Old school Swatch Watches
Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 24
5 sao 5 / 5 ( 79 đánh giá )

Tà Áo Học Sinh - Chương 18

↓↓
Y Lam mỉm cười.

bạn đang xem “Tà Áo Học Sinh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Em đến Bắc Kinh làm việc à?” Diệp My quan tâm.

“Không ạ.” Y Lam nói, “Em học đại học.”

“Giỏi quá nhỉ!” Diệp My cười nói, “Không ngờ Lam Lam lại có được ngày hôm nay. Chị đã nói với bố Trình Phàm của em rồi, anh ấy sẽ đến đây thăm em ngay đấy.”

“Thật thế ạ?” Y Lam lấy tay che miệng, nói: “Nhiều niềm vui bất ngờ thế, em không đón nhận kịp đâu.”

“Chị nhờ bố Trình Phàm đi tìm em, họ nói, em đã đến cô nhi viện rồi, sau đó lại bị người ta nhận nuôi, nên chẳng có tin tức gì cả, chị cũng không có cách gì cả.”

Diệp My nói: “Mặc dù bộ phim đó của chúng ta không được nổi đình nổi đám, không nhận được giải thưởng và thị trưởng tiếp đón cũng không được nồng nhiệt lắm, nhưng chị thực sự không hề quên em, bố Trình Phàm của em cũng vậy. Chúng tôi nếu có tụ tập lại với nhau, thì kiểu gì cũng nhắc tới em, nói rằng không biết giờ này Lam Lam ra sao rồi.”

Mắt Y Lam bỗng chốc đỏ hoa. Thì ra, cái cảm giác được người khác nhớ đến thực sự tuyệt vời, kỳ diệu và xúc động lòng người đến như vậy.

Hai người đang trò chuyện, bỗng cánh cửa quán bar bị đẩy mạnh một cái, một người đan ông cao lớn đeo kính râm lao thẳng vào, nhìn thấy Diệp My, liền hỏi ngay: “Con bé đâu, con bé đâu rồi?”

Y Lam dù sao cũng đã là một cô thiếu nữ, bổng dưng bị một người đàn ông ôm chặt như vậy, cũng cảm thấy ngượng ngùng lắm, khuôn mặt cô lập tức đỏ lựng lên, nhưng cô cũng ngại không dám đẩy Trình Phàm ra, Diệp My cười và đánh Trình Phàm một cái, nói: “Cẩn thận không khéo bị bọn phóng viên chụp ảnh đấy, lại nói anh quan hệ với cô gái trẻ măng.”

“Con gái tôi, tôi sợ gì chứ!” Trình Phàm để râu, trông già dặn hơn mười năm trước nhiều.

“Đi nào, đi nào!” Anh ta kéo tay Y Lam nói: “Tối nay tôi mời cơm!”

“Không được đâu ạ.” Y Lam bỏ tay anh ta ra, nói: “Cháu đang làm việc mà.”

“Làm việc gì chứ, bỏ thôi, bỏ thôi.” Trình Phàm nói, “Chú giao cho cháu công việc mới đây!”

Quán bar nhỏ bé bỗng chốc có tới hai ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, làm cho cả quán nhộn nhạo hẳn lên, chị Kỷ mãi mới kịp định thần lại, vui vẻ đồng ý cho Y Lam nghỉ sớm. Y Lam kéo chị vào phía sau quầy, ngại ngùng nói: “Tối mai em đến làm bù.”

“Có phải là có bộ phim nào đã chọn em đóng vai chính không?” Chị Kỷ nói rành rịt, “Cơ hội tốt lắm đấy, cô em đừng có mà bỏ qua, sau này thành ngôi sao nổi tiếng rồi, nhớ chiếu cố đến quán bar con con này là được rồi.”

“Chị nói linh tinh gì vậy?” Y Lam không có thì giờ để giải thích cặn kẽ cho chị Kỷ, vội chào tạm biệt rồi bước ra ngoài. Y Lam ngồi vào trong xe, Diệp My vui vẻ ôm cô vào lòng, nói: “Tối nay chúng ta phải chúc mừng đạo diễn Trình thật to vào.”

“Chú Trình Phàm có kéo đàn vi-ô-lông không ạ?” Y Lam hỏi.

“Chú chỉ biết một chút thôi, chẳng đáng nhắc đến.” Trình Phàm vừa lái xe, vừa cười, nói: “Học một chút để đóng phim thôi mà, nhắc đến lại thấy xấu hổ.”

“Không đâu ạ.” Y Lam nói, “Hồi đó, cháu thấy chú kéo đàn hay lắm.”

Trình Phàm cười vang: “Hay gì mà hay chứ, cứ như là đánh bật bông ấy.”

“Thế bây giờ chú bận đóng phim phải không ạ?”

“Em không nghe thấy chị gọi anh ấy là đạo diễn sao?” Diệp My chen lời nói, “Bây giờ người ta đã chuyển ngành làm đạo diễn rồi, bây giờ nổi tiếng lắm rồi, quay bộ phim nào là bộ phim ấy nổi tiếng ngay, chị ấy à, bây giờ muốn được đóng phim của anh ấy cũng khó như lên trời vậy.”

Nói xong, Diệp My liệt kê ra một loạt danh sách các bộ phim cho Y Lam nghe, những bộ phim đó, quả thật là Y Lam đều nghe tiếng, có một số phim cô còn xem ở trên mạng rồi, chắc là thể loại phim được yêu thích nhất.

Ba người ngồi trong phòng riêng của nhà hàng2. Căn phòng rất rộng nhưng chỉ có ba người ngồi, thật lãng phí quá. Nhân viên phục vụ đưa đồ ăn đến, rồi lại đem theo một cuốn sổ xin chữ ký của Diệp My và Trình Phàm, khuôn mặt từng người trông có vẻ rất xúc động, đến độ đỏ lựng lên. Đợi đến khi đồ ăn đã đem lên hết, xung quanh cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh, Trình Phàm rót một cốc rượu, nói với Y Lam: “Nào, con gái, ngày hôm nay chúng ta có thể gặp gỡ, hoàn toàn do duyên phận cả thôi, chúng ta hãy uống cạn ly rượu này, hãy trân trọng mối nhân duyên này!”

“Nhưng…” Y Lam không biết uống rượu, cốc rượu tuy đã nhấc lên rồi, nhưng sắc mặt thì rất khó coi.

Diệp My ngồi bên cạnh, cổ vũ: “Rượu vang không say được đâu, hôm nay vui như thế, em nhất định phải uống cạn ly.”

Y Lam thực sự cũng rất vui, cô đành liều, cụng ly với Trình Phàm, ngửa cổ lên, uống một hơi hết cả cốc rượu.

“Thế mới sảng khoái chứ!” Trình Phàm vui vẻ nói, “Ngay từ lúc nhỏ đã nhận ra được cô bé này hơn người rồi. Tôi đây đi tìm người mà không mất chút công sức nào cả. Diệp My, tôi mời cô một ly!”

“Chúc mừng anh!” Diệp My cũng nâng cốc rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Y Lam cảm thấy hơi mơ hồ, Diệp My nói với cô, “Bố Trình Phàm của em chuẩn bị quay một bộ phim điện ảnh mới, đề tài về tuổi trẻ, nhưng lại thiếu mất vai nữ chính. Lúc đó, anh ấy có nói với chị rằng, nếu có thể tìm thấy Y Lam thì tuyệt biết mấy, chắc chắn sẽ rất hợp vai diễn. Thật không ngờ chị lại tìm được em thật, em nói xem, mọi việc trên đời này có kỳ lạ không?”

“Nếu không thì sao có thể nói là có duyên được chứ!” Trình Phàm nói, “Nào Lam Lam, ăn đi, ăn đi!”

“Cháu không biết đóng phim đâu.” Y Lam vội vàng nói.

“Ta nói được là được!” Trình Phàm ngang bướng, “Ngày mai sẽ quay thử.”

“Không được, không được đâu ạ!” Y Lam vội vả xua tay, nói: “Cháu thực sự không làm được đâu, cháu không biết đóng phim đâu.”

“Đừng có khách sáo thế.” Diệp My lại có vẻ uống hơi nhiều, cô nắm lấy tay Y Lam, lè nhè nói: “Nếu như chị trẻ lại mười tuổi, có chết chị cũng cố giành lấy vai diễn này, bộ phim của Trình Phàm bây giờ có giá lắm, em có biết không, em có biết bao nhiêu người đang mong ngóng để được mời đóng. Ngay cả chị đây, được đóng vai phụ, cũng là nể mối thâm tình bấy lâu đấy, có phải không anh Trình Phàm?”

“Ha ha.” Trình Phàm cười, nói với Y Lam: “Cháu cứ yên tâm, trong bộ phim này, Diệp My cũng đóng vai nữ chính thứ ba, cô ấy sẽ hướng dẫn cho cháu, bảo đảm cháu sẽ hoàn thành bộ phim này một cách nhẹ nhàng thoải mái như chơi một trò chơi mà thôi.”

Nữ chính thứ ba?

Y Lam lòng trần đầy nghi hoặc, hỏi: “Vậy chú định để cháu diễn vai chính thứ mấy?”

“Chính nhất.” Trình Phàm và Diệp My đồng thanh trả lời.

Có lẽ trò đùa hơi quá rồi, Y Lam không ăn nổi miếng nào nữa, cảm giác như mình sắp ngất đi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu

Tên truyện: Nếu Như YêuTác giả: BornNXB: NXB Văn HọcTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 40 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Ta đi qua đời nhau

Ta đi qua đời nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Sáng nay

25-06-2016
Nước mắt của cá

Nước mắt của cá

Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó

01-07-2016
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương