Yêu Nhầm Chị Họ

Yêu Nhầm Chị Họ


Tác giả:
Đăng ngày: 18-07-2016
Số chương: 75
5 sao 5 / 5 ( 148 đánh giá )

Yêu Nhầm Chị Họ - Chương 72

↓↓
Nghĩ lại thấy bản thân hơi ích kỷ, vừa rồi lại nói một câu quá sức vô duyên, mình hơi ngần ngừ rồi đi xuống bếp.

bạn đang xem “Yêu Nhầm Chị Họ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Mình đoán không sai. Em Uyên đang trút mì gói ra tô, vừa cắm phích cái ấm điện nấu nước.

- Ăn mì gói hả? - Mình hỏi.

Em Uyên không thèm đáp, loay hoay bỏ mắm muối, bột nêm, tiêu hành tá lả vào tô.

Mình cầm tô mì lên.

- Muốn gì nữa? - Em Uyên bực dọc nhìn mình.

- Đi ăn.

- T mắc ngủ mà, sao không ngủ đi?! - Ẻm nói lẫy.

- Ăn rồi về ngủ cũng được, Uyên thay đồ đi.

- Không cần tội nghiệp, ăn mì gói được rồi! - Ẻm giật lại tô mì.

- Ai nói tội nghiệp? Giờ T đói, muốn đi ăn không được hả? - Thái độ giận dỗi như trẻ con của ẻm làm mình buồn cười.

- Đi ăn mình đi! - Em Uyên vẫn chưa nguôi.

- Ăn mình không vui! Uyên thay đồ lẹ đi, mì này dở lắm ăn không nổi đâu! - Mình vờ nhăn mặt.

Im lặng một hồi, em Uyên mới vùng vằng lên phòng, trước khi đi không quên liếc mình một cái bén ngót.

Lại chờ gần nửa tiếng mới thấy ẻm lò dò đi xuống.

- Làm gì lâu vậy? - Mình hỏi.

- Tắm, thay đồ. - Ẻm trả lời tỉnh bơ.

- Ăn về tắm không được hả? Chờ lâu muốn chết! - Mình cau mặt.

- Ra đường phải sạch sẽ tươm tất!

Không màng bận tâm sự bực bội của mình, em Uyên khom người mang guốc vào.

Lúc này mình mới chú ý nhìn kỹ, em Uyên mặc quần short lưng cao màu xanh da trời cùng áo thun body croptop trắng khoe rốn xinh xinh cùng khoảng bụng phẳng lì trắng nõn nà. Ngược với phần dưới, phía trên khá kín cổng cao tường, tuy nhiên áo bó quá, thêm vào vòng một của ẻm thuộc dạng có số má nên nhô ra cao ngất.

Lại thêm bình thường chân ẻm đã dài, mặc loại quần này vào nhìn lại càng dài miên man bất tận. Nhìn tổng thể em Uyên ăn mặc rất sexy nhưng không đến mức hở hang phản cảm. Thể loại kín kín hở hở thế này theo đánh giá của mình, so với lộ hết cả ra thì có lực sát thương cao hơn rất nhiều, nhìn muốn xịt máu mũi.

Đó là chưa nói đến gương mặt trắng mịn, xinh xắn kiểu lai Tây của ẻm tỏa ra sức hút chết người. Lần đầu tiên trong đầu mình nảy ra ý nghĩ thật diễm phúc cho thằng đàn ông nào có được em Uyên. Nghĩ cũng thật trớ trêu, mình đang là người có sự may mắn đó, nhưng tiếc rằng mình không thể.

- Nhìn gì như muốn ăn tươi nuốt sống vậy? - Em Uyên bất chợt ngước lên bắt gặp ánh mắt của mình, bĩu môi hỏi.

- Uyên đi đâu vậy? - Mình lấp liếm.

- Đi ăn.

- Tưởng đi Bar chứ! - Mình hừ mũi.

- Sao vậy? Nhìn quậy lắm hả? - Ẻm tròn xoe mắt.

- Không quậy lắm, giống dân chơi tí thôi!

Em Uyên đi đến trước kiếng, nghiêng qua ngó lại một hồi, nói với mình:

- Nhìn cũng bình thường mà, có gì quá lắm đâu!

- Tại Uyên quen với cách ăn mặc như vậy rồi nên thấy bình thường. - Chẳng biết sao, trong lòng mình thấy bình thường nhưng ngoài mặt lại tỏ ra phản bác.

- Ừm, vậy thôi chờ chút.

Em Uyên ừ khẽ, đi lên trên.

- Đi đâu vậy?

- Thay bộ khác.

- Thôi khỏi, xuống đi nè!

Ẻm ngần ngừ một lúc rồi bước xuống.

- Chê mà! - Ẻm liếc.

- Không phải chê. Thôi, bỏ đi!

Mình lấy chìa khóa xe, bước ra ngoài.

- Đi xe T hả? - Em Uyên hỏi.

- Ừ. Muốn đi xe Uyên à?

- Không, xe nào cũng được.

Em Uyên leo lên xe, hai tay vịn hờ eo mình, mùi hương từ người ẻm theo gió tỏa bay thoang thoảng.

Đường phố buổi tối rực rỡ ánh đèn, xe cộ tới lui đông đúc, nam thanh nữ tú dập dìu ríu rít cười nói vô cùng náo nhiệt. Thỉnh thoảng có vài ánh mắt soi mói công khai chiếu lên em Uyên đầy thèm khát, đến khi chuyển qua mình lại mang theo một nỗi tiếc hận không thể che giấu, như muốn nói tại sao một cô gái quyến rũ là thế lại đi cùng thằng cùi bắp như mình. Mỗi lần như vậy, tay em Uyên vốn để hờ bên eo mình lại siết chặt hơn một chút.

Bên ngoài nhìn vào chắc ai cũng nghĩ mình và em Uyên là một cặp. Chỉ riêng người trong cuộc mới biết mối quan hệ có phần mờ ám khó hiểu này nghĩa là gì. Mình thật không rõ gặp được em Uyên là phúc hay là họa, chỉ có thể cười khổ.

Đến lần thứ n, khi mà vòng tay em Uyên gần như ôm chặt lấy mình, trong lòng mình chợt dâng lên một chút cảm giác khó chịu. Mình hơi xoay đầu lại nhìn ẻm.

- Sao? - Em Uyên có vẻ ngượng ngùng.

- Uyên đừng như vậy.. - Mình nói khẽ.

- Ừm, tại nhiều người nhìn làm Uyên hơi sợ.. - Ẻm ngập ngừng chữa thẹn, vòng tay lơi dần rồi buông hẳn.

Nội tâm mình bật cười. Em Uyên biết sợ thì trời sập mất rồi, lý do này cũng thật là..

Không khí chợt hơi căng thẳng. Mình đằng hắng một tiếng, hỏi:

- Quên nữa, Uyên muốn ăn gì?

- Gì cũng được, ăn món nào T thích đi! - Ẻm đáp nhẹ như gió thoảng, dường như vẫn còn ngại.

- Vậy.. phở hén?

- Ừm.

Mình tăng ga, mong mau đến nơi, xua tan bầu không khí có phần ngột ngạt này.

Vẫn là tiệm phở lần trước mình đưa chị đến ăn, mọi thứ vẫn như cũ, chỉ có đi cùng mình lại là cô gái khác. Chị bỏ mình rồi!

Tâm trạng bỗng chùng xuống, đặt mông lên ghế, mình ngẩn người nhìn ra ngoài đường, quên cả gọi món. Đến khi em Uyên lay mấy lần mình mới sực tỉnh, gượng gạo gọi hai tô phở tái rồi trệu trạo nuốt lấy nuốt để.

Thấy thái độ lạ lùng của mình, em Uyên hỏi:

- T đưa chị Diễm tới đây ăn lần nào chưa?

- Có một lần. - Mình gật đầu, mặt vẫn cắm vào tô phở.

- Nhớ chị phải không? - Ẻm lại hỏi.

- Uyên ăn đi, nguội hết bây giờ. - Mình sì sụp húp.

Mình ăn mà chả rõ ăn gì, không chút hương vị, không chút cảm giác biết ngon, cứ như nuốt rơm rạ vậy. Húp mãi húp mãi, tận khi cạn đáy tô mới biết đã ăn xong.

Khi ngó lên, em Uyên đã buông đũa từ khi nào, tô phở của ẻm vẫn còn y nguyên.

- Sao Uyên không ăn?

- Không muốn ăn nữa! - Mặt em Uyên thoáng buồn nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười gượng gạo.

- Sao vậy? Than đói mà!

- Không biết. Tự dưng hết thấy đói rồi.

Trong lúc mình còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, em Uyên đã thanh toán tiền, kéo mình ra xe. Chủ tiệm bực dọc nhìn theo, có lẽ thấy không vui vì phở họ nấu ngon thế mà con nhỏ này chả thèm động đũa, chê õng chê eo.

- Uyên không ăn chút đừng than đói nữa nhen, giờ về ngủ đó! - Vừa lên xe, mình nói.

- Uyên muốn đi dạo!

- Vậy về nhà rồi Uyên lấy xe đi đi. - Không nghĩ ẻm đột ngột đề nghị, mình từ chối.

- T chở Uyên đi vài vòng thôi rồi về! - Giọng ẻm có phần buồn tủi.

- T mệt lắm! Giờ chỉ muốn ngủ thôi, chiều ý chở Uyên đi ăn rồi còn muốn gì nữa? - Mình bực bội hơi lớn tiếng.

Cũng biết làm vậy hơi quá đáng, nhưng mình thật sự rất mệt, nghĩ đến chị là mình muốn phát điên lên, chả còn tâm trạng để làm gì khác nữa.

Thấy mình nổi nóng, em Uyên không nói gì nữa. Trước giờ mình nói ra điều gì ẻm cũng đốp chát lại ngay, chưa từng nhường nhịn. Hôm nay bỗng dưng ẻm thay đổi, thậm chí có phần cam chịu, làm mình thấy không quen.

- T ngừng xe đi! - Gần về đến nhà, em Uyên bỗng nói.

- Chi vậy? - Tưởng có chuyện gì, mình dừng xe lại hỏi.

- Uyên đi taxi. - Em Uyên xuống xe, đưa tay vẫy taxi gần đó.

- Ax.. Gì nữa vậy? Uyên muốn đi đâu?

- Đi đâu kệ Uyên, T đâu quan tâm gì tới Uyên mà hỏi!

- Zzz.. chứ giờ Uyên muốn sao? - Mình chả biết nói sao.

- Cái đó phải hỏi T mới phải. Đưa Uyên đi ăn mà mặt T như đưa đám, vào quán chỉ lo ăn, trong đầu toàn nghĩ tới chị Diễm. Cho là Uyên ích kỷ nhỏ nhen cũng được, nhưng T có bao giờ nghĩ đến cảm nhận của Uyên không? T có biết người con gái đang ngồi trước mặt T là Uyên, không phải chị Diễm không?

- Uyên vô lý quá! T...

- Ừ, vô lý vậy đó! Uyên sắp phải đi rồi, T có biết không? Chuyện gì Uyên cũng làm vì T, chưa từng đòi hỏi T đền đáp. Chỉ muốn trước khi đi được ở bên cạnh T vui vẻ một lần, không phải nghĩ đến bất cứ chuyện gì, chỉ muốn T quên nghĩ đến chị Diễm một lúc thôi. T còn cả đời để yêu chị ấy, nhiều thời gian lắm, không như Uyên. Chỉ vậy thôi cũng quá đáng sao? T đâu quan tâm đến chuyện đó, trong lòng T chỉ biết có chị Diễm, chở Uyên đi dạo một chút cũng không được, sao T có thể đối xử với Uyên tệ đến vậy chứ?

Mắt em Uyên đỏ hoe, cánh mũi thon phập phồng kịch liệt, sắp bật khóc thành tiếng.

Mình cười khổ, không nói nên lời, khóe mắt hơi cay. Giá mà chị như em Uyên, hạnh phúc biết bao. Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo, số phận thật khéo trêu ngươi. Thằng không ra gì như mình lại được cô gái như em Uyên yêu thương, chuyện cũng thật hài hước, nghĩ nổ óc cũng không tìm được lý do.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Đừng Đùa Với Gái Hư

Đừng Đùa Với Gái Hư

Tên truyện: Đừng Đùa Với Gái HưTác giả: khoailepho (VOZer)Thể loại: Truyện VOZTình

18-07-2016 33 chương
Cô Gái Của Sếp

Cô Gái Của Sếp

Tên truyện: Cô Gái Của SếpTác giả: wanderlustThể loại: Truyện VOZ, Hồi ỨcTình trạng:

18-07-2016 18 chương
Trả Thù Gấu Chó

Trả Thù Gấu Chó

Tên truyện: Trả Thù Gấu ChóTác giả: Tokyo.Bu0nThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 16 chương
Cà phê sữa

Cà phê sữa

Cà phê sữa dễ thưởng thức, uống một lần như đã quen, sau đó dần cảm nhận, mới

25-06-2016
Về miền đất thương

Về miền đất thương

Những ngày gió mùa về, Hà Nội se lạnh, cái lạnh và từng đợt gió thốc làm mình

23-06-2016
Bản tình ca tháng 6

Bản tình ca tháng 6

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba năm

25-06-2016
Bà ơi, cháu đã về

Bà ơi, cháu đã về

Bà có sáu người con nhưng mỗi bố là con trai lại đi thoát ly . Các cô lớn lên lần

23-06-2016

Teya Salat