The Soda Pop
Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si

Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si - Chương 10

↓↓
- Không ngờ hai người cũng có ngày rơi vào tay ta. Bà ta cười, nhấp ly champagne đỏ thưởng thức.

Kiệt Phong nhếch mép, trong tay vẫn đang ôm Băng Vân. Cô bị bắn vào tay, Vũ đã cầm máu và giờ đang đứng bên cạnh nhìn anh đầy phẫn nộ.

Tự trách bản thân, đáng nhẽ không nên để cô tham gia. Ánh mắt thương xót nhìn cô, bờ vai mỏng manh nhuộm một màu đỏ tươi đập vào mắt.

Tên mặt sẹo, sau khi bắn một phát súng đã nhận lại mười phát súng vào đầu từ hai người đàn ông bên cạnh cô.

bạn đang xem “Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Muốn gì? Vũ nhường Băng Vân cho anh trai trông coi, anh ngồi vào vị trí đàm phán với Canny.

- Toàn bộ khu 5 của Lâm gia.

- Bà kể chuyện cười cho tôi nghe đấy à?

Khu 5 là nơi kiếm chác được nhiều lợi nhuận nhất. Đó là khu vực ngầm trong xã hội này. Ở đó có các sòng bài lớn nhất châu Á, các cửa hiệu cầm “đồ” nổi tiếng, và quan trọng là khu 5 khi đến bỏ tiền ra mua được rất nhiều thông tin hữu ích cho làm ăn.

- Vậy ta cũng chẳng cần khu 5. Lâm gia để Canny này đưa thuốc phiện vào đó bán là được.

- Thuốc phiện?

Đây là thứ độc dược mà Lâm gia căm ghét nhất, bài trừ nhất. Anh không đời nào vì chút lợi nhuận cỏn con mà để thuốc phiện du nhập vào. Như vậy chính là hại chết dân nước mình!

Bản thân thừa nhận, Lâm gia thực chất chẳng trong sạch gì, nhưng thà làm những việc tồi tệ khác còn hơn là buôn bán heroin.

- Tôi nghĩ bà nên đưa nó vào Trung Hoa của bà thì hơn. À, ở Hồng Kông có mối lớn. Có cần tôi giới thiệu cho không.

- Hừ. Loại dân đen như dân tộc này tôi mới có hứng. Còn Trung Hoa của tôi cao quý như vậy…

- Câm miệng. Tôi ghét người Hoa cũng vì những kẻ như bà. Cặn bã của xã hội!

Vũ cố gắng không để mình mất kiểm soát mà rút súng ra nã cho ả đàn bà trước mặt vài phát cho bõ. Dám gọi dân tộc anh là dân đen, đúng là chán sống. Qua vụ này xem bà ta còn dám mở miệng hay không.

- Hừ. Lâm gia cũng là cặn bã mà thôi. Giết người đủ kiểu, cái gì cũng buôn buôn bán bán… Hự!

Mùi máu tươi đến phát buồn nôn. Một phát vào mi tâm khiến bà ta chết không kịp ngáp, ly rượu rơi xuống đất vỡ toang.

Nghe động, bọn bảo vệ bên ngoài chạy vào. Và chúng nhìn thấy hiện thân của quỷ.

Lâm Kiệt Vũ ánh mắt đỏ ngầu đầy chết chóc, tay vẫn cầm khẩu súng còn bốc khói. Sỉ nhục Lâm gia, bà ta chết cũng chẳng được yên.

Anh dùng chân đá vào khuôn mặt trang điểm đậm. Cái xác rơi xuống đất và hứng thêm những phát đạn vào tim, vào thái dương… Mắt Canny mở trừng trừng như thế.

Đơn giản, quỷ đã ra tay thì người chết cũng phải run sợ.

- Mở cổng và chuẩn bị một chiếc xe.

Đêm. Lâm gia vẫn sáng đèn.

- Bác gái, chị Băng Vân sẽ ở lại Lâm gia… dạ… chị ấy ngủ mất rồi. Mai cháu sẽ dặn chị ấy gọi điện về bên đó. Chào bác.

Tĩnh Nhi gác máy, quay sang lườm hai ông anh.

- Hai người làm gì mà để cho Băng Vân bị thương hả? Có biết chị ấy tuần sau phải đi diễn không?

- Em lo cho Băng Vân, hay lo cho buổi biểu diễn? Hừ, anh sẽ nói chuyện với Kathy.

- Em…

- Được rồi Vũ, Tĩnh chăm sóc Băng Vân, cậu về nghỉ đi.

- Không, em ở lại. Anh muốn người cô nhìn thấy đầu tiên sau khi tỉnh dậy là mình chứ không phải ai khác.

- Thôi! Không tiện chút nào. Em còn thay đồ cho chị ấy nữa. Anh cũng mệt nên về nghỉ đi.

Kiệt Vũ rốt cuộc cũng gật đầu. Anh bỏ ra ngoài, tới trước cửa phòng đột ngột gọi Phong: “Chúng ta nói chuyện.”

- Chuyện gì?

- Tôi không nhịn anh nữa đâu.

- Tôi không bắt cậu phải nhường nhịn. Hắn hiểu cậu em trai đang muốn nói về Băng Vân.

- Anh nên từ bỏ đi. Anh không thể bảo vệ cô ấy. Vũ ám chỉ việc ban chiều.

- Hừ. Ý cậu chỉ có vậy? Cậu sợ cô ấy theo tôi ư?

- Như anh từng nói, tôi sợ anh làm tổn thương Băng Vân. Anh có chắc rằng mình thích cô ấy, hay đơn thuần là trả thù, hoặc ngăn cản tôi? Giọng Kiệt Vũ đầy bức xúc, anh muốn giải tỏa toàn bộ những rắc rối bấy lâu ngay tức khắc.

- Câu này nên hỏi cậu mới phải.

- Nếu anh muốn biết. Tôi nói cho anh biết. Tôi yêu Băng Vân. Ban đầu là có mục đích còn giờ thì không.

Lâm Kiệt Phong không nói. Hắn đã biết khi nhìn Vũ quan tâm tới cô. Vậy còn bản thân hắn? Thích hay để cản Kiệt Vũ thôi?

Hắn không muốn Băng Vân phải tổn thương. Nhưng cớ gì cậu em trai lại nói hắn sẽ làm cô đau.

- Nghĩ cho kĩ đi. Hy vọng anh là người sáng suốt không vì chuyện năm đó mà đổ mọi tội lỗi lên đầu Băng Vân. Dù chúng ta đã từng mất mát nhưng không có nghĩa cứ phải khiến Calvin mất mát tương tự. Trên đời có rất nhiều cách để trả thù mà không liên quan tới cô ấy.

Cả hai đều biết, nếu như mất đi Băng Vân, không chỉ Calvin đau khổ mà hắn và anh cũng vậy. Cô hiện tại tựa như không khí họ đang hít thở, không có không khí thì con người nào thể tồn tại!

Quyết định, đã có!

- Không thay đổi. Chúng ta cùng theo đuổi cô ấy!

Tia nắng ban mai ấp áp hắt vào phòng. Làn mi dày khẽ động đậy.

- A! Cựa mình, một cơn nhói buốt ập tới từ cánh tay phải.

- Vân! Sao vậy?

Mở mắt ra, người cô thấy đầu tiên chính là hắn. Hắn tới bên đỡ cô ngồi dậy.

- Anh vừa gọi tôi là gì?

- Vân.

Lý do nào khiến Băng Vân không để ý tới vết thương mà chỉ quan tâm tới cách hắn gọi cô?

Dũ từng nói, chỉ có hắn mới có thể gọi tên cô như vậy, còn kẻ khác tuyệt nhiên không.

Kiệt Vũ đã từng gọi cô thân thiết như vậy, cô không cho phép, một phần là vì lời hứa, một phần là bản thân không thích.

- Ngoài tôi ra, cô không được để ai gọi như vậy. Kể cả Tĩnh Nhi.

- … Cô trân trân nhìn người đàn ông trước mặt. Lời nói này?

Tà áo đen bay trong gió, đôi môi anh đào nhếch lên tựa như cười nhưng lại chẳng phải. Thân ảnh ấy đứng tựa vào cây nêu, đôi mắt tím dụ hoặc nhìn nàng.

- … Vân - chỉ ta mới được gọi như vậy…

- Dũ! Băng Vân khẽ gọi.

- Đó là ai? Phong nhíu mày, hắn không thích cô nhắc tới bất cứ người đàn ông nào trước mặt mình.

- Không có gì.

- Được rồi, em nghỉ ngơi đi. Tĩnh Nhi lát nữa sẽ lên. (*cách xưng hô thay đổi rồi *)

Phong rời khỏi, căn phòng còn vương lại mùi hương riêng biệt: mùi của bóng tối. Quả nhiên, dù kiếp trước hay kiếp sau hắn đều tỏa ra hắc quang, và nàng mê mẩn thứ ấy.

Nằm mãi trên giường cũng cảm thấy chán, Băng Vân cẩn thân đứng dậy, tránh không chạm tới vết thương. Trên bàn có sẵn một ấm trà gừng, cô rót cho mình một chén rồi tiến ra bên cửa sổ.

Từ căn phòng nhìn ra ngoài là phía sau nhà chính. Nơi ấy là vườn hoa mẫu đơn do cô và quản gia Văn trồng. Hình như trong khoảng thời gian cô rời Lâm gia, bà ấy đã trồng thêm hoa trà. Những sắc hoa trà đỏ, hồng xen kẽ lạ mắt.

Phong cảnh thật đẹp và tâm trạng rất tốt nếu như Băng Vân không nhìn thấy cái cảnh…

- Phụt!!!!! Ngụm trà cô vừa uống phun ra ngoài tung tóe, bắn lên ô kính cửa sổ.

Mẹ ơi, Lâm Kiệt Phong hắn… hắn… sao lại không mặc gì thế kia… à nhầm, có mặc nhưng mà là… mảnh vải nhỏ che chỗ cần che ý. (*đỏ mặt*)

Ban đầu Băng Vân không thấy hắn vì hắn đang lặn dưới nước. Không biết vô tình hay cố ý, đúng lúc mắt nhìn về phía hồ bơi, hắn từ từ nổi lên, rời hồ bơi, và hiện tại đang đứng nhìn về phía cô.

Thôi chết, hắn thấy cô rồi! Ôi thanh danh trong sạch!!!

- Vân! Một nụ cười tỏa nắng. Phong cố ý làm vậy khi thấy cô.

Tán gái ý mà, hắn đã nghiên cứu cả mấy quyển sách rồi. Mấy cách trong đó quá cũ rích, bây giờ muốn cưa đổ người ta thì phải dùng MĨ NAM KẾ! Đấy, thành quả của hắn kia kìa, Băng Vân đỏ mặt nha. (*T/g: thấy thân hình “trần trụi” của anh không ngại mới lạ đó =_=*)

Những giọt nước trượt dài trên thân hình màu đồng quyến rũ, lướt qua vòm ngực săn chắc, và lăn qua cơ bụng sáu múi.

- … Từ mũi cô, có thứ chất lỏng màu đỏ chảy ra.

Chết! Chảy máu cam rồi. Cô nhìn hắn “suýt” khỏa thân mà chảy máu cam. OMG~

- Vân, em sao vậy? Kiệt Phong nhìn thấy cô trong trạng thái đó, hắn lo lắng, tự trách mình “kê thuốc quá liều”.

- Chị Băng Vân, lại đây em xem nào. Tự dưng sao lại…? Tĩnh Nhi vừa bước vào phòng thì thấy Băng Vân như vậy, nó chạy vội đến, lấy giấy lau cho cô. Còn lý do, liếc ra bên ngoài, ông anh trai quý hóa đang đứng dưới đó với mảnh quần không thể sẹc xi hơn.>.<

- Hóa ra là chị nhìn anh em nên thành ra vậy. Nó liếc Băng Vân cười đểu cáng, má cô đã đỏ lại càng đỏ thêm.

- Gì chứ? Chị đâu có.

- Ok~ em hiểu mà, giờ thì xuống nhà ăn sáng thôi. Sau đó chị còn phải gọi điện về cho bác gái nữa.

- Mẹ, con xin lỗi. Hiện tại con chưa về nhà được. Tới khi về con sẽ kể rõ. Chào mẹ.

Băng Vân cúp máy, nén không được thở dài một hơi. Bố mẹ mà biết cô bị thương khi đi cùng Kiệt Phong và Kiệt Vũ chắc chắn ân oán lại chồng chất thêm.

- Sao thế? Vũ chợt xuất hiện sau lưng, vuốt nhẹ mái tóc cô.

- À, em vừa gọi cho mẹ.

- Bà ấy nói gì? Phong cũng bất ngờ “nhảy” ra trước mặt cô.

- Không gì cả.

Bất giác nhớ lại chuyện ban nãy, mặt cô nóng ran.

- Em ốm sao? Kiệt Vũ áp tay vào trán cô, bàn tay anh mát lạnh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thỏ Con Và Sói

Thỏ Con Và Sói

Đã mười bảy tuổi- cái tuổi người ta hay bảo "bẻ gãy sừng trâu", vậy mà tôi thì

22-07-2016 25 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Cuộc đời gã phụ hồ

Cuộc đời gã phụ hồ

Ngày Thùy sinh, hắn còn mải mê bên chầu rượu với thằng bạn bàn về việc mở tiệm

29-06-2016
Chỉ 5k

Chỉ 5k

Ta quên mất cách phải tôn trọng người khác - như người - cũng giống mình. *** Ông

24-06-2016
Cha

Cha

20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi

24-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Cùng yêu một người

Cùng yêu một người

Nếu yêu ai, bạn hãy mạnh mẽ tự tin nói cho người ấy biết. Dù là bị từ chối hay

01-07-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương