Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử

Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử - Quyển III - Chương 1 - Ngữ kinh tâm

↓↓

Huyền Lăng cười nói : " Thật vất vả cho nàng đích thân làm chuyện này, nói đi nói lại, nếu không phải do nàng, sao trẫm ho khan cơ chứ?"

bạn đang xem “Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lăng Dung kinh ngạc, cũng mang theo vài phần tủi thân : " Vâng. Là thần thiếp sai. Vậy xin Hoàng Thượng cho biết thần thiếp sai ở chỗ nào?"


Huyền Lăng lộ tia cười xấu xa, véo vành tai của muội ấy nói : "Tối hôm qua trẫm tưởng nàng thay đổi bộ dáng, soa nàng mắc cỡ không chịu, nếu không phải cái đó, sao trẫm bị phong hàn được?"


Lăng Dung lúng túng, sắc mặt hồng rực như thấm máu, vội vàng nhìn bốn phía, thấy không có người mới thấp giọng hờn dỗi : "Hoàng Thượng phi lễ chớ ngôn." Thẹn thùng bức tâm người như vậy, Huyền Lăng bật cười, tiếng cười hù dọa chim chóc trong rừng, cũng hù dọa trái tim tôi. Chỉ cảm thấy, chết lặng...


Thật lâu sau, Huyền Lăng và Lăng Dung đã đi xa. Ánh tà dương đưa tình hơi chút nhởn nhơ, như nhuộm, sắc hồng như máu, chung quanh vắng lặng như tờ. Thỉnh thoảng có chim bay lên, "vù" một tiếng đi xa.


Tôi vô cảm đi tới, mắt ngây ngô không giọt nước mắt, tim gan run rẩy đau đớn, cô đơn khó chịu. Tay chân từng đợt rét run, cũng không biết bản thân muốn đi đâu. Nếu về cung với bộ dạng này, bọn người Lưu Chu sẽ vì tôi mà lo lắng. Nhưng không quay về, thâm cung to như vậy, tôi có thể đi nơi đâu nương náu.


Dưới chân vô lực, dường như đã dẫm nát hết đống cây bông vừa dày vừa nặng, đi thật lâu thật lâu, mới bước đến con đường vĩnh hạng lát đá trơn nhẵn và cứng rắn. Chẳng may đụng phải Cận Tịch vẻ mặt đầy lo lắng, thấy tôi mới từ từ thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng cầm cẩm tú áo choàng trong tay choàng lên người tôi, nói : " Là nô tỳ không tốt, quay về muộn. Khiến nương nương phải chờ lâu." Cô cô thấy tôi giống như hồn bay phách lạc, chạm vào bàn tay tôi run lẩy bẩu, lại càng sợ hãi : " Nương nương làm sao vậy? Vừa rồi người đi đâu, đừng làm nô tỳ lo lắng."


Tôi dùng lực lau khóe mắt sớm khô khốc nước mắt, miễn cưỡng mở miệng nói : "Không có gì, gió thổi mờ mắt thôi."


Cận Tịch đâu dám trì hoãn, lo lắng nói : "Sợ là gió lạnh thổi vào thân thể đang nóng, nô tỳ hầu hạ nương nương đi về nghỉ tạm nhé."


Trở lại trong cung, thấy Hoán Bích và Lưu Chu thấy tôi trong bộ dạng này cũng bị dọa nhảy dựng cả lên, lại không dám hỏi nhiều, tôi không cho mời thái y đến, chỉ đuổi bọn họ ra ngoài. Sắc trời đã trễ, trong điện vẫn chưa châm ánh nến, âm u sâu xa yên tĩnh.


Tôi đắp kín chăn, nhịn lúc lâu mới khóc, chút giọt lệ thấm ướt trên chiếc chăn bông dày mềm mại này, cả mảng ẩm ướt mà nóng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Yêu thương không lời

Yêu thương không lời

Hôm nay là ngày họp phụ huynh cho Tí, mẹ tất tưởi chạy sang nhà hàng xóm mượn đôi

26-06-2016
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Con gái

Con gái

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Con gái đứng

27-06-2016
Nỗi nhớ nằm trong lá

Nỗi nhớ nằm trong lá

"Anh thật tệ phải không?". Dòng chữ ấy nằm lặng lẽ theo tiếng trở mình của em. Em

25-06-2016
Cuốc xe ôm nhớ đời

Cuốc xe ôm nhớ đời

(khotruyenhay.gq) Trời ơi! Tôi muốn quỳ xuống đường mà tế sống người đàn ông

27-06-2016

XtGem Forum catalog