Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 16 đánh giá )

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? - Chương 09

↓↓
– Con trai mày nhanh tay phết đấy!

bạn đang xem “Sao Mày Chậm Hiểu Thế? ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Trúc Linh nghe vậy, cười cười nói:

– Con gái mày siêu quá ấy chứ, hồi trưa thằng quỷ này nó giận đùng đùng, con Du vừa nói vài câu liền bị thu phục. Cái thằng này về sau chỉ giỏi bám váy vợ.

– Thằng Lãnh phong độ vậy mà mày nói gì vậy. Mà thế này thì, ai dà, tội thằng Thiên quá! – Kỷ Vân thở dài, nghĩ cho Minh Thiên mà cảm thấy đau lòng. Cô và Trúc Linh đều coi anh như con, đương nhiên tình cảm anh dành cho Du, hai người cũng biết. Nghĩ tới đứa con trai nhà mình sẽ bị tổn thương, không bà mẹ nào không xót xa cả.

– Ừ, chỉ mong nó sớm dứt được. Du nhà mình đào hoa quá! – Dù cậu là con trai ruột của Trúc Linh, nhưng nghĩ tới anh, Trúc Linh vẫn không khỏi có chút xót xa. Thằng nhỏ đó tốt bụng và đáng yêu lắm!

– Thôi, đừng nghĩ chuyện buồn nữa, qua phòng tao xem phim nhanh nào! – Vâng, đây là mục đích chính thứ hai của hai người này, đến xem mấy bộ phim Hàn Quốc mà Trúc Linh mới tìm thấy.

– Tới đây!

Hai người khép cửa lại rồi tíu tít, vừa đi vừa bàn về phim.

Hai đứa trẻ của chúng ta nằm ngủ say sưa, nó nằm trong lòng cậu, chân tay cuốn lên người cậu như con bạch tuộc. Không biết trong mơ, cậu có cảm nhận được hay không mà thấy cười suốt, nụ cười mãn nguyện và sung sướng.

Đến gần 6h chiều, mãi cho đến khi Trúc Linh lên tận nơi gọi, hai đứa nó mới chịu dậy.

– Ngủ gì mà ngủ lắm thế hả!?! Đi tắm rửa ăn cơm nhanh lên! Ngủ từ 2 giờ tới tận 6 giờ, hôm qua lại thức đêm chơi game phải không? Hai đứa bây có tin mẹ đập chết không? Muốn vào viện sớm à mà thức lắm thế?

– Con dậy rồi! Con dậy rồi! Mẹ đừng đập con chết! – Nó lờ đờ dậy, vào nhà vệ sinh.

– Băng Lãnh khoẻ lắm, không vào viện được đâu mẹ ơi! – Cậu cũng uể oải dậy. Lúc nó rời khỏi người cậu, một cảm giác trống vắng, khó chịu lan toả khắp người. Cậu bỗng nhiên cảm giác được thế nào là mất đi người mình yêu, đáng sợ lắm!

– Hừ, đợi đến ngày đó thì hết to mồm nhé! Du ơi, mẹ để quần áo ở bên phòng bố mẹ nhé, con qua mà tắm. Còn thằng quỷ kia cũng lo tắm đi, cả nhà chờ ở dưới.

– Dạ! – Cậu với nó đồng thanh.

Nó vào phòng của Trúc Linh và Khắc Huy, lấy đồ vào phòng tắm.

Cậu ở bên này, vừa tắm vừa cười. Nó với cậu thì ngủ với nhau suốt, nhưng đây là lần đầu tiên cậu ngủ với nó sau khi biết được tình cảm của nó. Cảm giác cứ như vợ chồng son!

Aaaa, cậu phải cố gắng, để cụm từ ” vợ chồng son ” sớm thành thật thôi! (─‿‿─)

Tắm xong cậu qua phòng bố mẹ, xem thử nó đã xuống chưa.

Mở cửa phòng, thấy nó vẫn trong phòng tắm, cậu ngồi lên giường, lôi điện thoại ra chơi, miệng rên rỉ:

– Nhanh lên, tao đói meo rồi này!

– Chờ tí, 2 phút nữa thôi!

– Ừa! – Nở nụ cười mãn nguyện, đúng là giống y chang vợ chồng mà!

Đợi nó ra, hai đứa xuống phòng ăn.

Lao vào bàn, cầm đũa lên và mọi người bắt đầu ăn.

– Sao hả Lãnh, hết giận dỗi rồi chứ? – Kỷ Vân bắt đầu thú vui nho nhỏ của mình.

– Có Du lên dỗ đàng hoàng mà, sao giận được nữa. Nhể? – Trúc Linh hỗ trợ đồng đội.

– Em cứ trêu con! – Nguyên Hoàng lên tiếng.

Vừa lúc cậu nhìn ông bố yêu quý với ánh mắt biết ơn, thì Nguyên Hoàng liền thả tiếp một quả bom:

– Cứ nói trúng tim đen thằng bé, nó ngại kìa! Người ta đang muốn giấu tiểu Du nhà mình mà.

– Giấu con cái gì ạ? – Nó ngơ ngác hỏi. Rồi quay sang thị sát cậu. – Mày giấu tao cái gì? Nói! Định hưởng một mình à?

5 người còn lại, nhìn nó với ánh mắt mù mịt. Làm sao mà có một người như thế được nhỉ? Thật sự có người ngốc như thế sao?

– Sao lại nhìn con? Trời đánh còn tránh bữa ăn, mọi người nhìn thế làm sao con ăn. – Nó hậm hực chu môi ra nói.

– Thôi, ăn thôi! – Khắc Huy đành lên tiếng phá vỡ bầu không khí.

Ăn được một lúc, cậu nói với bố mẹ:

– Mai cả nhà khỏi nấu cơm cho bọn con nhé! À mà, để lại cho con một cái bếp với!

Mọi người đều hiểu ý, hai bà mẹ nhìn nhau cười cười, gật đầu. Chỉ có nó là không biết điều:

– Mày định nấu thật à? Tao đã nói bụng tao dạo này yếu lắm mà!

– Ôi giời, con lo gì, chính mẹ chỉ bảo nó 5 năm nay mà, yên tâm đi!

– Í, sao con không biết?

– Thằng điên đấy nó đòi giữ bí mật.

– À, mẹ nói vậy thì yên tâm rồi! Ngày mai trăm sự nhờ mày! – Nó vỗ vỗ vai cậu, nháy mắt một cái rồi tiếp tục ăn.

Cậu đen mặt. Nó tin lời mẹ cậu, còn lời cậu thì nhất quyết không chịu tin sao? Cậu có nói dối nó bao giờ chưa? Đương nhiên là chưa!?! Thật không biết nên nói gì mà!

Ăn xong, nó và cậu đi ra ngoài đi bộ.

Hai người đi song song nhau, dạo khu phố, dạo quanh bờ hồ. Lâu lâu, thèm món gì, nó lại ỉ ôi với cậu và thế là cậu liền chiều nó. Tuy biết ăn uống kiểu đấy là không tốt, nhưng cậu không thể không chiều nó được!

Đang đi vòng bờ hồ, nó cầm cây kem vừa ăn vừa nói chuyện, bỗng dưng cậu lại kể cho nó một câu chuyện:

– Hôm bữa đi dạo trên mạng, tao có đọc được câu chuyện. Có một chàng trai và một cô gái, bên nhau từ bé, lớn lên bên nhau. Chàng trai từ nhỏ đã có tình cảm với cô gái, và theo thời gian nó ngày càng sâu đậm. Nhưng anh ta lại không dám nói với cô gái, vì không biết tâm tư của cô gái. Cứ im lặng như thế cho đến một ngày, cô gái bị một lũ côn đồ hãm hiếp cho đến chết. Khi này, chàng trai đau khổ vô cùng, lại đọc được cuốn nhật kí của cô gái biết được cô cũng có tình cảm với mình, anh hối hận và dằn vặt vô cùng. Anh trách mình ngu ngốc và nhát gan, anh không bảo vệ được cô. Anh chàng đó thật sự là quá hèn nhát nhỉ? Cả cô gái đó cũng quá nhát gan rồi!

– Hèn nhát nhưng cũng không thể trách được! Cả hai người đều tội nghiệp! Về vấn đề tình cảm, ai mà chả lo sợ. – Nó nghe cậu kể, bỗng dưng thấy buồn cho hai nhân vật. Mà bỗng dưng nó cũng thấy lạ, tự nhiên cậu kể chuyện này làm gì? Bình thường cậu cũng có bao giờ nói chuyện về vấn đề tình cảm đâu? Chẳng lẽ là bị lây từ mẹ Vân và mẹ Linh sao? ಠoಠ

– Ừ, thế nhưng tao vẫn thấy anh chàng đó đáng trách! Nếu là tao, dù có biết hay không biết tâm tư của đối phương, tao vẫn sẽ bày tỏ. Tất nhiên có nhiều cách, đâu phải chỉ có mỗi cách chạy thẳng ra tỏ tình đâu! Tao sẽ cố gắng để đối phương nhận ra tình cảm trước đã, chứ sẽ không chạy trốn một cách ngu ngốc như nam chính.

– Gớm, khi nào có được em nào rồi hãy nói nhớ! Nói cứ như thật í! – Nó bĩu môi.

– Thế mày chờ đến ngày đó nhé!

– Ok!

– Nhớ nhé, mày phải chờ tao! – Cậu cười cười đểu cáng.

– Được rồi, tao chờ mày! – Nó khẳng định lại lần nữa mà không hề hay biết ẩn ý của câu sau khác hoàn toàn câu trước.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ây dà, đây chính là cuộc sống thường ngày của 2 đứa nó đây =3=

Mà hôm bữa ta có up 1 truyện ngắn, mọi người ghé qua đọc cho biết ý kiến với! Tuy cảm thấy nó hơi tệ @@

Lại lao vào cày game đây =3= sẽ cố gắng chăm chỉ viết chap mới -,-

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Kết thúc bất ngờ

Kết thúc bất ngờ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
For My First Love

For My First Love

Cậu bước vào cuộc đời tớ vào một ngày ve kêu đầu mùa. *** Thi tốt

24-06-2016
Tôi thích Sida

Tôi thích Sida

Thiếu nữ hớn hở: - Cần Sida. Cần ngay lập tức! Bác sĩ há hốc mồm: - Thứ ấy tôi

01-07-2016

XtGem Forum catalog