XtGem Forum catalog
Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 146
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố - Chương 78 - Biểu ca, ngươi thật quá bưu hãn nha!

↓↓

Vốn là mẩu chuyện ngọt ngào của đôi tình lữ, ở trong mắt Hoàn Nhan Khang lại thành Phượng Thương nghĩ muốn mạnh mẽ thoát y trước mặt Mộ Dung Thất Thất, cộng thêm chuyện la thét lúc sáng của Mộ Dung Thất Thất, Hoàn Nhan Khang hoàn toàn có thể tưởng tượng ra bộ dáng tiểu bạch thỏ Mộ Dung Thất Thất phải "chịu khổ" như thế nào dưới tay của đại sói sám Phượng Thương.

bạn đang xem “Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Biểu ca! Ngươi dù nóng lòng thế nào đi nữa cũng hãy đợi đến tân hôn a!"


"Cút –" thấy Hoàn Nhan Khang đổi trắng thay đen, Phượng Thương phát ra một chưởng, khiến Hoàn Nhan Khang sợ đến vội vàng rụt về, hét lên."Biểu ca, ngươi muốn giết người diệt khẩu a!" tiếng thét chói tai của Hoàn Nhan Khang truyền đến từ ngoài xe ngựa.


"Ngươi nói thêm câu nữa, khi trở về ta sẽ bảo cậu tìm mười nữ nhân cho ngươi!" Phượng Thương mặc quần áo tử tế, kéo rèm nhìn Hoàn Nhan Khang, trong thanh âm uy hiếp mang nồng đậm vị đắc ý, Hoàn Nhan Khang vội vàng ngậm miệng.


"Ta đây không nhìn thấy gì, cái gì ta cũng không biết, các ngươi cứ tiếp tục! Các ngươi cứ tiếp tục! Ai nha, hôm nay khí trời thật tốt a, mặt trời thật thật to a! Ha ha! Trẻ tuổi thật tốt a!" Thức thời, Hoàn Nhan Khang lập tức ngẩng đầu nhìn lên trên cười nói ha ha. (TC: "mặt trời thật là to" ??? thật ko đỡ nổi a này)


"Hừ!" Phượng Thương kéo rèm xuống, lúc này Mộ Dung Thất Thất hoàn toàn choáng váng, mặt như bị thiêu đốt đến đỏ bừng, đầu hoàn toàn chôn ở trong ngực Phượng Thương.


"Tiểu tử kia được nuông chiều đến sinh hư! Chờ khi trở về ta sẽ xử lí hắn!" Phượng Thương ôm Mộ Dung Thất Thất nhẹ giọng nói xin lỗi, tiểu nữ nhân này da mặt mỏng, hắn cảm giác được con tim còn đang nhảy loạn của mình. Chết tiệt! Khi trở về nhất định phải mau chóng tổ chức đại hôn! Đến lúc đó hắn có thể quang minh chính đại cùng Mộ Dung Thất Thất khanh khanh ta ta rồi!


Vẫn chờ đến cuộc thi bắt đầu, Mộ Dung Thất Thất mới rời đi khỏi người Phượng Thương ,sau khi xuống xe, Hoàn Nhan Khang hướng về phía bọn họ huýt sáo, mặt Mộ Dung Thất Thất lần nữa biến thành màu hồng. Cho đến Phượng Thương liếc Hoàn Nhan Khang một cái , hắn mới sờ sờ lỗ mũi, trốn đi.


Sân dùng để đấu trận chung kết, có chút giống sân khấu. Ở giữa là một chồng đá xếp thành hình nón cụt, hai bên là hai tầng đá xếp thành hai nửa vòng tròn chuyên dùng cho khán giả.


Bởi vì tuyển thủ của Nam Phượng quốc cùng Đông Lỗ quốc đã bị đào thải, tuyển thủ Nam Phượng quốc đã trở về nước, cho nên lần này tới đây chỉ có tuyển thủ của Tây Kỳ quốc, Bắc Chu quốc cùng người của Đông Lỗ quốc tới xem cuộc thi


Người Đông Lỗ quốc đã sớm tới, cầm đầu như cũ là Già Lam.


"Vương gia, công chúa!" Già Lam hướng tới vị trí của Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất làm lễ, "Tới a!". "Ừ!" Phượng Thương gật đầu coi như là đáp lễ, mang theo Mộ Dung Thất Thất đi tới vị trí của tuyển thủ Bắc Chu quốc. Một lát sau, tất cả tuyển thủ của Tây Kỳ quốc cũng đến.


Bởi vì cuộc thi Tứ quốc tranh bá năm năm mới tổ chức một lần cho nên rất nhiều dân chúng cũng tới nơi đây, nghĩ muốn quan sát một trận đấu hiếm có, cũng may sân khá lớn, cho nên tất cả dân chúng mới có chỗ ngồi.


Hoàn Nhan Bảo Châu cũng đi theo sang đây xem tranh tài, kể từ khi Phượng Thương từ Mộ Dung Thất Thất biết Hoàn Nhan Bảo Châu là giả, liền sai người ân cần "hầu hạ" nàng ta, xem nàng như công chúa thật mà cung cung kính kính, làm cho Hoàn Nhan Bảo Châu lúc trước vốn có chút ít kinh sợ, cho rằng đã lừa được mọi người, vượt qua vòng " kiểm tra" rồi.


Vừa đến cuộc thi , Hoàn Nhan Bảo Châu liếc mắt liền nhìn thấy Long Trạch Cảnh Thiên đang ngồi bên kia.


Thình thịch! Hoàn Nhan Bảo Châu tim đập mạnh mẽ. Nàng chưa từng có nghĩ tới còn có thể lại nhìn thấy Long Trạch Cảnh Thiên, cũng không nghĩ tới lại nhìn thấy ở một nơi như thế này.


Mặc dù, người nam nhân này từng thương tổn mình, nhưng hắn là người đầu tiên nàng yêu, là mối tình đầu, cũnglà người đàn ông đầu tiên của nàng. Cho nên, thấy Long Trạch Cảnh Thiên, tình cảm trong lòng Hoàn Nhan Bảo Châu khó có thể ngăn chặn, ngọn lửa đã dập tắt bấy lâu nay lần nữa thiêu đốt . Nàng đã quên mất việc mình đang ở trên sân thi đấu, cũng đã đi việc Phượng thương cùng Mộ Dung Thất Thất đang ở bên người, cứ thế một đường đi thẳng về hướng Long Trạch Cảnh Thiên.


"Uy, ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?"


Không đợi Hoàn Nhan Bảo Châu đi tới trước mặt Long Trạch Cảnh Thiên, đã bị Mộ Dung Thanh Liên ngăn cản. Mộ Dung Thanh Liên không nhận ra đây là Bắc Chu công chúa, nhưng là thấy nàng là từ bên Mộ Dung Thất Thất kia tới đây, Mộ Dung Thanh Liên đối với Mộ Dung Thất Thất không có hảo cảm, cho nên không đợi Hoàn Nhan Bảo Châu nhích tới gần Long Trạch Cảnh Thiên đã ngăn nàng ta lại.


Vừa thấy người ngăn mình là Mộ Dung Thanh Liên, Hoàn Nhan Bảo Châu nhướng mày, tại sao là nàng? Tứ muội tại sao lại ở chỗ này? vừa nghĩ, Mộ Dung Thanh Liên vốn là trẻ tuổi ham nổi bật, lần này sợ là tới dự thi. Chẳng qua là trong ánh mắt của nàng không có thiện ý, điều này làm cho tâm tình Hoàn Nhan Bảo Châu có chút khó chịu.


"Xin hỏi, chàng là Tĩnh Vương Tây Kỳ quốc sao?" Không để ý đến Mộ Dung Thanh Liên, Hoàn Nhan Bảo Châu vòng qua nàng đi tới trước mặt Long Trạch Cảnh Thiên, trong ánh mắt lộ vet si mê, cùng chút hoài niệm về chuyện cũ.


"Ngươi là?" Long Trạch Cảnh Thiên cúi đầu, thấy vẻ mặt mê trai của Hoàn Nhan Bảo Châu, lập tức cau mày lại. Làm sao nữ nhân bên cạnh hắn toàn là mê trai? Tại sao trừ Mộ Dung Thất Thất, không có nữ nhân nào không mang vẻ mặt đó ?


"Ta là. . . . . ." vừa muốn nói ra khỏi miệng, Hoàn Nhan Bảo Châu đột nhiên dừng lại , nàng nên nói gì với Long Trạch Cảnh Thiên? Chẳng lẽ nói mình là Mộ Dung Tâm Liên? Đó là không có khả năng! Đúng! Nàng bây giờ là Bắc Chu quốc công chúa, hẳn là lấy ra thân phận của công chúa đi !


"Bổn cung là Bắc Chu quốc Bảo Châu công chúa!"


"A — không biết công chúa có gì muốn nói?" Long Trạch Cảnh Thiên híp mắt, có chút không kiên nhẫn, chẳng qua là Hoàn Nhan Bảo Châu cũng không có nhận thấy được, nàng lúc này còn đang nghĩ tới vấn đề của riêng mình.


Hôm nay, nàng không phải là Mộ Dung phủ nhị tiểu thư Mộ Dung Tâm Liên, mà là Bắc Chu quốc Bảo Châu công chúa — Hoàn Nhan Bảo Châu. Như vậy, nàng có thân phận mới, có phải hay không có nghĩa nàng có thể bắt đầu một cuộc sống mới đây? Tỷ như, lấy thân phận bắc Chu quốc công chúa gả cho Long Trạch Cảnh Thiên? Hiện tại thân phận nàng cao quý, hoàn toàn xứng đôi với Long Trạch Cảnh Thiên, hoàn toàn không cần phải như lúc trước làm chó vẩy đuôi mừng chủ nhà.


Hoàn Nhan Bảo Châu lặng yên không lên tiếng, chẳng qua chỉ nhìn khuôn mặt Long Trạch Cảnh Thiên đến ngẩn người, khiến cho Mộ Dung Thanh Liên vô cùng khó chịu."Công chúa, Vương gia của chúng ta đang chờ nghe người nói đây!"


"Càn rỡ!" Bị Mộ Dung Thanh Liên cắt đứt ý nghĩ, Hoàn Nhan Bảo Châu lập tức mở miệng quát lớn, "Bổn cung là Bảo Châu công chúa, đang cùng Tĩnh Vương nói chuyện, nào có phần cho ngươi chen vào!"


Không thể không nói, là một người, tại thời điểm bị đặt ở một vị trí khác, họ liền có khả năng toát ra khí thế của vị trí này. Tỷ như Mộ Dung Tâm Liên, hiện tại thân phận là công chúa, nàng tự nhiên sẽ tản mát ra một loại uy nghiêm , mặc dù uy nghiêm hoàn toàn không thể so sánh với Mộ Dung Thất Thất, nhưng đối với Mộ Dung Thanh Liên mà nói, vẫn có chút tác dụng uy hiếp nhất định.


Hoàn Nhan Bảo Châu quát lớn người của quốc gia mình, khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên lại càng không vui, là người nước mình, bảo hộ người của mình là chuyện nên làm, lập tức Long Trạch Cảnh Thiên mở miệng, "Công chúa tìm Bổn vương có chuyện gì?"


Mặc dù Long Trạch Cảnh Thiên không có rõ ràng giúp Mộ Dung Thanh Liên nói chuyện, nhưng qua giọng nói băng lãnh chứa ý xa cách, Hoàn Nhan Bảo Châu không đầy một lát liền hiểu được.


"Không có gì, chẳng qua là Vương gia giống với một vị cố nhân mà Bổn cung từng quen, cho nên tới đây chào hỏi."


Có Long Trạch Cảnh Thiên làm "Chỗ dựa" , Mộ Dung Thanh Liên lớn gan lên rất nhiều."Ơ! Công chúa có phương thức tiếp cận thật đặc biệt! Chẳng qua là không biết cố nhân của công chúa họ gì tên gì, sao lại giống với Vương gia chúng ta a?"


Long Trạch Cảnh Thiên lần này đi không có mang theo Lục Nguyên cùng Lục Dã, vì hai chân bị thương khi vượt Trấn Yêu tháp, thoa thuốc không tiện, Mộ Dung Thanh Liên liền viện cớ"Vương gia là vì cứu ta mới bị thương, ta theo lý nên chiếu cố" ngày ngày vì Long Trạch Cảnh Thiên thoa thuốc.


Mộ Dung Thanh Liên muốn mượn cơ hội này biểu hiện tốt, càng muốn Long Trạch Cảnh Thiên chú ý đến mình . Bởi vậy nàng cố gắng tận lực hầu hạ, sắc mặt Long Trạch Cảnh Thiên khi nhìn mới hơi tốt lên một chút, điều này cũng làm cho Mộ Dung Thanh Liên hoàn toàn bỏ qua sắc mặt người khác, mới dám nói chuyện như vậy đối với Hoàn Nhan Bảo Châu.


Bị Mộ Dung Thanh Liên trách móc trước mặt mọi người, mặt Hoàn Nhan Bảo Châu lập tức trở nên đỏ bừng, nghĩ muốn dùng thân phận công chúa tới giáo huấn Mộ Dung Thanh Liên một chút, khiến nàng mất mặt, nhưng thời gian rút thăm của các tuyển thủ đã tới.


Nhìn Mộ Dung Thanh Liên vui mừng theo sau Long Trạch Cảnh Thiên rời đi, Hoàn Nhan Bảo Châu siết chặt quả đấm. Đã có một Mộ Dung Thất Thất làm hư chuyện tốt của nàng, đã khiến nàng đủ buồn bực đã đủ khó chịu rồi, hiện tại lại nhảy ra một Mộ Dung Thanh Liên, còn mang vẻ mặt mê trai ra nhìn Long Trạch Cảnh Thiên. Không cần nghĩ, Hoàn Nhan Bảo Châu có thể đoán được hoàn toàn ý nghĩ của Mộ Dung Thanh Liên.


Tiện nhân! Thật là một tiện nhân! Ngay cả tỷ phu mình cũng muốn đoạt!


Hoàn Nhan Bảo Châu cắn răng, ánh mắt hận không thể đâm thủng người Mộ Dung Thanh Liên mấy cái. Trong mắt nàng, việc Mộ Dung Thanh Liên có chút nhớ thương Long trạch Cảnh Thiên, đó là một hành động cực kỳ vô sỉ ! Bởi vì Long Trạch Cảnh Thiên là nam nhân của nàng, là tỷ phu của Mộ Dung Thanh Liên.


Sớm đã thấy Long Trạch Cảnh Thiên từ đầu tới cuối cũng chưa từng có đem nàng để vào mắt, Long Trạch Cảnh Thiên cũng là do nàng dùng thủ đoạn mới lấy được, nói hẳn ra thì hắn là do nàng từ trong tay Mộ Dung Thất Thất "đoạt" được. Hiện tại, Hoàn Nhan Bảo Châu trong lòng tràn đầy hận ý đối với Mộ Dung Thanh Liên —


Tiện nhân! Ta nhất định sẽ tìm được cơ hội diệt trừ ngươi!


Trước kia ở Mộ Dung phủ, Mộ Dung Thanh Liên luôn là ỷ vào mình được sủng ái thương yêu, lại thêm việc Trịnh Mẫn tranh đoạt tình cảm với Lưu Yên Chi, dường như Mộ Dung Tâm Liên ở trước mặt lão giở trò âm dương quái khí gì đó, thỉnh thoảng lão cũng mở sắc mặt mà nhìn nàng.


Khi đó nàng mặc dù có tướng mạo xinh đẹp, nhưng Mộ Dung Thái càng coi trọng Mộ Dung Thanh Liên hơn do nàng ta có Tứ đoạn đấu khí, cộng thêm việc Lưu Yên Chi có nhi tử làm chỗ dựa, cho nên mỗi lần hai người mâu thuẫn, Mộ Dung Thái luôn nghiêng về tiểu nữ nhi hơn. Hiện tại đã khác rồi, nàng không còn là Mộ Dung Tâm Liên, mà là hoàng thất Bắc Chu quốc Bảo Châu công chúa, có thân phận cao quý, nàng muốn báo thùm giết người cũng không phải là việc lớn gì!


Mộ Dung Thanh Liên hoàn toàn không biết Hoàn Nhan Bảo Châu chính là Mộ Dung Tâm Liên, càng thêm không biết rằng mình đã bị nàng theo dõi.


Nàng lúc này để ý nhất là chuyện rút thăm, ở trong lòng Mộ Dung Thanh Liên vô cùng khát vọng có thể rút được lá thăm cùng với Mộ Dung Thất Thất. Đến lúc đó nàng muốn dùng nhuyễn kiếm trong tay đem Mộ Dung Thất Thất đang đắc ý trước mặt ra xử lý!


Phân làm hai tổ ra rút thăm, một tổ rút ra thứ tự đã được đánh số, một tổ rút ra đối thủ của tổ kia. Như thế nào phân phối, còn lại là bắt cặp.


Long Trạch Cảnh Thiên bắt lấy tờ giấy là đội tuyển đối thủ, còn Mộ Dung Thất Thất lấy được tờ giấy còn lại là đội tuyển tranh tài đã đánh số. Long Trạch Cảnh Thiên căn cứ theo nguyên tắc ưu tiên nữ nhi trước, để cho người của Bắc Chu quốc rút thăm trước. Tô Mi đánh trận đầu, Như ý đánh trận thứ hai, Hoàn Nhan Khang đánh trận thứ ba, Mộ Dung Thất Thất còn lại là trận thứ tư .


Phía sau, đến phiên đối thủ tuyển thủ của Tây Kỳ quốc. Long Trạch Cảnh Thiên đấu với Hoàn Nhan Khang, Lý Vân Khanh đấu với Tô Mi, Bạch Ức Nguyệt đấu với Như ý, còn lại Mộ Dung Thanh Liên đấu với Mộ Dung Thất Thất.


"Tam tỷ, không nghĩ tới tỷ muội chúng ta sẽ có ngày này, sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh xuất hiện ở trên đấu trường."


Mộ Dung Thanh Liên dương dương đắc ý đung đưa trong tay cây thăm làm bằng trúc trước mặt Mộ Dung Thất Thất. Thật là nghĩ cái gì thì tới cái đó a, mới vừa rồi còn nghĩ tới nhất định phải cùng Mộ Dung Thất Thất quyết đấu, không nghĩ tới vận khí lại tốt như vậy, thật sự chọn được Mộ Dung Thất Thất. Xem ra ông trời cũng không ưa gì với Mộ Dung Thất Thất, cho nên mới giúp nàng tới để trừng phạt cái ác phát dương cái thiện rồi!


"Ha hả, nếu đã là như vậy, vậy thì mời Tứ muội muội trên đấu trường hãy thủ hạ lưu tình nha!" Thấy Mộ Dung Thanh Liên đắc ý như vậy, Mộ Dung Thất Thất khẽ mỉm cười. Mà gương mặt tựa phi tiếu của Mộ Dung Thất Thất, ở trước mặt Mộ Dung Thanh Liên lại giống như biến thành lấy lòng, muốn nàng nhường nhịn trong trận tranh tài.


Nghĩ như vậy, Mộ Dung Thanh Liên lại càng đắc ý, "Tỷ tỷ, ta cũng rất muốn quan tâm tới tình nghĩa tỷ muội a, nhưng là trong cuộc thi thì không có tình tỷ muội, ta đây là tuyển thủ của Tây kỳ quốc, tự nhiên sẽ nên vì nước mà làm vẻ vang nước nhà mới được a! Tỷ tỷ, ngươi đến lúc đó cũng chớ có trách ta a!"


Giả bộ, tiếp tục giả bộ! Nhìn vẻ mặt của Thấy Mộ Dung Thanh Liên, Mộ Dung Thất Thất cũng lười cùng nàng nói tiếp, ngáp một cái, ngón tay bạch ngọc cầm bảo kiếm của Phương Thương, "Được! Tùy ngươi! Ngươi muốn làm sao, ta phụng bồì là được!"


Mới vừa rồi Mộ Dung Thất Thất còn có thái độ khiêm tốn, hiện tại nàng đã vứt nó sang một bên, thái độ trước sau này cũng khác biệt quá lớn rồi, khiến cho Mộ Dung Thanh Liên có chút không thích ứng, "Tam tỷ, ngươi nói thật sao?"


"Dĩ nhiên! Bất kể là đấu văn hay đấu võ, ngươi cứ ra chiêu, tỷ tỷ không sợ ngươi!" Mộ Dung Thất Thất nhướng mày, khiêu khích nhìn về Mộ Dung Thanh Liên một cái, "Bất quá, nhìn ngươi còn nói với ta được một tiếng tỷ tỷ, ta nhường ngươi ba chiêu là được, coi như là một cái công đạo đối với tình nghĩa tỷ muội của chúng ta."


Mộ Dung Thất Thất muốn nhường ba chiêu,làm cho Mộ Dung Thanh Liên cảm thấy như nhận lấy vũ nhục lớn. Chỉ có đối thủ yếu kém, mới có thể nhượng chiêu, lấy thương hại cùng đồng tình của đối phương. Hiện tại " phế vật " Mộ Dung Thất Thất này lại muốn cùng nàng so chiêu, nhường ba chiêu, khiến cho người vẫn được khen là thiên tài thiếu nữ Mộ Dung Thanh Liên làm sao có thể tiếp nhận được.


"Nhượng chiêu thì cũng không cần rồi!" Mộ Dung Thanh Liên cười lạnh một tiếng, "Tỷ tỷ không cần ta nhượng chiêu, thì làm sao có thể để cho tỷ tỷ nhượng chiêu đây!"


"Ha hả, không tệ, có cốt khí!" Mộ Dung Thất Thất tiêu sái cười một tiếng, không thấy được vẻ kiều mỵ lúc trước, ngược lại lại có thêm một cỗ anh khí, mà phong thái của nàng khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên cùng Lý Vân Khanh ở phía sau Mộ Dung Thanh Liên vừa vặn trông thất, nhất thời bị hoa mắt.


"Vậy thì trên đấu trường hãy dùng quyền kiếm nói chuyện!"


"Cầu còn không được!"


Hai nữ nhi của Mộ Dung gia ở giữa tạo sấm sét vang dội, ngay cả người bên cạnh cũng có thể cảm nhận được. Hoàn Nhan Bảo Châu cách xa, mặc dù không có nghe rõ lời của hai người nói..., nhưng là cũng có thể nhìn ra hai người này đang đấu nhau. Thật tốt ! Làm cho các nàng tranh đấu, nàng có thể làm ngư ông đắc lợi rồi!


Một Mộ Dung Thất Thất, một Mộ Dung Thanh Liên, hai người này là cái gai trong lòng nàng. Nếu có thể thông qua trận chung kết lần này đồng thời diệt trừ hai cái gai trước mắt, chẳng phải là chuyện khiến người ta khoái hoạt sao? Vừa nghĩ tới không lâu sau trong trận đấu hai người này xong đời, hoặc là lưỡng bại câu thương, Hoàn Nhan Bảo Châu liền âm thầm cao hứng, xem ra hôm nay đến xem tranh tài là chính xác .


Tranh tài chia làm bốn hiệp, ba hiệp thắng sẽ đứng thứ nhất. Nếu hai thắng hai thua, thì tuyển thủ một lần nữa phải tỷ thí một trận. Quy tắc này tất cả mọi người đều rất rõ ràng, kế tiếp chỉ đợi xem trận đấu cùng với kết quả.


Trận thứ nhất, Tô Mi đấu với Lý Vân Khanh.


Thời tiết khó có được mấy ngày tuyết không rơi. Mặt trời lười biếng đứng góc chân trời, mỉm cười nhìn cả một vùng đất rộng lớn. Bởi vì mặt trời ló rạng, tuyết bắt đầu tan, nhiệt độ vô cùng thấp, Tô Mi gương mặt trong trẻo lạnh lùng nhuộm thêm được một sắc hồng, giống như hoa quyên nở rộ .


"Tiểu Mi nhi, cố gắng lên! Ta tiếp sức cho nàng! Ta ủng hộ ủng!" Còn chưa bắt đầu, Hoàn Nhan Khang đã đem tay vòng thành hình một cái loa bắt đầu hô to lên, khiến Tô Mi nghe được một trận ác hàn.


"Cố lên cố lên! Tiểu Mi nhi quyết thắng ! Tiểu Mi nhi nhất định thắng! Đánh bại hắn!"


Tạp âm của Hoàn Nhan Khang vang vọng cả sân tranh tài, vừa vặn sân này có hình dạng nửa vòng tròn, khiến cho thanh âm đến nơi này có tiếng vang, một câu nói, khiến cho rất nhiều người cũng hùa theo hò reo, Tô mi nghe được trong lòng có chút không bình tĩnh.


"Đủ rồi! Ngươi câm miệng cho ta!" Rốt cục, Tô Mi nổi giận, hận không thể mang miệng của Hoàn Nhan Khang chắn, lấp, bịt, lại "Trước lúc ta kết thúc cuộc thi, nếu ngươi mở miệng phát ra tạp âm, ta liền đem khâu miệng ngươi lại!"


Thanh âm của Tô Mi rất lớn, cộng thêm sân hình dạng nửa vòng tròn phóng thành cái loa trợ giúp, lộ ra vẻ "Hung hãn" .


"Ô. . . . . . Tiểu Mi nhi hung dữ với ta. . . . . ." Làm trò trước mặt nhiều người như vậy bị Tô Mi rống lên, Hoàn Nhan Khang lập tức vẻ mặt như đưa đám ngồi chồm hổm trên mặt đất khoanh vòng tròn, "Tiểu Mi nhi thật hung dữ! Thật là đáng sợ!"


Một đôi oan gia khuấy động, khiến trong mắt Mộ Dung Thất Thất hiện lên ý cười, nhưng Tô Mi hiện tại không có thời gian để ý phản ứng của Hoàn Nhan Khang, trong mắt nàng , biểu hiện của Hoàn Nhan Khang thực quá ngây thơ, hiện tại lực chú ý của nàng đều để trên người đối diện-Lý Vân Khanh.


Lúc trước, Mộ Dung Thất Thất cho người của Ma Vực điều tra tư liệu về bốn tuyển thủ Tây Kỳ quốc, Lý Vân Khanh là một cao thủ, vũ khí là ngọc bích tiêu, mặc dù nam nhân này nhìn phiêu dật như thiên tiên, đồng thời cũng có một bộ dáng thờ ơ, có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng con trai lớn của Lý thị gia tộc , cũng đâu dễ đối phó như vậy .


Bất quá, Lý Vân Khanh lợi hại, Tô Mi cũng không phải là người thường. Nàng sinh ra liền bị cha mẹ mình vứt bỏ, sau lại được Ma Tôn mang về Ma Vực nuôi dưỡng, học tất cả đều là công phu giết người. Cho nên đối với Lý Vân Khanh, Tô Mi một chút cũng không sợ.


"Mời!" Lý Vân Khanh khẽ mỉm cười, lấy ra ngọc bích tiêu của mình, mời Tô Mi đưa ra vũ khí.


Mặc dù Tô Mi không sợ Lý Vân Khanh, nhưng nàng cũng hết sức cẩn thận. Đây là trận đấu mở màn, nhất định phải đánh một trận thật đẹp mắt, cho người phía sau phấn chấn tinh thần mới được. Đã có chủ ý quyết định , Tô Mi lấy ra vũ khí của mình, một thanh huyền nguyệt loan đao."Lý công tử, mời!"


Chương trước | Chương sau

↑↑
Đại mạc dao - Đồng Hoa

Đại mạc dao - Đồng Hoa

Giới thiệu: Tập 1: Lớn lên giữa bầy sói, Ngọc Cẩn cứ ngỡ mình giống như Lang

15-07-2016 40 chương
Đại mạc dao - Đồng Hoa

Đại mạc dao - Đồng Hoa

Giới thiệu: Tập 1: Lớn lên giữa bầy sói, Ngọc Cẩn cứ ngỡ mình giống như Lang

15-07-2016 40 chương
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Gói mì tôm cho con

Gói mì tôm cho con

Bữa trưa hôm đó, sau giờ tan làm thì nó thấy một gói mì tôm để góc giường của anh

24-06-2016
Anh đào thiếu niên

Anh đào thiếu niên

Lần đầu tiên của mỗi người đàn ông, đều sẽ có một cô gái như hoa anh đào, phiêu

30-06-2016