XtGem Forum catalog
Vị Tình Đầu

Vị Tình Đầu


Tác giả:
Đăng ngày: 18-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 33 đánh giá )

Vị Tình Đầu - Chương 50

↓↓
**

bạn đang xem “Vị Tình Đầu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

***

Mở mắt ra, tôi thấy HN đang nằm bên. Hoảng hồn, tôi kiểm tra lại thì thấy quần áo của mình và "đối tác" vẫn còn nguyên. May quá! Giờ mới để ý, giữa tôi và em là một cái gối ôm to sụ để phân chia lãnh thổ. Con gái thật khó hiểu...

Khẽ vén lọn tóc phủ trước mặt cô bé sang một bên, tôi đặt một nụ hôn nhẹ vào trán và bất giác mỉm cười. Nhìn em ngủ tôi thanh thản đến lạ. Giá mà giây phút nào bên em tôi cũng có cảm giác bình yên như bây giờ...

Tôi khẽ khàng kéo chăn lên đắp cho HN và nhẹ nhàng trườn xuống giường như sợ em tỉnh giấc. Vừa trườn được nửa đường tôi nghe tiếng rúc rích cười. Biết mình bị trêu, tôi nghiêm giọng.

- "Sao bảo ngủ bên kia mà sang đây làm cái gì?"

- "Em sợ anh bật điều hòa nhiệt độ thấp dễ bị cảm lạnh, em sang để đắp chăn cho anh"

- "Rồi sao không về phòng mà nằm đây luôn?"

- "Để ngắm người em thương và người thương em"

- "Ngắm xong rồi sao không về phòng đi, nằm đây lỡ có chuyện gì rồi sao?"

- "Chuyện gì là chuyện gì?", HN ngây thơ hỏi. Tôi tin là em không biết thật. Giải thích với mấy người này khổ ghê!

- "Thì chuyện... í a ấy", tôi cố gắng nói bóng gió nhất có thể.

- "Chuyện í a là chuyện gì?", em nheo mắt ra chừng khó hiểu.

- "Mẹ đi vắng! Mẹ đi vắng! Ba sang chơi nhà dì í a! Con ngồi con rình con thấy! Con ngồi con rình con thấy! Thấy ba và dì... í a, thấy ba và dì... í a"

Tôi thì hát trong khi cô nàng ôm bụng cười ngặt nghẹo.

- "Anh hay quá ha! Còn dám hát nữa hả?"

Vừa nói cô bé vừa cầm cái gối phang người tôi tới tấp. Tôi đưa tay ôm đầu chống đỡ và giả vờ kêu đau cho em vui, nhưng ngờ đâu cái gối hơi bị nặng đập vào một, hai cái thì không sao, chứ đập vào cả chục cái là đau muốn ngất. Lần này tôi kêu thật.

- "Thôi thôi anh xin. Em đánh đau quá đi"

Tôi đưa tay đỡ và giựt cái gối từ tay em lại. Ai dè giựt mạnh quá làm cô bé mất đà, ngã sóng soài trên giường. Bốn mắt chạm nhau. Không hiểu sao trong lòng tôi bỗng chộn rộn một niềm cảm xúc khó tả. Tôi như không thở nổi và có một khoảng thời gian rất ngắn khi tất cả mọi thứ thuộc về trái tim chi phối từng nơ ron cảm xúc. Đó là lúc cơ thể tôi hành động mọi việc theo bản năng... Tôi đưa tay vuốt ve gò mà đang đỏ bừng của em và từ từ cúi xuống đặt nụ hôn lên trán, lên mắt, lên mũi và cuối cùng là... môi. Khi môi tôi chỉ còn cách môi em 2cm nữa thì tiếng chuông điện thoại của em vang lên kéo tôi về với mẫu người tôn sùng lý trí của hiện tại.

Twenty- five years I'm alive here still Trying to get up that great big hill of hope For a destination

I realized quickly when I knew I should That the world was made up of this brotherhood of man For whatever that means...

What’s up của 4 Non Blondes là bài ruột của tôi bỗng dưng hôm nay trở thành một bài nhạc kệch cỡm, làm tụt hết cả cảm xúc của người nghe.

- "Bỏ em ra để em nghe điện thoại của ba nào anh"

HN véo mũi và đẩy tôi sang một bên. Em đi ra khỏi phòng nghe máy và bỏ tôi lại ngơ ngẩn một mình như đứa trẻ vừa bóc vỏ viên kẹo ra định bỏ vào miệng thì bị thằng bạn nó giựt mất

- "Đúng là quân ăn cướp! Không phải ăn cướp thường nữa mà là ăn cướp giữa ban ngày"

Tôi chửi đổng mà trong lòng như muốn chửi thề. Xung quanh đó vẫn văng vẳng điệp khúc... And I say: HEY! yeah yeaaah, HEY yeah yeah. I said hey, what's going on...

*

**

***

Mười phút sau, HN trở lại với bộ mặt tươi rói như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

- "Ba hỏi thăm con gái rồi dặn dò đủ điều. Thương ghê đó anh"

Tôi chả buồn trả lời, quay mặt đi chỗ khác và chùm chăn kín đầu.

- "Anh vẫn còn buồn ngủ à!? Tội nghiệp! Ngủ tiếp đi nhé. Em đi tắm đây"

Sau câu nói là tiếng bước chân ra phía cửa, nhưng chờ mãi không thấy tiếng đóng cửa, tôi kéo chăn xuống, ngóc đầu dậy nhìn. Vừa ngóc đầu dậy, tôi liền thấy HN đang đứng khoanh tay dựa vào một bên tường. Thấy tôi, em cố nín cười.

- "Không nói gì với em là em đi đó nha"

- "Không có gì để nói hết", tôi thả đầu xuống gối và lại kéo chăn quá đầu.

- "Vậy thì tốt! Ngủ ngoan nha anh"

Kéo theo đó là tiếng khép cửa "vô tình". Tôi ức phát khóc với cái kiểu quan tâm "chả liên quan gì đến tình tiết câu chuyện" như thế này. Tôi tung chăn, bật dậy như cái máy.

- "Êêêêêêêê"

- "Có chuyện gì đó anh?", cánh cửa mở ra như đã chờ sẵn.

- "Em vô tư đi như vậy hả?", tôi gào lên.

- "Thì em thấy anh muốn ngủ nên để anh ngủ mà", HN vẫn chưa buông tha tôi.

- "Thôi không đùa nữa, em đi tắm đây", cô nàng hôn gió và bỏ đi thật.

Tôi ngẩn tò te và người như muốn phát điên...

Ngày thứ hai...

5h sáng, tiếng chuông điện thoại réo rắt, tôi mắt nhắm mắt mở bắt máy.

- "Ai đó?"

- "Dậy đi! Đồ con heo!"

- "Em à? Sao gọi anh sớm vậy", giọng tôi ngái ngủ.

- "Dậy đi tập thể dục với em", giọng HN ngọt ngào thấy sợ.

- "Sáng sớm này ai tập thể dục hả trời!? Nhà quê quá đi"

- "Ừ! Em nhà quê nên em mới tập thể dục, còn anh là người thành phố nên không. Dậy đi đó! Nửa tiếng nữa có mặt ở bờ Hồ không đừng trách em"

Cô bé nói giọng nhẹ nhàng vô cùng, nhưng ẩn chứa đằng sau là một lời đe dọa khủng khiếp. Tôi uể oải gỡ tấm chăn ra rồi lại uể oải vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân. Những tưởng khi ra Hà Nội sẽ chẳng còn ai ngày ngày dựng dậy sớm, nhưng tôi đã nhầm.

Gửi xe ở công viên, tôi đi thẳng đến chỗ hẹn. Vừa thấy em, chưa nghe khen vì sự "hy sinh cao cả" được câu nào, tôi đã nghe mắng vốn.

- "Muộn 5 phút nhé"

- "Em không cho anh đánh răng rửa mặt hả?"

- "Cho, nhưng vẫn phải đúng giờ"

- "Dậy được là cố gắng lắm rồi đấy", tôi nói với giọng giận dỗi.

- "Nên giờ nhận thưởng đây", nói điều em ngó nghiêng xung quanh xem có ai không rồi thơm vội vào má tôi một cái. Thơm xong, cô bé quay mặt đi đỏ mặt thẹn thùng.

Ban đầu là bất ngờ, nhưng ngay sau đó là cảm giác thích thú lan tỏa. Tôi đứng ngây người trước niềm hạnh phúc giản đơn và vẻ đẹp đầy nữ tính ở người con gái của mình. Cô bé để tóc búi cao làm lộ khuôn mặt sáng ngời. Em mặc áo phông màu trắng cùng chiếc quần thể thao màu đen, chuyên dành cho dân chạy bộ, và đeo đôi giày màu hồng nhìn dễ thương tệ.

- "Làm gì mà đứng như phỗng vậy. Bộ anh chưa thấy con gái chạy bộ bao giờ à", HN khua khua cánh tay trước mặt tôi.

- "Có thấy, nhưng xinh đẹp thế này thì chưa", tôi làm mặt tỉnh rụi.

- "Anh đừng có mà trêu em!", cô nàng lấy tay đánh vào vai tôi một cái. Chả hiểu là đánh yêu đánh ghét mà tôi thấy nàng cứ cười khúc khích. Đúng là con gái, cứ được khen là xoắn hết cả lên.

Trêu qua trêu lại một lúc, HN giục.

- "Chạy cho nóng người đi. Đứng đây hoài chắc chết cóng mất"

- "Thì chạy", tôi chép miệng.

Hà Nội buổi sáng đầu thu có một nét đẹp rất bình dị mà không phải ai sống ở nơi này cũng đủ tinh tế nhận ra và dừng lại chiêm ngưỡng. Đó có thể là hình ảnh người phụ nữ tảo tần gánh hàng rong, cũng có thể là hình ảnh bác xe ôm đội sương đội gió chờ khách. Tôi nhìn thấy ở họ sự hy sinh cao cả và trên gương mặt khắc khổ ánh lên một khát khao cháy bỏng vì tương lai của những người con. Nét bình dị còn được tìm thấy ở những tán cây xào xạc, nghe tiếng gió luồn trong kẽ lá, chợt thấy không gian yên tĩnh lạ thường...

Chạy bên em, tôi cảm nhận được từng hơi thở và cả nét bình yên trong tâm hồn như hình ảnh mặt hồ vào một buổi chiều xuân không gợn sóng. Nó đối ngược hoàn toàn với những đêm đông giông tố vẫn thường xuất hiện mỗi khi tôi chắc chắn mình đã nắm được tay em. Cuộc đời là một chuỗi liên tiếp những bất ngờ mà không ai có thể báo trước và điều duy nhất tôi có thể làm là sống hết mình và như lời Han trong Fast and Furious đã nói "Life's simple. You make choices and you don't look back". Tôi quyết định ở bên HN khoảng thời gian tuy ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ này và chưa bao giờ tôi cảm thấy hối tiếc vì những gì mình đã làm...

- "Mệt chưa?", tôi đưa khăn cho em.

- "Dạ. Cũng hơi hơi. Lâu lắm rồi mới chạy lại nên đuối đi thấy rõ", vừa nói em vừa cười tươi rói.

- "Anh thấy mặt em đỏ bừng rồi đấy. Hay nghỉ đi, mai mình chạy tiếp", tôi lấy cái khăn và lau những giọt mồ hôi còn sót lại trên trán em.

- "Em ổn. Mình đứng dậy chạy tiếp đi anh"

HN vừa đứng dậy định chạy đi, tôi liền nắm tay cô nàng kéo lại.

- "Đủ rồi! Mai chạy tiếp. Nghe anh!"

- "Dạ..."

Siết chặt tay hơn, tôi kéo HN ngồi xuống cạnh mình.

- "Buông tay em ra đi, người ta nhìn kìa"

Mặt cô nàng đỏ bừng quay đi chỗ khác. Miệng thì nói như vậy, nhưng tay vẫn cứ để yên cho tôi nắm. Chả hiểu!?

- "Người ta là ai? Anh nắm tay chứ có làm gì đâu mà..."

- "Không được. Em ngại lắm"

- "Vậy anh buông tay ra nha"

- "Vâng..."

- "Sao vâng rồi mà giữ tay anh chặt quá vậy", tôi suýt bật cười vì hành động mâu thuẫn của cô bé. Cho nên người ta mới bảo "đừng tin những gì con gái nói" quả không sai.

- "Vì em đồng ý để anh buông tay chứ em đâu có bảo em không giữ tay anh lại", cô nàng nhún vai.

- "Anh vẫn tưởng em hiền. Ai dè em rất biết cách lí sự đấy"

- "Hiền với ai thì được, nhưng nhất quyết không phải với anh", cô nàng chớp chớp mắt.

Tôi vẫn luôn nghĩ HN của tôi là một cô nàng rất nữ tính và đầy e ấp, nhưng có lẽ tôi chỉ đúng một phần. Em cá tính và phá cách hơn nhiều những gì tôi biết. Dẫu vậy hình ảnh về một cô gái nhân hậu vẫn luôn tồn tại trong tôi...

- "Anh chị mua giúp em tờ vé số với"

Một bé gái tầm mười tuổi chìa tập vé số trước mặt chúng tôi. Bé gái nhìn rất dễ thương cho dù quần áo không được tinh tươm cho lắm. Tôi rút trong túi quần một tờ năm nghìn rồi đưa cho cô bé nọ.

- "Cho anh một tờ"

Chương trước

↑↑
Yêu Nhầm Chị Họ

Yêu Nhầm Chị Họ

Tên truyện: Yêu Nhầm Chị HọTác giả: khovigaitheoThể loại: Truyện VOZ, Tâm Sự - Nhật

18-07-2016 75 chương
Yêu Nhầm Chị Họ

Yêu Nhầm Chị Họ

Tên truyện: Yêu Nhầm Chị HọTác giả: khovigaitheoThể loại: Truyện VOZ, Tâm Sự - Nhật

18-07-2016 75 chương
Yêu Người Cùng Tên

Yêu Người Cùng Tên

Tên truyện: Yêu Người Cùng TênTác giả: Mr..BradThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 67 chương
Ngày ta im lặng

Ngày ta im lặng

Anh nhận ra anh đang ảo tưởng về mối quan hệ với Mai. Và khoảng trống trong anh, từ

24-06-2016
Hà Nội chờ

Hà Nội chờ

"Phương ạ, có những điều đã mất rồi thì không bao giờ trở lại được, nhưng có

28-06-2016
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Thằng Hiếu

Thằng Hiếu

Trong ngõ nhà tôi có một xưởng giày. Họ đóng những đôi giày da cho người lớn, trẻ

27-06-2016
Mối Tình Đầu - Sogood

Mối Tình Đầu - Sogood

Đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ

17-07-2016 28 chương
Tóc đỏ

Tóc đỏ

"Xin mẹ cha hiểu được rằng, niềm vui của con là đây..." Qua thời gian, qua những yêu

24-06-2016
Bạch Ngọc

Bạch Ngọc

Một người bạn trẻ đã kể tôi nghe câu chuyện này. Chuyện xảy ra với chính anh ta,

24-06-2016