"Vương gia, trước công chúng , ngươi cho ta chút mặt mũi đi." Tấn Mặc ho hai tiếng, mới bị Phượng Thương để xuống ."Vương gia không cần lo lắng, công chúa nhất định sẽ bình an trở lại !" Thấy Phượng Thương muốn đuổi theo Mộ Dung Thất Thất, hắn chặc chẽ đi phía trước đem Phượng Thương ngăn lại.
bạn đang xem “Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Bình An? ! Ngươi có thể bảo đảm sao!"
"Vương gia! Ngươi có thể mỗi lần đụng phải chuyện của vương phi đừng mất đi lý trí được không? Trước tiên làm cho đầu óc thanh tĩnh lại, Nam Lân vương gặp chuyện không hoảng hốt rốt cuộc đi đâu rồi?" Thấy Phượng Thương như vậy, Tấn Mặc cũng nổi giận, bất kể Phượng Thương có vui vẻ hay không, Tấn Mặc cũng đem Phượng Thương kéo qua một bên, "Công chúa nếu không thể Bình An trở lại, ta tự mình chặt đầu của mình chôn cùng với công chúa!"
"Vương gia còn nhớ rõ lúc trước ta nhắc tới đệ tử Liên công tử của sư phụ ta sao? Thật ra thì sư đệ của ta, chính là công chúa, công chúa, chính là Liên công tử." Thấy Phượng Thương mặt mày khó coi, Tấn Mặc không cách nào khác, chỉ có thể đem thân phận của Mộ Dung Thất Thất thẳng thắn nói ra ngoài, cái này, thật khiến Phượng Thương kinh ngạc.
"Nàng là Liên công tử nổi tiếng trong giang hồ? Liên công tử không phải là nam nhân, không phải là sư đệ ngươi sao?" Thì ra là như vậy, khó trách nàng có thể từ trong tay Vô Cực Cung chạy trốn, còn đánh bại Cổ Lệ. . . . . .
"Vương gia, ta cũng gần đây mới biết. Xin Vương gia yên tâm, buông lỏng tinh thần, chờ công chúa trở lại đây! Chúng ta chỉ cầnkiên nhẫn đợi chờ!"
Có lời nói của Tấn Mặc..., tim Phượng Thương mới hơi bình tĩnh một chút, nhưng lúc này trong lòng hắn càng thêm khiếp sợ. Mộ Dung Thất Thất dĩ nhiên là Liên công tử? Cái tên diệu thủ hồi xuân, nhưng tính cách quái dị, cho tới bây giờ đều"Thấy chết mà không cứu" , chỉ nhìn bệnh nhân có thuận mắt hay không, mới Thi châm bỏ thuốc Liên công tử sao? !
Phượng Thương chờ ở ngoài Trấn Yêu tháp, tuyển thủ dự thi đã vào bên trong tầng tháp thứ nhất.
Trấn yêu tháp toàn bộ dùng cự thạch đựng lên, là một ngọn Thạch tháp, ở trong thạch tháp, căn bản là nghe không được thanh âm phía ngoài. Chờ mọi người sau khi tiến vào, cửa tháp đột nhiên"Răng rắc" một tiếng khép lại, thanh âm nặng nề chấn động trong lòng mọi người.
Không đợi đám tuyển thủ thích ứng hoàn cảnh Tháp Lý, năm mươi người Đông Lỗ quốc đã đem những tuyển thủ tam quốc khác đều vây lại.
"Các ngươi muốn làm cái gì?" Mộ Dung Thanh Liên tay cầm nhuyễn kiếm của mình, nhìn những người Đông Lỗ quốc, bọn họ cả đám đều mắt nhìn chằm chằm vào, mang trên mặt nụ cười hèn hạ, phảng phất bọn họ là sói, mà những tuyển thủ của tam quốc khác là dê con vào miệng sói vậy.
"Ha hả, làm gì? Đương nhiên là giết các ngươi!" Một người cao cao kêu la lên, "Chỉ có các ngươi đều chết hết, thì cuộc thi bốn quốc tranh bá lần này Đông Lỗ quốc chúng ta mới là vô địch!"
"Hèn hạ!" Tô Mi há mồm mắng.
"Ha ha ha!" Nghe Tô Mi nói như vậy, tuyển thủ Đông Lỗ quốc nở nụ cười, "Cô nàng, ngươi là lỗ tai điếc hay sao? Mới vừa rồi Già Lam đại nhân nói tranh tài quy tắc, ' bất kể đánh bại địch nhân hay là đồng đội, chỉ cần tới đỉnh tháp, đó chính là người thắng '. Chúng ta dĩ nhiên trước tiên phải đem những thứ chướng ngại như các ngươi giết chết mới đúng a!"
"Thật là vô sỉ!" Tô Mi mắng, "Muốn giết chết chúng ta, còn phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không!"
"Đúng! Mi nhi nói rất hay!" Hoàn Nhan Khang cũng kêu lên, "Muốn giết chết tiểu gia, cũng không biết là các ngươi có bản lãnh hay không!"
"Khụ khụ!" Tô Mi hoàn toàn bị đánh bại, không nhịn được quét Hoàn Nhan Khang một cái. Vị gia này trừ một thân quý giá nhìn là hoàng tử,còn lại nhìn không ra chút thân phận hoàng tử. Cô gia nhà mình, đó mới là ưu nhã , thì ngược lại vị hoàng tử điện hạ này mỗi lời ra khỏi miệng đều thô tục, làm sao cũng không giống như là nhi tử của hoàng thượng, trừ phi nhận sai hài tử?
Lời nói của Hoàn Nhan Khang đại biểu tiếng lòng của tam quốc, mặc dù đối phương có năm mươi người, tuyển thủ tam quốc bọn họ cộng lại cùng nhau cũng mới mười lăm người, đối phương là hơn gấp ba lần bọn họ, nhưng là nhân số đại biểu không được vấn đề. Lúc này, bởi vì Đông Lỗ quốc khiêu khích, tuyển thủ tam quốc ngược lại đứng ở chung một chiến tuyến.
Chẳng qua là, người của Đông Lỗ quốc tựa hồ đã sớm ngờ tới tam quốc sẽ đoàn kết, nên không cho bọn hắn có cơ hội hợp tác.
"Giết!" người dẫn đầu Đông Lỗ quốc ra lệnh một tiếng, năm mươi người rút ra vũ khí của mình, phân tán thành ba nhóm, đem tam quốc tuyển thủ chia ra vây quanh ở trong ba vòng."Chia nhau làm việc!"
"Cũng là giỏi tính toán!" Mộ Dung Thất Thất nhìn bốn người bọn họ bị mười mấy tuyển thủ Đông Lỗ quốc vây quanh.
"Biểu tẩu, những thứ tôm nhỏ này, để cho ta là được, ngươi nghỉ ngơi ——"
Không đợi Hoàn Nhan Khang nói xong, Tô Mi quát lên"Che miệng" , tự mình che miệng lại, đem một bọc bụi màu lam hướng người Đông Lỗ quăng.
Những người Đông lỗ kia không kịp che miệng, hít bụi vào, toàn bộ xụi lơ nằm trên mặt đất.
"Băng quả!" Tô Mi vỗ tay phát ra tiếng, cau mày hướng Hoàn Nhan Khang làm mặt quỷ, đi tới bên cạnh Mộ Dung Thất Thất, "Tiểu thư, làm xong rồi! May mà tiểu thư có dự kiến trước, để cho ta ở trước trận chuẩn bị vài thứ, nếu không bị những thứ tinh trùng lên não này hãm hại rồi, còn không biết chết như thế nào!"
"Oa oa wow!" Hoàn Nhan Khang không biết Tô Mi quăng độc gì, chẳng qua là ngửi thấy được một trận mùi hoa, mười ba người vây công bọn họ toàn bộ ngã xuống, độc này cũng thật sự quá lợi hại đi!
"Mi nhi, thuốc này ngươi mua chổ nào? Ngày khác ta cũng muốn mua một bọc, xem ai không vừa mắt thì ném người đó!"
Hoàn Nhan Khang lời vừa nói ra..., bị Tô Mi trực tiếp xem như hắn lảm nhảm, lười phản ứng với Hoàn Nhan Khang, Tô Mi trực tiếp rút chủy thủ, đi tới bên người đám người Đông lỗ đang té xỉu.
Cái này chỉ khiến người ngất đi, không đủ để trừng phạt bọn họ không biết kính trọng đối với tiểu thư, Tô Mi xem ra, những thứ người tâm địa ác độc như Đông lỗ này hoàn toàn không có cần thiết giữ lại!
"Sưu sưu sưu!" chủy thủ trong tay Tô Mi giống như lưỡi hái thu hoạch lúa mạch, chính xác không có sai lầm xẹt qua yết hầu những người này, máu tươi ồ ồ chảy, không đầy một lát trong không khí đã nhiễm mùi vị máu tanh.
Mười ba người, chẳng qua chỉ trong thời gian nháy mắt, đã chặt đứt tánh mạng trong tay Tô Mi.
"Ách ——" nhìn chủy thủ nhuốm máu trong tay Tô Mi, Hoàn Nhan Khang hoàn toàn ngây người. Đao pháp của nàng vô cùng tốt, hạ thủ cực nhanh cực chuẩn, hơn nữa, cô nàng này thật sự là quá ác chỉ một đao là trí mạng. giết những người Đông lỗ đang ở trước mặt nàng, hoàn toàn tựa như giết con gà con vậy.
"Sùng sục ——" Hoàn Nhan Khang nuốt nuốt nước miếng, sờ sờ cổ họng của mình, không nhịn được mà rùng mình một cái. Hạt tiêu cay thật đúng là sắc bén danh phù kỳ thực a!
Không chỉ Hoàn Nhan Khang, Như Ý cũng bị dọa. Tô Mi biết võ Như Ý cũng không có nghĩ tới.
Vốn cho rằng Vương Phi là mỹ nhân mềm mại, nhưng ngày đó thủ đoạn Mộ Dung Thất Thất trêu đùa Cổ Lệ, đã lập tức phá vỡ ấn tượng này. Vốn cho là hai tỳ nữ bên cạnh Mộ Dung Thất Thất ôn nhu ngọt ngào, bây giờ nhìn một màn này, Như Ý hoàn toàn giác ngộ! Nữ nhân có thể đi theo bên cạnh Vương Phi, cũng không đơn giản, thì sao có thể là hạng người hời hợt đây!
Thấy Hoàn Nhan Khang cùng Như Ý giống như nhìn người ngoài hành tinh mà đánh giá nàng cùng Tô Mi, Mộ Dung Thất Thất mở miệng cười, "Làm sao, bị dọa ?"
"Biểu tẩu, ta quá sùng bái ngươi! Sau này tiểu đệ theo biểu tẩu lăn lộn!" Nhìn Tô Mi xong lại nhìn Mộ Dung Thất Thất, Hoàn Nhan Khang hoàn toàn hiểu một cái đạo lý, mọi người đi theo Mộ Dung Thất Thất lăn lộn đều rất mạnh mẽ a. Tỷ như Tô Mi, nhìn hoạt bát nóng bỏng, thật ra thì giết người không chút bẩn thỉu, thật là đẹp đến ngây người!
"Theo tiểu thư nhà lăn lộn? Trước muốn qua cửa ải của ta đã! Bên cạnh Tiểu thư nhà ta cũng không giữ phế vật!" Tô Mi hừ nhẹ, trên dưới lướt qua Hoàn Nhan Khang, tựa hồ muốn nói"Ngươi có tư cách sao?"
"Ngươi không tin tiểu gia! Ngươi xem thường ta!" Bị Tô Mi miệt thị, hoàn toàn chọc giận tự ái nam nhân của Hoàn Nhan Khang, "Ngươi chờ xem! đòn sát thủ của Tiểu gia còn không có sử dụng đâu, đợi lát nữa mở to mắt của ngươi nhìn cho rõ ràng!"
Hoàn Nhan Khang mở miệng một tiếng là tiểu gia, thì ở chỗ phía sau đã có người đánh tới, "Cẩn thận!" Tô Mi mở miệng nhắc nhở, nhưng chậm một bước, đại đao trong tay đối phương đã giơ lên, bổ về phía bả vai Hoàn Nhan Khang.
"Vô sỉ! Thế nhưng đánh lén!" Hoàn Nhan Khang không chút hoang mang, thân thể lui về phía sau, lưng quay về phía người này, bảo kiếm trong tay lại trực tiếp đâm vào bụng của hắn, "Đi chết đi!" Nhấc chân, một cước đem người này đá văng, Kiếm cũng thuận thế rút lại, người nọ máu tươi phun hắn một thân.
"Ta kháo, bẩn đã chết!" Thấy y phục mình bị nhuộm đỏ, Hoàn Nhan Khang mang vẻ mặt chán ghét, vội vàng nhảy ra, sợ sẽ lây dính huyết khí.
Hoàn Nhan Khang không có chuyện gì, Tô Mi thở phào nhẹ nhỏm. Người này nhìn một dạng đúng là con nhà giàu, công phu cũng không kém, ít nhất có thể tự vệ!
"Như thế nào, Tiểu Mi nhi, có phải say mê tiểu gia đẹp trai kiếm pháp giỏi hay không?" Thấy Tô Mi đầu mày buông lỏng, trong lòng Hoàn Nhan Khang vui mừng, cười đưa tới, giống như đứa trẻ đòi hỏi kẹo ngọt, cười đến vui vẻ.
"Cắt ——công phu như mèo quào của ngươi kia, đợi lát nữa đừng bắt ta đoạn hậu cho ngươi là tốt rồi!"
"Tiểu Mi nhi, ngươi nói như vậy thật ra là quá làm tổn thương một đại nam nhân như ta!" Đang nói chuyện Hoàn Nhan Khang lại giết chết hai kẻ đánh lén, "Thuốc ngươi mới dùng vừa rồi có còn hay không? Ném một bọc nữa đi! Đem bọn họ đánh xỉu chúng ta lên đỉnh tháp đi!"
"Không có ." Tô Mi nhún nhún vai, "Ngươi cho rằng ' Lam Sắc Yêu Cơ ' rất rẻ sao? Ta đã xài năm trăm lượng bạc trắng mới mua được, còn phải thông qua quan hệ với người quen mới đưa cho ta! Ngươi muốn, ta bán rẻ cho ngươi một chút đi, ta lấy một trăm lượng phí, tổng cộng sáu trăm lượng tốt lắm!"
"Sáu trăm! Ngươi làm thịt người a! Chủ Tử ta của ngươi có tiền như vậy, lúc trước không phải là đòi mười vạn hoàng kim của một tên ngu ngốc sao, ngươi lấy một chút không phải được à?"
"Đó là của tiểu thư ! Không phải là của ta! Ngươi rốt cuộc có hiểu hay không a!"
Đang cùng người Đông lỗ đánh nhau Hạ Lan Liên Y vừa nghe mình thành người ngu ngốc trong miệng Hoàn Nhan Khang, vừa phân thần, suýt nữa bị chém đả thương.
Né tránh xong, Hạ Lan Liên Y một kiếm chém người này, cũng phẫn hận nhìn Mộ Dung Thất Thất bên kia một cái. Bị ép đi mười vạn hoàng kim, làm hại tiền của hắn quay vòng không được, còn vô duyên vô cớ mất đi một tuyển thủ, những điều này là do Mộ Dung Thất Thất làm chuyện tốt!
Mà tuyển thủ Tây kỳ quốc bên này, phối hợp rất tốt, bình tĩnh, cho nên Long Trạch Cảnh Thiên mới có càng nhiều lực chú ý tới Mộ Dung Thất Thất bên kia, nghe Tô Mi nhắc tới "Lam Sắc Yêu Cơ" , Long Trạch Cảnh Thiên chân mày cau lại.
"Lam Sắc Yêu Cơ" nghe nói xuất xứ từ Ma Vực, là Độc Tiên Nhi phối trí . Lúc trước khi nhìn đến Mộ Dung Thất Thất khiêu vũ thời điểm, hắn đã đem Mộ Dung Thất Thất xem làm Độc Tiên Nhi, sau lại hồi tưởng đến dung mạo của Mộ Dung Thất Thất, mới phát hiện dung mạo hai người này hoàn toàn khác biệt một trời một vực, thật không biết hắn lúc ấy làm sao lại đem hai người này cho rằng một người .
Hiện tại, trong tay Tô Mi "Lam sắc Yêu Cơ" là mua, thì càng thêm chứng minh Mộ Dung Thất Thất không phải là Độc Tiên Nhi.
Nếu như Mộ Dung Thất Thất là Độc Tiên Nhi, nàng chỉ cần đi lên sẽ đem những người này mê đảo, lấy thủ đoạn Độc Tiên Nhi giết người, đừng nói vây công bọn họ mười mấy người, cho dù đối phó tất cả tuyển thủ Đông Lỗ quốc cũng không cần dùng cách thức phức tạp như thế đnày!
Long Trạch Cảnh Thiên là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, hắn không biết, những lời này là Tô Mi cố ý nói cho hắn nghe . Kể từ khi cùng Cổ Lệ quyết đấu, ngày đó bị Long Trạch Cảnh Thiên nhận thức thành Độc Tiên Nhi sau, Mộ Dung Thất Thất vẫn muốn bỏ đi ý nghĩ này của hắn, cho nên mới có một màn hôm nay.
tuyển thủ Đông Lỗ quốc thấy người của bọn họ vây công Mộ Dung Thất Thất chỉ trong chốc lát đã bị Tô Mi giết chết, lại từ những nhóm người khác rút đi một chút để đặc biệt đối phó bên này.
Thấy lại có người tới đây bao vây, khóe miệng Hoàn Nhan Khang lộ ra một nụ cười xấu xa, ánh mắt cũng trở nên sắc bén , "Như Ý, mới vừa rồi để cho tiểu cô nương đoạt trước, hai người chúng ta là đại nam nhân quả thật mất hết mặt mũi rồi! Hiện tại những người này là của chúng ta , đừng để cho tiểu cô nương người ta xem thường chúng ta!"
Đối với Hoàn Nhan Khang an bài, Như Ý phi thường hài lòng. Lúc trước Tô Mi chẳng qua là thủ đoạn nho nhỏ đã làm cho mười mấy người kia, toàn bộ đến gặp Diêm vương, hai người nam nhân bọn họ ngược lại không có việc gì, làm sao đều cảm thấy có chút mất mặt, hiện tại lại có người đến chịu chết, lần này cũng không thể để cho Tô Mi giành trước, bọn họ là nam nhân, không thể núp ở sau lưng nữ nhân hưởng thụ.
"Ta nghe điện hạ !"
Hai người này nam nhân đạt thành nhất trí sau, kiếm trong tay múa càng thêm sáng lạng. Như Ý là thiếp thân thị vệ của Phượng Thương, có thể bảo vệ Phượng Thương, công phu tự nhiên không tầm thường, về phần Hoàn Nhan Khang, mặc dù nhìn qua lưu manh bĩ khí, luôn là hỉ hả không đứng đắn, nhưng thời khắc mấu chốt, hắn hạ thủ cũng vô cùng sắc bén.
Có nam nhân tự tiến lên làm tiên phong, Mộ Dung Thất Thất dứt khoát thối lui đứng xem cuộc vui. Cũng là Tô Mi muốn động thủ, nhưng hai người kia chưa cho nàng cơ hội, đem nàng nóng đến phát cáu.
"Chờ xem! Phía trên này còn có sáu tầng, một tầng đi quá, còn có thời điểm bận rộn, hiện tại trước hết giữ lại thể lực đã." Thấy Tô Mi tay ngứa ngáy, Mộ Dung Thất Thất nở nụ cười.
"Dạ! Ta nghe tiểu thư !"
Ước chừng qua nửa canh giờ, đánh nhau ở lầu một mới hoàn toàn dừng lại. Trừ Mộ Dung Thất Thất bên này bốn người lông tóc không tổn hao gì, những tuyển thủ khác của hai nước kia cũng có người bị thương, mà người Đông Lỗ quốc chết hơn phân nửa, chỉ có sáu người vứt bỏ vũ khí đầu hàng.
Hoàn Nhan Khang vốn là muốn nhân cơ hội giết sáu người này, cuối cùng ở thời khắc trước mắt bị Mộ Dung Thất Thất ngăn cản.
"Biểu tẩu, những người này giết là tốt rồi, tại sao còn muốn giữ lại bọn họ?" Vừa nghĩ tới hành vi ti tiện của Đông Lỗ quốc, Hoàn Nhan Khang tức giận bốc lên.
Nếu không phải Mộ Dung Thất Thất có dự kiến trước, chuẩn bị độc dược, bọn họ nói không chừng sẽ cùng tuyển thủ của hai nước khác giống nhau, có người chết hay bị thương. Trước khi đến hắn đã đáp ứng Phượng Thương, bảo vệ Mộ Dung Thất Thất, không để cho nàng có bất kỳ tổn thương nào. Nếu là lần này vạn nhất Mộ Dung Thất Thất có cái gì sơ xuất, hắn làm sao hướng biểu ca giao phó? Cho nên, những người này đáng chết!
"Lầu này đi lên còn không biết có cái gì chờ chúng ta, không bằng để cho bọn họ đi dò đường. Vừa lúc một tầng lầu một người. . . . . ."
Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, Hoàn Nhan Khang lập tức hiểu , gương mặt đẹp trai lập tức mi phi sắc vũ , "Biểu tẩu, ngươi thật là ác a! Điểm quan trọng như vậy cũng có thể nghĩ ra được, tiểu đệ thật là bội phục ngươi a!"
"uy uy uy! Ngươi nói cái gì đây! Tiểu thư nhà ta cái này gọi là thông minh, đây là trí khôn, ngươi có hiểu hay không!" Thấy Hoàn Nhan Khang lên tiếng nói xấu đối với Mộ Dung Thất Thất, Tô Mi lại nhảy ra ngoài, "Tiểu thư nhà ta mới không giống người tứ chi phát triển, đầu óc ngu si đâu!"
"Ngươi nói ta tứ chi phát triển, đầu óc ngu si!" Hoàn Nhan Khang chỉ vào cái mũi của mình, vẻ mặt bất khả tư nghị, "Hừ! Ta anh tuấn đẹp trai, phong lưu phóng khoáng, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nam nhân tập trung tiêu sái cùng trí khôn tồn tại sẽ không cùng một cái tiểu cô nương gia không chấp nhặt! Đi! Lên lầu hai!"
Mộ Dung Thất Thất cũng không có đi theo phía sau Hoàn Nhan Khang, mà là đi tới bên cạnh Bạch Ức Nguyệt. Mới vừa rồi đánh nhau thời điểm Bạch Ức Nguyệt tay trái bị bảo kiếm quẹt làm bị thương, lúc này đang chảy máu.
"Đây là kim sang dược! Vết thương của ngươi không sâu sớm một chút thoa thuốc cầm máu, sau này cũng sẽ không lưu lại vết sẹo!" Mộ Dung Thất Thất xé vải trắng vì Bạch Ức Nguyệt băng bó thì bị Mộ Dung Thanh Liên ngăn lại.
"Chờ một chút! Ngươi nói đây là kim sang dược thì chính là kim sang dược sao? Ai biết ngươi có hảo tâm hay không a! Vạn nhất là độc dược làm sao bây giờ?" Lời của Mộ Dung Thanh Liên chanh chua, ở trong lầu một an tĩnh lộ ra vẻ chói tai.
"Lòng người khó dò, những người khác a, muốn lấy được quán quân cuộc thi tứ quốc tranh bá thật là muốn điên rồi! Bởi vì ... quan hệ đến hôn nhân của chính nàng a! Không có bắt được quán quân, thì không thể lập gia đình, vậy đến lúc đó có thể bị mắc cở chết người! Cho nên a, nói không chừng người nào đó sẽ vì vậy mà làm ra một chút chuyện thương tổn người! Bạch tiểu thư ngươi vẫn cẩn thận thì tốt hơn, không nên dễ dàng tin người!"
Nghe lời nói của Mộ Dung Thanh Liên..., Bạch Ức Nguyệt khẽ mỉm cười, "Đa tạ Mộ Dung tiểu thư quan tâm, Chiêu Dương công chúa là bằng hữu của ta, nhân phẩm của nàng như thế nào, ta vô cùng rõ ràng . Chiêu Dương công chúa làm việc là quang minh lỗi lạc, không giống những người khác, chỉ biết ám tiển đả thương người. Ta tin tưởng Chiêu Dương công chúa chắc là không hại ta! Công chúa, tay ta không có phương tiện, phiền toái ngươi giúp ta bôi thuốc băng bó!"
Lời của Bạch Ức Nguyệt..., giống như cho Mộ Dung Thanh Liên một bạt tai, làm cho nàng lúc này xuống đài không được, mặt lúc xanh lúc đỏ, "Thật là hảo tâm bị xem như lòng lang dạ thú! Bạch tiểu thư đừng tin sai lầm người, đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp!"
"Cái này cũng không nhọc đến Mộ Dung tiểu thư quan tâm, ta vẫn tin tưởng không làm việc trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Hành động ngay thẳng, sẽ không sợ ma quỷ."
Bạch Ức Nguyệt cùng Mộ Dung Thanh Liên hai người vừa đi thời gian, Mộ Dung Thất Thất đã cẩn thận ở trên tay Bạch Ức Nguyệt bôi một tầng màu xanh cỏ thuốc. Lập tức, một trận mùi thơm ngát hoa sen truyền ra, mà làn da vốn rát đau của nàng, bỗng bị bao bọc trong cảm giác mát mẻ.
Nghe thấy mùi vị thuốc, Lý Vân Khanh bu lại, đợi nhìn kỹ màu sắc sau, Lý Vân Khanh kinh hô, "Kim sang dược này chẳng lẽ là ' Liên sinh ' mà Liên công tử chế? Nghe nói Liên sinh là Liên cong tử nghiên cứu chế tạo mà thành, vô luận cái vết sẹo gì, chỉ cần mỗi ngày thoa qua, không ra nửa tháng da sẽ hoàn hảo như lúc ban đầu, là kim sang dược cực phẩm, ngàn vàng khó cầu!"
"Đúng vậy! Ánh mắt Biểu thiếu gia thật là tốt!" lúc Tô Mi nói lời này, cố ý quét mắt Mộ Dung Thanh Liên, "Rốt cuộc quả là thế gia đại công tử, ánh mắt thật tốt, không giống như có người, hoàn toàn không biết hàng, còn mở mắt nói lời bịa đặt, hướng người ta giội nước bẩn!"
"Ngươi! Tiện tỳ này, nơi này nào có chỗ cho ngươi nói chuyện!" Mộ Dung Thanh Liên vung lên tay hướng lên mặt của Tô Mi!
Chương trước | Chương sau