Hoàng hậu gật đầu lên giọng nói: "Cung nữ của Huệ Tần đâu, gọi đến đây."
bạn đang xem “Hậu cung: Chân Huyên truyện - Lưu Liễm Tử” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
( Đồng sử : là sách ghi lại sinh hoạt của phi tần )
Thải Nguyệt cùng Bạch Linh đều theo hầu ở ngoài điện, nghe được gọi đến như bị hù dọa, vội vàng đi đến.
Hoàng hậu lệnh chúng đứng lên, bởi vì long duệ là chuyện đại sự, vẻ mặt ôn hoà không khỏi vài phần thân thiết: "Hai người các ngươi là cung nữ hầu hạ bên Huệ tần, giờ đây Huệ tần có thai càng phải quan tâm chăm sóc cẩn thận hơn, bắt đầu từ hôm nay ăn gì uống gì hàng ngày đều phải hồi bẩm với bổn cung."
Bạch Linh cùng Thải Nguyệt vội vã đáp ứng.
Huyền Lăng đang ngồi ở trước giường nắm tay Mi Trang nói lời nhỏ nhẹ, ánh nến đốt sáng chập chờn, chiếu lên hai má Mi Trang nhìn như tuyết trắng có chút phiếm hồng,khó có thể che giấu được vẻ hạnh phúc tràn đầy, nhan sắc đặc biệt thêm phần kiều diễm.
Hoàng hậu nói: "Huệ tần có thai là việc đại sự trong cung, nhất định phải cẩn thận chiếu cố thỏa đáng. Thái y trong viện Giang Mục Dương rất am hiểu phụ khoa ngàn nhất, ngày xưa ba vị muội muội có thai đều do hắn phụng dưỡng, là một người thỏa đáng."
Hân quý tần nói xen vào: "Trong nhà Giang thái y có việc tang lễ, có đại tang (3) nên đi rồi. Trong khoảng thời gian ngắn này cũng rất rắc rối."
Mi Trang hơi hơi nhíu mày, vừa suy nghĩ một chút lại giãn mặt ra cười nói: "Vừa mới đến bắt mạch cho thần thiếp là người mới của thái y viện Lưu Bổn Lưu thái y, thần thiếp thấy hắn cũng không tệ lắm, lại là đồng hương của thần thiếp, để hắn đến chăm sóc đi."
Hoàng hậu nói: "Vậy cũng tốt. Muội mới có thai hơn một tháng, mọi việc nhất định phải cẩn thận cẩn thận, tránh xảy ra sai lầm." Lại nói với tôi: "Chân Uyển nghi cùng Huệ tần là tỷ muội, nhất định phải coi chừng Huệ tần cho thật tốt."
Tôi cùng Mi Trang kính cẩn nghe đến khi hoàng hậu nói xong.
Tào Dung hoa "Ai nha" một tiếng rồi khẽ cười nói: "Thần thiếp sơ xuất. Hoàng thượng cùng hoàng hậu tới lâu rồi mà ngay cả trà cũng không dâng , thực sự là vui vẻ quá hóa hồ đồ. Mong rằng hoàng thượng hoàng hậu thứ tội."
Huyền Lăng tâm tình vô cùng tốt nên nói: "Vừa đúng lúc trẫm cũng hơi khát." Nói xong hỏi Mi Trang: "Huệ tần, nàng muốn dùng chút gì không?"
Mi Trang vội hỏi: "Hoàng thượng quyết định đi."
Huyền Lăng nói: "Lúc này nàng là người có thai, còn khách khí gì chứ?"
Mi Trang suy nghĩ một chút nói: "Vừa rồi thần thiếp không cẩn thận làm đổ nước mơ, hiện tại có chút nhớ nó."
Tào Dung hoa mỉm cười nói: "Nước mơ có đáng gì đâu. Nếu muội muội thích, hàng ngày ta sẽ làm rồi cho người mang đến chỗ muội."
Hân Quý tần chế giễu cười: "Dung hoa thực sự là hiền lương thục đức."
Tào Dung hoa thẹn thùng cười, đang muốn sai cung nữ đi lấy nước mơ, chợt nghe Huyền Lăng lên tiếng : "Chân uyển nghi không thích ăn đồ chua, cho vào nước mơ của cô ấy nhiều đường một chút."
Mi Trang đột nhiên mang thai đã làm cho Thành phi, Hân quý tần trong lòng không thoải mái. Lời Huyền Lăng nói vừa dứt, hoàng hậu cùng Tào Dung hoa nét mặt coi như không có gì, còn lại mấy người ánh mắt đố kỵ đồng loạt nhắm vào người tôi, đâm vào khiến cả người tôi khó chịu. Mi Trang trấn an bàn kéo kéo tay của tôi, lòng tôi mới nhận ra rằng Mi Trang có thai nên đương nhiên các cô ấy không dám làm gì, đành chuyển mục tiêu sang tôi để chỉ trích. Tôi đành phải làm bộ, bất giác cười rồi đứng dậy nói: "Đa tạ hoàng thượng quan tâm."
※※※※※
Ngày hôm sau, tôi sáng sớm đã đi vấn an Mi Trang, vừa vặn cũng là lúc kính sự phòng tổng quản thái giám Từ Tiến Lương đến truyền chỉ, sắc phong Mi Trang làm tứ phẩm dung hoa, so với tôi cao hơn một bậc. Lại ban cho một đống kim châu đồ cổ, tơ lụa xiêm y.
Mi Trang tất nhiên là vui vô cùng, cầu con được con, thánh quyến long trọng. Đợi cho đến khi mang thai tám tháng, nhà mẹ đẻ mẫu thân còn có thể vào cung tự mình trông nom, cả nhà đoạn tụ.
Mi Trang tạ ơn thánh ân, lại dặn người trọng thưởng Từ Tiến Lương, mới dắt tay tôi đang vào trong phòng ngồi xuống.
Tôi chỉ vào sa tanh"Thạch lựu bồ đào" mỏng, trêu ghẹo nói: "Mộng đẹp trở thành sự thật, tỷ phải cảm tạ muội như thế nào đây?"
Mi Trang nói: "Đương nhiên ta sẽ tạ ơn muội, muội muốn cái gì ta đều có thể cho muội."
Tôi lấy tay đặt lên tiểu phúc của nàng, cười nói: "Muội rất coi trọng đứa bé trong bụng tỷ tỷ. Bao giờ cho muội làm nghĩa mẫu của nó đây?"
Mi Trang không nhịn được bật cười: "Nhìn tiền đồ của muội ta còn sợ không ai gọi muội là mẫu phi sao ? Là nam hay nữ cũng chưa biết mà?"
Tôi cười nói: "Bất luận nam nữ ,muội cũng không cự tuyệt."
"Ta chỉ mong là một hoàng tử. Như vậy ta mới có thể nương tựa."
"Là nam hay nữ đều tốt. Muội thấy theo dáng vẻ của hoàng thượng hôm nay sủng ái tỷ thì vô luận tỷ sinh hạ nam hay nữ chàng đều thích. Sợ rằng không cần chờ tỷ hạ sinh hài nhi đã lại muốn tấn phong cho tỷ." Tôi lấy ngón tay chống má cười nói: "Để muội nghĩ xem hoàng thượng sẽ phong cho tỷ làm gì? Tiệp dư? Quý tần? Nếu là tỷ sinh hạ hoàng tử, thậm chí có thể được phong phi, sóng vai cùng Hoa phi, Đoan phi, Thành phi ba người bọn họ."
Mi Trang cười và che miệng của tôi lại: "Hôm nay muội điên rồi. Không được nói bậy."
Tôi cười đến ôm lấy bụng: "Người ta đến sớm thăm tỷ mà còn không được? Cái bụng còn chưa to lên đấy, người bụng to tính tình cũng ghê gớm hơn trước.
Vui đùa một trận, Mi Trang hỏi: "Hoàng thượng một tháng triệu hạnh muội những mười lần, theo lý muội cũng nên có thai mới đúng."
Tôi ngượng ngùng nói: "Việc này đâu có biện pháp, ý trời mà thôi."
Mi Trang nói: "Muội coi bộ dáng ta lại chịu ý trời à? Đơn thuốc kia quả nhiên hữu hiệu, muội cầm đi."
Tôi cắn cắn môi, cúi đầu nói: "Không giấu gì tỷ, kỳ thực là muội sợ ngày đó bị Dư thị hạ độc đã tổn thương thân thể, cho nên không dễ gì thụ thai được."
Mi Trang nghe vậy hút một ngụm khí, ngây người hồi lâu mới phản ứng: "Thật vậy sao? Thái y đã khám và chữa bệnh cho muội chưa?"
Tôi lắc đầu, buồn bã nói: "Thái y mặc dù không nói như vậy nhưng thuốc này làm ảnh hưởng thân thể là thật. Muội cũng chỉ nghi ngờ như vậy mà thôi."
Mi Trang lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Muội còn trẻ, hoàng thượng cũng mạnh mẽ, thân thể chậm rãi điều trị thì tốt rồi." Suy nghĩ một chút thấp giọng nói bên tai tôi: "Khi nào hoàng thượng triệu hạnh muội nghìn vạn lần nhớ kỹ đem tã lót eo nhỏ một điểm sẽ dễ dàng có thai."
Tôi bị hù dọa, mặt đỏ tới mang tai vội hỏi: "Tỷ nghe những thứ vô vị này ở đâu? Toàn nói bậy!"
Mi Trang thấy bộ dáng của tôi không khỏi cười khanh khách: "Lão cung nhân hầu hạ ta nói. Các nàng ở trong cung lâu rồi nên cái gì cũng biết."
Tôi xấu hổ quá, chuyển đề tài này qua một bên nói với nàng: "Nóng quá, tỷ tỷ có gì chiêu đãi muội để giải nhiệt không?"
Mi Trang nói: "Thải Nguyệt các nàng đã làm chút nước đá ngân nhĩ, rất mát, muội nếm thử đi."
Tôi gật đầu nói: "Cũng được. Bây giờ tỷ có thai, không thể ăn những thứ lạnh đó. Muội sẽ nói với Cận Tịch các nàng làm chút ít điểm tâm cầm đến chỗ tỷ."
Mi Trang nói: "Thực sự là ta ăn không vô, bày đặt cũng uổng phí." Suy nghĩ một chút nói: "Sáng sớm ta nhớ tới một việc, vừa rồi quên mất. Bây giờ dặn cũng được, đây mới là chuyện quan trọng hơn."
Tôi ngạc nhiên nói: "Hiện nay còn có chuyện nào làm tỷ cảm thấy quan trọng hơn chuyện mang thai nữa?"
Mi Trang đè thấp thanh âm nói: "Hiện nay ta mang thai sợ là khó có thể suy nghĩ vất vả. Tuy rằng Hoa phi mất chỗ dựa, thế nhưng khó đảm bảo rằng cô ta sẽ không thua keo này bày keo khác, muội phải một mình ứng phó cô ta. Hơn nữa ta lại thờ ơ nhìn. Hoàng thượng chúng ta không phải người chuyên sủng. Ta mang thai sợ rằng sắp tới sẽ không thể thị tẩm, sợ là vừa lúc tạo điều kiện cho người ta chui vào chỗ trống chiếm ưu thế lớn."
"Ý của tỷ là..."
"Lăng Dung dung mạo không kém Tào Dung hoa, Tần Phương nghi , lẽ nào nàng thật muốn vô sủng sống quãng đời còn lại?"
Tôi khó xử nói: "Lăng dung chuyện này khó làm, muội thấy ý tứ của muội ấy là không muốn ân sủng."
Mi Trang hơi gật đầu: "Cái này ta cũng biết, nhưng không biết muội ấy có lý do gì. Muội ấy nói gia thế của mình không cao, có thể vào cung đã là vinh hạnh, không dám khẩn cầu thánh ân. Kỳ thực gia thế cũng không quan trọng, lúc trước Dư thị không phải..."
"Nếu muội ấy đã nghĩ vậy cũng đừng miễn cưỡng muội ấy."
"Quên đi. Ân sủng hay không ân sủng là một chuyện, dù sao đón nàng đến Thái Bình cung, chúng ta cũng có thêm người giúp đỡ, không đến mức có biến cố khi chân tay luống cuống." Mi Trang dừng lại: "Chuyện này ta sẽ mau chóng thỉnh cầu với hoàng thượng, có khi hoàng thượng cũng sẽ không cự tuyệt."
"Hôm nay tỷ tỷ trước mặt hoàng thượng là người tâm phúc nhất, đương nhiên xin gì được nấy." Tôi mỉm cười, khuyên nhủ: "Mọi việc tốt xấu còn có muội, tỷ như vậy cẩn thận trù tính khó tránh khỏi hao tổn tinh thần, an tâm dưỡng thai mới là quan trọng hơn."
—————————————-
Chú thích:
(1) nguyệt tín: cổ nhân có rất nhiều cách gọi cho "Kinh nguyệt" như "Đỏ mặt", "Hoa đào quý nước", "Vào nguyệt". Trong hoàng cung uyển, vì sợ đông đảo phi tần quan hệ nam nữ làm loạn, nên đều nghiêm ngặt ghi lại thời gian nguyệt sự mỗi vị phi tử. Trong 《 Bản thảo cương mục 》 của Lý Thời Trân có ghi: "Âm loại của nữ tử lấy huyết là chủ, ngoài huyết trên ứng với Thái Âm, dưới ứng với hải triều, nguyệt có tròn và khuyết, triều có sớm chiều, nguyệt sự một tháng nhóm, cùng chi tương xứng, cố vị chi nguyệt nước, nguyệt tín, kinh nguyệt... Nữ nhân vào nguyệt, ác dịch tinh uế, quân tử phải tránh xa, làm ngoài không khiết, có thể hại dương sinh bệnh."
(2) đồng sử: Khi đế vương cùng hậu cung nữ tử ở cùng phòng sẽ có nữ quan ghi lại thời gian, địa điểm, tính danh nữ tử, bởi vì ... chút ít chuyện phòng the này đều dùng hồng bút ghi lại, cho nên lại xưng là đồng sử. Đồng sử trên còn ghi chép thời gian hành kinh của từng nữ tử, phản ứng có thai, chờ sinh đẻ.
(3) có đại tang: nguyên ngón tay gặp phải phụ mẫu tang sự. Sau nhiều chuyên ngón tay quan viên cư tang. Thời cổ đại, phụ mẫu sau khi quy tiên, con cái theo lễ tu trì tang ba năm, trong thời gian đó không được đón hỉ, không dự may mắn chi điển, mặc cho quan người cũng tu tạm rời cương vị công tác, nói là "Có đại tang" . Nguyên cho hán đại. Tống đại, do rất nghi thức bình thường viện chưởng chuyện lạ, phàm quan viên có phụ mẫu tang, tu thỉnh thị giải quan, cháu thừa trọng như cha đã trước vong, cũng tu giải quan, mãn tang mới xuất hiện phục. Đoạt tình tắc có khác quy định. Hậu thế thân thể to lớn tương đồng. Thanh đại quy định, nặc tang không báo người, cách chức.
Chương trước | Chương sau