộc hạ ! Có đúng không ?


- Tất nhiên rồi... Nếu cuộc đấu hôm nay ta không thắng được ngươi...


đương nhiên ta sẽ trao lại cho ngươi bảo vật này...


Nói xong Lưu Lệ Quân rút trong người ra một cây gậy bằng ngọc xanh biếc, đưa lên....


Quần hào trố mắt nhìn rồi nhất loạt hô lên:


- Đúng rồi ! Đúng Đả Cẩu Bổng rồi, không phải là giả đâu !


Trần Bá Lưu hỏi Lưu Lệ Quân:


- Cô nương, cô lấy được báu vật này ở đâu ?


- Được ta sẽ nói cho ngươi biết !


Rồi cô quay xuống phía dưới dõng dạc nói :


- Các đệ tử Cái Bang hãy nghe ta nói đây ! Tín vật này đích thân Sử bang chủ trao lại cho ta...


- Nói láo ! - Trần Bá Lưu quát - Thứ nhất y không phải la Sử bang chủ gì hết, thứ hai y đã chết rồi....


Lão nói câu này biết là lỡ lời nên vội bậm bặt, không ngờ Lưu Lệ Quân hỏi ngay :


- Ngươi thật là tàn ác, hôm nay ta sẽ kể hết chuyện năm xưa của ngươi cho đệ tử Cái Bang nghe.... Ngươi đã định giết Sử bang chủ....


- Ngươi định ngậm máu phun người hay sao ? - Trần Bá Lưu lớn tiếng nạt.


- Nếu không phải thế, sao ngươi lại biết Sử bang chủ đã chết ? - Lưu Lệ Quân vặn lại lão ngay - Ngươi lợi dụng Sử bang chủ bị nội thương đuổi theo phóng chưởng đánh bang chủ rớt xuống vực, không ngờ....


Mọi người ồ lên kinh ngạc, một trưởng lão Cái Bang đứng ra nói :


- Cô nương ! Việc này cô nương nói đúng sự thật đấy chứ ?


- Tất nhiên là sự thật rồi ! - Lưu Lệ Quân đáp - Đợi mọi việc xong xuôi, ta sẽ hứa đưa các vị xuống gặp bang chủ... Người vẫn còn sống....


Trần Bá Lưu tức giận quát :


- Con nha đầu kia, ở đâu đến đâu ăn nói loạn ngôn ! Ngươi muốn làm bang chủ trước hết phải thắng được Trần Bá Lưu này đã...


Một trưởng lão Cái Bang đứng ra nói :


- Trần bang chủ ! Chúng ta không nên để mất hòa khí ! Việc đó chúng ta sẽ xem xét lại. Còn bây giờ nếu quả thật Lưu cô nương sử dụng được Đả Cẩu Bổng Pháp và Giáng Long Thập Bát Chưởng thì việc tỉ đấu với bang chủ cũng là đúng luật lệ thôi ! Cũng như lần trước....


Lão không nói ra song ai cũng biết lão ám chỉ việc Trần Bá Lưu lên tử đấu với Sử Văn Long Trần Bá Lưu đưa cặp mắt sắc lạnh nhìn lão rồi cười nhạt :


- Trưởng lão nói đúng ! Bây giờ lão nên tuyên bố nếu Lưu cô nương trong lúc thi đấu mà sử dụng võ công của môn phái khác là sai luật, hơn nữa nếu có kẻ khác ỉm trợ cũng coi như thua... Các vị thấy thế nào ? - Trần Bá Lưu nói câu này vì muốn phòng hờ Thần Quang đạo nhân ra tay nên lão chặn trước. Đám trưởng lão Cái Bang đồng thanh nói :


- Bang chủ nói đúng ! Lưu cô nương tính sao ?


- Ta chấp nhận điều luật đó. - Lưu Lệ Quân nói - Còn nữa. - Trần Bá Lưu nói tiếp hằn học - Cô nương nhớ cho, lúc động thủ thì không có lưu tình đâu đấy.


- Trần bang chủ cứ ra tay tự nhiên, không cần khách sáo...


Chu Cẩm Sơn cố nhích lên phía trước vì gã vẫn lo sợ Lưu Lệ Quân không phải là đối thủ của Trần Bá Lưu. Mặc dù được Sử Văn Long truyền thụ yếu quyết võ công song thời gian lại quá ngắn, và Trần Bá Lưu lại là một cao thủ thượng thặng.


Gã nghe Trần Bá Lưu ở trên cố giọng nói :


- Lưu cô nương, lão phu đã sẳn sàng.


Trần Bá Lưu nói xong, hai chân lão dan ngang, tay đưa thẳng lên sử chiêu "Long Đề Nhật Nguyệt"- một thế võ vừa "thủ" lại vừa "công" rất lợi hại. Dù muốn dù không, lão cũng là một bậc tiền bối ra tay trước sợ mọi người chê cười. Lưu Lệ Quân cũng đưa song chưởng lên, qua trái sử dụng chiêu "Liên Chưởng ém Dương", một đòn đánh vào bụng, một đòn đánh vào mặt của đối phương. Trần Bá Lưu biến chiêu rất nhanh, lão khẽ nghiêng người qua một bên, hai tay bỗng khép lại ra chiêu "Ô Long Nhập Tinh" nhằm đánh vào huyệt "Thần khuyết" ở bụng Lưu Lệ Quân. Đây là một trong chín tuyệt chiêu của Cái Bang quyền pháp vốn biến hóa từ Thiếu Lâm quyền mà ra. Lão vận kình vào đầu ngón tay khiến các khớp xương kêu lên răng rắc chứng tỏ lão chẳng có nề vì Lưu Lệ Quân chút nào, cốt giải quyết cho mau lẹ. Lưu Lệ Quân tuy được Sử Văn Long truyền thụ võ công cho nhưng gã Trần Bá Lưu ra tay quá mạnh, dù chiêu này cô đã biết song Trần Bá Lưu là một cao thủ bậc nhất nên ra đòn không phải tầm thường. Lưu Lệ Quân không ngờ mới có hai chiêu mà lão đã làm cô phải lúng túng , nên buộc phải nhảy lùi ra phía sau hai bước, hiển nhiên Trần Bá Lưu đã chiếm thượng phong.


Chu Cẩm Sơn thấy Lưu Lệ Quân có phần kém thế thì lo ngại vô cùng. Gã quan sát hai bên qua lại thêm hai chiêu thì rõ ràng quyền pháp của Trần Bá Lưu lợi hại hơn nhiều. Mấy quyền đánh ra đều kèm theo chưởng khí rít lên vù vù bao vây Lưu Lệ Quân rất chặt khiến cô không sao xoay trở được. Chu Cầm Sơn đã học Bát Nhã Thần Quyền nên gã đã lỉnh hội được những bí quyết khi giao đấu vì Bát Nhã Quyền là một công phu bao hàm tất cả những tinh hoa của các phái. Gã nhanh chóng nhận ra chỗ yếu của Lưu Lệ Quân song không sao chỉ điểm cho cô được gã đang băn khoăn thì bỗng thấy Thần Quang đạo nhân chau mày, lão thấy Thần Quang đạo nhân chau mày, lão phẩy tay một cái, một luồng kình lực mạnh mẽ xổ ra ngăn cản quyền của Trần Bá Lưu. Thần Quang đạo nhân nói :


- Xem ra các người thi đấu không đúng rồi ! Hãy dừng tay !


Trần Bá Lưu tức giận khôn tả, lão tin rằng chỉ cần vài chiêu nữa là sẽ chế phục được Lưu Lệ Quân. Bỗng nhiên bị Thần Quang đạo nhân ngăn trở làm sao lão không nổi giận, lão quát to :


- Thần Quang đạo nhân ! Không đúng là làm sao ! Chính người đã vi phạm luật đấu định cứu nguy cho ả phải không ?


Thần Quang đạo nhân cất tiếng cười lớn, lão nói :


- Ta thấy vị cô nương này có vẻ không biết quyền pháp của Cái Bang thì phải. Hình như thị sử dụng võ công của môn phái khác, ta e lão Trần thua mất!


- Ngươi nói bậy ! - Trần Bá Lưu nổi giận. Thị gần sắp thua tới nơi rồi, ngươi định tìm cách hoãn binh chăng ?


- Trần bang chủ đừng có nổi nóng lên như thế ! Thần Quang đạo nhân nói - Bởi vì ta thấy quyền pháp của Cái Bang từ tốn mà không chậm chạp, có gần mà vẫn bao hàm đòn xa, rộng rãi mà không chật hẹp vô trung thì sinh hữu lực cô nương này....


Chu Cẩm Sơn cả mừng. Gã hiểu ý Thần Quang đạo nhân vờ bày ra cách này để chỉ điểm cho Lưu Lệ Quân. Lưu Lệ Quân vốn tinh ý nên làm bộ nói :


- Nếu tiền bối nghi ngờ võ công của tiểu nữ thì cứ hỏi Trần bang chủ đây xem có phải hơn không ?


Hai ngươi đối qua lại làm Trần Bá Lưu không hiểu ra chỗ dụng ý. Lão tức giận nói :


- Nha đầu kia, ta cho phép ngươi dở bất kỳ tà thuật gì ra cũng được ngươi cũng không thoát khỏi tay ta đâu...


Lão dứt lời liền xong vào tấn công Lưu Lệ Quân mười mấy chiêu liền, chiêu nào cũng ác hiểm... lão liên tục thay đổi bộ vị hòng làm Lưu Lệ Quân khó lòng chống đỡ.


Lưu Lệ Quân đã lấy lại bình tĩnh, cô biết nội lực của Trần Bá Lưu vô cùng sung mãn, quyền thuật lại tinh thông hơn, nếu mình cũng theo lão thì tất nhiên nhanh chóng thảm bại, nên thay đổi đấu pháp. Lưu Lệ Quân chủ yếu giữ gìn môn hộ cho kín đáo để chờ dịp phản công.


Quả nhiên đánh mấy chục chiêu nữa Trần Bá Lưu thấy không hạ được Lưu Lệ Quân thì nóng ruột vô cùng. Lão thấy Lưu Lệ Quân toàn tránh né không chịu tiếp chưởng của mình thì biết nội lực của Lưu Lệ Quân còn kém rất xa... nên huy động song chưởng uy hiếp rất chặt chẽ.


Đám đệ tử Cái Bang thấy mặt thiếu nữ xinh đẹp, trẻ tuổi mà cầm cự được với Trần Bá Lưu hơn mấy chục chiêu thì quên mất cô là đối thủ của bang chủ, hứng chí hò tán thưởng. Bọn đệ tử các môn phái khác cũng rất làm kinh ngạc, không hiểu tại sao võ công của Lưu Lệ Quân lại cao siêu đến thế...


Bỗng Trần Bá Lưu quát to :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Thời để nhớ

Thời để nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Người ta nói

24-06-2016
Hoa hồng vàng

Hoa hồng vàng

Tôi không còn nghe nàng nói gì nữa, bởi trước mắt tôi chỉ toàn một màu vàng của

25-06-2016
Một giờ thăm nuôi

Một giờ thăm nuôi

Mọi chuyện không còn bình yên nữa khi mà một hôm, Tôi nhận được một giấy mời ra

25-06-2016
Gửi cô dâu của anh

Gửi cô dâu của anh

Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?" Em

28-06-2016
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cuộc tình rỉ máu

Cuộc tình rỉ máu

Cô vốn là người hiền lành, hiền đến mức khờ khạo. Ấy vậy mà giờ lại hồn

24-06-2016
Hành lang tầng hai

Hành lang tầng hai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Gió thổi lau

27-06-2016
Em còn yêu anh không?

Em còn yêu anh không?

Lúc nửa đêm, máy di động của cô gái có tin nhắn mới, cô lười biếng bò dậy khỏi

23-06-2016