_Làm sao em biết được !
bạn đang xem “Ranh Giới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!_Đang ngồi dưới tán cây bàng, trước cửa nhà em ngày xưa nè.
_Anh qua đó làm gì ?
_Trước khi xuống Hà Nội, tự nhiên anh muốn đi qua những nơi này quá.
_Eo, sến sẩm chết đi được.
_Có gì mà sến, còn hơn cái người đụng cái là rơi nước mắt.
_Nè, cẩn thận đó nha !
_Tại em nói anh sến mà, thôi huề nhé. Em đang làm gì ..?
_Em đang đợi mấy đứa bạn qua rồi đi bơi.
_Đi bơi ??? Thời tiết này mà ...à ờ ...-Tôi sực nhớ ra là khí hậu trong Nam lúc nào cũng nóng.
_Cho anh đi với ..! -Vừa buông lời đùa bỡn thì bỗng đột nhiên tôi tưởng tượng ra viễn cảnh nàng mặc bộ đồ bơi, khơi lên những đường cong gợi cảm giống như mấy cô người mẫu trong mấy quyển tạp trí, và trong mấy cái trang web đen mà bọn thằng Thanh (cả tôi nữa, hì) thi thoảng vẫn hay vào. Tự nhiên giữa mùa đông mà đầu lại nóng phừng phừng, cái suy tưởng từ đầu nó phát dần xuống người, rồi xuống cả ...bên dưới nữa ...
_Nè ! Nè !! -Đang lim dim mắt thả hồn theo trí tưởng tượng, bỗng tiếng nàng gọi qua điện thoại làm tôi giật mình.
_Ơ ! Anh đây ...-Tôi bối rối trả lời, mặt đỏ bừng.
_Sao tự nhiên lại không thấy nói gì thế ? -Nàng phụng phịu.
_À không ! Em bảo gì cơ ? Chắc nãy giờ sóng hơi chập chờn ! -Tôi chống chế.
_Em bảo có muốn đi thì vào đây !
_Được rồi, em nhớ đây, anh sẽ vào !
_Không, ý em là bây giờ cơ -Nàng cười tinh nghịch.
_Đùa à, giờ làm sao vào được, anh sẽ thu xếp !!
_Có chắc không ?
_Chắc chắn ...
_...
_Thôi em đi đây ! Có gì tối ra mạng nói chuyện sau nhé !
_Ừ ! Anh cũng xuống Hà Nội đây.
_Anh đi gì xuống thế, xe khách à ?
_Không, anh đi xe máy ...-Tôi nhìn con Jupiter mới cáu cạnh còn chưa lấy biển tự hào.
_Lại đi xe Hòa à, đi đường cẩn thận đó nha !
_Anh biết rồi, có bùa hộ mệnh của em, còn lo gì nữa ...
_Chỉ được cái lẻo mép, thôi em tắt máy đây, bye anh !
_Ukm, yêu em ...
.
*****
.
3 tháng sau.
Bẵng đi một khoảng thời gian, tôi đã bắt đầu quay lại cuộc sống thường nhật, đi học và làm thêm. Phòng đón nhận thêm thành viên mới là Lâm, bạn cùng lớp với Hòa, quê ở Hà Tây, 4 người thì hơi trật trội nên chúng tôi phải chuyển qua phòng khác cũng ở khu đấy nhưng rộng rãi hơn và có cả gác xép, Lâm tính tình hoạt náo, lại quan hệ bạn bè rộng nên suốt ngày lượn lờ, nó dường như chẳng mấy quan tâm đến chuyện học hành cho lắm. Vì với cái cơ ngơi xưởng gỗ lớn tại nhà thì tương lai của nó đã được định đoạt sẵn rồi, xuống Hà Nội học chủ yếu là để thoát khỏi sự quản lý của gia đình, thoải mái với những cuộc ăn chơi trác táng. Tính nó hào phóng, sống cũng hay, nên cũng mau chóng hòa nhập với chúng tôi.
.
*****
.
_Cái gì ?? -Đang nhấp ngụm trà đá tôi tí bị sặc. Tròn mắt nhìn Hòa.
_May be bé cái mồm hộ tao cái ! -Hòa lấm lét nhìn xung quanh rồi nạt nhẹ tôi.
_Mấy ...bao lâu rồi ? -Tôi sốt sắng.
_Tao không biết, thấy nó bảo tháng này chậm hơn tuần rồi ! -Nó lo lắng.
_Đi khám chưa ?
_Chưa, tao lo quá.
_Mà chúng mày mới yêu được có mấy tháng, làm éo gì mà nhanh thế ?
_Thì, gần nhau, chịu thế quái nào được.
_Thế ra mấy lần hội cùng phòng về quê hết, cái Hồng ở nhà một mình mày mò sang tâm sự đến tận khuya hóa ra là ...?
_Ừ ! -Nó cúi gằm mặt xuống.
_Sao không chia sẻ thông tin lẫn kinh nghiệm cho anh em với -Tôi nhìn nó tủm tỉm cười thú vị.
_Thôi, tao không đùa đâu ! Giờ phải làm thế nào ?
_Lúc cậu ăn thì chả hỏi ý kiến anh em, giờ mới hỏi thì làm được gì, tao biết đâu được.
_Tao ..tao ...!! Giờ mày cho tao lời khuyên cái -Nó lo lắng.
_Ơ ! Tao đã va chạm cái vấn đề này bao giờ đâu mà khuyên với chả nhủ, cưới thôi.
_Mày điên à ! Tao với nó còn đi học, cưới cái gì ?
_Thế thì tùy mày thôi, hỏi anh Long ý, bác ấy lớn tuổi chắc biết.
_Ờ ! -Nó gãi gãi đầu tỏ vẻ chán nản.
Thực ra tôi cũng đâu có biết gì đâu, chuyện yêu quan hệ với nhau đối với chúng tôi thì cũng chẳng xa lạ, nhưng vấn đề bầu bí thì quả thực là giờ tôi mới gặp ngoài đời, còn chủ yếu đọc qua mạng, sách báo hoặc mấy kênh tâm sự trên Radio ...oái ăm thay giờ thằng bạn tôi lại vướng phải, thế nên tôi còn bất ngờ và bối rối hơn cả nó.
.
*****
.
_Ô hôm nay làm gì mà ăn muộn thế, lại còn thịnh soạn thế này nữa -Vừa bước vào phòng tôi nhìn cả phòng đang quây quần nhậu nhẹt.
_Em chào anh ạ ! -Thấy một ông anh cũng đang ngồi dưới chiếu, tóc vàng, ăn vận rất sành điệu ra dáng dân văn nghệ sĩ, tôi liền lễ phép.
_Ừ, vào đây ngồi làm ly em ! -Anh đon đả mời tôi ngồi xuống.
_Đây là anh Hùng, cùng quê với tớ -Lâm vừa đi vào bếp lấy bát ra đưa cho tôi, vừa giới thiệu luôn.
_Còn đây là Hiếu, ở Vĩnh Phúc, ở cùng tụi em anh ạ !
_Thôi thì Lâm nó vừa giới thiệu, anh với chú uống với nhau cái nhỉ !
_Vâng, em mời anh ạ ! -Tôi nâng cụng với anh rồi cạn chén.
_Mấy lần anh qua chơi, cả phòng anh quen hết rồi, còn mỗi chú toàn đi học với đi làm cả ngày nên khó gặp quá, hôm nay rủ anh em làm bữa ăn đêm, thì anh mới diện kiến được chú.
_Chết, anh nói từ diện kiến làm em bớt mất 5 năm tuổi thọ rồi -Tôi cười cười, với chai rượu rót tiếp cho anh.
_Nào anh em mình đồng khởi cái đi ! -Thanh nâng chén lên.
_Dzôôôô !!!!
Rượu được mấy tuần, cũng đã nóng máy, anh em có dịp cà kê câu chuyện. Tôi mới biết anh ý đúng là dân văn nghệ sĩ thật, sinh năm 76 là cựu học sinh cao đẳng nghệ thuật múa trung ương. Nhưng giờ anh không đi diễn mà chuyển sang làm bầu sô, chuyên tổ chức những chương trình sự kiện nhỏ ở các phòng trà, quán cafe, tiệc cưới hoặc nhà hàng nhỏ ở Hà Nội và tỉnh lẻ. Tính anh rất xởi lởi và khéo nói chuyện, nên chẳng mấy chốc mấy anh em đã như là thân thiết từ lâu lắm rồi.
_Anh nghe thằng Hòa nó kể về thiên tình sử của chú ! Khiến anh cảm phục quá ! Chuyện của chú thuộc dạng hiếm có khó tìm trong thời buổi này đấy !
_Ấy ! Bác lại trêu em rồi -Vừa nói tôi vừa đưa mắt lườm Hòa.
_Cách xa nhau như vậy, chắc chịu nhiều thiệt thòi lắm nhỉ ?
_Dạ không ! Tụi em vẫn nói chuyện qua mạng và gọi điện cho nhau suốt mà anh !
_Ý anh nói vấn đề khác cơ !! -Anh nhìn tôi nháy mắt.
_Vấn đề gì ạ ?
_Thôi chuyện người lớn anh đừng đem nói với trẻ con -Lâm cười ha hả. Rồi với tay rót rượu.
_Trẻ cái sư cha mày - Tôi quay sang chửi nó.
_Anh nói thế mà cậu còn thắc mắc, chứng tỏ cậu chưa đủ trình để hiểu -Thanh được thể trêu tiếp.
Chương trước | Chương sau