Old school Easter eggs.
Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 146
5 sao 5 / 5 ( 1 đánh giá )

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố - Chương 86 - Lựa Chọn Khó Khăn

↓↓

Càng ngày càng nhiều người đi tới chúc mừng Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất, Phượng Thương thật cao hứng, trên mặt luôn luôn mang theo nụ cười tràn đầy hạnh phúc. Rất nhiều người tiến lên chúc mừng, Phượng Thương cuối cùng cũng dứt khoát kêu Hoàn Nhan Khang giúp hắn cản trở họ, chính tay hắn mang theo Mộ Dung Thất Thất, hướng Hoàn Nhan Liệt cáo từ sau đó vội vã rời khỏi hoàng cung, trở về Nam Lân vương phủ.

bạn đang xem “Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Mẫu hậu, người xem đứa nhỏ gấp gáp giống con khỉ, nói không chừng sang năm ngài có thể ôm chắt trai rồi!" Hoàn Nhan Liệt nâng đỡ Đông Phương Lam, "Cái này ngài có thể yên tâm rồi!"


"Yên tâm hay không còn phải đợi tới sớm ngày mai mới biết được." Đông Phương Lam cũng vì Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất mà cao hứng, nhưng vừa nghĩ tới những cái chết của những nữ nhân trước,chân mày lại nhíu lại, nội tâm rất lo lắng.


Phượng Thương thật vất vả mới thật lòng thích một nữ tử, nếu như Mộ Dung Thất Thất gặp chuyện giống mấy nữ nhân trước, Phượng Thương chẳng phải là sẽ không gượng dậy nổi sao? Làm ngoại tổ mẫu của hắn, Đông Phương Lam đối với ngoại tôn duy nhất này thương yêu không cần nói cũng biết.


Đông Phương Lam lời vừa nói ra..., khiến cho Hoàn Nhan Liệt nở nụ cười, "Mẫu hậu, trẫm cảm thấy Nam Lân vương phi là một người có phúc, lần này sẽ không có việc gì đâu, ngài cứ yên tâm đi!"


"Ừ! Nếu quả thật có thể giống như lời hoàng thượng vừa nói, ai gia cũng coi như hoàn thành tâm nguyện, đến lúc đó ai gia có thể an tâm tịnh tu trong chùa, trong cung này quá ồn náo, ai gia già rồi, không tham gia được náo nhiệt, thích thanh tĩnh một chút."


"Ngài không phải vừa trở về sao? Mẫu hậu, ngài hay là ở lại trong cung, để cho nhi tử được tận hiếu với người nhiều hơn! Kể từ sau khi Minh Nguyệt chết, ngài vẫn buồn bực không vui, ở lại trong cung thẫn thờ ngồi một mình, trẫm làm nhi tử, thật sự là áy náy vô cùng."


Trên mặt Hoàn Nhan Liệt đầy vẻ hổ thẹn, khiến cho Đông Phương Lam nở nụ cười, "Hoàng thượng, ngươi là vua của một nước, giang sơn xã tắc, mới là thứ cần người quan tâm . Ai gia a, vẫn là tuổi lớn rồi, thích an tĩnh. Nhìn thanh sơn lục thủy, tiểu nhi tiểu Cẩu, ai gia tâm tình rất tốt! Ngươi để cho ai gia đi đi!"


Đông Phương Lam nói như vậy, Hoàn Nhan Liệt không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng. Nhìn bóng lưng già nua của Đông Phương Lam, Hoàn Nhan Liệt khóe miệng lộ ra một nụ cười cổ quái, "Kính Đức, chuẩn bị xong chưa?"


"Hồi hoàng thượng, hết thảy đã được chuẩn bị sắp xếp ổn." Kính Đức cong lưng, đứng ở phía sau Hoàn Nhan Liệt hồi báo.


"Đi! Bãi giá tới Trường Thu Cung!"


Vốn muốn vì Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất thành thân mà chuẩn bị Cung yến cũng không có bởi vì nam nữ chính tự rời đi mà trở nên vắng lạnh, ngược lại càng trở nên thêm náo nhiệt.


Mộ Dung Thanh Liên uống một chút rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng , giống như táo đỏ. Nàng vẫn nhìn Long Trạch Cảnh Thiên phía trước uống rượu giải sầu , tâm tình cũng vì vậy mà trở nên trầm thấp. Tại sao hắn nhìn không nhìn tới nàng lấy một lần? Mộ Dung Thất Thất lập gia đình, hắn tại sao còn muốn tự hành hạ mình như vậy!


Mộ Dung Thanh Liên thật sự rất muốn dùng chính bản thân sưởi ấm cho Long Trạch Cảnh Thiên, nhưng đối phương không tình cảm lãnh đạm, cũng không chịu nhìn nàng một cái, khiến cho Mộ Dung Thanh Liên cảm thấy có chút ủy khuất. đúng lúc ấy, một cung nữ đi tới bên cạnh Mộ Dung Thanh Liên nói, "Mộ Dung tiểu thư, có người đưa cho nô tỳ đem tờ giấy này gửi cho ngươi!"


Cung nữ để tờ giấy xuống rồi rời đi, Mộ Dung Thanh Liên mở tờ giấy ra, phía trên xuất hiện một chuỗi văn tự quen thuộc."Tứ muội, cứu mạng! Ngoài điện bồn hoa bên gặp. Mộ Dung Tâm Liên viết."


Nếu không phải bởi vì Mộ Dung Thanh Liên quen thuộc với chữ viết của Mộ Dung Tâm Liên, nhất định sẽ nghĩ tờ giấy này là trò đùa dai của người khác. Nhưng nàng cùng Mộ Dung Tâm Liên giao tình nhiều năm, chữ của Mộ Dung Tâm Liên nàng biết , cho nên vừa nhìn thấy tờ giấy này, Mộ Dung Thanh Liên ngẩn cả người.


Mộ Dung Tâm Liên tại sao lại tới đây? Điều này làm cho Mộ Dung Thanh Liên dị thường kinh ngạc, nữ nhân kia làm sao còn chưa chết? Đã biến thành như vậy, lại vẫn còn sống, còn đang ở hoàng cung Bắc Chu , thật không thể tưởng tượng nổi!


Mộ Dung Thanh Liên nhìn chung quanh một vòng, không nhìn thấy Mộ Dung Tâm Liên đâu, trong lòng có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn nhiều hơn là vui mừng.


Nếu như nàng có thể bắt được Mộ Dung Tâm Liên, đem nàng giao cho Long Trạch Cảnh Thiên xử trí, có phải hay không để lại ấn tượng thật tốt với Long Trạch Cảnh Thiên? Dù sao ban đầu thể diện của Long Trạch Cảnh Thiên là do Mộ Dung Tâm Liên mà mất hết , nếu như nàng đem Mộ Dung Tâm Liên vốn là "Tội phạm truy nã" đã bỏ trốn mất dạng bắt được, nói không chừng là có thể thúc đẩy chuyện tốt của mình!


Chuện này thật là chuyện vui "Từ trên trời giáng xuống" , xem ra nàng nhất định sẽ làm tân nương của Long Trạch Cảnh Thiên rồi! Mộ Dung Tâm Liên chính là lễ vật mà nàng đưa cho Long Trạch Cảnh Thiên!


Nghĩ được như vậy, Mộ Dung Thanh Liên đứng lên, làm bộ đi ra ngoài hóng mát, rời khỏi đại điện.


Chờ Mộ Dung Thanh Liên dựa theo tờ giấy mà nói, thời điểm tới bồn hoa, nhìn qua chỉ có Hoàn Nhan Bảo Châu. Mộ Dung Thanh Liên kinh ngạc, Hoàn Nhan Bảo Châu cười khẽ, "Ngươi có phải hay không muốn tìm Mộ Dung Tâm Liên, ta dẫn ngươi đi, nàng ở chỗ ta!"


Hiện giờ nội tâm Mộ Dung Thanh Liên đang nghĩ làm sao để bắt được Mộ Dung Tâm Liên để lập công làm sao mà đối với lời nói của Hoàn Nhan Bảo Châu lại đi hoài nghi, rồi lại nói nàng có thể phát đấu khí, chẳng lẽ còn sợ không đánh lại được Hoàn Nhan Bảo Châu! Nghĩ được như vậy, Mộ Dung Thanh Liên dứt khoát giả trang thành bộ dáng gấp gáp, "Công chúa, ngươi thật sự biết tỷ tỷ của ta đang ở tại nơi nào sao? Bọn ta mất liên lạc được với nàng, mọi người trong nhà rất lo lắng cho nàng!"


Thấy lúc này Mộ Dung Thanh Liên làm bộ"Khẩn trương" , Hoàn Nhan Bảo Châu trong lòng cười lạnh.


Trang B (giả bộ), đợi lát nữa để xem ngươi muốn khóc cũng khóc không được! Nhưng mặt ngoài, Hoàn Nhan Bảo Châu lại nở nụ cười, "Nàng rất tốt, chính là thân thể không tốt cho lắm, cho nên không thể tự mình tìm ngươi, ngươi đi theo ta!"


Mộ Dung Thanh Liên đi theo Hoàn Nhan Bảo Châu ở trong cung đi vài vòng, cuối cùng vào một gian phòng vắng vẻ.


"nhị tỷ ta ở chỗ này?" Mộ Dung Thanh Liên có chút không quá tin tưởng, cảnh giác nhìn Hoàn Nhan Bảo Châu.


"Dĩ nhiên! Nàng bây giờ là cung nữ trong cung, nhưng thân thể không tốt, tạm thời ở chỗ này dưỡng bệnh. Ngươi mau vào đi thôi! Ta ở chỗ này giúp ngươi coi chừng, thời gian không nhiều lắm, các ngươi nói ngắn gọn thôi!"


Hoàn Nhan Bảo Châu vẻ mặt chân thật nói, nhìn qua không ra nào giả bộ , Mộ Dung Thanh Liên bán tín bán nghi đẩy cửa ra, còn chưa có đi vào, đã bị Hoàn Nhan Bảo Châu đẩy mạnh một cái đi vào.


"Người nào ——" Mộ Dung Thanh Liên còn chưa hô lên tiếng , đã bị một người dùng vải trắng bụm miệng. Vải trắng có mùi vị dị thường, khiến cho Mộ Dung Thanh Liên buồn ngủ, cũng không thấy rõ trước mắt rốt cuộc là người nào, liền hôn mê bất tỉnh.


"thành công chứ?" Hoàn Nhan Bảo Châu đẩy cửa đi vào, "Còn không đưa đến chỗ thái tử điện hạ!"


Trong lúc hôn mê, Mộ Dung Thanh Liên mơ thấy mộng đẹp, trong mơ nàng mơ thấy nàng cùng Long Trạch Cảnh Thiên thành thân, tất cả mọi người đều đến đây chúc phúc. Mộ Dung Thất Thất quỳ gối trước mặt bọn họ, van xin Long Trạch Cảnh Thiên tha thứ, nghĩ muốn lần nữa làm tân nương của hắn, lại bị Long Trạch Cảnh Thiên một cước đá bay ra ngoài.


"Ta chỉ có một nữ nhân là Mộ Dung Thanh Liên, chỉ yêu một mình nàng!" Lời này khiến cho Mộ Dung Thanh Liên nghe được trong lòng còn ngọt hơn mật, sau lại dứt khoát cười mà tỉnh lại.


Chờ tới lúc tỉnh lại, Mộ Dung Thanh Liên mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ. trên thân không có một vật nào, nằm trên giường, tứ chi bị trói ở bốn cột góc giường, trong miệng bị đút vải bông.


"Cứu mạng! Cứu mạng!" Mộ Dung Thanh Liên giãy giụa, muốn gọi, bất đắc dĩ miệng bị bịt kín, tay chân cũng bị người ta troi lại, căn bản không cách nào chạy trốn.


"Ơ! Tỉnh?" Chỉ mặc một cái áo đơn Hoàn Nhan Hồng đi tới bên cạnh Mộ Dung Thanh Liên, trong tay đung đưa một cành Hồ Điệp Vũ."So sánh với tưởng tượng của Bổn cung thì nhanh hơn nhiều!"


Ngươi là —— thấy Hoàn Nhan Hồng đi đến, Mộ Dung Thanh Liên dị thường kinh ngạc, thân thể giãy dụa càng thêm lợi hại.


"Ơ, còn muốn chạy trốn a!" Hoàn Nhan Hồng trên mặt lộ ra một nụ cười trào phúng, Hồ Điệp trong tay chà nhẹ vào đầu ngón chân của Mộ Dung Thanh Liên, nhẹ nhàng, giống như gió nhẹ. Một trận tê dại lập tức truyền khắp toàn thân Mộ Dung Thanh Liên, ngươi muốn làm gì? Mộ Dung Thanh Liên vẻ mặt bất khả tư nghị.


"Ha hả, Bổn cung, chính là thích xử nữ!" Thấy trên cánh tay của Mộ Dung Thanh Liên có vết đỏ sẫm thủ cung sa, Hoàn Nhan Hồng cúi người, há mồm cắn lấy thủ cung sa, "Thật là thơm! Chỉ có xử nữ mới có thể tản mát ra mùi vị thuần khiết như vậy! Bổn cung thích!"


Lúc này, Mộ Dung Thanh Liên rốt cục hiểu mình gặp phải chuyện gì. Đừng! Mộ Dung Thanh Liên dùng sức lắc đầu, lệ nóng chảy ra hốc mắt, không nên! Van cầu ngươi, đừng mà!


"Đừng?" Hoàn Nhan Hồng dường như có thể đọc tâm thuật, có thể đọc hiểu được Mộ Dung Thanh Liên muốn nói gì qua vẻ mặt.


"Như vậy sao được! Bổn cung đã đối với ngươi có hứng thú! Không tin ngươi nhìn một cái!" Hoàn Nhan Hồng cởi ra áo đơn, lộ ra thân thể to lớn.


Một cỗ thẹn thùng nảy lên trong lòng Mộ Dung Thanh Liên , nàng vội vàng nhắm mắt lại, không chịu nhìn, nhưng hoa hồ điệp trong tay Hoàn Nhan Hồng lại lần nữa chà nhẹ trên lưng chân của nàng, cái loại cảm giác tê tê một lần nữa đánh tới, làm cho nàng nghẹn đỏ mặt.


"Ha hả, thật nhạy cảm! Bổn cung thích!" Hoàn Nhan Hồng lấn thân mà lên, "ngoan, làm nữ nhân của Bổn cung !"


Đừng, đừng mà! Mộ Dung Thanh Liên ánh mắt mở thật to , nhưng nàng có thể làm thế nào được? thời điểm cảm giác đau nhói xuyên qua người nàng, Mộ Dung Thanh Liên khóc thành nước mắt. Cứu mạng! Vương gia, cứu ta! Cứu mạng a!


Hoàn Nhan Bảo Châu đứng cách đó không xa, thấy Mộ Dung Thanh Liên bị Hoàn Nhan Hồng khi nhục, trong lòng nàng có một loại khoái cảm trả thù. Nàng bị khi dễ, nàng cũng muốn để cho nàng ta bị khi dễ, nổi thống khổ của nàng, cũng muốn để cho người khác thống khổ ——


Chẳng qua là, thời điểm nhìn thấy lạc hồng trên giường, Hoàn Nhan Bảo Châu cắn chặt đôi môi. Thì ra là người nam nhân này đối với xử nữ vẫn có cảm giác. Hắn dùng cái loại phương thức biến thái này hành hạ mình, đơn giản là ghét bỏ Hoàn Nhan Bảo Châu đã không còn là tấm thân xử nữ!


Nghĩ được như vậy, một loại cảm giác thẹn uất, tức giận cùng bất mãn nhảy lên trong lòng Hoàn Nhan Bảo Châu. Vô luận như thế nào, nàng đều cùng Mộ Dung Thanh Liên thủy chung sẽ có phân biệt. Hoàn Nhan Hồng cái không thể sẽ không chịu dùng phương thức giao hoan bình thường của nam nữ mà đối đãi với nàng! Nghĩ đến Hoàn Nhan Hồng đối với nàng nhục nhã như vậy, chỗ mẫn cảm kia nhói đau truyền tới kích thích cho Hoàn Nhan Bảo Châu.


Cái kết cục này, nhìn thì như là nàng thắng, nhưng người thắng lợi thật sự là Mộ Dung Thanh Liên, bởi vì Hoàn Nhan Hồng căn bản cũng không có đem nàng là nữ nhân bình thường mà đối đãi!


Phượng Thương thành thân, Hoàn Nhan Liệt hứa hẹn, thật sâu kích thích sự kiêu ngạo của Hoàn Nhan Hồng, hắn cần từ trên thân của người khác, dùng phương thức khác để chinh phục cảm giác.


Tỷ như hiện tại, nhìn Mộ Dung Thanh Liên thống khổ nhắm mắt, gương mặt đỏ bừng, còn có nước mắt ôm hận, khiến cho tâm lý của hắn được thỏa mãn thật lớn. Lúc này,gương mặt của Mộ Dung Thanh Liên trong mắt hắn đã biến ảo thành Mộ Dung Thất Thất, Phượng Thương đem hắn dẫm ở dưới chân, hắn muốn đem nữ nhân của Phượng Thương đặt ở phía dưới!


Trong mắt thiêu đốt lửa giận của Hoàn Nhan Hồng không quan tâm Mộ Dung Thanh Liên có phải xử nữ hay không hắn chỉ cần nội tâm sung sướng xả đi những căm giận bất bình! Tất cả bất mãn đối với Phượng Thương, toàn bộ phát tiết lên người Mộ Dung Thanh Liên. Ở trong mắt Hoàn Nhan Hồng, Mộ Dung Thanh Liên là Mộ Dung Thất Thất, là nương tử của Phượng Thương, khinh nhục nương tử của Phượng Thương, chẳng khác nào nhục nhã Phượng Thương!


ở một góc trong cung, Hoàn Nhan Hồng hưởng thụ con mồi mà Hoàn Nhan Bảo Châu tìm đến. Mà ở một góc khác trong hoàng cung,phụ thân của Hoàn Nhan Hồng là Hoàn Nhan Liệt, đã ở làm một chuyện kinh khủng.


Dưới lòng đất của Trường Thu Cung, một căn phòng ẩm thấp, Nguyệt Lan Chi bị lột sạch sẽ, buộc chặt trên đầu gỗ thánh giá.


"Hoàng thượng, ngài muốn làm cái gì?" trong mắt Nguyệt Lan Chi có hoảng sợ, nàng không cách nào tưởng tượng nổi, người lúc trước còn có vẻ mặt ôn hoà đối với mình nói chuyện , Hoàn Nhan Liệt sẽ làm ra chuyện như vậy .


"Ha hả, ái phi, đừng sợ, trẫm là tới giúp ngươi!"


Trong khe hở giữa các ngón tay của Hoàn Nhan Liệt là những phi tiêu bằng trúc, sắc bén, vô cùng xinh đẹp. Thấy phi tiêu này, Nguyệt Lan Chi chợt nhớ tới một màn mình trước kia, nhìn sang một góc khác, lại thấy một là cô gái có dung mạo tương tự với mình.


"Đừng! Hoàng thượng, đừng mà!"


Nguyệt Lan Chi rốt cục cũng hiểu chuyện sắp xảy ra tàn nhẫn cỡ nào, nàng giãy giụa, khóc hô, muốn dùng nước mắt đả động vẻ mặt người nam nhân có nụ cười ôn nhu trước mặt này, "Hoàng thượng, nô tì làm sai cái gì, ngươi tại sao lại đối xử với nô tì như vậy! Hoàng thượng tha mạng a! Hoàng thượng!"


Nghe được tiếng khóc của Nguyệt Lan Chi , Hoàn Nhan Liệt lắc đầu, "Không không không, ngươi không có làm sai cái gì cả. Nguyệt Nhi, trẫm thích ngươi nhất!" bàn tay to của Hoàn Nhan Liệt ở trên thân của Nguyệt Lan Chi chạy dọc, ánh mắt si ngốc nhìn Nguyệt Lan Chi, "Trẫm thích ngươi, trẫm thương ngươi còn không kịp đây!"


"Hoàng thượng ——" Nguyệt Lan Chi cảm thấy vẻ mặt lo lắng trên người nam nhân Hoàn Nhan Liệt này, nam nhân này càng ôn hòa, thì sự kinh khủng càng nồng hậu. Trước nay chưa từng cảm nhận qua sự sợ hãi của Vân Chi lúc trước, nàng không muốn chết, nàng không muốn chết a!


Vừa nghĩ tới mấy tháng trước cái kia, nàng cũng bị dẫn tới nơi này, nhìn người đàn bà kia bộ dáng thống khổ mà chết đi, Nguyệt Lan Chi bị làm cho sợ đến đại tiểu tiện không khống chế.


"ách ách!" Nghe thấy được trong không khí phát ra mùi vị của món ngon tuyệt vời, Hoàn Nhan Liệt nhướng mày, xa xa ngó nhìn."Nguyệt Nhi,người làm sao bây giờ không biết hiểu chuyện rồi? Đã như vậy, giữ ngươi lại làm cái gì!"


Thấy Hoàn Nhan Liệt muốn dùng cớ này để giết mình, Nguyệt Lan Chi đá những thứ dơ bẩn phía dưới kia, đột nhiên nở nụ cười.


"Ha ha ha ha!" Trong địa lao, tiếng cười Nguyệt Lan Chi phá lệ chói tai.


"Ngươi cười cái gì?" Như vậy Nguyệt Lan chi Hoàn Nhan Liệt chưa từng thấy qua, cho nên cũng không có trực tiếp tiến vào chủ đề, mà là nhìn Nguyệt Lan chi xem ra mặt tái nhợt, muốn biết đáp án.


"Hoàng thượng, ta cười ngươi, nhưng ta cũng thấy đáng thương cho ngươi."


Nguyệt Lan Chi mới vừa rồi khẩn trương sợ hãi, đột nhiên trở nên bình tĩnh lạ thường, tựa hồ nhìn thấu hết thảy tất cả mọi chuyện, cặp mắt kia sáng ngời, lúc này nhìn chằm chằm vào Hoàn Nhan Liệt, dường như muốn nhìn thấu nội tâm của hắn.


"Đáng thương cho trẫm? Ngươi có tư cách gì đáng thương cho trẫm? Ngươi bất quá là một con chó trẫm nuôi mà thôi!"


Thanh âm của Nguyệt Lan Chi mang ý châm chọc, làm cho Hoàn Nhan Liệt rất bất mãn, hắn chỉ thích người theo mình, hiện tại Nguyệt Lan Chi đột nhiên biến thành như vậy, khiến cho Hoàn Nhan Liệt có chút không quen, cũng rất không thích.


"A, hoàng thượng, ngươi còn nói mình không đáng thương. Ngươi nhìn mặt ta đi! Nhìn lại mặt của nữ nhân nằm kia đi, ngươi còn nói mình không đáng thương? Ha hả, hoàng thượng, ngươi là người đáng thương nhất thiên hạ!"


"Ngươi có cả một đất nước của riêng mình, nhưng không có cách nào có được nữ nhân mình thích. Bởi vì các ngươi là huynh muội, ngươi vĩnh viễn không có cách nào nhận được tình yêu của Minh Nguyệt công chúa, cho nên mới tìm kiếm tất cả những nữ nhân giống Minh Nguyệt công chúa, để thỏa mãn dục vọng của mình. Người như vậy không đáng thương sao? Ngươi là người đáng thương nhất trên cái thế giới này!"


"Càn rỡ!" Bị Nguyệt Lan Chi nói trúng tâm tư của mình, Hoàn Nhan Liệt giận dữ, rút đao chém đứt cánh tay trái của Nguyệt Lan Chi.


"A!" Nguyệt Lan Chi thê lương kêu thảm thiết tựa hồ xuyên thấu cả mặt đất,bị cụt tay, khiến cho trên trán Nguyệt Lan Chi toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nữ nhân từng làm mưa làm gió trong hậu cung này, lúc này sắc mặt trắng bệch, toàn thân đầy mồ hôi, giống như từ trong nước vớt ra. Mà khi bị chặt đứt cánh tay trái rồi, thì máu chảy ồ ồ, không đầy một lát, mặt đất một mảnh đỏ sẫm.


"A, ngươi thẹn quá hóa giận. . . . . . Yêu muội muội của mình, là chuyện không thể chấp nhận được a! Cho nên ngươi ghen tỵ với Phượng Tà, ngươi hận hắn! Cho nên ngươi không buông tha Phượng Thương, bởi vì ngươi cũng hận hắn. . . . . . Ngươi đem Minh Nguyệt công chúa cất giấu, cho rằng như vậy có thể có được nàng, nhưng là, nàng tình nguyện ngủ mê man, cũng không bằng lòng gặp cái ca ca biến thái như ngươi. . . . . ."


"Câm mồm !" Hoàn Nhan Liệt lửa giận hoàn toàn bị thiêu đốt, lại một đao, chém xuống cánh tay phải của Nguyệt Lan Chi.


Lúc này, Nguyệt Lan Chi đã đau đến mức mở miệng cũng mất khí lực lớn, "Hoàng thượng. . . . . . Ngươi, nếu không lấy được mẫu cổ. . . . . . Ta chết. . . . . . Mẫu cổ cũng sẽ chết. . . . . . Ngươi không thể khống chế được. . . . . . Phượng Thương. . . . . ."


Nguyệt Lan Chi chậm rãi mở miệng, nụ cười trên mặt ảm đạm, ánh mắt một mảng trống rỗng. Nàng thua, vốn muốn đánh cuộc với tình cảm của một đế vương, vốn còn hy vọng có thể nhận được tâm của Hoàn Nhan Liệt, nhưng hắn chém nàng hai đao này, tức là đem nội tâm của nàng chặt đứt.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Đại mạc dao - Đồng Hoa

Đại mạc dao - Đồng Hoa

Giới thiệu: Tập 1: Lớn lên giữa bầy sói, Ngọc Cẩn cứ ngỡ mình giống như Lang

15-07-2016 40 chương
Sự tích sao băng

Sự tích sao băng

Ở nơi đó, trong chiếc quan tài pha lê tuyệt đẹp, nàng Hath vẫn nằm im, xinh đẹp. Mái

30-06-2016
Nước mắt của đá

Nước mắt của đá

Thật ra, trong lòng tau mi mãi mãi là mối tình đầu tiên mà tau không thể nào quên

23-06-2016
Chàng Guitar

Chàng Guitar

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi đã

25-06-2016
Cỏ mềm

Cỏ mềm

...Cuối con đường ai cũng phải đi, là một điều gì đó đợi chờ, mà không ai biết

28-06-2016
Tình yêu Unfriend

Tình yêu Unfriend

Gặp nhau vào một chiều đông lạnh, cổng trường không ai nhóm lửa cớ sao tim ấm áp.

24-06-2016
Hoàng tử của tôi

Hoàng tử của tôi

(khotruyenhay.gq) "Tôi đi nhé!". Hắn nói mà không nhìn nó. Đeo ba lô lên vai, mắt nhìn

28-06-2016
12 chiếc bánh flan

12 chiếc bánh flan

...Gã đơn phương kết thúc hợp đồng. Kim không ăn cắp, không tọc mạch, nhưng đã làm

29-06-2016