Would you tremble
bạn đang xem “Vị Tình Đầu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!If I touched your lips?
Would you laugh?
Oh please tell me this.
Now would you die
For the one you loved?
Hold me in your arms, tonight.
I can be your hero, baby.
I can kiss away the pain.
I would stand by you forever.
You can take my breath away.
Tôi lắng nghe và thả mình trôi theo dòng cảm xúc của bài hát. Bài hát buồn thật, là vì nội dung clip hay là vì giọng cùa Erique quá tâm trạng!? Có lẽ cả hai. Tại sao em lại gửi cho tôi bài hát này, tôi tự hỏi. Thấy có điều không ổn tôi tiếp.
Tôi: em đang có tâm sự phải không?
Nàng: không có đâu. Đừng có mà tài lanh :nhe răng:
Tôi: hôm nay anh thấy em tâm trạng lắm
Nàng: chắc do anh suy nghĩ linh tinh đấy
Tôi: thật không?
Nàng: thật mà
Tôi: vậy tại sao gửi cho anh bài hát đó
Nàng: vì nó buồn
Tôi: em thích buồn?
Nàng: không ai thích buồn anh ạ. Nhưng nó hợp với tâm trạng của em bây giờ
Tôi: em thích bài đó lắm à
Nàng: vâng. Em muốn tìm một hero cho riêng em
Tôi: anh làm hero của em nhé
Nàng: haha. Anh không có cửa.
Tôi: em mở sẵn khóa cửa cho anh đi
Nàng: xui cho anh. Em vứt chìa khòa đi rồi :cười lăn lộn:
Tôi: vậy để anh ráng tìm rồi mở cho em
Nàng: thoải mái :cười giòn tan:
Tự nhiên tôi thấy buồn quá. Chẳng hiểu sao. Lính tính mách bảo tôi rằng em đang có chuyện không vui. Nghĩ rằng hỏi thằng em sẽ làm em khó xử, tôi tìm cách liên lạc với Hân, bạn thân em, để hỏi rõ thêm.
Tôi: chào H
Hân (H): hôm nay rồng lại tự nhiên đến nhà tôm thế này
Tôi: rồng rắn gì đâu
H: sao? Anh? Có chuyện gì mà lại buzz em?
Tôi: ừm. Anh muốn hỏi một chút về bạn em
H: bạn nào cơ?
Tôi: HN
H: ố ồ. Anh muốn biết gì nào?
Tôi: tất cả
H: haha. Tất cả thì nhiều lắm. Bạn em là số ít hợp với điều kiện của anh đấy
Tôi: điều kiện gì?
H: 3 trong 1
H: bạn em xinh cực. Học ổn. Nhà thì khỏi nói.
Tôi: tính tình thế nào?
H: nhân hậu lắm, và cũng nhạy cảm
Tôi: …
H: anh… thích bạn em à?
Tôi: anh chẳng biết nữa
H: anh mà không thích thì hơi phí của đấy
Tôi: anh muốn biết mặt bạn em. Gửi cho anh một tấm hình đi.
H: cái này thì ko được. Em đã hứa với nó rồi.
Tôi: nhưng bạn em làm sao mà biết.
H: không là không.
Tôi: …
H: anh thích bạn em thật à?
Tôi: nói chuyện với N anh thấy vui
H: chuyện, bạn em mà lị
Tôi: chắc là có
H: cuối cùng cũng nhận à
Tôi: hihi. Ừ
H: để em giúp
Chẳng biết em ấy giúp kiểu gì mà cả tuần sau, tôi chẳng thấy em online. Lòng tôi như lửa đốt. Tôi để lại cả tá tin nhắn offlines, nhưng sự im lặng là tất cả những gì tôi nhận được. Tôi đứng ngồi không yên. Buzz bạn em điên cuồng. Nhưng, câu trả lời của bạn em cũng chẳng khiến tôi yên tâm “cả mấy ngày nay em cũng chẳng gặp được nó. Em cũng gọi thử sang bên kia mà chẳng có ai bắt máy cả”. Nghe bạn em nói vậy, tôi chả biết làm sao. Lại ngồi xuống trước màn hình, nhìn chằm chằm vào đó, chẳng để làm gì. Đơn giản chỉ là nhìn và chờ đợi, vậy thôi. Được một lúc.
Nàng: buzz!
Nàng: cốc cốc cốc
Im lặng …
Nàng: có ai ở nhà không?
Im lặng …
Nàng: em biết anh đang ol
Im lặng …
Nàng: cả tuần nay em bận thi nên chẳng ol được
Im lặng …
Nàng: người ta không ol thì mình đành offline vậy
Nàng: 3…
Nàng: 2…
Tôi: thua em rồi.
Nàng: :che miệng cười:
Tôi: thi thì thi chứ. Lên một chút thì chết ai?
Nàng: nhớ à :chớp chớp mắt:
Tôi: cũng vừa vừa thôi
Nàng: thôi, đừng giận em. Tuần rồi em thi cả 4 môn, nên chẳng dám lên mạng. Sợ gặp anh lại chẳng dứt ra được …
Tôi: ờ [nói vậy thì chịu mnr]
Nàng: sao ờ lạnh lùng vậy
Tôi: chứ giờ sao?
Nàng: nói đi. Anh không hề giận em và rất vui khi gặp em
Tôi: nói gì không hiểu
Nàng: anh không hề giận em và rất vui khi gặp em
Tôi: đừng có cà chớn. Chưa xử tội là may
Nàng: xử thế nào? Không nói chuyện nữa nhé
Tôi: không nói thì không nói
Chương sau