Huyền Lăng tuy có hứng thú :"Trước nay nàng luôn luôn không thích thi thư, giờ lại có hứng thú xem sách."
bạn đang xem “Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Hoa phi ngóng nhìn huyền lăng nói: "Thần thiếp ngu muội, nghe nói thi thư có thể dưỡng tính. Thần thiếp tự biết vô đức vô tài, nếu như không tu thân dưỡng tính, thật sự không có mặt mũi nào mà phụng dưỡng quân vương."
"Ngươi đã đối với 《 Lâu Đông Phú 》 có tình cảm, có thể đọc một đoạn không?"
Hoa phi đáp một tiếng "Vâng ạ", rưng rưng từ từ ngâm nga nói: "
Gương ngọc bụi bám,Hộp phượng hương phai.Mái tóc mây thưa chải,Tấm áo thêu biếng cài.Khổ vắng vẻ nơi huệ các,Riêng nhớ nhung chốn lan đài.Tin hoa mai đang rơi rụng,Nhìn Trường Môn nào thấy ai. "
Đọc đến đoạn "
Ghét sắc đùng đùng,Lòng ghen hung hung.Cướp ta niềm ân sủng,Bỏ ta nơi u cung.Mong vui xưa khó được,Những mơ tưởng lung tung.Nhìn trăng chiều cùng hoa sớm,Thẹn gió xuân thêm lạnh lùng."
giọng nói khi đó đã có vài phần nức nở. Thái độ thương tâm như vậy, ai nghe cũng phải thở dài.
Nhữ Nam vương lại kiềm nén không được, đứng dậy nói: "Chuyện Hoa phi nương nương vốn là chuyện hậu cung của Hoàng Thượng, thần không nên xen vào. Nhưng hoa phi nương nương phụng dưỡng Hoàng Thượng đã lâu, chưa từng phạm sai lầm gì lớn. Nếu có chỗ phụng dưỡng không chu đáo, vậy thỉnh Hoàng Thượng niệm tình Hoa phi phụng dưỡng nhiều năm, tha thứ cho nương nương."
Huyền lăng nhịn không được nhìn Hoa phi đang thổn thức: "Thật đã làm khó nàng rồi."
Trầm ngâm một chút mới nói: "Đứng lên đi. Nàng hiện giờ ở nơi quá hẻo lánh, dọn đến Thận Đức đường ở đi, cách trẫm cũng không xa."
Hoa phi mặt lộ vẻ vui mừng, cảm động rơi lệ, vội vàng dập đầu tạ ơn.
Tôi lấy một mảnh củ sen đặt ở trong miệng, mặt mỉm cười. Hoa phi lấy lại ân sủng vốn là chuyện đã dự kiến trước, không nghĩ lại sớm như vậy. Thấy Huyền Lăng ngồi bên cạnh hoàng hậu sắc mặt hơi trắng bệch, hiện giờ tình thế đã rõ ràng, Hoa phi có Nhữ nam vương làm chỗ dựa, lại có phụ thân cống hiến trong quân, chỉ sợ ít ngày nữa lại muốn chấp tay đoạt lấy quyền hành cùng nhau giải quyết chuyện lục cung, khí thế lại thịnh như xưa.
Nếu có ngày hôm đó nhất định về sau sẽ rất chật vật...
※※※※※
Nhớ lại tình cảnh đêm qua đi Nam Huân điện hầu .
Mới tới ngoài điện, Phương Nhược đã ngăn cản tôi : "Mấy vị đại nhân đang ở bên trong, mời tiểu chủ đến Thiên điện chờ một lát."
Hôm qua vắng lặng, thiên điện lại gần đại điện, gió đêm thổi tới, vài câu linh tinh lọt vào tai:
"Hiện giờ triều đình đang ở Tây Nam dụng binh, phụ thân Hoa phi Mộ Dung Huýnh ở dưới trướng của Nhữ Nam vương, mong Hoàng Thượng suy nghĩ kĩ."
...
"Hoa phi dù mắc lỗi nặng, nhưng hôm nay triều đình đang hết sức cần người, đành phải thuận theo thôi."
...
Đành phải thuận theo? Tôi cười, trận đánh ở Tây Nam hao tốn quá mức, chẳng biết lúc nào mới có thể chấm dứt? Một khi đắc thắng trở về đương nhiên phải phong thưởng, chỉ sợ khi đó Hoa phi càng thêm kiêu ngạo.
Nhưng mà...
Lúc vào trong điện khi đó chúng thần đã rời đi. Hoàng đế một mình nằm ở nơi đó nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy tôi tiến vào ánh mắt cũng không mở, chỉ nói: "Trẫm rất nhức đầu, nàng tới giúp trẫm xoa một chút."
Theo lời đi tới. Trong điện thực an tĩnh, hương hoa lài hòa với hương dầu bạc hà tinh chất mát lạnh. Tôi biết Huyền Lăng đối với chuyện triều chính thường gặp chỗ khó xử, thời điểm đau đầu tích tụ sẽ dùng dầu bạc hà tinh chất.
Động tác trên tay mềm nhẹ, nhẹ giọng hỏi: "Tứ lang có tâm sự?"
Huyền Lăng nói: "Huyên huyên, nàng luôn hiểu ý người khác, nàng đoán trẫm phiền lòng cái gì?"
"Hoàng Thượng tâm đặt ở thiên hạ, tự nhiên phiền não chuyện triều chính."
"Nàng nói không sai. " Huyền Lăng nói : "Kỳ thật hậu cung cũng là một phần thiên hạ, trẫm cũng cần phải lo lắng."
Điều chàng muốn nói tôi đã hiểu, có lẽ chàng cũng không cam tâm tình nguyện phải làm như vậy, chỉ là chàng hy vọng tôi khuyên chàng vài lời.
Gió mát rượi theo mặt hồ xẹt qua, tiếng ếch kêu từng trận, khẽ thổi bay quần áo.
Tôi nhẹ nhàng nói: "Hoàng hậu một mình chấp chưởng công việc lớn nhỏ ở hậu cung cũng cực kỳ vất vả, nên có người cùng chía sẻ với tỷ ấy."
"Vậy nàng nghĩ như thế nào?"
"Kỳ thật Hoa phi nương nương giải quyết chuyện lục cung đã nhiều có thể hỗ trợ hoàng hậu một tay. Huống chi..." Tôi ngừng một chút nói: "Việc ngày xưa do Lệ quý tần sai lầm, không hẳn có liên quan đến Hoa phi, Hoàng Thượng vì thế mà lạnh nhạt với Hoa phi, chỉ sợ chọc vào vài người. Hơn nữa Hoàng Thượng chỉ là để ý hoa phi có chút độc đoán, hiện giờ bị giáo huấn cũng đủ rồi, có lẽ nương nương sẽ sửa đổi."
Huyền Lăng yên lặng sau một lúc lâu, đưa tay ôm tôi : "Chuyện Hoa phi chỉ sợ về sau người thiệt thòi là nàng. Nhưng nàng yên tâm, trẫm sẽ bảo vệ nàng."
Tôi cũng lặng im, tựa vào trên vai Huyền Lăng :"Vì Hoàng Thượng, thần thiếp không sợ chịu thiệt."
※※※※※
Chẳng mỗi người đều tham diễn một tuồng kịch trong đó... Tôi lẳng lặng nhìn hoàng hậu, có lẽ, loại chuyện này còn đau đầu hơn cả Tôi với Mi Trang tỷ.
Yến tiệc kết thúc, mọi người đều giải tán.
Tôi đến cạnh Tào Tiệp dư, bỗng nhiên dừng lại ở bên tai nói nhỏ: "Muội muội muốn hỏi Tiệp dư tỷ tỷ một câu, tờ giấy viết 'Kinh Hồng Vũ' là do tỷ tỷ để sẵn trong tay áo phải không?" Nói xong dịu dàng mỉm cười: "Cho nên muội muội hôm nay điệu múa hôm nay là tỷ tỷ cho muội cơ hội, tỷ tỷ thật có tâm."
Tào Tiệp dư đỡ tay cung nữ ung dung nói: "Chân muội muội nói cái gì? Tỷ tỷ nghe không rõ."
Tôi nâng mắt nhìn mây xanh lam ngàn dặm trên bầu trời : "Tỷ tỷ vốn nhanh nhạy, đương nhiên biết không có 《 Kinh Hồng Vũ 》 làm sao có 《 Lâu Đông Phú 》." Tôi nói nhẹ như gió bay : "Hoa phi nương nương không thích đọc sách, sao bỗng nhiên thích xem thi từ ca phú? Chuyện Mai phi viết 《 Lâu Đông Phú 》 không thể khiến cô ấy may mắn được Đường Huyền Tông sủng ái lần thứ 2, nhưng lại làm cho hoa phi nương nương của chúng ta cảm động được Hoàng Thượng. Nếu hồn Mai phi có biết, cũng sẽ cảm thông khổ tâm của tỷ tỷ, mỉm cười nơi chín suối."
Tào Tiệp dư cười nhạt một tiếng: "Muội muội nói cái gì là thế đấy đi. Tỷ tỷ ngu dốt miệng lưỡi vụng về cũng không tranh cãi được gì. Muội muội mấy ngày này chắc rãnh rỗi, hay là để ý đến cái thai Thẩm dung hoa đi, đây mới là điều mà Hoàng Thượng quan tâm."
—————————————-
Chú thích:
(2) thủy nguyệt Quan Âm: kinh Phật nói quan âm bồ tát có ba mươi ba cái bất đồng hình tượng pháp thân, họa tác xem trăng trong nước ảnh trạng xưng thủy nguyệt Quan Âm. Gặp 《 pháp hoa kinh • phổ môn phẩm 》. Sử dụng sau này lấy dụ nam tử dung nhan thanh hoa. Nguyên? Vương thực vừa 《 tây sương ký 》 đệ nhất bản đệ nhất chiết: "Lan xạ hương còn đang, bội hoàn thanh xa dần. Đông phong lay động buông xuống dương tuyến, tơ nhện liên quan trêu chọc hoa đào phiến, bức rèm che thấp thoáng phù dung mặt.."
(5)《 Lâu Đông Phú 》: đường Huyền Tông mai phi nguyên nhân tranh thủ tình cảm bại bởi dương quý phi, thất ý ở tại Huyền Tông, sống một mình thượng dương đông cung hơn mười năm, không thể nào gặp quân một mặt. Mai phi tài tình cao hoa, tác 《 Lâu Đông Phú 》 tự thuật tâm ý cùng tại lãnh cung tịch mịch, đối Huyền Tông tưởng niệm. Đường Huyền Tông đọc hậu rất đỗi cảm động, nhưng trở ngại dương quý phi nguyên cố, chỉ ban thưởng một hộc châu tác thưởng, không còn nữa triệu kiến.
Chương trước | Chương sau