_Ọe ..ọe !! -Mai nhọc nhắn chống tay vào bồn cầu nôn thốc nôn tháo.
bạn đang xem “Ranh Giới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!_Từ từ thôi -Tôi đứng vỗ nhè nhẹ lên lưng.
_Nước ..cho tớ nước -Nôn xong Mai ngoảnh lên thều thào.
_Ừ ! Đợi chút -Tôi vội chạy ra bảo phục vụ đưa cho chai nước suối, rồi chạy vào đưa cho Mai.
_Nhìn tớ tệ lắm không ? -Uống xong Mai nhìn tôi gượng cười.
_Không, không sao mà ! Thế lần nào đi diễn cũng như thế này à ?
_Không, mọi lần mệt thì về, cùng lắm là ăn lẩu vui vẻ thôi, đi nội bộ anh chị em diễn viên có ai ép ai uống đâu. Mấy anh này mấy lần trước cũng mời, nhưng show nhiều anh Hùng sợ mọi người mệt nên tế nhị từ chối, lần này chắc không từ chối được nên ...-Mai thở dài.
_Thôi mình ra đi, chắc cũng xong rồi !
_Ừ, nhưng Hiếu cứ ngồi cạnh tớ nhé, mấy ánh mắt của các anh ý, tớ thấy sờ sợ.
_Được rồi, yên tâm mà ! -Tôi trấn an, rồi cùng Mai bước ra.
_Nào ! Người đẹp có uống được nữa không ? -Vừa ngồi yên vị, thì đã có một ông cầm chén tới, lè nhè.
_Không ! Em ...
_Bạn ấy say rồi, em tiếp anh được không ạ ? -Tôi vội cầm chén rót rượu đưa lên.
_Được ! Được, nếu chú thích !
_...
_...
_...
.
****
.
Cuối cùng thì buổi nhậu cũng đã kết thúc, chẳng biết là mấy giờ nữa, mặc dù tửu lượng cũng đã được tôi luyện, nhưng chưa bao giờ tôi lại uống nhiều đến thế. Rời khỏi nhà hàng, cả hội lại kéo nhau ra một quán Karaoke đã được đặt sẵn, mấy cậu Hip-hop thì nằm ngủ luôn tại xe cùng lái xe. Mấy em bên xiếc vào phòng Karaoke thì cũng ngồi gật gù, Thúy được Lâm dìu vào thì cũng nằm dài ra ghế, Mai cũng đã tỉnh tỉnh rồi, nhưng vẫn mệt, chỉ có Yến là vẫn sung, lên giao lưu hát hò với mấy anh kia, anh Hùng cũng say nhưng vẫn thể hiện được, Hòa thi thoảng góp vào một bài, Lâm thì ngồi phì phèo thuốc ...Tôi ngồi dựa lưng vào thành ghế, mặt nóng ran xây sẩm, phòng đã kín rồi lại điều Hòa và khói thuốc nữa nên khó thở kinh khủng ...tôi nhắm nghiền mắt, thở dốc ...
_Mệt lắm à -Một bàn tay cầm cái khăn ướt nhẹ nhàng chấm lên mặt, tôi mở mắt ra.
_Cảm ơn Hiếu nhé ! -Mai nhìn tôi nhẹ nhàng nói.
_Không, có gì mà phải cảm ơn -Tôi trả lời, rồi với cốc sinh tố cam uống ừng ực.
_Hiếu không hát à !?
_Thôi, tầm này thở còn khó nói gì hát với hò !
_Mệt quá thì ra xe nằm cũng được mà.
_Thôi, tớ không sao ! -Khi nãy tôi cũng định nằm lại, nhưng có ông nào trớ ra xe mùi kinh tởm không chịu được. Nên lại vào, thế mà hội kia vẫn ngủ được mới tài chứ, chắc chúng nó vừa diễn xong mệt mà lại say quá rồi.
_Bài này của chị à ? -Cái Yến với míc đưa cho Mai. Tôi nhìn lên màn hình, là bài "Ước gì" của Mỹ Tâm.
_Ừ, chị xin - Mai với lấy mic, rồi bắt đầu hát.
"Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát ..."
Hay thế ! Tôi bật ngồi dậy. Nãy giờ bị tra tấn kinh khủng với mấy giọng hát của các ông kia và cả thằng bạn Hòa với cái bà Yến nữa nữa đã mệt lại càng mệt hơn, chỉ có anh Hùng là còn được, giờ bỗng nghe Mai cất giọng, trong trẻo và ngọt ngào, khiến tôi phải chú ý ...mà không chỉ có tôi, cả phòng cũng yên lặng để nghe bạn ấy hát. Chẳng biết có tâm sự gì trút vào bài hát đó không, nhưng nghe cảm xúc lắm, kể ra bạn ý làm ca sĩ cũng ổn đấy chứ, tôi vừa nghĩ vừa gật gù thưởng thức.
Mai hát xong, cả phòng vỗ tay phấn khích.
_Người đẹp hát hay quá !
_Có anh ở đây rồi, sao phải ước -Mấy ông nhao nhao lên.
_Bài tủ của chị ấy mà ! -Yến cười nói.
_Ơ kìa ! Hiếu, nãy giờ im quá -Đang nhốn nháo thì anh Hùng lại mời mọc tôi.
_Phải đấy, anh chọn bài gì đi em bấm cho -Yến quay luôn sang tôi giục.
_Thôi ! Em hát dở lắm -Tôi gãi đầu.
_Hát hay không bằng hay hát mà cậu -Hòa đớp vào.
_Hiếu hát đi -Mai đưa mic cho tôi với ánh mắt thiết tha.
_Không, tớ có hát được đâu !
_Thôi mà thằng em, lần đầu tiên đi chơi với bọn anh mà cứ để mọi người phải nghóng nhỉ ? -Anh Hùng vẫn chưa buông tha.
_Vâng ! Thế thì ...-Tôi quay sang Yến. Tự nhiên lại nổi hứng, có lẽ không khí thế này khó mà thoái thác được.
_Chọn anh bài "Nhớ gấp ngàn lần hơn" của Nguyễn Phi Hùng !
_Ok anh ! -Yến cầm quyển danh mục bài hát rồi cầm điều khiển chọn luôn.
_Đây, lên hẳn đây cho máu -Anh Hùng lại kéo tôi lên bục.
_Thôi mà anh, em ...-Tôi vừa nói vừa bị anh ý lôi xềnh xệch.
_Sau đây ca sĩ mới được khai quật Trung Hiếu sẽ đem đến "Nhớ gấp ngàn lần hơn", mời các bạn thưởng thức. -Anh ý giới thiệu như ở trên sân khấu.
Tôi ngượng ngập định bước xuống thì tiếng nhạc đã cất lên rồi, thế là phải hát thôi ...
"Từ những năm tháng đã sống để lại gì cho anh
Để lại những giấc mơ về em
Từ những giây phút đánh mất anh vẫn còn tặng em
Những gì tốt đẹp nhất của anh...
Sẽ không tiếc ngày tháng
Sống bên cạnh em và ký ức vui buồn chung
Làm sao quên nụ hôn ban đầu
Những đêm trắng bước trong màn mưa ..."
Tôi hát như dốc hết nỗi lòng, sẵn men rượu, lại đang nhớ ...Ngọc ơi, liệu rằng em có biết ....
"Từng tháng năm sống bên nhau
Nếu em được hạnh phúc
Anh không tiếc hiến dâng đời anh
Và những mộng ước mai sau nếu không chỉ là mơ
Anh vẫn muốn vì em đợi chờ ..."
Có lẽ giờ này này nàng đã ngủ say rồi, những ký ức đã giúp đưa nàng về lại bên tôi, và tôi luôn nguyện sẽ không bao giờ để vuột mất nàng thêm một lần nữa, dù có phải vượt qua bao nhiêu giông bão cuộc đời, tôi nguyện hy sinh tất cả chỉ mong luôn được nhìn thấy nụ cười xinh đó sau mỗi buổi sáng thức dậy, vì những giấc mơ đó, dù có phải đợi bao năm tôi vẫn đợi ...vẫn chờ ...
"Thì làm sao nghĩ anh vẫn là anh, nếu những lời hứa thôi không chân thành
Vì anh không khóc bao giờ, đâu có nghĩa trong anh thờ ơ
Dù anh vẫn sống khi anh có em, hay vắng em mãi mãi
Thì làm sao nghĩ anh sẽ đổi thay, nếu bỗng ngày mai em không thức dậy
Vì em luôn thấy anh cười, đâu có nghĩa không giọt lệ rơi
Người đàn ông trong anh nói không nhớ em, để mỗi ngày nhớ gấp ngàn lần hơn..."
Những giọt nước mắt trong tim luôn là những đau đớn nhất, vậy nên đôi khi nụ cười lại chính là thể hiện sự tận cùng của tuyệt vọng, nó giúp che giấu đau đớn, nhưng lại đào sâu hơn vết thương lòng, tôi chưa bao giờ nói là "không nhớ nàng", bởi với tôi nỗi nhớ nó đã là mặc định trong tâm trí rồi ...
Tôi hát xong, cả phòng im lặng giây lát rồi vỗ tay rào rào...
_Được đấy ông em !
_Chú hát thấm thế, đang thất tình à ?
_Hay quá, tưởng ca sĩ đi cùng chứ -Một ông anh cầm cốc bia lên mời tôi.
_Không, bác mỉa em rồi ! -Tôi đón lấy cốc bia.
_Chắc lần tới anh mời mày đi diễn luôn nhỉ -Anh Hùng cũng cầm ly lên.
_Anh Hùng trả cat-xe cho nó đi -Lâm cười.
_Nhớ em yêu à ? -Hòa ghé tai tôi thì thầm.
_Nào đồng khởi cái chúc mừng Hùng mới khai quật thêm được một ca sĩ tiềm năng -Ông anh trong hội kia hô lớn.
_Dzô !!!!-Cả nhóm cụng rồi nốc cạn.
Uống xong tôi đưa lại mic cho Hòa rồi bước lại chỗ ngồi. Mọi người lại tiếp tục hát.
_Anh Hiếu hát hay thế mà con Thúy nó vẫn ngủ như chết -Yến cười ha hả.
_Hay gì đâu, vừa tra tấn lỗ tai mọi người thôi mà. -Tôi cầm miếng dưa ăn cho đỡ lợm hơi bia vừa uống.
_Hay thật mà anh ! Lát nữa lên thể hiện tiếp bài nào vui vui nhé, bài vừa rồi buồn quá.
_Ờ, thích thì chiều thôi.
_Công nhận là Hiếu hát cảm xúc quá, tâm trạng à ? -Mai cũng quay sang dò hỏi.
_Không ! Ý nghĩa hay hay thì hát thôi. -Tôi trầm giọng trả lời.
Chương trước | Chương sau