Ring ring
Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 146
5 sao 5 / 5 ( 89 đánh giá )

Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố - Chương 108 - Khảo nghiệm của Di Sa

↓↓

Nghe xong lời Mộ Dung Thất Thất nói, Đông Phương Lam hiểu ý của nàng. Quan hệ của Hoàn Nhan Khang và Phượng Thương rất tốt, đây là chuyện mọi người đều biết, nhưng ân oán giữa Phượng gia và Hoàn Nhan Liệt sớm hay muộn cũng phải giải quyết, lúc ấy, này hai huynh đệ thân thiết nên đối mặt như thế nào, đó là một vấn đề lớn.

bạn đang xem “Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Thất Thất, có phải cháu lo lắng nếu một ngày các người chống đối Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Khang đứng giữa sẽ khó xử?"


"Cháu không muốn Phượng Thương mất đi bằng hữu duy nhất." Mộ Dung Thất Thất đầu tựa vào đùi Đông Phương Lam, không biết có phải vì cùng huyết thống, Mộ Dung Thất Thất cảm thấy ở cạnh Đông Phương Lam thật thoải mái, bà là một trưởng bối đã trải qua bao sóng to gió lớn, giống như một tấm gương, có thể giúp nàng hiểu được rất nhiều chuyện.


"Thất Thất, đây là một vấn đề khó khăn." Đông Phương Lam vuốt đầu Mộ Dung Thất Thất. "Nếu không, để ta kể một chuyện xưa đi!"


Thấy Đông Phương Lam muốn kể chuyện cũ, Mộ Dung Thất Thất lập tức hào hứng ngồi dậy đến. "Tổ mẫu, người muốn kể chuyện xưa sao? Được được, con muốn nghe."


"Chuyện đã xảy ra rất lâu rồi ......"


Đông Phương Lam giọng nói êm dịu, lịch sử tang thương nặng nề này đã chất chứa trong lòng bà từ rất lâu rồi, hôm nay nghe Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, bà quyết định kể cho Mộ Dung Thất Thất nghe.


"Chuyện này xảy ra ở Tần quốc, lúc ấy Tam quốc còn chưa xuất hiện, Tần quốc là quốc gia lớn nhất bấy giờ. Tần quốc có một vị tướng quân, năm bốn mươi tuổi sinh được một nữ nhi, coi nàng là viên ngọc quý trên tay. Trong triều có một người là bạn tốt của vị Tướng quân đó, người ấy cũng chỉ có một con trai, mà hai nhà lại quan hệ tốt đẹp, đã định sẵn chuyện hôn sự cho hai người....."


"Một lần chống lại dân du mục, tướng quân cùng vị hảo hữu kia xuất chinh, lẽ ra trận đánh này chắc chắn thắng lợi, không ngờ cuối cùng vị hảo hữu của tướng quân lại vô duyên vô cớ chết trên chiến trường. Con trai người này cho rằng tướng quân đã hại chết phụ thân hắn nhưng vẫn nhẫn nại chờ đến đại hôn, kính nhạc phụ ly rượu hạ dược, độc chết tướng quân..."


"Chuyện này sao lai...." Chuyện kể của Đông Phương Lam khiến Mộ Dung Thất Thất tò mò, nàng ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào Đông Phương Lam, muốn biết chuyện sẽ phát sinh như thế nào.


"Tân lang biến thành kẻ thù giết cha, tân nương tử đêm tân hôn ân đoạn nghĩa tuyệt, còn làm tân lang trọng thương. Đêm đó, tân lang mang thương tích rời kinh thành, sau đó tân nương tử gả cho hạ tướng của tướng quân, rồi sau đó Tam quốc phân Tần, tân nương tử trở thành Thái Hậu Bắc Chu quốc..."


"Tổ mẫu, là người?" Mộ Dung Thất Thất kinh hô. "Đây là chuyện của người sao?"


Đông Phương Lam gật đầu, ở thời điểm nhắc tới tân lang, Đông Phương Lam trong mắt có thêm một thứ "Yêu" gì đó. Nhìn thấy cái "Yêu" này, Mộ Dung Thất Thất có chút kinh ngạc, "Tổ mẫu, người còn hận người đó sao? Người đó đã giết phụ thân của người!"


"Trước kia hận, sau thì không còn hận nữa . Hắn có nổi khổ tâm riêng, mà ta cũng có cái khó xử của mình. Thù giết cha, không đội trời chung. Nếu hắn không vì phụ thân hắn báo thù, ta ngược lại còn khinh thường hắn. Nhưng nếu lúc trước hắn có thể nói ra khổ tâm của mình, chúng ta cùng nhau điều tra chân tướng cái chết của phụ thân hắn, sẽ không biến thành cục diện như vậy."


"Ông cố ngoại thật sự đã giết phụ thân người đó sao?"


"Không có." Đông Phương Lam lắc đầu, "Cha ta làm người ngay thẳng, cả đời quang minh lỗi lạc, sẽ không âm thầm hạ độc người khác, càng không thể hạ độc bạn tốt, ra tay là kẻ khác."


"Là ai?"


"Hoàn Nhan Trị. Hoàn Nhan Trị lúc sắp chết mới nói cho ta biết năm đó mọi việc đều là hắn làm , mãi đến lúc đó ta mới biết được, thì ra tất cả chúng ta đều đã sai."


Nghe Đông Phương Lam nói vậy, Mộ Dung Thất Thất vô cùng sửng sốt, Hoàn Nhan Trị không phải tiên hoàng sao? Thực tế, nàng phải gọi Hoàn Nhan Trị một tiếng ngoại công.


"Hoàn Nhan Trị từng là một lính quèn dưới trướng phụ thân ta, sau đó từng bước thăng cấp, được cha ta trọng dụng. Ta sau này mới biết, Hoàn Nhan Trị để có ta, không tiếc chia rẽ ta và hôn phu, hơn nữa giết phụ thân của người đó, tạo nên mâu thuẫn giữa chúng ta. Trước kia chính là Hoàn Nhan Trị đặt điều, người đó mới tin tưởng..."


"Tổ mẫu..."


Ngữ điệu của Đông Phương Lam thản nhiên mà đau đớn, tuy nàng đã cố nén bi thương, nhưng chuyện này năm xưa vẫn là vết thương lòng lớn nhất của nàng.


"Thất Thất, ta đem chuyện của chính mình nói cho cháu biết, chính là muốn cho cháu hiểu, tình bạn cũng như tình yêu, đều cần có lòng chân thành. Nếu lúc trước hắn trực tiếp tới cửa tìm phụ thân của ta đối chất, chúng ta sẽ không có hiểu lầm, cũng sẽ không vì người khác chia rẽ mà xa cách."


"Hoàn Nhan Khang là bằng hữu các con quan tâm nhất, trong chuyện này, thân phận của hắn đúng là rất nhạy cảm. Nhưng các con không phải bằng hữu của nhau sao? Sự tình cũng liên quan tới hắn, hắn có quyền được biết chân tướng. Nếu các con gạt hắn, giấu hắn, cho rằng làm vậy chính là tốt cho hắn, như thế thật quá xa lạ rồi."


Lời của Đông Phương Lam hợp lý, Mộ Dung Thất Thất vừa nghe liền hiểu nàng thực ra đang cho mình một lời khuyên.


"Tổ mẫu, cháu biết phải làm thế nào với A Khang rồi! Người yên tâm, cháu nhất định sẽ làm chuyện không khiến bản thân hối hận."


Mộ Dung Thất Thất nghe một chút đã hiểu, Đông Phương Lam thật cao hứng, nàng không muốn vì chuyện của Hoàn Nhan Liệt mà ảnh hưởng tới quan hệ của Phượng Thương, Mộ Dung Thất Thất và Hoàn Nhan Khang. Hận thù của đời trước không nên tiếp tục trên người đời sau. Oan oan tương báo khi nào mới kết thúc , có thể hóa giải trên người bọn họ , như vậy là tốt nhất.


Cuối cùng, Mộ Dung Thất Thất nhỏ giọng hỏi một câu,"Tổ mẫu, người yêu nhất trong cuộc đời này là người đó hay vẫn là ngoại công?"


"Đương nhiên là người đó. Hắn đem đến cho ta dù là vui vẻ, hạnh phúc, hay là bi thương, thống khổ, tất cả đều khắc cốt ghi tâm, cả đời này, dù chết ta cũng không bao giờ quên hắn."


Lời nói của Đông Phương Lam khiến ánh mắt Mộ Dung Thất Thất có chút ẩm ướt, từ biệt Đông Phương Lam, rời khỏi Cẩm Huyền cung, Mộ Dung Thất Thất bước đi trong hoàng cung rộng lớn, mà không cầm được nước mắt.


Nghĩa phụ, người có nghe thấy không? Tổ mẫu vẫn luôn nhớ nhung người, dù là tiểu thư khuê các, hay là tân nương của người, thậm chí là mẫu nghi của một quốc gia, lòng nàng thủy chung luôn có người.


Ma Tôn Đại nhân trước khi chết luôn dặn dò Mộ Dung Thất Thất, nhất định phải đi Bắc Chu quốc, giúp hắn chăm sóc một nữ nhân tên là Đông Phương Lam.


Nghĩa phụ từng nói, chuyện hắn hối hận nhất cuộc đời này chính là giết phụ thân Đông Phương Lam, khiến nàng mất đi người yêu thương nàng hết mực, tiếc nuối lớn nhất đời này của hắn chính là không thể làm phu quân của nàng, che chở nàng cả đời.


Hắn hận mình hèn nhát, ngay cả dũng khí gặp nàng cũng không có, chỉ có thể trốn trong bong tối, nhìn nàng từ xa, như vậy cũng đủ rồi.


Hiện tại, nghe được sự thật từ Đông Phương Lam chỗ, đáy lòng Mộ Dung Thất Thất thầm đem toàn bộ lời của Đông Phương Lam nhắn nhủ Ma Tôn. Hy vọng nghĩa phụ dưới suối vàng biết được có thể thanh thản, nữ nhân hắn yêu nhiều năm như vậy không hề quên hắn, với hắn mà nói đây cũng là một chuyện hạnh phúc.


Không biết đã bao lâu, trên người Mộ Dung Thất Thất chợt thấy ấm áp, quay lại, hóa ra là Phượng Thương cầm áo choàng tới tìm nàng.


Thấy Mộ Dung Thất Thất nước mắt ràn rụa, Phượng Thương kiền lo lắng,"Khanh khanh, nàng làm sao vậy? Là ai khi dễ nàng ?"


"Không có!" Mộ Dung Thất Thất lắc đầu, nước mắt vẫn tuôn rơi.


"Đã xảy ra chuyện gì ?" mặc kệ nô tì bên cạnh, Phượng Thương ôm Mộ Dung Thất Thất vào lòng,"Nàng không nói, ta không ép, nhưng nàngphải biết rằng, dù phát sinh chuyện gì, ta sẽ luôn ở bên nàng, tin tưởng nàng vô điều kiện, vĩnh viễn không rời xa nàng."


Phượng Thương hứa hẹn, làm cho Mộ Dung Thất Thất cảm thấy ấm áp. Nếu lúc trước, nghĩa phụ cũng có thể tin tưởng Đông Phương Lam như vậy, bọn họ có lẽ sẽ không chia cách, cũng không có nhiều bi kịch như thế.


Bên này, Mộ Dung Thanh Liên mỗi ngày đều cẩn thận từng li từng tí tìm hiểu suy nghĩ của Di Sa. Nàng muốn diễn thật tốt vai nhân vật "Liên" này, và được Di Sa chấp nhận, chỉ khi Di Sa thừa nhận nàng mới có thể từng bước thoát khỏi cảnh ngộ phía trước, bắt đầu cuộc sống mới.


"Liên, muội xem!" Di Sa đưa cho Mộ Dung Thanh Liên một vật màu đen,"Đây là quà huynh tặng muội, có thích không?"


Mộ Dung Thanh Liên nhìn chăm chằm vật đen tuyền Di Sa đưa, vừa nặng vừa lạng, hình như làm bằng sắt , nhưng thứ này dùng làm gì, nàng không biết.


"Ca, đây là cái gì?"


"Liên, đây chính là súng! Muội trước kia không phải thích nhất là súng sao?" Di Sa vẻ mặt ngây thơ nhìn Mộ Dung Thanh Liên, ánh mắt xinh đẹp chợt lóe, trên khuôn mặt trắng trẻo mềm mại, giống ngôi sao nhỏ sáng ngời.


"Súng?! A, muội nhớ ra rồi! Đúng thế, muội trước kia rất thích súng! Ca ca, đây là huynh làm sao? Giỏi quá! Ca ca thật lợi hại!"


Mộ Dung Thanh Liên thề, nàng chưa từng nhìn thấy thứ đồ đen tuyền quái dị như vậy trước kia, đây là thứ Liên thích ? Dùng như thế nào?


Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Mộ Dung Thanh Liên cũng không biểu lộ ra ngoài, ngược lại tỏ ra vô cùng hứng thú với súng, cầm ở trong tay vừa thưởng thức vừa ca ngợi Di Sa lợi hại. Chiêu thức này nàng rất hay dung tới,cực kỳ hữu dụng , mỗi lần nàng nói thế, Di Sa dường như đều cao hứng lạ thường.


"Liên, muội thật sự thích? Vậy muội thử xem! Huynh chế tạo dựa theo tay của mình, không biết muội dùng có thích hợp không. Riêng của muội, ta sẽ dựa theo tay muội mà cho người chuyên môn chế tạo ra một cái, muội nói xem có được không?"


"Được! Cám ơn ca ca! Ca ca là tốt nhất !" Mộ Dung Thanh Liên nói như vậy, nhưng tay lại loay hoay không biết phải làm thế nào. Cái thứ gọi là "Súng" này là thứ lạ nhất mà nàng từng nhìn thấy, vật này rốt cuộc có ích lợi gì?


Chương trước | Chương sau

↑↑
Mẹ ơi, ba đâu?

Mẹ ơi, ba đâu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Ngồi

27-06-2016
Người xa lạ

Người xa lạ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Người thứ 3

Người thứ 3

Mai Anh không đến sân bóng. Duy về, vô định. Bước chân qua con đường đến nhà Mai Anh

01-07-2016
 Bao la giữa phố

Bao la giữa phố

Tôi và anh, hai kẻ cô đơn đang dần ngập chìm trong những cơn nghiện ngập, sống ẩn

24-06-2016
Nếu ước mơ đủ lớn

Nếu ước mơ đủ lớn

Audio - Một đêm kia, ông gọi cô bé đến bên cạnh và thều thào: "Con gái, con hãy cứ

01-07-2016
Người hát tình ca

Người hát tình ca

Những ngày đầu, tôi và Minh chia tay, tôi gần như ngơ ngẩn. Tôi vẫn dậy sớm, pha trà,

24-06-2016