Chiều đến, lại cùng lũ bạn đi ăn cơm, cũng cười nói vui vẻ, tiền thì chĩ còn tiền lẽ. Tranh thủ đi chơi nốt ngày hôm nay. Tối về lại 1 mình ôm cái dt mà nt cho em. Với hi vọng là em sẽ ko còn chấp nhứt tôi:
- em!
Lát sau thì tn cũng đc em trả lời lại:
- gì
bạn đang xem “Vợ Xăm Hình, Hổ Báo, Nhưng Rất Chung Tình ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!- anh nhớ em
- vậy sao?
- sao em nói chuyện kì vậy
- em vẩn vậy, ko thay đổi gì cả..
- haizzz. Mai anh về đó
- ừ. Mai cuối tuần em hiểu
- mai anh về với em. Giờ em ngủ ngon nha. Thức khuya ko tốt
- ừ
- ko chúc anh ngủ ngon à
- anh ngủ ngon
- đợi nhắc mới chúc. Ko tính hehe - tôi cố gắng tạo không khí vui vẻ
- ừ.
Tôi nghĩ là em giận vu vơ vậy thôi chứ ko gì đâu, mai về gần gũi nhau sẽ bình thường lại thôi mà.
*************
Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong thì cả lũ cùng nhau tập trung lên xe chuẩn bị về SG. Ngồi nhìn ra cửa sổ cứ miên mang nghĩ về em. 1 cảm giác bồn chồn trong người khó tả.
Cuối cùng chiếc xe cũng chịu lăn bánh. Tạm biệt miền Tây. Tôi cố gắng nhắm mắt ngủ cho khoẻ khoắn. T ngồi cạnh thì mồm ko ngậm lại đc:
- ông buồn buồn gì hả
- ko sao. Tâm trạng thất thường thôi.
- nhưng nhìn ông lạ. Bộ Ny giận hả - T hỏi với ánh mắt dò xét
- lạ quen gì. Thôi tui ngủ lát
Trong lúc này thì dt T có tn. T rút ra xem. Nhưng cũng lúc này tôi chỉ vô tình lướt mắt ngang qua thôi, nhưng cái số sdt trong quen. Giống của 1 người. T thấy tôi nhìn chầm chầm vào cái cục gạch T đang cầm thì cô nàng vội cất vào túi rồi mỉm cười gượng. Tôi ko thể chịu nổi nữa.
- T..bà cho tui mượn dt - tôi chìa tay ra
- chi vậy. Dt tui gần hết pin rồi
- có đưa ko
- đã nói gần hết pin mà - giọng T run lên nhưng cũng cứng phết
- này thì ko đưa..
Tôi tức quá cho tay vào túi quần T mà lấy cái dt ra. T cũng dằn co với tôi nhưng sao đc. Tụi kia trên xe nghe có biến thì chum đầu quay xuống ngó qua liếc lại hóng chuyện, tôi cũng chả quan tâm bọn nó làm gì. Mở dt ra xem tn mà T chưa kịp đọc:
- thằng Quang sao rồi T. Nó có lén phén lên xe với con Nhi ko
Tôi đọc những tn sau nữa thì ko tin vào mắt mình. Cô bạn thân lại đi nt mách với Ny tôi mọi việc ở đây xãy ra. T lúc này ngồi nấc ko ra tiếng. Tôi lầy dt T rep lại tn em:
- vui nhỉ. Thì ra hôm bửa anh lấy dt T nt cho em và em tìm cách liên lạc vs sdt này điều tra anh..hừ đc lắm
Ấn nút gửi xong tôi trả dt lại cho T. Chả thèm nhìn T. Tâm trạng tôi lúc này bấn loạn cả lên. Lát sau thì dt T đổ chuông. T nhìn tôi e ngại rồi quay sang bên kia nhấc máy:
- alo...T nghe
- hả..ko có..(sụt sịch quay sang tôi nhìn lén)
- ừa..ko có đâu
- ừa..chào H
Khỏi phải hỏi cũng biết gọi cho T rồi. Định bụng quay sang hỏi T chuyện gì thì tới lượt dt tôi rung. Là em gọi.hơi bất ngờ nhưng tôi vẫn bắt máy:
- alo anh nghe
- đmm làm gì T hả.
- làm gì đâu ( lườm T)
- ko làm gì sao nó khóc. Mày đánh nó phải ko.
- ai nói
- tao nghe là biết. Mày quá đáng lắm rồi. Ko ngờ mày là con người như vậy..
- ko có đâu H. Quang ko có đánh tui - T nói đở cho tôi
- Mày lại hù con nhỏ sợ à..dm về đây nhanh xong giải quyết luôn
- nãy giờ chửi đm tao nhìu rồi nhá. Mất dại à
- đc. Đc lắm...hức...ko ngờ con người mày lại thay đổi nhanh đến vậy hức hức..lại còn chửi tao mất dại hức..
- tại mày ăn nói thế trước
- thôi khỏi nói nhìu. Về đây đi sẽ tính hức..chào..hức...
Em cúp máy. Tôi bần thần trong người. Ko ngờ chuyến đi này lại phiền phức mang đầy xuôi xẽo đến thế...T thì lặng lẽ đứng lên tính rời khỏi chổ tôi thì bị tôi bắt gặp. Mặt T sợ ra trong thấy tội. Mà lúc ấy đang tức nên ko thấy thương hoa tiếc ngọc gì cả. Ghì tay T xuống mạnh làm T ngã nhào vào người tôi:
- hức..thả tui ra đi Q
- ngồi im đây
T ko dám cãi mà cũng ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh tôi. Đơn giản là lúc này tôi cảm thấy cô đơn khi xãy ra nhiều chuyện như thế này.
Chuyến xe buýt mang biển số xanh của trường cuối cùng cũng tới cỗng trường. Suốt chặn đường ai cũng ngủ riêng tôi là ko ngủ. T thì ngủ gục lên vai tôi. Giận thì giận chứ người ta là con gái mà hơi đâu cánh đàn ông mình chấp.
- T dậy - tôi lay người T
- tới rồi hả - phải công nhận là con gái ngủ dậy mặt hiền phết
Tôi cũng mỉm cười 1 cái rồi mang balô xuống xe. Lội bộ ra 1 khúc đón xe buýt về nhà vì ko dám phiền em ra đón. Cơ mà lên xe buýt đông như xe công nông chở lợn ý. Đứng gần thằng cha mặc quần jean áo thun anh chả nhìn rất phong cách và khi gió phản phất đây thì cho thấy anh ko phải chỉ có phong cách mà anh còn rất hôi nách. Ráng mà nín thở chịu đựng cho tới khi tới nơi.
- cho con xuống đê
Tôi gọi lên bác tài cho xuống. Cơ mà mồm tôi ngay nách anh phong cách ko biết khi mở miệng ra răng tôi có dính vệt ố vàng từ anh ta ko nhỉ.
Bước về phòng trọ sau bao nhiêu ngày xa cách. Lúc này cũng trưa rồi. Nhìn sang phòng em thì có xe em dựng trước cửa. Ko thèm về phòng tôi mà tôi qua phòng em luôn. Định tạo cho em bất ngờ.. Nhìn vào trong phòng em đang nằm đọc sách, áo hở nách, quần vạch đùi. Tôi nhẹ nhàng bước vào phòng em và:
- hù
- hấttttt.- em giật mình mặt hầm hầm nhìn lên tôi xong quay lại cuốn sách đọc tiếp
- hì..em đang đọc gì thế. Anh về rồi nè - tôi chồm tay khép hờ cửa sổ xong nằm xuống cạnh em. Balô bò lăn dưới đất
-
- hèy..anh về ko vui hả - tôi biết là chuyện gì đang xãy ra nhưng vẫn chai lì kiên trì và nhẩn nại, cạy miệng em
- đi xuống
- .anh nhớ em muốn chết - tôi vòng tay sang ôm bụng em. Woa hình như bụng em săn chắc hơn trước nhỉ. Quả eo này ngon như dưa leo rồi
- bỏ ra..đm
Em quát tôi xong em bật ngồi dậy. Mùi hương bay thoang thoảng quanh mủi kích thích bao tử quá. Em bước ra ngoài lan can ngồi. Làm tôi chả dám manh động gì.. Tôi bước ra ngoài ngồi cạnh em thì phía phòng lão Tài, lão cùng 1 con nhỏ nào nữa ngồi ăn cơm trong vui vẻ lắm. Tôi quay sang em nắm tay em và ói à nhằm và nói:
- em ăn gì chưa? Anh đói quá - tôi cầm tay em xoa lên bụng tôi. Em quay mặt sang lạnh tanh rồi dùng ngón tay đang trên bụng tôi ngoáy rốn tôi 1 cái mạnh muốn banh manh tràng, lủng màng bụng.
- ui đau...ủa mà thằng Tài có bồ rồi hả . Nhìn chúng kìa hạnh phúc quá
- mày nín...đừng có nói chữ hạnh phúc với tao.- em chợt quát tôi
- sao em lại nói vậy. Những chuyện xảy ra ở ST ko như em nghĩ đâu, đừng có nghĩ nó phức tạp thì nó sẽ đơn giản thôi
- hừ..nghĩ đơn giản sao. Con trai chỉ cần những hành động thế là hiểu tâm can họ rồi
- trăm nghe ko bằng mắt thấy. Em có nghe câu này chưa?
- nghe và hiểu rõ hơn mày đấy.
- thế sao em còn giận anh
- tao ko giận. Mà tao hận mày thôi. Mày về mà nt hỏi thăm con kia xem có mệt ko kìa. Ở đây chướng mắt quá
Nói xong em bước vào phòng luôn. Tôi vừa bước vào tới cửa thì em chạy vào bếp cầm con dao thái chỉ vào tôi quát:
- đm mày có biến khỏi phòng tao ko
Tôi giật mình mém ỉa trong quần.
- anh..anh vào lấy balô thôi mà- tôi chậm rãi bước lại cái balô sách nó về phòng.
- cúttt
Nhìn em trong bộ dạng giận dử thú thật tôi sợ như sợ ma ý. Thật kinh khủng!
Mở cửa phòng quăng balô vào 1 góc phòng tôi nhãy lên giường nằm. Bụi bậm bay lên như nhà hoang. Tôi mặc kệ. Nằm nghĩ mệt 1 lát xong tôi chạy ra đầu ngõ mua hộp cơm mà ăn đỡ. Xong dt cho bame gữi tiền lên đi chuột xe. Kể ra cũng gần 1 tháng rồi.
- alo baba hả
- ko..tao là cu đinh
Chương trước | Chương sau