Yêu Anh Trong Từng Phút Giây

Yêu Anh Trong Từng Phút Giây


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 81 đánh giá )

Yêu Anh Trong Từng Phút Giây - Chương 04

↓↓
Gây thù chuốc oán, nguy hiểm gần kề. Nhưng bực mình nhất vẫn là khi thù ấy không phải do mình gây nhưng oán mình vẫn phải chuốc, nguy hiểm vẫn phải gánh.

Sáng hôm sau, cô đang mơ màng trong giấc mộng thì thấy có người đá chân mình rồi hét lớn:

- Dương! Dậy mau.

- Mẹ à! Vẫn sớm mà. Để con ngủ thêm chút nữa đi.

bạn đang xem “Yêu Anh Trong Từng Phút Giây ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Mẹ nào? Nguyễn Hoàng Dương. Cậu có dậy không thì bảo?

Hàn Vũ vừa nói vừa kéo chiếc chăn mỏng của cô.

- Hả?

- Cậu đúng là do lợn nuôi. Suốt ngày ngủ như lợn. Dậy đi. – Anh nhăn mày nói.

- Sao…..sao cậu lại ở trong phòng tôi? – Cô giật mình nên chỉ lắp bắp đáp mà không đôi co việc anh chế giễu cô như mọi ngày.

Cô mặt đỏ như cua luộc kéo lại chiếc chăn ấy. Mà có lẽ, ở trong trường hợp của cô, không đỏ mặt chỉ có thể là mặt dày. Cô đang mặc nguyên một bộ pijama màu hồng có in hình Hello Kitty cực kỳ “rực rỡ”. Thì ra sau khi suy nghĩ lung tung, cô đã ngủ thiếp đi mất. Không biết tại sao đang ở bàn học mà cô lại leo được lên giường ngủ. Vũ cũng kịp nhìn thấy chiếc áo ấy. Anh mỉm cười trêu trọc.

- Bộ đồ đẹp thật.

Mặt Dương thì khỏi phải nói, đỏ như gấc, á khẩu luôn. Thấy vậy Vũ cũng không muốn trêu cô nữa. Anh nói:

- Không đi học à?

Cô á một tiếng rồi quấn luôn lấy chăn, chạy ra tủ lấy quần áo và vào “cố thủ” trong WC luôn. Vũ nhìn theo cô mà khoé môi bất chợt cong lên. Mắt anh quét khắp phòng, than ôi, con gái gì đâu mà bừa bộn khủng khiếp, sách vở vứt lung tung hết cả, có lẽ sách vở ngày hôm nay còn chưa soạn. Nghĩ rồi anh tiến tới bàn học soạn sách giúp cô. Vừa thay đồ cô vừa nói vọng ra:

- Sao cậu lại vào được phòng tôi vậy?

Vũ không trả lời mà nhớ lại lúc cô lên trên tầng hai. Sau khi cố nuốt món mì mà thực ra anh cũng không biết có phải mì hay không của cô, anh định mở sách ra đọc thì thấy… chùm chìa khóa cô làm rớt ở ghế sôfa. Lúc đầu anh định mang lên trả, nhưng nghĩ tới bản chất “mèo lười” của cô, anh liền lấy một chiếc rồi đeo vào chùm chìa khóa của mình, đề phòng khi cô cứng đầu cố tình ngủ dậy muộn mà “cố thủ” trong phòng. Và sáng nay quả là có hiệu nghiệm. Sau khi đứng ngoài gọi rát cả cổ họng mà không nhận được bất cứ một tín hiệu phản hồi nào, anh đành lấy chìa khoá mở cửa. Vậy mới có màn anh đánh thức cô dậy này.

- Này! Cậu không nghe thấy tôi nói gì à?

Cô đã đứng cạnh anh từ lúc nào. Cô nói với anh nhưng không thấy anh phản ứng gì, lại thỉnh thoảng bật cười ngây ngốc nên lên tiếng. Vũ thoáng giật mình. Nhưng anh nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng ban đầu, đưa cho cô chiếc balo đã soạn sách xong, anh lên tiếng trêu trọc cô:

- Cậu là con gái gì mà bừa bộn vậy?

- ….

- À, cậu có phải người không? Sao đi không có tiếng động gì hết vậy?

- Ai bảo vậy? Cậu mải nghĩ tới cô nào nên đâu có để ý tới tôi đâu. Làm tôi độc thoại nãy giờ đó chứ.

- ….

- Sao không nói gì hết vậy? Đúng quá à?

- Cậu ghen à?

Vũ im lặng nửa ngày mới thốt ra ba chữ. Kết quả làm Dương nghe thấy liền hoảng hồn tuôn luôn một tràng:

- What the f*ck? Sáng cậu uống nhầm thuốc à, hay vẫn chưa tỉnh ngủ? Có mơ thì cũng thực tế chút đi chứ.

- Thôi, có đi học không thì bảo?

- Được rồi! Cậu xuống nhà đi. Tôi sẽ xuống ngay đây.

- Ừ. Nhanh lên. Không thì cuốc bộ.

- Biết rồi. Nhỏ nhen.

Vũ vừa xuống tới nhà được một xíu thì cô cũng xuống.

- Nhanh vậy.

- Cậu nói vậy mà. Đi thôi.

Vậy là Vũ đèo cô tới trường. Buổi sáng đầu thu, sương mù vẫn còn giăng mắc. Mọi người qua lại chỉ nhìn thấy cái bóng mờ ảo của nhau. Đi được một đoạn, anh nói:

- Ngày mai cậu sẽ phải đèo tôi.

- Cái gì? Cậu là đồ mỏ nhọn à nhầm nhỏ mọn. Mới đèo được có 2,3 lần mà đã kì kèo này nọ. Hơn nữa một đứa con trai tuy không cao to đen hôi nhưng cũng được 1m80, nặng 60kg gì đấy lại bắt một đứa con gái cao 1m63, nặng 42kg đèo mình là sao? Cậu không có chút galant hay menly nào sao? Cậu không sợ bị người ta nói à? Da mặt cậu dày bao nhiêu vậy?… bla…bla….

Két… “bốp”… Vũ phanh ngay xe lại. Trên mặt đường còn hằn rõ vết bánh xe. Do bất ngờ, đầu Dương va chạm khá mạnh với lưng Vũ, cô ôm đầu nhăn nhó hét lên:

- Ui da. Đau quá. Cậu điên à, tự dưng dừng lại như thế làm gì, vỡ đầu người ta rồi. Hừ….

- Im ngay. – Anh quát.

Dương lập tức im lặng. Vũ nói tiếp:

- Lần này là nhẹ đấy. Lần sau mà lắm chuyện thì đừng trách.

- Xì… – Mặt cô xị ra như bánh đa nhúng nước.

Vũ thấy vậy thì suýt nữa thì phì cười. Kì thật, lần nào cô bày ra gương mặt ấy là anh không thể nào nói thêm hay giận thêm được nữa. Anh thở dài rồi nói:

- Haizzz. Chuyện lúc nãy… tôi đùa thôi.

- Thật hả? Hì… hì…vậy mà làm tôi tưởng thật chứ. – Dương lập tức vui vẻ trở lại, chỉ còn thiếu nước chưa chạy ra ôm chân anh và vẫy đuôi thôi.

- Đúng là… – Anh mỉm cười xoa nhẹ đầu cô rồi lại đạp xe đi tiếp.

- Hừ…tôi đâu còn là con nít. – Nói vậy nhưng cô vẫn toe toét cười.

Hai người tiếp tục đi tới trường. Sương sớm đã tan được phân nửa, nhờ đó cô nhanh chóng nhận ra khung cảnh xung quanh hình như….hơi vắng. Chỉ có mấy cái ô tô tải và mô tô của mấy người lái buôn. Chắc họ tới chợ đầu mối lấy hàng sớm. Nhưng sao lại vắng vậy?

- Này! – Cô vỗ vỗ vào vai anh.

- Gì? – Anh vẫn tiếp tục đạp xe.

- Mấy giờ rồi? – Cô hỏi.

- 6 giờ kém 15 phút – Vũ lơ đẵng trả lời.

- Cái gì? Cậu … cậu … – Cô không thể tin nổi vào tai mình.

- Cậu tới trường để ăn cướp hả? – Sau mấy giây trấn tĩnh cô hét lên.

- Tai tôi không điếc, cậu không cần hét. Mà cậu là người hay mèo vậy?

- Hả? – Các dây thần kinh của cô lại đơ rồi.

- Cậu ngủ mãi không chán à?

- Ừ - Cô lơ đễnh trả lời.

Vũ không nói mà bật cười. Tiếng cười lớn thoát ra một cách sảng khoái, đôi vai không ngừng rung lên. Cô nhóc này, vẫn ngốc như vậy.

Một lúc sau, Dương mới hiểu ra. Cô hét lên:

- Á…Cậu dám xỏ xiên tôi hả?

Vừa nói cô liền lấy tay đấm vào lưng Vũ. Một lát sau, cô hỏi:

- Tôi vẫn thắc mắc tại sao cậu vào được phòng tôi.

- Vì có một con mèo quên không khóa cửa chứ sao?

- Á! Thật hả? Chết thật! May mà không sao. Lỡ mà hôm qua có trộm thì sao nhỉ? Chậc chậc. Chắc tôi tiêu đời rồi. Cậu nói xem có phải hắn ta sẽ giết tôi rồi cho vào bao tải. Sau đó vứt tôi vào thùng rác rồi vào nhà ăn trộm hết đồ không? Mấy phim trên TV toàn vậy mà. Hay là………Bla….bla ….Tối nay phải kiểm tra lại mới được. – Sau một hồi suy diễn lung tung cô chốt lại một câu.

- Ngốc!

- Hả? Cậu nói gì?

Đáp lại câu hỏi của cô, Vũ chỉ nói một câu “không có gì” rồi im lặng đạp xe. Dương cô nào có thể biết rằng ai đó đang phải nhịn cười tới mức nội thương. Chiếc xe lại lăn bánh đều đều, đến một con dốc nhỏ, Vũ lại nghĩ ra chiêu trò trêu trọc cô. Anh lên tiếng:

- Mà cậu ngồi gần lại đi.

- Gì cơ? – Dương sau một hồi ngây ngốc, hai má bất chợt ửng hồng nhỏ nhẹ đáp – Cậu có ý gì với tôi à?

- Cậu đùa à? Tôi bảo cậu ngồi gần lại vì tới dốc tôi sợ xe bềnh càng thôi mà.

Sau một hồi giả ngây, Vũ đáp đúng như những ý nghĩ ban đầu. Sau xe, đầu cô đã bốc khói. Yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt, không mở miệng thì thôi, mở miệng ra là chẳng có gì tốt đẹp. Sao hắn cứ phải đả động tới vấn đề cân nặng của cô chứ. Mấy tuần nay, ngoài một ngày ăn tới 7 bữa, 2 bữa chính ăn ba bát cơm, trước khi đi ngủ có thưởng thức chút đồ ngọt cô có ăn gì đâu chứ. Cái này là vô sỉ, đại đại đại vô sỉ, sỉ nhục + mũ n của sỉ nhục, mà cô là người bị sỉ nhục trần trụi nha.

***.

Cuối cùng thì cũng tới trường, Hàn Vũ đèo cô vào tới trước lớp học rồi mang xe vào nhà xe. Trên đường đi có rất nhiều ánh mắt nhìn cô và anh.

- Có chuyện gì vậy nhỉ?

- Hả?

- Mọi người…….

- Không có gì đâu – Anh ngắt lời cô.

Cô cũng không nghĩ gì nữa. Nhưng sau khi anh đi rồi, những ánh mắt đó vẫn không tha cho cô.

- Có chuyện quái gì vậy nhỉ?

Dương tuy là rất hiếu kì nhưng lại không muốn hỏi bọn họ. Xem ra những ngày tháng sau này của cô không dễ sống rồi. Cô tới của lớp thì … “ Bốp” … Có lẽ cô đã va vào ai đó:

- Á…Xin lỗi.. – Dương cúi đầu nói.

- Hừ….

Cô ngẩng đầu lên nhìn xem đó là ai, thì ra đó chính là Quyên. Bây giờ cô mới có thể nhìn rõ cô ta. Nói đúng thì thật sự cô ta rất xinh. Vẻ đẹp của cô ta toát lên thật cao sang và quý phái, giống như bông hoa hồng rực rỡ giữa ánh nắng vậy. Nhưng cách ăn mặc thì có vẻ quá lố so với một cô gái đang học bậc phổ thông.

Mái tóc dài chấm lưng nhuộm đồng uốn xoăn thả sau lưng. Áo sơ mi tuy vẫn là đồng phục trường nhưng kiểu cách mặc rất khác. Áo không hề cài cúc cổ, từ cúc cổ mở xuống hai cúc khác, ẩn hiện vòng ngực của một cô gái mới lớn. Gấu áo không hề được đóng thùng trong váy mà buộc vạt vào với nhau khoe vòng eo nhỏ nhắn không mỡ thừa. Đôi bàn tay trắng nõn mịn màng nhưng đeo đủ loại vòng, từ vàng, bạc đến vòng dây cũng có. Cô ta bận chiếc váy đồng phục loại ngắn để lộ đôi chân thon dài, chân đi một đôi xăng đan đế mây 7 phân tôn dáng. Móng tay móng chân thì để dài, sơn màu lòe loẹt. Quả thật phong thái có khác biệt, rất biết cách tôn lên những nét đẹp hình thể. Không biết cô ta học kiểu gì mà vào được lớp này. Cô lẩm bẩm.

- Sao? Ngắm đủ chưa? Chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ à?

Cô ta vừa nói vừa vênh mặt, vừa lấy tay hất một lọn tóc trên vai ra sau gáy. Dương nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới rồi cười khinh bỉ đáp:

- Người đẹp sao? Cũng đúng. Nhìn cậu cũng khá dễ thương.

- Tất nhiên! Đứa nhà quê như mày cũng có mắt đấy. Xem ra bố mẹ mày cũng biết dạy mày. – Vừa nói Quyên vừa đưa tay vuốt mặt cô.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Anh Đừng Đi

Anh Đừng Đi

Cô luôn luôn vui vẻ,nụ cười lúc nào cũng được nở trên đôi môi của cô,hồn nhiên

24-07-2016 1 chương
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tên truyện: Nụ Hôn Đầu TiênTác giả: Baby Hip - HopThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 10 chương
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Cặp Đôi Băng Tuyết

Cặp Đôi Băng Tuyết

Tên truyện: Cặp Đôi Băng TuyếtTác giả: K.GThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 23 chương
Khe cửa sổ mùa đông

Khe cửa sổ mùa đông

Tôi nhìn bàn tay mình, bàn tay cố thản nhiên để không xiết tay Hoài An chặt quá, để

24-06-2016
Cô nàng đỏng đảnh

Cô nàng đỏng đảnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Giao mùa!

Giao mùa!

(khotruyenhay.gq) Đã cuối tháng bảy rồi, sắp bước sang tháng tám, vậy là như đã hẹn,

28-06-2016
Tình trôi

Tình trôi

Cô bước thật nhanh về phía anh, dang hai cánh tay mảnh dẻ ôm siết lấy cổ anh. Cô nghe

25-06-2016

XtGem Forum catalog