Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si

Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si - Chương 01

↓↓
Trong làn sương mờ , một thân ảnh không rõ là thực hay ảo hiện lên. Dáng người vạm vỡ, cao trên tám thước, chắc hẳn đó là một nam nhân. Nhưng mà dáng vẻ thật đối lập. Mái tóc màu xanh đen buông thõng xuống. Còn dung mạo thì như tượng tạc tỉ mẩn vậy! Khuôn mặt thon dài, làn da trắng nõn không tì vết. Nét ngài rậm mà mảnh. Đôi mắt hoa đào dài màu tím biếc phủ đầy băng lãnh, tràn ngập hàm ý sâu sa khó lường. Dọc xuống theo ánh nhìn của các đại tiên là sống mũi thanh tú, chiếc cằm nhọn và làn môi căng mọng như trái chín, khẽ nhếch lên thành một nụ cười tựa có tựa không. Toàn thân hắn toát lên vẻ tà mị, huyễn hoặc, khiến cho kẻ khác khó lòng rời mắt. Ngay cả tiếng đàn réo rắt, tiếng chim líu lo cũng ngưng bặt… Duy chỉ có tiếng đàn và giọng hát tựa như suối trong khẽ ngân nga. Hắn liếc mắt về phía đó, muốn nhìn xem kẻ không để ý đến sự xuất hiện của mình là ai.

Nàng bận xiêm y trắng, ngồi bên cạnh khóm hoa đang thời nở rộ. Khí chất thanh cao, khuôn mặt tuyệt trần khiến cho thứ vô tri vô giác cũng phải lay động. Hắn nhìn chăm chú, trong lòng như có chút động tâm.

Chợt, nàng im lặng, nhận ra mọi người đang đổ dồn ánh mắt về một nơi, hơn nữa lại cảm nhận được mặt mình sắp bị ai đó thấu bèn nước mặt lên. Một nam nhân xinh đẹp!(???) Nàng nhìn người kia, từng đường nét trên khuôn mặt như được tinh hoa trời đất chắt lọc tạo nên. Hoàn hảo. Nhưng… haizz, đúng là “yêu nghiệt”, nàng tổng kết. Nam nhân gì mà lại đẹp hơn cả nữ nhân kia chứ.

Hắn mỉm cười, khóe miệng cong một đường đầy cám dỗ. Nàng nhìn hắn, chỉ thắc mắc tại sao Đại Diêm đế lại nổi hứng muốn đặt tên cho mình. Lòng nàng một phần vinh hạnh, hai phần tò mò, ngàn vạn phần lo lắng. Kẻ như hắn tự dưng có nhã hứng lên thiên cung đặt tên cho một thiên nữ vô danh tiểu tốt cho nàng ư? Là hứng chí nhất thời hay rảnh rỗi sinh nông nổi đây?

bạn đang xem “Thần Tiên Cũng Biết Cuồng Si ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Diêm Vương bước tới gần, đủ để cho mùi bóng tối phủ kín lên khắp người nàng. Hắn dùng những ngón tay đẹp đẽ nâng cằm nàng lên.

- Gọi là Băng Vân. Giọng nói lạnh lẽo nhưng đầy mê lực, quyến luyến bên tai nàng. Hai má nàng nóng gian, vô thức đỏ lên, vội lùi ra sau mấy bước.

- Diêm Vương, xin ngài tự trọng.

“Tự trọng?” Trần đời có một người nói với hắn hai từ này.

-Ta sống đã quá lâu rồi. Đối với ta, như vậy đã quá tự trọng. Còn không, ta thậm chí hành động hơn hẳn khi nãy. Mặt hắn gian tà vô độ.

Thiên nữ á khẩu nén cục tức trong lòng, lòng nguyền rủa hắn ta thậm tệ.

Diêm la Đại đế nhìn nữ nhân trước mặt, bất giác trong đôi mắt có sâu thẳm một tia dịu dàng. Thiên nữ này thật khuynh thành. Làn da ngọc ngà mỏng manh dễ vỡ nhưng mắt phượng lại ẩn chứa sự mạnh mẽ không cho phép kẻ khác coi thường. Đối lập mà hòa quyện tạo nên vẻ đẹp có một không hai.

- Băng Vân, ngươi có thích cái tên ta đặt cho không?

Nàng vội quên đi những chuyện trước mắt mà lẩm nhẩm cái tên. Băng Vân? Thực hay! Cuối cùng sau hơn ngàn năm nàng cũng đã có một cái tên rồi.

- Thích. Âm điệu nhỏ nhẹ, lời khẽ khàng như ngọc thốt thoát ra từ đôi môi nhỏ.

Nàng nhìn hắn, bắt gặp ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt mình. Nàng muốn quay đi mà không thể. Hai người cứ nhìn nhau như vậy. Một băng lãnh, một trong vắt như làn nước mùa thu. Xoáy sâu vào tâm khảm và khắc sâu vào trái tim đã nguội lạnh mấy ngàn năm…

Khoảnh khắc ấy, dường như tất cả đã được an bài. Nhưng điều mong chờ chưa chắc sẽ đến, số phận ai sẽ ràng buộc vào ai đây?

“Đôi nam nữ” kia vẫn “liếc mắt đưa tình” đã khiến đáy mắt một ai đó bùng nổ mối hận thù. Thần điện Nương nương cắn chặt môi. Bà ta biết lý do vì sao Diêm Vương lại lên Thiên cung. Ngọc Hoàng và Vương Mẫu đã mời hắn tới để bàn về chuyện liên hôn. Bà ta muốn tiến cử mình bởi ở nơi này chẳng có tiên nữ hơn bà ta về tiên khí và phép thuật nhưng bây giờ, tình cảnh trước mắt…không khả quan! Bà ta đã quan sắt Diêm vương từ đầu tới cuối, đã nhận thấy sự thay đổi của hắn dù rất nhỏ. Còn cần phải nói, hắn chắc chắn chọn nàng ta.

Thần điện Nương nương găm chặt ánh mắt ngay cả từ tàn độc cũng không bì được lên người nàng. Nàng ta với người ấy thật xứng đôi về khí chất lẫn diện mạo.

“Nhưng hắn ta phải thuộc về ta. Đừng trách ta độc ác. Là do ngươi chạm vào người ta từ lâu để ý.”

Câu chuyện bây giờ mới thực sự bắt đầu.

- Diêm vương, ý ngươi thế nào? Vương mẫu hỏi.

- Hai vị cũng biết đấy thôi.

- Là thiên nữ? Ngọc Hoàng cẩn trọng.

- Đúng. Băng Vân rất thú vị.

Vương mẫu nghe hắn nói mà lòng trùng xuống, khẽ thở dài.

- Sao? Không muốn? Vậy việc liên hôn đừng bàn đến.

Hắn đứng dậy, toan rời đi nhưng Ngọc hoàng lên tiếng “được”, hắn quay mặt lại, cười đến mức khiến người ta cảm giác đã bị lừa, “Ta sẽ tự nói với nàng.”

Trước khi hắn rời đi còn nghe thấy tiếng của Vương mẫu: “Hãy đối xử tốt với nàng.”

- Giúp các ngươi sau này được đầu thai, làm cho ta việc ấy.

- Không sợ chúng ta tiết lộ bí mật?

- Ha! Trước khi các người tiết lộ thì đã tan biến linh hồn rồi. Trên người các ngươi có độc dược loại mới của ta.

- Thâm hiểm.

- Giao kèo với lũ các ngươi phải làm vậy thôi. Bằng mọi giá phải làm hại được nàng ta.

- Bọn ta làm nhưng không cần đầu thai. Cái cần chính là linh hồn người sống.

- Được.

Bà ta phất tay áo bỏ đi, miệng cười mĩ mãn, để xem ta chơi nàng ta như thế nào. Lũ Xitanti nhìn nhau, ngầm ra hiệu.

Vườn hoa thoảng hương thơm. Băng Vân tìm một chỗ mát mẻ bèn ngồi xuống. Nàng mỗi khi muốn tĩnh tâm luôn đến nơi này.

Đại diêm đế đúng là Đại diêm đế. Sát khí bao bọc, hắc quang áp bức kẻ đối diện. Có điều, cái khiến nàng muốn mau chóng rời đi chính là khuôn mặt hắn… thật tuấn mĩ chết người!

Nàng bặm môi tự quở trách tại sao lại nghĩ lung tung, nhưng tính đi tính lại, trước mặt ẩn ẩn hiện hiện khuôn mặt kia… Thật là, chẳng nhẽ tẩu hỏa nhập ma???

Hoa quỳnh đung đưa, hoa mẫu đơn lay động như hùa vào trêu chọc nàng.

- Các ngươi có biết không? Ban nãy ta vừa chạm mặt một kẻ thật xinh đẹp nha. – Nàng thủ thỉ với gốc cây (*tự kỉ~*), đây là cách tốt nhất giải tỏa tâm tình. – Hắn thật cao lớn, dũng mãnh, đôi mắt tím thực đẹp cũng thực lạnh… Màu tím ấy cứ ám ảnh ta suốt. Mẫu đơn, ngươi mà thấy hắn chắc chắn cũng sẽ ghen tị như ta bây giờ thôi. Nam nhân mà còn đẹp hơn cả nữ nhân nữa… – Ngừng một lát, Băng Vân tiếp tục câu chuyện. – Có biết vì sao ta lại kể cho các ngươi nghe không? Vì trên thiên cung này, các ngươi chính là bạn tốt của ta, lắng nghe ta tâm sự mà ta cũng không cần lo lắng các ngươi đi tuyên truyền cho ai. – Rồi nàng lại đột ngột chuyển hướng. – Hắn ta mà biết mình được khen như vậy chắc chắn phổng mũi tự cao,…

Nàng cứ luôn miệng nói mà không để ý từ đằng sau có một bóng dáng tiến lại gần.

- Vân, nàng đang nói về ai vậy? Âm thanh trầm lướt nhẹ qua tai.

Thôi rồi… Nàng cố nhiên nuốt một ngụm lớn, chậm rãi quay lại. Hắn ta đến từ khi nào?

- Đến từ khi nàng bắt đầu kể. Chuyện cần nghe hay không cần nghe đều đã nghe cả. Dường như đọc được suy nghĩ của nàng, hắn chậm rãi giải thích.

Hắn không hiểu bản thân mình. Khi nghe nàng thốt ra hai từ : xinh đẹp, gáy hắn rõ ràng hiện ra ba vạch đen, nhưng không những không tức giận mà còn nán lại nghe nàng nói gì về mình. Quái! Những kẻ nói giống nàng, chưa hề có một ai sống quá hai giây sau khi thốt lên lời. Nghiễm nhiên, nàng là người duy nhất thoát.

Băng Vân này đã trái với quy tắc hắn đặt ra thật nhiều. Chuyến đi hôm nay lên Thiên cung chẳng qua là lấy lệ mà từ chối ngọc Hoàng thôi. Việc tiên giới có gì cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới âm giới, tới địa phủ của hắn ngoài một vài linh hồn sống bị mất đi. Không ngờ lại gặp một thiên nữ khuynh quốc khuynh thành tại đây khiến hắn thay đổi quyết định. Trước nay, chưa từng có việc tương tự. Một là một, và hai chính là hai.

- Diêm Vương, xin lỗi ngài… ta… Nàng nhìn chằm chằm mặt đất, không dám ngẩng đầu. Xem ra vận khí quá đen mới đắc tội với kẻ này.

Nhưng hắn lại cười như không có gì. Đem tội trạng của nàng hóa thành không có, lại hỏi ngược bằng chất giọng như khẳng định: – Có nên nghĩ nàng quan tâm ta?

- Cái gì? Băng Vân lập tức trừng mắt nhìn người trước mặt.

- Có tật giật mình. Phản ứng của nàng rất-bất-bình-thường!!!

Hắn lại làm nàng á khẩu. Quá nửa ngày, nàng mới mở miệng.

- Người tới đây hẳn có việc. Vườn hoa này đâu phải nơi dạo chơi.

Ý tứ rõ ràng chính là “có gì mau nói, sau đó hãy biến khuất mắt ta”.

- Liên hôn.

- Hả?

“Không đầu không cuối làm sao bản tiên đây hiểu được.” Nàng nghĩ.

- Thiên cung và Âm cung. Liên hôn. Ta và nàng.

Sét đánh ngang tai, mặt hồ gợn sóng. Lời nói này như một quả tạ nặn nề rơi bộp vào đầu nàng. Tâm tư xáo động, tâm tình thay đổi.

- Không đùa?

- Chuyện này không thể giỡn. “Mà ta cũng không rảnh giỡn với nàng.” Tất nhiên hắn chỉ nói mình vế trước.

Gió đột nhiên thổi thật lớn. Dự cảm bất an của nàng là cái này đây. Ngọc Hoàng, Vương mẫu, hai người nỡ ư?

- Đừng trách họ. Họ chỉ vì thiên cung được yên bình thôi.

- Ý gì?

- Liên hôn. Ta lập tức giúp đỡ chống lại Xitanti.

-… Lắm lời.

Nàng thuận miệng đáp, xong, chột dạ, mặt hắn u ám, u ám.

- Nhắc lại.

Nữ nhân này cả gan bảo hắn lắm chuyện như đàn bà sao? To gan, to gan!!! Không hổ danh là thiên nữ khiến hắn phải để tâm.

- Nhầm thôi. Haha…

Đêm đó, nàng không ngủ, chạy đến cung Nguyệt Quảng của Hằng Nga. Hôm nay là rằm, trăng tròn vành vạnh. Toàn Thiên cung nội trong chiều nay đã biết tin về việc liên hôn. Nhanh thật. rằm tháng sau hôn lễ sẽ diễn ra…

Nàng không từ chối, và cũng biết bản thân không thể từ chối. Bọn Xitanti dạo gần đay bỗng nhiên lực lượng mạnh mẽ vô cớ, đến quấy rối thiên cung. Đau đầu là các đại tiên vẫn chưa tìm ra cách diệt trừ bọn chúng. Lại nghe nói chỉ có kết hợp với người âm cung mới có thế kìm hãm. Tất nhiên, giữa hai nơi cần có câu nối, và cục diện chính là như hiện tại.

Băng Vân không trách cứ, cũng không buồn rầu, sầu muộn. Sống lâu như vậy nàng chưa cống hiến được cái gì. Hơn nữa, Diêm Vương dù tàn độc bao nhiêu ắt hẳn sẽ nương tay với nàng vì hắn đã hứa. Và nàng, hình như có chút động tâm trước hắn.

Tốt mà cũng không tốt.

- Muội muội đang sầu tư sao? Xuất hiện như một cơn gió ngoài suy huynh Bảo Thạch thì còn ai vào đây.

- Nhị ca. Huynh rảnh rỗi tới chơi với muội hả?

Nhị ca không đáp, ngồi xuống bên cạnh vuốt ve mái tóc nàng, mái tóc đen dài, mượt mà như làn suối rồi không nén được thở dài một hơi. Nàng không hỏi thăm như mọi khi, nàng hiểu, chính là huynh ấy đến hỏi lý do nàng đồng ý việc kia.

- Nói cho ta nghe tại sao không từ chối. Bảo Yến đại tỉ và Bảo An đại ca đang rất nóng lòng đấy.

- Muội còn có thể từ chối ư? Xitanti có thể đánh bại thiên cung này đấy.

- Hừ. Gì thì cũng sẽ có cách. Không thể để muội chịu khổ được. Ta và hai người kia cùng đi cầu xin Ngọc hoàng và Vương mẫu.

- Bất quá, muội cũng chẳng có ý muốn từ chối.

- Muội! – Bảo Thạch cau mày – Đây không phải chuyện đùa.

- Đã nghĩ kĩ, nhị ca đừng lo.

Nhị ca nhìn nàng, ánh mắt lo âu. Nàng khi nào mới thôi bướng bỉnh. Xuống âm cung rồi ai sẽ chăm sóc, ai sẽ quan tâm bao bọc nàng đây. Tiểu muội bướng bỉnh này…

- Haizz…

- Đừng làm hỏng tâm trạng của muội chứ.

- Được được. Ta đi. Ở đây suy nghĩ lại nhé… Dù quyết định thế nào, bọn ta cũng sẽ ủng hộ.

Nhị ca vừa khuất, nàng vội lau giọt nước trong veo vừa lăn dài trên má. Tình cảm của ba người nhà họ bảo sao nàng không hiểu chứ. Khi đi rồi chắc chắn rất nhớ họ. Họ chính là gia đình của nàng.

Nàng lại ngồi bất động. Cái nhìn xa xăm.

- Băng Vân, nàng đang nghĩ gì vậy? Một bàn tay mảnh khảnh đặt lên vai nàng.

Chương sau

↑↑
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương
Vịt và cá rô

Vịt và cá rô

Cá rô lóc lách lên bờ, đến khi nước rút, bị mắc cạn trên một vũng khô. Tưởng

24-06-2016
Giếng cạn

Giếng cạn

"Bống em ơi! Em ở nhà chăm nom anh Lăng thay chị nhé. Lăng con trai tồ lắm, ăn uống,

28-06-2016
Sắc lính trong tôi

Sắc lính trong tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Nhật ký xuân sang

Nhật ký xuân sang

Thành phố ngày cuối đông vẫn đầy những nắng. *** Trời đã về chiều rồi, cái

23-06-2016