XtGem Forum catalog
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 11 đánh giá )

Tao Ghét Mày - Chương 09

↓↓
_ Ờ. Chẳng phải mày đã thích người khác rồi sao?

bạn đang xem “Tao Ghét Mày ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

_ Không đâu._ Nó chợt đỏ mặt. Dương nhận ra nhưng không nói

_ Nói ra cảm thấy thoải mái thật_ Lúc này khuôn mặt cậu bạn nở một nụ cười_ Để trong lòng khó chịu thật.

_ Hãy cứ là bạn, Dương nhé_ Nó bắt tay Dương, nở một nụ cười.

_ Cảm ơn mày, Lệ Mai. Cám ơn mày đã cho tao rất nhiều. Cho tao biết thế nào là một tình bạn đẹp._ Dương cũng cười lại với nó_ Giờ thì cho tao có cơ hội đưa mày về lần cuối nhé

_ Sao lại lần cuối? Tao với mày còn gặp nhau dài dài mà_ Nó thắc mắc

_ Không đâu. Nhà tao đã làm thủ tục cho tao đi du học Singapore. Tuần tới tao sẽ xuống Sài Gòn hoàn tất mọi thủ tục rồi bay vào sáng thứ sáu.

_ Thật sao Dương?_ Nó há hốc miệng

_ Uh Thật. Thế nên tao mới muốn nói tất cả ày. Mà hình như anh mày cũng đựoc mời tham gia phỏng vấn đấy. Nhưng tao là đi tự túc, còn anh mày là học bổng của Cambridge.

_ Sao cơ? Sao anh Bảo không nói cho tao biết nhỉ?_ NÓ gãi đầu.

_ Chắc tại vì ảnh muốn chắc chắn là mình được đi_ Sau đó, Dương và nó thong dong về nhà. Dương đã xua hết được mọi mối lo âu trong lòng, Nụ cười toả nắng lại một lần nữa đựơc nở trên khuôn mặt đó. Tối hôm đó, mẹ nó lên. Nhưng không phải lên để thăm anh em nó, mà là lên để đón anh nó đi Sài Gòn. Cuộc phỏng vấn đã thành công. Anh nó đã đứng đầu trong buổi phỏng vấn ngày hôm nay. và cái ngày chia tay cũng đến. NÓ tiễn anh Bảo và Dương ra sân bay. Lúc gần lên máy bay, anh Bảo kéo nó ra nói chuyện riêng

_ Em có biết sao anh lại care về chuyện của em, Hoàng và Dương vậy không?_ Anh nó vẫn cười

_ Sao ạ?

_ Vì anh rất yêu em gái đó. Anh đi như vầy, phải lâu lắm mới gặp lại em. Anh muốn em được hạnh phúc, được vui vẻ với bạn bè.

_ Anh Bảo à_ NÓ không nói được tiếng nào nữa. NÓ oà khóc, ôm chầm lấy anh nó.

_ Em đừng buồn. Anh có đi luôn đâu mà sợ. Em không được khóc đâu nhe. Yêu em gái nhiều_ Nói rồi anh Bảo chào tạm biệt nó, môi vẫn nở nụ cười. Máy bay cất cánh, nó đã hết khóc, thay vào đó là một nụ cười. Nó tự hứa với lòng mình rằng sẽ không để thua kém anh nó đâu.

Một tuần sau, trời bắt đầu chuyển bão. Trời không mưa nhưng gió quá. Nó mặc thêm áo khoác rồi đi bộ đi học. Trong lớp, mặc dù đã đóng kín cửa nhưng gió vẫn cứ nổi, nó ngồi trong lớp mà vẫn cứ run run

_ Bộ lạnh lắm hay sao mà run cầm cập zậy?_ Hoàng khều nó

_ Chứ sao. Mày mập quá nhiều mỡ nên đâu có lạnh_ Nó lại cái kiểu nói móc

_ Mày........_ Hoàng câm luôn, càng lạnh miệng lưỡi nó càng cay độc

_ Tao sao hả?_ Nó lè lưỡi ra chọc giận Hoàng

_ Thiệt đúng là_ Lúc đó, cô giáo vào lớp, không để Hoàng kịp nói hết suy nghĩ của mình là nó rất dễ thương

Giờ ra về, nó đang đi bộ được khoảng vài bước về nhà thì

_ Ey, bộ không sợ lạnh hay sao mà xông pha vô trận bão vậy hả?_ Hoàng trách nó

_ Kệ tao. Mắc mớ gì đến mày. Hắt xì....._ Nó vừa nói, vừa hắt xì, điệu bộ trông dễ thương hết biết

_ Mặc vô đi_ Hoàng cởi cái áo khoác ngoài đưa cho nó rồi quay mặt đi. Nó hơi ngỡ ngàng

_ Nhưng mà......

_ Mặc vô đi rồi đi với tao. Không thì tao cũng cảm lạnh luôn đó_ Hoàng quay mặt đi cốt để che dấu khuôn mặt đỏ bừng. Nó xỏ tay vào cái áo của Hoàng. Nó hít một hơi. Mùi nước hoa nhè nhẹ. Hoàng cũng điệu thật.Nó cảm thấy hơi ấm. Hoàng lấy xe máy chở nó đi về nhà mình. Dù sao thì nhà Hoàng cũng gần trường hơn nhà nó trọ.

_ Vô trong đi. Ở ngoài mày chết cóng luôn đó._ Hoàng đưa nó về nhà mình rồi đi cất xe. Mặc dù rất lạnh nhưng con tim Hoàng đang rất ấm. Vì chỉ cần có nó thôi là Hoàng đã cảm thấy ấm lắm rồi. Nó lang thang trong sảnh lớn của khách sạn Hoàng Thư. Nhìn lại một lần nữa bức hình của cậu bạn. Quả thật, đến giờ nó vẫn bị vẻ đẹp đó hớp hồn. Khuôn mặt quá ư là baby kute.

_ Nhìn gì đó? Bộ đẹp trai quá hay sao mà nhìn hoài vậy?_ Hoàng đã đứng sau lưng nó tự khi nào. Nói xong, Hoàng kéo tay nó vô bếp, mở lò sưởi. Ấn nó xuống một chiếc ghế. Hoàng quay vô trong đun nóng thứ gì đó lên rồi trở ra. Nhìn nó bây giờ y hệt một con gấu. Bên trong là đồng phục đi học, bên ngoài là cái áo khoác của nó, áo khoác của Hoàng. Nhìn nó tròn quay và mập ú. Hoàng khẽ bật cười khúc khích

Cười cái gì mà cười. Wánh cho giờ chứ ở đó mà cười_ Nó càu nhàu. Càng cáu, nó lại càng đỏ hai má. Điều đó càng làm nó xinh hơn

_ Trông mày y hệt một con gấu_ Hoàng châm chọc

_ Uh. Đúng là giống thật_ Nó nhìn lại mình rồi cũng bật cười.

_ Đợi tao vô bếp....._ Hoàng chưa kịp nói hết câu nó đã chen ngang

_ Thôi, để tao vô với mày chứ không thì mày bỏ thuốc độc vô chết tao sao!

_ Mày thiệt tình. Póa tay_ Hoàng lắc đầu cười nhăn nhở

Nó nhìn quả cà chua mà Hoàng thái rồi lắc đầu.Thấy vậy Hoàng tức lên

_ Mày có giỏi thì làm đi. Nấu à ăn rồi lại còn_ Bây giờ thì Hoàng cáu thật

_ Đưa đây_ Nó giựt con dao trên tay Hoàng. Phản ứng quá bất ngờ. Hoàng chưa kịp thả tay ra, con dao đã xượt qua ngón tay nó một đường dài. Nó khẽ rên

_ Ai da._ Nó nhắm mắt. Nó rất ghét nhìn thấy máu. Và cả ngửi thấy mùi máu nữa. Nhưng Hoàng đã không để nó phải nhìn thấy. Hoàng cho ngón tay nó vào miệng với một cử chỉ rất dịu dàng. Nó ngỡ ngàng tập hai. Hoàng vội quay đi, vẫn là để giấu khuôn mặt đỏ

_ Để cầm máu thôi. Đợi tao một lát_ Hoàng quay ra ngoài lấy hộp cứu thương vô băng lại cho nó rồi la_ Thôi mày ngồi im đó giùm tao đi. Đụng vô chắc tao bị tử hình vì tội gây thương tích cho trẻ dưới 18 quá.

_ Híhí_ Nó cười lớn

_ Gì mà cười chứ?_ Hoàng quay sang gắt nó, vẻ mặt trông khổ sở hết sức

_ nhìn mặt mày ngố quá. Haha.

Chiều hôm đó, Hoàng đưa nó về bộ. Vì trời khá trơn nên Hoàng không dám mạo hiểm chạy xe gắn máy. Vẫn mặc áo của Hoàng, nó xoa xoa hai tay.

_ Rồi đó, về đi cho tao nhờ

_ Hứ. CHính mày dẫn tao về lại còn nói cái giọng đó hả?_ Nó trợn tròn mắt lên

_ Haha. Thôi, vô nhà đi không lạnh. Tao về đây_ Nói rồi Hoàng quay lưng đi luôn. được năm phút sau, nó mới sực nhớ ra nãy giờ Hoàng vẫn chỉ mặc áo len, áo khoác của Hoàng đang trên mình nó. NÓ tặc lưỡi, xỏ áo của mình vào rồi quay lại đuổi theo Hoàng. Bất chợt, trời đổ mưa to

Chương trước | Chương sau

↑↑
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Chụp ảnh gia đình

Chụp ảnh gia đình

"Cũng cần có thời gian cho mấy vết thương bớt sưng. Để còn chụp hình. Níu được

24-06-2016
Định mệnh trớ trêu

Định mệnh trớ trêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?) Trái

25-06-2016
Bình yên nơi khác

Bình yên nơi khác

- Cô nói: Hãy xem như em chỉ là một nốt nhạc trầm trong lòng anh. Anh lắc đầu. - Anh

24-06-2016
Em có hạnh phúc không?

Em có hạnh phúc không?

  Thành chăm chú gỡ từng chiếc kẹp hoa gài trên tóc cô dâu. Biết anh đang sốt ruột

28-06-2016