Về nhà, lúc này bố mẹ em vẫn chưa biết chuyện nên em đành phải nói ra rồi cùng 2 ông bà sang nhà P, em cùng ông L đến nói với bố mẹ:
- Bố mẹ, hôm nay thằng M có chuyện cần nói ạ, chuyện nó với P
Bố:
- Sao thế con
bạn đang xem “Bạn Gái Tôi Là Lớp Trưởng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Em:
- À ừm, con với P chia tay rồi
Mẹ ngạc nhiên:
- Ơ, hai đứa đang thế này sao lại chia tay
Ông L:
- Mấy hôm trước nó bắt gặp con P đi ks với thằng trưởng phòng của P
Bố:
- À, bố biết thằng đấy, chả đàng hoàng gì đâu, giờ con tính sao M
Em:
- Chắc... đành phải hủy hôn thôi bố...
Nói xong lồng ngực em như muốn nổ tung ra, một cảm giác khó chịu tột cùng, giờ viết lại vẫn còn y cái cảm giác ấy, lúc ấy em muốn khóc lắm chứ nhưng em quyết không để bản thân mình khóc thêm 1 lần nào nữa, phải cứng rắn lên. Ông L:
- Thế bố mẹ đi cùng bọn con sang nhà P nhé
Bố:
- Để bố đi, mẹ nó ở nhà đi
3 bố con lên chiếc xe của nhà rồi sang nhà P, lúc đi bố hỏi em về chuyện đó, em kể lại toàn bộ sự việc, bố nghe rồi lắc đầu bảo:
- Haizz không ngờ con bé P nó lại như vậy, ngoan hiền thế kia mà, haizzz
Em cười nhạt, chả biết nói gì mà muốn nói cũng không được vì cổ họng nghẹn ứ mất rồi, nhiều lần phải tiết chế cảm xúc đừng cho rơi lệ, tình cảm 8 năm trời, chả hề ít đâu, muốn quên trong 1-2 ngày cũng khó. Mà thôi, em chả muốn nghĩ tới nữa chỉ thêm đau chứ cũng không được lợi lộc gì. Lấy dt ra vào voz xem lại vài thớt truyện ma, 15p sau, cuối cùng cũng đến nơi. Ông L xuống xe bấm chuông, phải bấm chuông 4-5 lần thì cô người làm mới ra mở cửa cho ông L lái xe vào. Em với bố xuống xe, vừa thấy em cô giúp việc đã hỏi:
- M đó à cháu, đến đây có chi không?
Em:
- Cháu đến để gặp 2 bác ạ
Cô giúp việc:
- 2 ông bà đang ở phòng khách xem ti vi đấy, cháu vào đi
Em:
- Vâng ạ
Bước vào nhà, vừa thấy bố em thì bác C đã tay bắt mặt mừng cười nói vui vẻ:
- Ơ ba bố con hôm nay đến đây có việc gì thế
Bố em:
- À hôm nay tôi đến đây để nói chuyện của hai đứa nhỏ đây
Bác C:
- Có chuyện gì thế
Bố:
- Chẳng giấu gì anh, thằng M nhà tôi bảo mấy hôm trước nó chứng kiến con bé P đã giao du với anh trưởng phòng rồi cùng đi vào ks
Bác C nhìn em:
- Thật không thế cháu
Em:
- Thật ạ, hôm đó chính cháu đã bắt quả tang nhưng
Bác C lúc này thở dài rồi bảo vợ:
- Bà kêu con P xuống đây nhanh cho tôi
Lát sau, P xuống nhìn em ấy tóc tai rũ rượi, hai mắt sưng húp lên (có lẽ là do khóc nhiều), mắt vẫn còn đỏ chứng tỏ vừa khóc xong, mặt mày xanh xao, nhìn P em lại đau thêm, còn đâu là P của ngày xưa nữa, haizz. P xuống chào:
- Chào bác, chào anh L, chào... anh...
Em vẫn cứ phớt lờ, chả quan tâm, bác C hỏi:
- Bố biết chuyện rồi, hóa ra là mấy hôm nay con không chịu ăn cơm là vì thế đấy à
P cúi gầm mặt xuống:
- Vâng...
Bác P vung tay tát P "bốp" 1 phát, em ấy ôm mặt khóc, ông L và em chạy đến can bác ấy, em bảo:
- Bác ơi bình tĩnh bác ơi đừng làm thế (sao không đánh chết cm luôn đi, em giả vờ can thiệp thế thôi)
Bác C, giận đỏ mặt:
- Các cháu buông bác ra, bác phải dạy nó
Bố:
- Anh ngồi xuống, các cháu lớn cả rồi đừng đánh làm gì, bình tĩnh đi
Nghe bố em khuyên bác ấy mới chịu ngồi xuống, mẹ P thì bắt đầu khóc, bác C bảo:
- Bà lên phòng đi, để tôi ở đây nói chuyện được rồi
Sau khi bác gái lên phòng, bố C cũng rơi vài giọt nước mắt:
- Thật không thể tin được, mày là đứa con gái duy nhất, bố yêu thương và chăm sóc mày để mày lớn lên làm những chuyện mất dạy này đây à
P khóc:
- Huhu con xin lỗi bố
Bác C:
- Bố bảo rồi, thằng đấy là thằng không đàng hoàng mà mày cứ giao du miết thế hả
Em:
- Thôi bác à dù sao chuyện cũng lỡ rồi, con với P có duyên nhưng không có phận, chuyện hai đứa nên kết thúc ở đây
Bác C:
- Phải đành thế thôi, cũng chỉ tại bác, không nuôi nấng nổi con gái của mình làm nó trở nên hư đốn
Em:
- Xin phép bác cho cháu và P lên phòng nói chuyện riêng được không ạ?
Bác C:
- Ừ
Em đứng lên nắm tay P nói:
- Đi
P ngơ ngác và đi theo em, ngồi lên giường, em hỏi:
- Không ăn uống bao nhiêu ngày rồi
P:
- Hức hức, anh đừng bỏ em mà
Em:
- Tôi nhắc lại, không ăn uống bao nhiêu ngày rồi?
P:
- Hức hức, em xin anh đừng bỏ em à
Em hét:
- Trả lời đi
P:
- 2 ngày rồi, em chỉ uống sữa và nước
Em chạy đi mua ổ bánh mì, các bác đừng chửi gì nhé, coi như những việc tốt cuối cùng em làm cho ex, chạy đi mãi mới thấy chỗ bán bánh mì rồi lại chạy về. Lên phòng em đưa:
- Này, ăn đi, kẻo lại bệnh giống anh
P khóc:
- Hức, em cám ơn
P cầm lên ăn ngon lành, haizz chắc đói lắm, em cầm ly nước đặt lên bàn bảo:
- Nước đây, uống đi, ăn chậm thôi kẻo nghẹn, ăn đi rồi nói tiếp
Chương trước