Cái ôm an ủi của một người bạn
bạn đang xem “Yêu Em - Nữ Ma Đầu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Nó muốn anh cảm thấy mình không cô đơn. Rằng anh luôn có bạn
Đơn thuần vậy… như cách nó an ủi bất kỳ người bạn nào của nó
Nhưng…
Vũ thì khác….
…….anh bất ngờ
-Đừng buồn. Mọi chuyện qua rồi
Nó an ủi dù chả biết nỗi buồn của anh là gì… nhưng mẹ dạy nó…
Hãy cho người ta một vòng tay ấm áp
Vũ vòng tay ôm lấy nó
Đôi mắt nhắm nghiền.
-Nó đã chết. Ngay trước mặt anh… nó đã chết
Vũ nói nước mắt chảy ra từ khóe mi khô cạn
Nó hiểu Vũ đang nói đến cái chết của Trâm Anh, nó vỗ nhè nhẹ vào tấm lưng rộng lớn
-Mọi chuyện qua rồi
Vũ mệt mỏi gục trên vai nó… trên vai nữ thần chiếm trọn trái tim anh…
Nó lặng lẽ nhìn Vũ suy tư…
Tách trà thơm nghi ngút hương vị ấm áp tô thêm nét thanh thản trên khuôn mặt người con trai đang dần chìm sâu vào giấc ngủ
Vũ mơ màng tỉnh dậy đập vào mắt anh là khuôn mặt của thằng bạn thân
-Thằng cờ hó … cũng chịu dậy rồi à
Khả Viễn ký đầu Vũ một phát
-A… thằng điên. Nguyệt đâu? Sao mày lại ở đây?
-Cô ý gọi tao đến trông mày. Thấy bảo có việc bận vợ tao cũng đi cùng luôn
Vũ nhíu mày…. Dương công tử đào hoa phong lưu khắp trốn đã từng tuyên bố trước 30 tuổi không muốn lấy vợ.
Thế… cô vợ kia từ đâu chui ra nhỉ??? Chuyện lạ thế kỷ 21 chăng? Hay Dương công tử nói đùa?
-Vợ ở đâu vậy? Tao nhớ mày từng nói….
-Thế thời thay đổi thời thế đổi thay nên bạn mày cũng suy nghĩ lại rồi Vũ ạ…
Khả Viễn vừa nói vừa vỗ vai Vũ
-Nói thử cho bổn thiếu gia biết con gái nhà ai mà xấu số vớ phải tên chăng hoa ong bướm nhà người
Vũ hất cằm
-Ê. Lấy được tao là phúc là đức đấy đừng có khinh.
Viễn phản bác
-Thế rốt cuộc là vị tiểu thư nhà nào nọt vào mắt sói của mày?
-Mày cũng biết đấy…
-Hồng à?
-Không
-Vân?
-Không
-Trang, Hà ,Ánh… Kiều Oanh?
-Không phải
Vũ xoa cằm mặt mày cau có
-Linh hở? Em đấy được phết
-Không phải nó
Vũ nhìn Viễn với vẻ mặt nguy hiểm
-Đừng nói là Nguyệt nha? Tao thiến mày liền
-Mày bị dở hơi à? Tất cả đều không phải. Thông minh thường xuyên tự nhiên ngu đột xuất. Thế éo nào mà mày điều hành được cả một công ty nhỉ?
Viễn cả kinh nhìn Vũ
Khuôn mặt điển trai xuất hiện vài vạch đen thui…
-Mày muốn chết?
-Ấy …. tao còn vợ trẻ ở nhà đừng có mà manh động. Nhà tao 8 đời đơn truyền đấy
Khả Viễn vừa co một chân vừa để tay thủ thế tránh thằng bạn nổi điên mà một cước đá văng anh từ lầu 4 xuống đất…
-Rốt cuộc thì là ai?
Vũ bực mình
-Bạn thân của hôn phu của mày ấy…. My My đó
-Cái gì?????? PHẠM DIỄM MY HẢ?
Vũ hét lên. Khuôn mặt hiện nên 4 chữ “không thể tin được”
-Mày bắt đầu khôn ra rồi đấy
Viễn cười cười
-Thế đéo nào mày lại yêu nhỏ??? Hư cấu vãi…. thật éo thể tin được. Mày đùa à??? Buồn cười lắm đấy
Vũ lắc đầu nguây nguẩy
Viễn thở dài…
-Đến tao còn thấy thật hư cấu nữa là mày…
Viễn nhớ lại
Từ hôm đưa con nhỏ từ bệnh viện về ai đó cứ bị ám ảnh mãi… nụ cười. Giọng nói, hình dáng , mùi hương….
Tim chứ đập tưng bừng khi gặp nhỏ lại còn đỏ mặt nữa… Khả Viễn anh công tử đào hoa, bên cạnh biết bao hoa thơm cỏ lạ, một lách mấy em kinh nghiệm tình trường dày dặn mà lại ngượng trước một đứa con gái
Sau đó anh còn chơi dại đi khám bác sĩ khiến ông ta cười cho thối mũi… vì cái tội yêu mà không biết mình yêu còn tưởng mình bị bệnh nữa chứ
-Chúc mừng chú đã vớ được một bà vợ đầu đội trời chân đạp đất.
Vũ khảng khái chúc mừng …
Đời mày coi như xong rồi Viễn ơi
***…..***….***
Nó và My đang đi trên đường thì bị một số người bịt mặt chặn lại
-Các người muốn gì? My lên tiếng hỏi
Nó nhíu mày nhìn hình săm trên tay trái của một tên… “M”
Người của “M”
Chắc chắn không phải người do Tùy Phong phái đến…
Có thể là thuộc hạ của cô gái lần trước. Đánh ghen????
Vụ này hay đấy.
Nó nhếch môi cười rồi thì thầm với My. Nhỏ gật gù rồi hơi nùi lại mấy bước
-Ra mặt đi. Cô muốn gì nào
Nó nói
Bốp bốp…
-Khá khen cho cô. Khí khái nhỉ?
Út Quỳnh vừa vỗ tay vừa đi đến. My nhíu mày nhìn thật kỹ đứa con gái trước mặt
-Công chúa sát thủ. Nhỏ thốt lên
-Cũng tinh đấy. Quỳnh nhếch mép tự đắc
-Không xinh như lời đồn. Rõ thật là… toàn đồn thổi sai sự thật
My lắc đầu chán ghét
-Mày…
-Cô muốn gì đây?
Nó nên tiếng
Chương trước | Chương sau