pacman, rainbows, and roller s
Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 18-07-2016
Số chương: 24
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi - Chương 20

↓↓
- Thế xong mày trả lời sao ?

bạn đang xem “Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Eo xấu hổ lắm !

- Nói đi rồi tao mới khuyên được chứ !

- Tao bảo ‘‘Ăn cặc !’’

- =)))))))))))))))) Tiên sư mày. Thế mà nó cũng thích được.

- Tính tao vốn chỏng lỏn quen rồi. Lại thấy con gái là ngứa mắt. Bây giờ nó làm tao cứ ngại ngại đến lớp. Mỗi sáng đi học tao lại phải tốn mấy phút soi gương chải đầu.

- =))))))))))))) (Mình thề là mình đứng cười không nói được gì hết)

- Giờ đéo dám mặc quần thủng đít đi học nữa. Hôm qua đòi mẹ tao may cho bộ quần áo mới mà bị mẹ tao chửi gần chết luôn.

- Tao còn nhiều quần áo lắm. Để tao gửi về cho. Mày sửa cái kiểu ăn nói trẻ trâu đi. Chịu khó học hành tí thì gái mới thích, bố mẹ mày mới chiều được.

- Ừ !

- Thế thôi cụp máy không anh mày hết tiền điện thoại.

- Ừ. Thế hè nhanh về nhé !

- Lần sau gọi tao nhớ cho tao số để thỉnh thoảng tao gọi về. Chăm bà giúp tao.

- Ừ tao mang sang cho bà bát canh cua đây. Mẹ tao vừa nấu.

- Cảm ơn mày.

Chưa kịp nói thằng bạn đã cúp máy. Không hiểu sao nghe điện thoại của thằng Học xong là mình thấy bình yên, có phảng phất chút buồn vu vơ. Kỉ niệm những ngày về quê và hình ảnh bà lại hiện rõ mồn một.

- Hoàng ra ăn sáng đi.

- Vi làm gì đấy ?

- Em rang cơm thôi. Nhưng có vẻ hơi khô vì nhà Hoàng hết dầu rồi.

Không sao. Chỉ cần em nấu cho ăn là ngon hết. Chơi với em chọn ngày chủ nhật. Mình cười mỏi hết hai bên hàm. Đến tối em lại về nhà Linh. Mình thấy tiếc quá. Chỉ ước khi bên em thời gian dừng lại.

***

- Tao không hiểu thằng này nó ngã kiểu gì mà bầm tím từ đầu đến đít thế này!

Đây là câu hỏi mẹ hỏi nhiều nhất từ hôm qua tới giờ. Mà rõ là chỉ nhận lại được sự im lặng mà vẫn cứ hỏi.

- Ái. Mẹ xoa thuốc nhẹ thôi. Đau quá!

- Im mồm ngồi im đi!

Mẹ ngồi gần sát mặt mình, chấm chấm thuốc vào viền môi và mũi. Mình có thể đếm được từng nếp nhăn với từng cái tóc bạc. Mẹ mình ngày xưa cũng thuộc dạng xinh gái chứ. Thế mà cứ mải nuôi con chẳng thèm để ý đến chăm sóc sắc đẹp gì cả. Thảo nào chẳng bác trai nào để ý.

- Mẹ ơi!

- Giề?

- Con đưa mẹ đi chợ nhá.

- Làm gì?

- Mua cho mẹ ít mĩ phẩm mới!

Mẹ hơi hơi sựng sựng lại rồi chấm thuốc tiếp.

- Thôi, mĩ phẩm tao có thiếu đâu!

- Thế đi mua quần áo cho mẹ!

Hờ hờ. Mẹ chần chừ thế này. Biết là mình sắp thắng rồi.

- Đi nha mẹ. Con sẽ chọn cho mẹ chục bộ đẹp như tiên luôn

- Thôi khỏi, tao là tiên sẵn rồi

- Dạ?

- Ờ thì tao ăn được ngủ được ấy.

Mẹ cười khúc khích. Lần thứ lẻ trong cuộc đời thấy mẹ đáng yêu. Tối ăn cơm xong lên phòng gọi điện nghe giọng em cho đỡ nhớ chút rồi xuống nhà lôi mẹ ra ngoài. Cứ tối đến mẹ lại chui trong phòng xem Ti vi chán rồi lăn ra ngủ, sáng dậy sớm đi làm. Cuộc sống cứ lặp qua lặp lại cái vòng tuần hoàn chán ngắt ấy. Chỉ khổ cái là mẹ ngồi sau xe mình cứ gắt hoài, lúc gắt đi chậm thôi lúc gắt đừng đi vào chỗ sóc, đến mệt.

Trên phố có mấy hàng quần áo cho mọi lứa tuổi. Đưa mẹ đi thử vài bộ váy công sở mới nhận ra dáng mẹ vẫn còn đẹp lắp. Không có mỡ bụng và ngực vẫn tròn. Mẹ mới qua 40 chút thôi, sao không chịu đi bước nữa nhỉ. Mình thấy phụ nữ mà không có một chỗ dựa vững chắc cứ tội tội sao ấy.

- Được không Hoàng?

- Được mẹ ạ! Mẹ của con nhìn đẹp lắm!

- Thôi đi. Tao không cho thêm tiền tiêu vặt đâu!

Con đâu có xin đâu. Chỉ cần mẹ vui là được rồi. Con vô tâm chục năm nay. Chẳng bao giờ thèm đếm xỉa đến nụ cười của mẹ. Nợ mẹ quá nhiều mà cả đời không trả xuể mất. Đang lang thang chọn cho mẹ thêm cái dây chuyền và khuyên tai thì gặp em. Đúng là em. Không nhầm được. Chỉ hơi bất ngờ chút khi đi bên em là thằng Chó Có Lát. Hai người cười cười nói nói không bận tâm đến bất cứ ai bên cạnh. Có vẻ như cùng nhau đi mua đồng hồ. Mình thì khỏi phải nói rồi. Chân như bị đóng băng và ngực đau theo từng nhịp đập. Chỉ giận là không thể đến trước mặt hai người mà chào hỏi cho rõ ràng. Còn mẹ ở đây nên không thể làm khác được. Nắm tay mẹ kéo sang gian hàng khác cho khuất bóng. Trong đầu mình bây giờ lẫn lộn những cảm xúc và kỉ niệm đã đi theo mình suốt những ngày tháng vừa qua.

Bạn đang đọc truyện tại Website Truyen186.Com, Website đọc truyện dành cho di động.

Chờ chương tiếp theo bạn nhé...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Gấu Em Có Võ

Gấu Em Có Võ

Tên truyện: Gấu Em Có VõTác giả: thanhhpvn1Thể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 36 chương
Mối Tình Đầu - Sogood

Mối Tình Đầu - Sogood

Đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ

17-07-2016 28 chương
Hối Hận Vì Lấy Vợ Sớm

Hối Hận Vì Lấy Vợ Sớm

Tên truyện: Hối Hận Vì Lấy Vợ SớmThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

18-07-2016 17 chương
Gấu Em Có Võ

Gấu Em Có Võ

Tên truyện: Gấu Em Có VõTác giả: thanhhpvn1Thể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 36 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Bà Tư

Bà Tư

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày

24-06-2016
Hang động

Hang động

"Chỉ lạ đôi khi em nghe thèm một tiếng người…" *** Nhìn vào bản vẽ nhà con gái

24-06-2016
Đó có phải là...yêu?

Đó có phải là...yêu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Tháng năm không trở lại") Đừng nói

27-06-2016
Mưa Sài Gòn

Mưa Sài Gòn

Nhưng mẹ biết, dù mưa hay nắng, còn có một Sài Gòn khác có thể che mưa che nắng cho

24-06-2016
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Em có muốn tắm không?

Em có muốn tắm không?

Nhật Quân bật nhạc disco, chân nhún nhảy dù lòng trống rỗng. Anh đã ngủ với trên

01-07-2016